"Chỉ là bị thương ngoài da, không có gì đáng ngại." Hạ Tư Viêm không nói thật.
Bởi vì giấc mơ tận thế kia nên hắn biết rõ thể chất đặc thù đáng sợ đến cỡ nào.
Một khi bị người có bụng dạ khó lường phát hiện liền sẽ trở thành tù nhân, từ đó cuộc sống tối tăm không còn ánh mặt trời.
"Vậy chúng ta mau đi thôi, tôi tích trữ rất nhiều thức ăn nước uống, đủ để trốn trong nhà mấy ngày." Khúc Yên coi như không biết hắn đang che giấu điều gì, rút hai con dao dự phòng từ trong xe ra, cho Hạ Tư Viêm một cái, nói: "Cầm lấy phòng thân."
"Cô chuẩn bị thật sự rất cẩn thận." Hạ Tư Viêm liếc nhìn mấy chục con dao chất đống trong xe cô.
"Đây chính là chỗ tốt của việc bình thường thích đọc tiểu thuyết tận thế, tôi vừa nhìn thấy trên mạng có người tiên đoán tận thế sắp tới liền bắt đầu tích trữ vật tư, phòng trước vẫn hơn." Khúc Yên thuận miệng bịa chuyện, cầm dao đi về phía cầu thang.
Hạ Tư Viêm đi đằng sau cô, nhìn qua bóng lưng thon gầy nhưng lại tràn ngập sức sống, hắn híp mắt.
Bình thường nhìn nữ minh tinh này mảnh mai đáng yêu, đến thời điểm nguy hiểm lại trấn định lạ thường.
Hắn thậm chí cảm thấy cô có chút phấn khởi khi tận thế buông xuống.
Chẳng lẽ là vì nghiện tiểu thuyết tận thế?
"Sớm biết vậy thì đã không ở tầng mười sáu......" Khúc Yên leo cầu thang bộ mà thở hồng hộc.
Cô nghe thấy âm thanh nhắc nhở của hệ thống vang lên trong đầu --
【 Giá trị hảo cảm của nam chủ tăng thêm 50】
【 Giá trị hảo cảm hiện tại là -50 điểm! 】
Khúc Yên vừa thở dốc vừa nghĩ thầm, cứu hắn một lần được 50 điểm, vẫn rất có lời. Nhưng giá trị hảo cảm còn dừng lại ở số âm, cô không muốn mất mặt!
"Đội trưởng Hạ, anh tới nhà tôi đi! Chỗ tôi có nhiều đồ ăn!" Thật vất vả mới leo đến tầng mười sáu, chân Khúc Yên đau xót, chỉ muốn trở về phòng nằm vật xuống giường.
"Không cần, cảm ơn cô vừa rồi đã lái xe trở lại cứu tôi." Hạ Tư Viêm từ chối.
Hắn dùng chìa khoá mở cửa nhà mình.
Khúc Yên cũng không ép, trở về nhà mình, trước tiên kiểm tra một lượt, xác nhận không có zombie bò vào rồi mới an tâm ngồi xuống ghế sofa uống nước.
"Kí chủ, có một tin tức quan trọng muốn nhắc nhở ngài!"
Trợ thủ hệ thống Tiểu Thất hiện ra nhắc nhở: "Vừa rồi nam chủ bị zombie vây khốn, tầng hai có người quay lại cảnh đó. Có thể rất nhanh sẽ có người phát hiện nam chủ bị cắn mất thịt lại có thể tự động đầy lại."
"Cho nên?" Khúc Yên uống nửa cốc nước, lau miệng, hiểu rõ: "Lại muốn tôi cứu người có phải không? Chủ thần đại nhân có thể cho tôi kịch bản mới không?"
Hiện tại cô chỉ là một người bình thường, cũng không phải nữ siêu nhân gì.
Không biết có phải là bởi vì cô phàn nàn về kịch bản hay không mà màn hình trong đầu bỗng nhiên sáng lên, hiện một đoạn nội dung mới --
【 Thời kì đầu tận thế, một bộ phận nhân loại bị virus lây nhiễm nên dị biến trở thành zombie. Một nhóm người khác sau khi bị zombie cắn, thời điểm phát sốt đang trên bờ vực nguy hiểm có 50% có thể thức tỉnh dị năng, cũng có 50% bị lây nhiễm biến thành zombie. 】
"Tiểu Thất, ý nó là......" Khúc Yên chỉ vào dòng chữ trong màn ảnh: "Tôi phải ra ngoài để zombie cắn? Tiếp đó đánh cược một phen xem có thể thức tỉnh dị năng hay không?"
"Kí chủ thật thông minh, full điểm đọc hiểu!" Tiểu Thất dùng giọng dễ thương để khen.
"Nếu như thua cược, tôi biến thành zombie thì phải làm sao bây giờ?"
"Vậy liền để nam chủ tự tay giết ngài, khởi động lại tận thế lần nữa." Tiểu Thất cố ý bổ sung thêm một câu, "Bây giờ nam chủ không có cảm tình với ngài, giá trị hảo cảm là số âm, dù hắn tự tay giết ngài thì cũng không có cảm xúc gì quá mãnh liệt."
"Nội dung cốt truyện này chó thật......"
Khúc Yên thiếu chút nữa muốn nghỉ làm.
Chỉ là Tiểu Thất nói cũng không sai, bây giờ trong tiềm thức Hạ Tư Viêm còn chán ghét cô, đoán chừng là bởi vì hắn nằm mơ thấy thế giới trước, mơ thấy cô phản bội hắn.
Nếu như cô dùng nguy cơ thức tỉnh dị năng lần này để kích thích hắn, nói không chừng có thể để cho hắn tìm về ký ức hoàn chỉnh của kiếp trước?