Mạt Thế: Sinh Hoá Nguy Cơ

Chương 57: Lập uy cùng ban ân



Chương 57: Lập uy cùng ban ân

Gió thổi tới đem hơi lạnh từ đống băng đá quét qua toàn bộ chiến trường. Những người có mặt ở đây đều không nhịn được đồng thời nuốt một ngụm nước bọt, có chút run rẩy mà hơi lui lại, tránh xa khỏi vị trí Hàn Phong đang đứng.

Đặc biệt là đám người xuất thân Tam Lang trại như Nhạc Sơn, Lục Đại Nguyên, đây là lần đầu tiên họ thấy Hàn Phong thể hiện bản lĩnh kinh khủng như vậy. Chỉ dùng ba bốn giây tiêu diệt không dưới 40 thây ma… Kia, kia có còn là nhân loại hay không…

Kể cả là mấy người Ngô Soái, Chu Vấn, vốn đã chiến đấu bên cạnh Hàn Phong khá lâu, nhưng vẫn là lần đầu nhìn thấy hắn thi triển năng lực trên thây ma bình thường. Những lần trước hầu hết đều là chiến đấu với quái vật cấp cao, bọn chúng có sức phòng ngự rất lớn, có thể chống cự lại băng sương. Còn đám thây ma cấp thấp này, quả thật là không có sức chống cự.

Mấy cư dân Tam Lang trại tò mò đứng xem lúc này cũng phải run lên cầm cập vì sợ hãi. Lang Bạo Tam đã mạnh, nhưng vẫn còn trong khả năng tiếp nhận, còn cái người gọi là Hàn Phong này…

Nếu hắn muốn tiêu diệt gần 200 người ở đây, e rằng cũng chỉ cần thời gian vài phút.

Hàn Phong cũng thở ra một hơi khói trắng lạnh lẽo, trong lòng thầm tính toán.

Tiêu hao 4 thể lực, 6 trí lực, tương đương một lần thôi động kỹ năng tam giai lấy tĩnh chế động, nhưng hiệu quả t·ấn c·ông quần thể đạt được thì lớn hơn nhiều.

Kỹ năng nhị giai cường hoá 3 lượt kết hợp cùng điểm trí lực cao tới 38 điểm đã tạo ra sát thương kinh người.

Nếu 400 thây ma tụ tập chen chúc lại một chỗ, Hàn Phong đem toàn bộ thể lực cùng trí lực đều tiêu hao, vậy hắn có thể một chiêu diệt sạch quân địch.

Bất quá, thây ma hiện tại phân bố rải rác phạm vi mấy trăm mét, mà phạm vi thi triển kỹ năng hiện tại tối đa chỉ 70 mét mà thôi. Thi triển phạm vi dàn trải càng rộng, uy lực càng nhỏ, hắn nghĩ cũng đừng nghĩ.

Càng là như vậy, Hàn Phong càng mong chờ tới cấp 9, nhận được 1 điểm kỹ năng nữa, cường hoá lượt thứ tư, sau đó thăng giai lên thao túng hàn băng tam giai. Đến lúc đó, thây ma cấp thấp thực sự chính là bình exp di động.

Hàn Phong kết thúc thi triển kỹ năng, băng đá dần dần biến mất, để lộ ra một khoảng t·hi t·hể nát vụn vô cùng kinh tởm. Hắn chỉ tay vào sách kỹ năng tuỳ tiện ra lệnh:

- Nhạc Sơn, nhặt cuốn sách bạc kia lại đây.

Nhạc Sơn giật bắn mình, đối với lời của Hàn Phong tuyệt đối không dám làm trái. Hắn run rẩy bước qua đám thịt vụn, cúi người nhặt sách kỹ năng lên.

“Đinh. Kỹ năng chủ động nhất giai: Phong Đao. Kỹ năng thuộc tính: Triệu hồi hai lưỡi đao gió t·ấn c·ông mục tiêu. Kỹ năng kích hoạt: tiêu hao 2 thể lực, 1 trí lực. Thời gian ngắt quãng: 2 phút. Lưu ý: uy lực cùng số lượng phong đao quyết định bởi chỉ số thể lực, trí lực cùng cấp độ kỹ năng.”

Một dòng tin tức xuất hiện trong óc Nhạc Sơn, để cho hắn kinh ngạc tới ngây người.

Đây… Đây không phải năng lực của người phi phàm sao?

Hoá ra người phi phàm không phải do trời phú mà là đạt được trên người thây ma khi tiêu diệt chúng nó?

Hắn cũng không có ngẩn người thêm nữa. Vật này của Hàn Phong, dù có thèm thuồng nhưng cũng đừng nghĩ đến việc chiếm đoạt.

Hàn Phong sau khi xem qua bản sách kỹ năng thì ném ngược lại cho Nhạc Sơn, lại chỉ cho hắn cách học tập.

Nhạc Sơn không khỏi mừng rỡ, không ngờ Hàn Phong cứ như vậy đưa cho mình, hắn nhanh chóng dựa theo Hàn Phong phân phó, đem sách kỹ năng hoá thành hào quang màu xanh nhạt.

