Mạt Thế: Sinh Hoá Nguy Cơ

Chương 63: Tìm kiếm súng ống



Chương 63: Tìm kiếm súng ống

- C·hết tiệt, mới ngày thứ năm dị biến thôi, tại sao nhiều biến đổi dị thường như vậy

Mắng thầm một câu, Hàn Phong hạ xuống kính xe, ném một quả cầu băng ra ngoài. Quả cầu lập tức p·hát n·ổ, đem 6, 7 thây ma xung quanh bao trùm, bọn chúng lập tức bị đóng băng tới vỡ vụn.

Có được khoảng trống, hắn mở cửa xe nhảy xuống, rút đao chém g·iết thây ma bu quanh chỗ này.

Mà ba chiếc xe phía sau, hai tiểu đội trưởng Châu Lam, Mã Mộng Đình cũng lần lượt thi triển bản lĩnh của mình, đánh ra một khe hở, để cho đội viên nhảy xuống xe.

Hàn Phong cao giọng hô lên:

- Tất cả chú ý, sẵn sàng dùng súng khi cần thiết. Thấy có dị biến, lập tức bắn về phía quái vật xuất hiện!

- Rõ!

Bởi vì xe đỗ ngay trước cửa ký túc xá, bọn họ chỉ cần hợp lực giải quyết vài phút, tiêu diệt mấy chục thây ma xung quanh là đã đánh ra được một khoảng trống.

Hàn Phong lại tiếp tục ra lệnh, Từ Thôi dẫn theo 4 nam nhân kéo căng mấy tấm lưới lớn lên, bao vây một vòng 4 chiếc xe và cánh cổng lại, thiết lập một cái “vùng an toàn” tạm thời.

Đây là mấy tấm lưới lớn mà đội ngũ trước đó của Hàn Phong ngày nào cũng tập trung đan dệt, chính là để áp dụng trong những trường hợp thế này.

Thây ma bình thường chỉ có quái lực bình thường, không có móng vuốt quá sắc bén, cũng không có sự khéo léo khôn ranh. Một khi bị vướng vào những tấm lưới này, bọn chúng sẽ bị kẹt lại mà không thể giãy ra, chỉ có thể bồi hồi phía sau mà phát ra những thanh âm gầm gừ.

Lưới vải không nặng nề cồng kềnh như lưới sắt, cũng có độ bền chắc tương đối, có thể mang vác rất thuận tiện, khi cần có thể trực tiếp bỏ luôn mà không cần tiếc rẻ. Trong điều kiện chưa tìm ra được một số lượng lớn lưới sắt mắt cáo, Hàn Phong dùng lưới vải là lựa chọn hợp lý.

Sau khi vùng an toàn được thiết lập lên, Hàn Phong để cho Mã Mộng Đình và tiểu đội của nàng ta ở lại bên ngoài canh chừng, tiêu diệt thây ma bị mắc vào lưới, tránh cho chúng vượt qua phòng tuyến. Bản thân hắn thì dắt theo Châu Lam, Nhạc Sơn và 7 người khác tiến lên.

Choang!

Hàn Phong dùng Thanh Phong Đao chém vỡ khoá cổng, sau đó đạp mở cánh cổng này.

Bên trong sân ký túc xá, mấy con thây ma mặc trang phục thi đấu bóng chuyền lững thững quay đầu lại, bên phải có 5, 6 chiếc mô tô đặc chủng cùng 3 chiếc xe bán tải, bên trái có một chiếc xe bọc thép SJD đang đỗ, nóc xe trang bị một khẩu súng máy 12.7mm khủng bố.

Hàn Phong hai mắt sáng lên, đây quả là phương tiện tốt! Hắn rút súng bắn chỉ thiên một phát rồi hét lên:

- Có người sống sót hay không?

Mấy đội viên còn lại thì tản ra thành hình vòng cung, trên tay lăm lăm súng lục, sẵn sàng xả đạn vào bất kỳ sinh vật dị thường nào lại gần.

