Mạt Thế: Sinh Hoá Nguy Cơ

Chương 74: Cá biến dị



Chương 74: Cá biến dị

Hàn Phong trong lòng trầm trọng. Trước đó hắn đã gặp qua mèo biến dị, hiện tại liền là cá biến dị.

Sắp tới nói không chừng liền có muỗi biến dị.

Con cá trong hồ, hẳn là đã thịt hết đồng bạn để tiến hoá thành cái dạng này.

Ngô Soái ngó nghiêng nhìn con cá, liếm mép nói:

- Nhìn qua rất ngon nha.

Hàn Phong trong lòng khẽ động. Con cá này liệu có thể ăn được không?

Những ngày qua, lương thực của bọn họ phần lớn đều là đồ hộp, đồ cấp đông, đồ khô, cho tới hôm nay đã không còn thịt cá tươi để ăn nữa. Nếu con cá biến dị này có thể ăn, vậy thì không còn gì tốt hơn.

Hắn ngẫm nghĩ một lúc rồi nói với Ngô Soái:

- Ta khống chế nó, đệ chiến đấu.

- Được.

Cá là loài thuỷ sinh, khi ở dưới nước, cả Hàn Phong lẫn Ngô Soái hẳn là đều không phải đối thủ của nó, vậy thì đem nó ra khỏi môi trường nước thôi.

Hàn Phong bàn tay xuất hiện bạch khí, nửa chớp mắt sau, ba luồng hàn khí theo tay hắn rơi xuống hồ nước.

Chỉ sau mấy giây, hồ nước rộng 10 mét vuông đã bị đông cứng thành hồ băng.

Con cá biến dị lập tức bị cố định cứng đơ ở đó không bơi nổi. Nhưng nó có sức mạnh rất lớn, vừa giãy một cái đã đem băng đá xung quanh đánh vỡ, lạch bà lạch bạch trườn bò trên mặt băng trơn láng.

Ngô Soái cười gằn một tiếng, toàn thân lập tức cao trên 2 mét, cả người nổi gồ chi chít những bắp thịt, hắn nhún người bắn thẳng về phía cá biến dị.

Ầm!

Nắm tay của Ngô Soái nện trên người cá biến dị, nhưng sức lực khổng lồ của hắn cũng không thể đem thân thể của nó đánh thủng, chỉ nện vỡ ra mấy miếng vảy vàng kim. Cá biến dị đau đớn giãy dụa, cơ thể vặn vẹo điên cuồng, phần đuôi tát một cái, tát trúng hông Ngô Soái.

Người kia lập tức bị nó đập bay.

Nhưng Ngô Soái da dày thịt béo không thua kém cá biến dị. Hắn giữa không trung vặn eo, vừa chạm đất liền vùng người đứng dậy, tiếp tục nhún chân bắn thẳng về phía thuỷ quái mắc cạn.

Ầm ầm ầm.

Những âm thanh chiến đấu da thịt v·a c·hạm liên tiếp r·úng đ·ộng vang lên. Cá biến dị lên bờ cũng không hề yếu hơn bao nhiêu, chỉ là bớt linh hoạt một chút, Ngô Soái vẫn bị nó đè ra đánh tới chạy trái trốn phải.

Trên người hắn còn dính chi chít những dấu vết bị ăn mòn lỗ chỗ. Cũng may phần kia đều là cốt giáp, còn chưa bị tổn thương tới da thịt.

Mấy đội viên xung quanh đã sớm lui hết ra ngoài, trên tay lăm lăm súng ống, chỉ cần Hàn Phong ra lệnh liền nhất tề xả đạn yểm trợ.

Dù sao cũng là trên cạn, cá biến dị đánh lâu không thắng, trên người bị đấm cho vảy tróc thịt bong, nó bắt đầu trở nên phát cuồng. Sau khi quật bay Ngô Soái, nó mở miệng há to, muốn phun ra một bãi niêm dịch cự đại.



Đúng lúng này Hàn Phong trong đầu mặc niệm:

“Phá Tâm Linh!”

Đây đã là lần thứ ba hắn vận dụng chiêu này.

Cá biến dị lập tức ngơ ngác nhìn quanh, theo bản năng trườn lại trườn muốn tránh, nhưng một cánh tay hoá thành cốt thương đã đâm thẳng tới đầu nó.

Lần t·ấn c·ông này, Ngô Soái đã chuẩn xác đánh trúng mắt nó.

Phập!

Mắt là điểm yếu nhất, cốt thương sắc bén lập tức xuyên thủng mắt, chọc vỡ não tuỷ, máu cá cùng dịch tuỷ điên cuồng phun trào.

Cá biến dị há miệng tuôn ra vô số niêm dịch ăn mòn, lại bị Hàn Phong phất tay, đám niêm dịch lập tức hoá thành băng đá rớt xuống.

Nó giãy dụa thêm mấy giây thì yếu dần, sau đó là nằm im bất động.

Một quái vật level 14 đã bị hai người Hàn Phong hợp tác giải quyết.