Một cỗ thông tin nữa xuất hiện, để cho hắn hiểu được cách vận hành.

Hàn Phong chỉ mấy thây ma đang lại gần thản nhiên nói:



- Thử một chút

Nhạc Sơn không có lý do gì từ chối. Hắn hơi khựng lại một chút, sau đó bàn tay làm động tác chém về phía trước.

Vútttt!

Một luồng gió mờ nhạt theo cánh tay hắn bắn ra, bằng một tốc độ rất nhanh cắt chéo trên thân hình một thây ma level 2.

Phụt!

Thân thể thây ma kia bị lưỡi đao gió chém trúng, lập tức bị cắt làm 4 mảnh, vết cắt ngọt như bị bảo đao sắc bén chém qua, cái đầu lăn lông lốc dưới đất, c·hết tới không thể c·hết hơn.

- Cái gì?

- Hả, tại sao Nhạc Sơn lại có năng lực kia? Kia không phải năng lực của người phi phàm sao?

- Nhạc Sơn trở thành người phi phàm rồi? Hắn làm thế nào? Giống như vừa rồi được Hàn Phong hỗ trợ.

Mấy người xung quanh chứng kiến cảnh tượng này đều kêu lên đầy kinh sợ.

Năng lực của người phi phàm vẫn được truyền ra từ bộ đàm liên lạc với chính phủ.

Ngay cả Nhạc Sơn cũng ngây người nhìn vào hai bàn tay mình, còn thật chưa dám tin đây là sự thật.

Hắn trở thành người phi phàm rồi sao?

Hàn Phong nhếch mép, cao giọng nói:

- Chỉ cần mọi ngươi đồng ý ra sức cho tôi, cũng có đóng góp tích cực vào tập thể, tôi có thể ban cho mọi người sức mạnh! Bất kỳ ai, đều có cơ hội, không phân biệt ai cả.

Không khí xung quanh yên tĩnh một chút, sau đó bùng nổ những thanh âm sôi trào.

- Tôi, tôi nguyện trung thành…

- Hàn lão đại, hãy chọn tôi, hãy giúp tôi…

- Tôi muốn được trở thành người phi phàm…

Bọn họ đều hai mắt đỏ quạch mà gào lên, bất chấp đưa ra đủ loại hứa hẹn cùng thề thốt.

Nói đùa, kia là năng lực phi phàm, chỉ cần nắm giữ liền có thể một bước lên mây, trở thành cường giả phi nhân loại nhận được đủ loại cung phụng. Tại sao Tam Lang gia kia có thể thống trị? Không phải vì có lang Bạo Tam là người phi phàm chống được súng đạn, áp chế cả Liêu cục trưởng, đoạt quyền cho đại ca gã sao.

Lục Đại Nguyên trong mắt bốc lên dục vọng mãnh liệt, còn có gấp gáp không nhỏ. Hắn có nhân mạch hơn Nhạc Sơn, trước đó triệu tập nhân thủ vượt qua đối phương cả về số lượng lẫn chất lượng. Nhưng giờ người kia đã là người phi phàm, hắn đột nhiên trở thành tụt hậu.

Hàn Phong để cho đám người này phát tiết một lúc mới giơ tay nghiêm túc nói:



- Tôi không thích lời nói suông, tôi cần hành động tới chứng minh! Hiện tại tiếp tục săn g·iết thây ma!

Đám người giống như được tiêm thuốc kích thích, đều là há miệng gào khan, ánh mắt nhìn về phía những thây ma lúc nhúc tiến tới giống như bảo tàng.

- Lên, chúng ta lên, những thây ma này đều ẩn chứa kho báu!

- Giết bọn chúng!

Mà những thường dân đang tò mò tới xem cũng là lòng đầy kinh ngạc xen lẫn thèm khát, bọn họ đều nhanh chóng chạy ngược trở lại khu ký túc xá, truyền tin cho người quen biết.

Hàn Phong thấy hiệu quả lập uy cùng ban ân đã đạt được, cũng coi như là hài lòng.

Hắn là người sòng phẳng, sau khi đạt được thông tin về kho v·ũ k·hí kia, tiện tay liền đem sách kỹ năng cho Nhạc Sơn, cộng với ân cứu mạng trước đó, xem như không còn nợ nần gì.

Mà những người khác nếu thật có khả năng mang lại lợi ích cho hắn, hắn cũng không do dự mà trao cho đối phương năng lực thừa thãi.

Một lúc sau đám người đã có âm thanh kinh ngạc hô lên:

- Tôi… Tôi lên cấp rồi.

- Tôi cũng vậy…

Mấy người này đ·ánh c·hết 5 thây ma, đã lên cấp 2.

Hàn Phong giơ tay lên cao giọng hướng dẫn.

- Mọi người ai chưa đạt 10 lực lượng thì cộng cho đủ 10 lực lượng, sau đó cộng vào thể lực!

Lực lượng cùng thể lực là nòng cốt chiến đấu của người phi phàm cấp thấp, những chỉ số khác không quá cần thiết.