Sau 3 lượt hô, không có thanh âm nhân loại nào đáp lại, chỉ có một bầy thây ma bị tiếng động hấp dẫn từ trong khu nhà chạy ra.

Dẫn đầu là một thây ma nhỏ nhắn chừng 1 mét 3, khuôn mặt nhăn nhúm chảy mủ, móng vuốt sắc bén rướm máu, cùng đôi chân thoăn thắt nhảy vọt thẳng tới đội ngũ.



“Thể tốc độ level 12 - F1, có được tốc độ cao và móng vuốt sắc bén, có thể đem sinh vật sống l·ây n·hiễm thành đồng loại.”

Một dòng thông báo bỗng nhiên xuất hiện trong lòng Hàn Phong, đồng thời là cảm giác nguy hiểm bao trùm tâm thần hắn.

Cảm giác này trước đây không có, hoặc tương đối mờ nhạt, lúc này lại rõ ràng tới vậy. Bản năng kỳ quái này mách bảo cho Hàn Phong biết con F1 kia tương đối nguy hiểm.

Đây là hiệu quả của kỹ năng bị động dự cảm nguy hiểm.

- Khéckkk…

F1 từ khoảng cách hơn 30 mét phóng vọt về phía này, trong cái miệng dúm dó của nó phát ra thanh âm khát máu hưng phấn khiến người ta vô cùng ê răng.

Hàn Phong nheo mắt nhìn F1 tiếp cận, trầm giọng hô lên:

- Bắn!

Hắn vừa dứt lời, đội viên bên cạnh sớm căng thẳng tới run rẩy chợt điên cuồng bóp cò súng, phát tiết sự sợ hãi trong lòng.

Pằng pằng pằng…

Phụp phụp phụp…

Làn đạn kim loại từ năm sáu khẩu súng lục phun ra, bao trùm không gian trước mặt.

F1 quỹ đạo di chuyển cực kỳ quỷ dị, chợt trái chợt phải, nhảy nhót linh hoạt né qua làn đạn mà tiến lên. Nó giống như cũng có dự cảm nguy hiểm, dù tốc độ của nó tuyệt không bằng viên đạn, nhưng chỉ cần nòng súng vừa chỉ vào nó, nó đã né qua chỗ khác, dẫn tới đội viên bên phía Hàn Phong bắn hụt.

Nó né trước cả khi viên đạn được bắn ra.

Dẫu vậy vẫn có vài viên đạn lạc bắn trúng trên người nó, tạo thành mấy cái lỗ chi chít dịch mủ.

Thây ma phía sau F1 thì không được may mắn như vậy, đều bị trúng đạn tới người thủng lỗ chỗ, vài con b·ị b·ắn trúng đầu, lập tức c·hết thảm.

- Greckkk.

F1 bị trúng đạn cũng không hề sợ hãi, ngược lại kêu lên đầy điên cuồng. Nó nhún chân mấy cái, đẩy nhanh tốc độ bắn thẳng về phía một đội viên gần nhất, vươn ra móng vuốt muốn tát vào đầu người này. Chỉ cần bị nó vỗ trúng, chắc chắn người kia sẽ c·hết.

Mà những người còn lại cũng tuyệt không dám nổ súng, bằng không sẽ n·gộ s·át đồng đội của mình.

Trên mặt đội viên bị F1 nhắm tới xuất hiện nét tuyệt vọng cùng khủng hoảng vô tận, hắn đã ngửi thấy hương vị t·ử v·ong vô cùng nồng đậm. Đúng lúc này, một cái thân ảnh mặc áo khoác đen nhảy tới bên cạnh hắn, lưỡi đao chém xéo về phía đầu F1.

F1 trên không trung vặn vẹo thân thể, cái đầu cúi xuống né qua một đao này. Nhưng nó né được đao đầu tiên chứ không né được đao thứ hai, lưỡi đao với những vân gió xanh nhạt xoẹt một tiếng chém trúng eo nó.