Ngô Soái cả người dần thu nhỏ, có chút khóc không thành tiếng nhìn y phục bị ăn mòn thủng lỗ chỗ.

- Súc sinh này, đánh nhau không biết ngại sao, cứ phải muốn lột đồ của ta xuống.

Hàn Phong nghe hắn cằn nhằn thì âm thầm mỉa mai trong lòng, không phải ngươi cũng đã gỡ xuống một đống vảy của nó sao, còn nói không biết ngại.

Cá biến dị c·hết, Ngô Soái là người trực tiếp nhận được 28 exp, 28 minh tệ. Ngoài ra súc sinh này còn rơi ra một kỹ năng nhị giai, một kỹ năng nhất giai, một thẻ trang bị cùng tinh thạch 28 exp.

“Đinh! Kỹ năng chủ động nhị giai: Mưa axit. Kỹ năng thuộc tính: Triệu hồi một cơn mưa axit t·ấn c·ông trong một vùng xác định. Kỹ năng kích hoạt: 2 thể lực, 3 trí lực. Kỹ năng làm lạnh: 5 phút! Uy lực cùng cấp độ kỹ năng quyết định bởi chỉ số trí lực cùng cấp độ kỹ năng.”

“Đinh! Kỹ năng bị động nhất giai: tăng cường chống chịu.”

Kỹ năng chủ động nhị giai kia tiêu tốn tới tận 5 điểm thuộc tính để thi triển, so với thao túng hàn băng nhị giai ban đầu của Hàn Phong thì còn lớn hơn, chắc hẳn uy lực cũng rất lớn, vật này thuộc về Ngô Soái.

Hàn Phong thu lấy 3 thứ còn lại, hắn hài lòng đem tất cả ném vào balo sau lưng.

Sau khi chiến đấu kết thúc, Hàn Phong lập tức chỉ đạo:

- Gọi người tới, bê xác con cá này về. Chú ý mặc đồ bảo bộ, đừng để chạm phải dịch nhờn trong miệng nó.

- Dạ!

Ba đội viên lập tức theo lệnh của hắn tiến lên, nhưng cá này quá nặng, làn da lại trơn trượt, cuối cùng họ phải huy động 5 người mới lôi được nó ra ngoài ném lên thùng xe.

Sau khi tiêu diệt cá biến dị, Hàn Phong và Ngô Soái cũng tiêu hao khá lớn, quyết định hành động thanh lý thây ma chiều nay sẽ chấm dứt.

5 chiếc xe tải lớn được điều tới, chặn con đường chính cùng ba đường nhánh lại, ngăn không cho thây ma xâm nhập vùng an toàn. Công tác hậu cần cũng gấp rút được hoàn thành, đoàn xe mấy chục người nhất tề rút lui.

Về tới trước cửa trấn Hi Vọng, Hàn Phong nhảy xuống, nhìn chiếc xe tải đang chạy chậm dần cuối hàng.



Sáu đội viên từ trên xe tải nhảy xuống, cẩn thận mở thùng xe, sau đó lôi xuống một lồng sắt lớn.

Trong lồng sắt có 4 con thây ma lần lượt level 1, level 2, level 5 và level 7.

Mấy thây ma này đều là thân thể mục ruỗng xơ xác, khuôn mặt biến dị tới dúm dó, miệng cùng mắt tua tủa mọc ra râu tóc cùng răng nhọn, bọn chúng đang ra sức cào cấu lên lồng sắt nhằm t·ấn c·ông đội viên.

Lồng sắt cùng không hề nhỏ, cao 2 mét, rộng 3 mét, dài 5 mét, đủ để đám thây ma này vùng vẫy đi lại thoải mái.

Hàn Phong ngắm nghía một hồi, chỉ vào một góc đường đối diện căn cứ rồi nói:

- Đặt tại vị trí đó.

Vị trí này cách cổng căn cứ khoảng 15 mét. Chỉ cần vừa mở cổng liền có thể nhìn thấy 4 thây ma dữ tợn đang phát ra thanh âm khò khè khát máu.

Hàn Phong tương đối hài lòng, phất tay cho bọn họ rút lui.

Cánh cổng căn cứ cuối cùng cũng đóng lại, ngăn cách lại toàn bộ nguy cơ cùng máu me áp lực.

Hàn Phong nhấc chân bước tới khoảng sân rộng bên trái, nơi đó hiện tại đã tụ tập một đám người đông nghịt.

- Cá to quá, đây là loài gì?

- Không biết, dường như là cá cảnh.

- Cá cảnh nào lớn như vậy? Thuỷ quái thì đúng hơn.

- Nhìn hàm răng nó kìa, thật dữ tợn.

Cư dân hi vọng trấn đang vây quanh xác một con cá dài hơn 2 mét mà nhiệt tình bàn tán.

Bọn họ sau khi biết đây là thành quả chiến đấu của nhóm người Hàn Phong thì càng thêm nể phục.

Quái vật nhìn qua dữ tợn như vậy cũng b·ị đ·ánh bắt.