- Hàn lão đại, ta nghe ngươi.

Nhóm người sau khi cộng điểm tiềm năng, cảm nhận bản thân mạnh lên, đều là khuôn mặt trở nên cực độ vui mừng.

Không ngờ lại thần kỳ như vậy, bọn họ thực sự có thể trở thành người phi phàm.

Thấy những người còn do dự bị hiệu ứng đám đông l·ây n·hiễm, đều ra sức chém g·iết thây ma, Hàn Phong khoé miệng nhếch lên. Tốt rồi, một mình hắn không thể làm hết việc, có những người này có thể bớt lo nghĩ rất nhiều.

Ít nhất nếu có thây ma lại gần căn cứ, những người này sẽ tình nguyện đi tiêu diệt mà không phải trốn tránh trong nhà chơi nữ nhân như trước đây.

Nửa tiếng sau, một đoàn ô tô 6, 7 chiếc từ xa xa chạy tới.

Một đại hán trong trang phục cảnh sát tay cầm AK74 đang cảnh giới lập tức giơ lên hét lớn:

- Người tới ngừng lại.



Đây là Lưu Giang, một tên lâu la bị Lục Đại Nguyên áp chế thu phục, bây giờ được giao cho một khẩu AK74 và 10 viên đạn, có nhiệm vụ cảnh giới căn cứ.

Đoàm xe chạy chậm dần, sau đó Ngô Soái từ trên một chiếc bán tải nhảy xuống, nhếch miệng cười:

- Hoá ra là Tiểu Dòng Nước, oai quá nhỉ.

Tiểu Dòng Nước là biệt danh mà Ngô Soái đặt cho Lưu Giang, nhưng nghe thế nào cũng thành “dòng nước tiểu”. (Giang = dòng sông)

Nghe thấy Ngô Soái gọi mình như vậy, khuôn mặt Lưu Giang không khỏi co rúm lại. Nhưng vũ lực của Ngô Soái cao như thế nào, hắn là người hiểu rõ nhất, tuyệt không dám chậm trễ mà cười cầu tài nói:

- Ngô… Ngô đại nhân…

Ngô Soái không dông dài với hắn, phất tay ra hiệu cho đoàn xe chạy vào cổng căn cứ, sau đó nhún người nhảy tới bên cạnh Hàn Phong nói:

- Đại ca, đã di chuyển hết tất cả mọi thứ.

Hàn Phong gật đầu nói:

- Vất vả cho đệ rồi, một lát sẽ ưu tiên cho đệ chọn trước chiến công. Được rồi, cố gắng gia tăng thực lực đi.

Hắn chỉ về phía đám thây ma đang lững thững kéo tới.

Ngô Soái bóp bóp hai tay, khuôn mặt hưng phấn gào lên:

- Tất cả các ngươi lui về phía sau.

Hàn Phong cười khổ, cái tên Ngô Soái này lại bắt đầu rồi. Hắn vội vã phối hợp kêu lên:

- Mau lui lại.

Đám người Hứa Dương, Nhạc Sơn có 20 giây lui lại, sau đó bọn họ thấy một thân ảnh cao hơn 2,5 mét giống như con trâu mộng đang kỳ động dục đâm sầm vào đàn thây ma, nhấc lên gió tanh mưa máu cùng chân tay cụt rơi vãi lả tả.

Gần một tiếng sau, đám người Hàn Phong mang theo chiến công thanh tẩy hơn 400 thây ma trở về Tam Lang trại.

Đón nhận bọn họ là những ánh mắt sùng kính, hi vọng và cả sợ hãi đối với cường giả. Cư dân Tam Lang trấn cảm thấy nhóm người mới tiếp quản Tam Lang trại này thực sự là vô cùng mạnh mẽ.

Bọn họ có hi vọng và có cả hồi hộp đói với tương lai. Người đứng đầu mạnh như vậy, chỉ cần hắn đi theo con đường chính đạo, cuộc sống của bọn họ sẽ tốt đẹp hơn nhiều

Hàn Phong đi thẳng vào toà nhà trung tâm, trước đó hắn đã ra lệnh triệu tập một cuộc họp, bởi vậy đã sớm có một đám người chờ đợi từ trước.

Ngồi xuống ghế chủ vị. Hàn Phong nhìn lướt qua những gương mặt nửa xa lạ, nửa quen thuộc bên dưới mà chậm rãi nói:

- Mọi người chắc là đã sơ bộ làm quen với nhau, vậy thì bắt đầu đi.

Sau lời mở đầu của Hàn Phong, Phương Tường là người đầu tiên đứng lên nói:

- Hàn Phong, Tam Lang hội bây giờ đã là dĩ vãng, cái tên Tam Lang trại này cũng nên thay đổi, tôi cho rằng chúng ta nên chọn ra một cái tên khác phù hợp hơn.

Hàn Phong gật đầu, Phương Tường luôn đưa ra những đề nghị thiết thực nhất, bởi vậy hắn nhìn quanh một vòng rồi hỏi:

- Mọi người có đề xuất gì không?