Mau Xuyên Công Lược: Nam Thứ Vạn Năm Mau Yêu Ta!

Chương 135: Vương tử ác ma mau yêu ta (22)





**Nội dung mang tính chất tham khảo cải biên, được lấy cảm hứng và mượn ý tưởng từ tác phẩm "Ma Lạt Thiên Kim Đẩu Ác Thiếu". Có thể sẽ làm bạn cảm thấy khó chịu hay phản cảm. Cần cân nhắc kĩ trước khi xem.**

Đợi cho Hạ Y từ phòng thay đồ bước ra, Glenn đang nhàn nhạt đứng tựa lưng vào tường nhìn thấy cô cũng có chút ngẩn người.

Dạ phục là bộ váy màu trắng tuyết đính đá quý cùng ren hoa trắng pha chút phong cách vintage. Eo váy bó sát ôm lấy cơ thể mảnh khảnh của nguyên thân, làn da của cô ấy cũng thuộc loại trắng mịn, đi với bộ váy này càng trông như một đóa hồng trắng hoa lệ tinh khiết.

"Điện hạ, người có cảm thấy bộ dáng lúc này thần rất không tồi không?" Hạ Y không chút e dè, ngón trỏ xoắn xoắn nghịch lọn tóc đen được xõa trên vai, cười sành điệu nói.


Cô xem qua gương rồi, đẹp thật nha!

Các người còn chê đi!

Glenn: "..."

Đám hầu: "..."

Thật chưa gặp hầu gái nào tự luyến như cô!

Có biết khiêm tốn là cái chi không?

Tiết tháo đâu?

Mà điện hạ! Ngài một chút cũng không trách mắng là thế nào chứ!?


Tất nhiên, Hạ Y sâu sắc cho rằng, cô dùng từ "rất không tồi" thay cho "rất đẹp" đã là vô cùng khiêm tốn rồi.

Đám hầu gái kia cũng không thể ở lại lâu, đều bị Glenn cho lui hết ra ngoài.

"Điện hạ, người thấy thần thế nào?" Đợi cho trong phòng chỉ còn lại cô và hắn, Hạ Y mới hướng Glenn giảo hoạt hỏi lại.

"Ừm. Không tệ." Glenn gật đầu. Quả nhiên là rất hợp với cô.

"Nhưng mà điện hạ chắc chắn là ổn chứ. Xét về tuổi..." Nguyên thân ít nhiều khi vào cung làm hầu gái cũng đã mười bốn mười lăm tuổi, năm nay hẳn là đã ngoài đôi mươi rồi...

"..." Sắc mặt Glenn khi nghe Hạ Y nhắc đến tuổi tác thì trầm xuống, "Không cần ngươi quản. Dù sao ngươi vẫn thấp hơn ta." Dáng dấp của hắn phải nói là trổ giò rất nhanh, mới mười sáu đã cao 1m8, rõ ràng là cao hơn Hạ Y tận một cái đầu.

Hạ Y: "..."

Được thôi.


Là mình tự lấy đá đập chân mình, có đau vẫn phải chịu.

Nhìn bộ mặt phụng phịu không phục của hầu gái nhà mình, tâm tình Glenn cư nhiên dễ chịu hơn không ít.

Hạ Y ríu rít với Glenn một lúc thì đến giờ cử hành buổi lễ, liền cùng hắn đi ra đại điện. Mọi người trong giới quý tộc không biết danh phận của một hầu gái thấp hèn như nguyên chủ, thấy Glenn đi với một nữ nhân xinh đẹp thì chỉ theo lễ tiết vỗ tay hưởng ứng.

Glenn hôm nay để tóc dài của mình lười biếng xõa xuống không có buộc lên, từng sợi tóc theo bước đi của hắn nhẹ nhàng chuyển động, kết hợp với khuôn mặt sắc xảo và một thân khí chất âm u ma mị của hắn càng thêm hút người. Không ít các vị tiểu thư trẻ tuổi trong bữa tiệc dùng cặp mặt si mê nhìn hắn.

Còn Hạ Y bởi vì trên người cô toát ra một loại tự tin hiếm có, cho nên kết hợp với dạ phục cô đang mặc nhìn qua không có vẻ gì là đối lập, trái lại còn có một sự hòa hợp nhất định, là loại càng nhìn càng thấy xinh đẹp. Hai người đi với nhau, trừ bỏ thân phận là hầu gái của Hạ Y, thì trông bọn họ chính làm một cặp nam thanh nữ tú, trong mắt người ngoài thật vô cùng xứng đôi.