Phụt…



F1 b·ị c·hém trúng, thân hình lập tức đứt rời thành hai nửa, hai phần cơ thể bị mất đi gia tốc, lộp bộp rơi xuống hai góc khác nhau. Nó còn chưa kịp làm ra hành động tiếp theo, một đao nữa lại tiếp tục chém tới, đem sọ não của nó chém cụt.

Nó đ·ã c·hết.

Hàn Phong khoé miệng nhếch lên, không tệ, không tệ.

Lần đầu tiên gặp thể F1, hắn, Ngô Soái, Mã Mộng Đình phải hao hết tiềm năng thể lực mới có thể g·iết c·hết nó, còn gánh chịu hung hiểm cực kỳ lớn lao. Lần thứ hai, hắn và Ngô Soái cũng vẫn tương đối chật vật, lần thứ ba này, hắn rốt cuộc có lực đối chiến loại thây ma biến dị này.

Hơn nữa còn thật nhẹ nhàng g·iết c·hết.

Dù đầu F1 này có cấp độ thấp nhất trong số ba đầu F1 mà hắn tiếp xúc, đồng thời nó cũng đang bị hấp dẫn phân tâm, nhưng đơn độc tiêu diệt quái vật cao hơn mình 4 level vẫn làm Hàn Phong thật hài lòng.

Đội viên được Hàn Phong cứu lúc này đã ngồi phệt xuống đất, khuôn mặt tuôn trào mồ hôi, trái tim cũng gia tốc đập thình thịch liên hồi. Vừa rồi hắn đã dạo một vòng quanh quỷ môn quan, còn chưa có hoàn hồn trở lại.

Hàn Phong nhìn lướt qua hắn nói:

- Được rồi, mau chóng lấy lại tinh thần, nạp lại đạn dược, đề cao cảnh giác.

Người này nghe được giọng nói của Hàn Phong, sự sợ hãi trong lòng cuối cùng cùng được giảm bớt, vội vã rối rít lên tiếng cảm ơn.

Nhưng đội viên khác cũng dựa theo lời Hàn Phong đem đạn dược ra nạp lại.

Hàn Phong tiến tới xác F1, nhặt lên 1 bản sách kỹ năng, 1 thẻ vật phẩm, 1 tinh thạch exp.

“Đinh! Kỹ năng chủ động nhị giai: Huyễn Bộ. Kỹ năng thuộc tính: bước ra 7 bước liên tục, mỗi bước cộng thêm 2 nhanh nhẹn, 7 bước tiếp theo mỗi bước giảm 2 nhanh nhẹn. Kỹ năng kích hoạt: 2 thể lực. Có thể kích hoạt liên tục. Uy lực kỹ năng dựa vào cấp độ kỹ năng.”

“Đinh! 24 exp!”

“Đinh! Thẻ vật phẩm ngẫu nhiên. Xác nhận sử dụng?”

- Không sử dụng.

Hàn Phong ném tất cả 3 vật phẩm vào balo sau lưng, trong lòng có chút uể oải.

Tài nguyên nhận được từ con F1 này thua xa con F1 ở ngày đầu tiên dị biến, khi đó thứ đồ chơi kia rơi ra kỹ năng tam giai đấy, bây giờ lại chỉ là một cái nhị giai cỏn con.

Bất quá không sao, kỹ năng nhị giai Huyễn Bộ này cũng tương đối hữu dụng, có thể dùng để ban thưởng cho thủ hạ dưới trướng. So với kỹ năng Gia Tốc lập tức cung cấp 12 tốc độ, nó không ưu việt bằng, nhưng bù lại tiêu hao chỉ có 2 thể lực, so với gia tốc tiêu hao tới 5 thể lực, huyễn bộ càng thích hợp để đánh lâu dài hơn.

Hàn Phong cũng không quá cần kỹ năng này, thuộc vào dạng có cũng được, mà không có cũng không sao. So sánh, hắn càng muốn chờ kỹ năng gia tăng tốc độ cấp bậc tam giai hơn, hiện tại học kỹ năng nhị giai này chỉ tốn tài nguyên không đúng chỗ mà thôi.



Bỏ qua suy nghĩ lung tung, Hàn Phong chỉ tay về phía trước nói:

- Châu Lam, tiêu diệt chúng.