Thấy Hàn Phong bước tới, đám người đều vội vã tránh ra một con đường.

Hàn Phong trước nay làm người khá kín tiếng. Dù cư dân trấn Hi Vọng từ nhiều nguồn biết được hắn tương đối tuỳ ý, bình thường mặc kệ thuộc hạ muốn làm gì thì làm. Nhưng uy vọng của người đứng đầu, cùng sự phóng đại trong miêu tả về năng lực của đại đội trưởng, khiến cho bọn họ đều tràn ngập kính sợ.

Từ Thôi tiểu đội trưởng tiểu đội tìm kiếm vật tư vội vã tiến lên nói:

- Đại đội trưởng, con cá này nặng 113kg. Có điều lớp vảy quá cứng, mấy đội viên không thể làm thịt nó.

Hàn Phong gật đầu, rút thanh phong đao ra ném cho hắn nói:

- Lại thử lại.



Từ Thôi vừa tiếp xúc đao này, cơ thể đột nhiên cảm thấy vừa nhanh vừa khoẻ. Sau khi thông tin thuộc tính bảo đao hiện lên trong lòng, hắn thiếu chút nữa đã chảy đầy nước miếng.

Quá ngưu bức rồi, vậy mà cung cấp chỉ số thật cao.

Hắn cũng không dám chậm trễ, vội vàng tiến lên dùng Thanh Phong đao xẻ thịt cá.

Có trang bị hệ thống hỗ trợ, bọn họ rất nhanh liền chặt xác con cá biến dị này ra thành tám khối.

Bên dưới lớp vảy vàng óng là lớp thịt cá vừa hồng hào vừa mềm mại, còn có chút núng nính mỡ trắng ở phần bụng. Máu cá tuy có chút tanh, nhưng kia còn mang theo mùi vị tươi sống thực sự rất có tính ẩm thực.

Ngay cả Hàn Phong thường ngày ăn uống đầy đủ, lúc này cũng không nhịn được muốn thử một chút.

Ngô Soái chẳng biết từ bao giờ đã nhảy tới bên cạnh, vừa xuýt xoa vừa liếm mép nói:

- Rửa sạch thái lát làm sashimi thì tuyệt… Ực…

Nghe hắn oang oang miêu tả, mấy cư dân trấn Hi Vọng cũng không nhịn được mà liếm mép theo.

Bọn họ những ngày gần đây khẩu phần tuy có tăng lên, nhưng nếu là so trước tận thế vẫn hoàn toàn không đủ.

Hàn Phong liếc xéo Ngô Soái. Tên tiểu im lặng này nếu thật dám ăn sashimi, nói không chừng liền trực tiếp biến thành cự cá, hoặc c·hết lăn quay thành một bãi niêm dịch.

Hắn dùng ánh mắt ra hiệu cho Từ Thôi, người kia nhanh chóng hiểu ý, cao giọng nói:

- Tôi cần 3 người thử ăn thứ này. Nếu nó ăn được, mỗi người nhận 5 cân lương thực, 5 cân thịt cá, hoặc 100 chiến công.

Nghe hắn nói, mấy cư dân xung quanh lập tức lâm vào do dự. Phần thưởng đưa ra thực sự quá hấp dẫn.

Có người không nhịn được hỏi:

- Vậy nếu… Nếu ăn vào liền c·hết thì sao?

Từ Thôi nghẹn lời, nhưng Hàn Phong bên cạnh lập tức nói:

- Nếu có vấn đề, đền bù 100 cống hiến, đồng thời cung cấp đãi ngộ tương đương đội viên chính thức cho người thân được chỉ định.

Có đảm bảo này của Hàn Phong, cư dân trấn Hi Vọng càng thêm bị dụ hoặc.

Nhưng bảo bọn họ đâm đầu vào chỗ c·hết…

Khung cảnh bỗng chốc lâm vào hơi im lặng.

Mấy phút sau, một thiếu niên chừng 12 tuổi trong đám người chen lên nói:

- Tôi thử.

Thiếu niên này còn có một em gái nhỏ 7 tuổi, hai anh em sống nương tựa vào nhau, mỗi ngày không kiếm nổi 15 cống hiến để ăn no bụng. Lúc này nghe thấy điều kiện của Hàn Phong, cậu ta lập tức cắn răng làm liều.

Nếu lỡ cậu ta c·hết, em gái cũng sẽ được trợ cấp không lo.

Có thiếu niên này dẫn đầu, tiếp theo liền có một lão già tầm 60 tuổi cùng một thiếu phụ cụt chân tiến lên đăng ký.

Việc thử nghiệm tương đối mất thời gian, còn cần nấu chín, cho họ ăn, sau đó canh chừng vài giờ thậm chí một ngày coi họ có vấn đề gì không. Hàn Phong không quan tâm quá trình, chỉ quan tâm kết quả, bởi vậy xoay người rời đi.

Còn 15 phút nữa sẽ tới thời điểm tròn 96 giờ an toàn, hắn sẽ hoàn thành nhiệm vụ tân thủ!