Vài đầu thây ma bị trúng đạn còn chưa có c·hết, đang lững thững tiến về bên này, mà trong ký túc xá cũng tuôn ra càng nhiều thêm thây ma.

Châu Lam lập tức nghe theo hiệu lệnh của Hàn Phong, rút trảm mã đao lao lên t·ấn c·ông đám thây ma này. Nàng ta hiện tại đạt cấp 5, từng đao bổ ra nhanh chóng mà mạnh mẽ, đem mấy con thây ma cấp tốc tiêu diệt.

Mà một người làm nhiệm vụ hậu cần bên phía tiểu đội của Từ Thôi đã sớm lấy ra giấy bút ghi chép sự việc

Hàn Phong hoàn toàn có thể một mình tiêu diệt toàn bộ thây ma trước mặt, nhưng Châu Lam là tiểu đội trưởng dưới trướng của hắn, bồi dưỡng nàng ta là có cơ sở.

Một bản kỹ năng nhị giai sẽ được ban thưởng cho người có cống hiến cao nhất, kỹ năng này đến từ Hàn Phong, mà cũng đến từ Ngô Soái phó đại đội trưởng.

Nếu thành viên thuộc tiểu đội của Hàn Phong quản lý đạt thành tích tốt nhất, Ngô Soái sẽ phải cắt máu của mình ra thưởng. Ngược lại, Hàn Phong sẽ phải thưởng cho người thuộc một trong ba đội ngũ do tên em họ kia quản lý.

Hôm qua sau khi bàn bạc, Ngô Soái quyết định chọn Chu Vấn làm mãnh tướng, mà Hàn Phong rất hài lòng chọn hai cái nữ tử Châu Lam, Mã Mộng Đình.

Dù sao cũng là người mình, chẳng đi đâu mà thiệt.

Chờ 5 phút cho Châu Lam và tiểu đội dưới trướng nàng ta tiêu diệt xong thây ma, Hàn Phong mới phất tay ra lệnh:

- Hai người ở bên ngoài canh chừng, xem xét mấy cỗ xe kia, thử tìm kiếm chìa khoá, tất cả còn lại theo tôi vào trong.

- Rõ!

Hàn Phong dẫn theo một đám người xông vào ký túc xá. Dọc theo đường đi có mấy thây ma rải rác xuất hiện, đều bị Hàn Phong tiện tay c·hặt đ·ầu.

Nhạc Sơn giống như rất quen thuộc nơi này, hắn dẫn Hàn Phong đi xuyên qua tầng 1 căn ký túc xá, chạy tới sân sau.

Sân sau cũng có mấy thây ma đang bồi hồi lững thững, trong đó có một thây ma cao 2 mét với bắp tay to lớn cùng cái đầu lúc nhúc chảy mủ. Nó vừa thấy đám người Hàn Phong liền gào khan một tiếng xông lên.

“Thể l·ây n·hiễm level 9, có được cự lực to lớn, có thể đem sinh vật sống l·ây n·hiễm thành đồng loại.”

Hàn Phong tiện tay ngưng tụ ra một băng thương, phập một tiếng phóng ra đâm thủng đầu thây ma kia, khiến cho nó c·hết ngay lập tức.

Từ trên người nó rơi ra một cái sách kỹ năng màu trắng bạc.

Thây ma có sức uy h·iếp nhất b·ị đ·ánh bại, những con khác không đủ uy h·iếp, bị nhóm Châu Lam liên thủ diệt sạch.

Hàn Phong đem sách kỹ năng nhặt lên.

“Đinh! Kỹ năng bị động nhất giai: điều tra nhãn!”

- Haha, Ngô Soái luôn hâm mộ mình có điều tra nhãn, lần này xem tên kia lấy gì ra để đổi lấy vật này.

Hàn Phong cười vui vẻ, ném sách kỹ năng này vào balo sau lưng.

Với những vật phẩm mà đội viên đơn độc tiêu diệt thây ma nhặt được, vậy đội ngũ sẽ không quản lý.