(*)**Hải yêu: yêu tinh dưới biển, người cá**.
_ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _
Hoang vu vắng ngắt...
Bầu trời đêm trải dài hàng vạn vì sao tinh tú, hệ ngân hà chảy mượt mà tựa con sông lấp lánh uốn lượn giữa không trung xa xôi. Đẹp lung linh, rực rỡ, song lại xa xăm đến nỗi không thể nào với tới được. Mặt nước biển cả bị ánh trăng dịu dàng tươi sáng rọi lên, mờ mờ ảo ảo mê hồn...
Tiếng sóng biển sóng sánh dập dềnh vỗ vỗ rì rào...Thi thoảng, sẽ có vài con cá nhỏ tinh nghịch nhảy lên khỏi mặt biển, quẫy đuôi tọt tọt...rồi tiếp tục lội vào dòng nước u tối...
Giữa một không gian tràn ngập mùi thơm thiên nhiên như vậy, chợt vang lên một thanh âm thánh khiết, giọng hát của nữ nhân mị người đến lạ thường. Ma lực của nó y hệt tiếng đàn của vị thần Apollo. Khiến cho bất kì ai không kìm lòng được, mà muốn lao xuống biển. Bằng mọi cách kiếm tìm tiếng hát kia...
Chỉ khác thần Apollo ở chỗ...
Ngài ấy là dùng đàn Lia...
Mà đây, lại là người cất tiếng hát...
Người à?
Có phải là người hay không? Có quỷ mới biết...
Tiếng hát ca thánh thót càng ngày càng cao độ, thời gian chung quanh như thể bị ngưng đọng. Dường như, trên thế gian này, chỉ còn mỗi thánh âm đó vậy. Sóng nước dần dần vỗ nhẹ hẳn đi, vạn vật cây cối bỗng chợt rung ra rung rinh nhảy múa. Uốn éo thân cây, êm đềm đu đưa theo giọng ca đó. Những con vật sống cùng nhau nhắm mắt, im lìm hưởng thụ. Đến cả loại động vật to con hung tàn như gấu, hổ, sư tử cũng theo tiếng hát mà dựa đầu vào gốc cây, gật gật gù gù mơ màng...
Bầu trời đêm càng thêm rực rỡ, ảo diệu. Tia cực quang đầy sắc màu ló ra, chuyển động mềm mại. Biến cho không gian càng thêm sinh động, mỹ lệ hơn...
Sóng nước đang nhẹ nhàng vỗ về đưa người nghe vào giấc ngủ. Chợt âm ca biến mất, cơn sóng rẽ nước thành hai nửa, xuất hiện đâu ra một chú cá heo quẫy đuôi bơi cực nhanh, lao thẳng vào biển sâu vô tận...
Bọt biển nổi bòng bọc bay bay trong không gian dưới nước...Chú cá heo ban nãy cứ bơi mãi, bơi mãi, cuối cùng, khi bơi tới nơi rồi. Chú ta mới chịu dừng lại...Lắc lắc cái đầu cá, cá heo tươi cười vui vẻ, bảo với con mèo đang ngồi lên thân mình...
Có thể gọi con đó là mèo đi...
Cũng có thể là mèo...
Nhưng nhìn thế nào cũng không hợp lý khi gắn trên người nó cái chữ mèo này...
"Mèo" được cá heo nhắc tới bèn ngạo kiều vênh cái mặt đầy râu ria lên, nó tỏ vẻ cao quý nhảy phát, tiếp đất nhẹ nhàng. Điều kì quái là, con mèo này chỉ cần đặt chân tới đâu, thì nơi đó nước bèn biến mất. Thay vào đấy là không khí lưu chuyển...
Mồm con mèo còn đang ngậm cái gì đó, trước khi biến mất thân mình sau vách san hô. Nó còn quay đầu lại, cặp mắt xanh lá cây khẽ chớp vài cái, giơ móng vuốt nhỏ lên. Chú cá heo nhận được tín hiệu, cười vui vẻ he he hai tiếng, cúi chào. Sau cùng, lắc mình dời đi...
...
Hang động ảo diệu màu sắc tím nhạt, thạch nhũ nhọn hoắt treo trên trần hang, lập loè ánh tím. Bàn tay tài hoa của tạo hóa đã tạo ra những khối thạch nhũ đẹp như vậy. Không chỉ đẹp về đường nét mà còn đẹp về sắc màu, sắc màu của những hình khối này lóng lánh như kim cương. Trên những vách động rủ xuống những nhánh cây cỏ xanh biếc. Trong hang còn có những bãi cát và bãi đá rất rộng và đẹp. Đây là lối hành lang để có thể đi sâu hơn nữa vào cái động quỷ mị này...
Khó ai có thể tin được rằng, sâu trong đáy biển thế này, mà lại hiện hữu một cái hang đá nhỏ đầy thần bí...
Vách đá đã được đục đẽo thành mấy cái ngăn nhỏ, chất chứa hàng đống chai chai lọ lọ thủy tinh hình thù kì dị trên đó. Mỗi chai nhỏ đều được dán giấy, ghi nhãn rõ ràng, hiển nhiên là để cho người dùng có thể phân loại được cái nào đến cái nào...
Bên dưới ngăn đá là một cái lu siêu to, khổng lồ. Lu đá được đặt trên bếp than bập bùng lửa, có tám viên gạch làm kệ đỡ. Mỗi bên hai viên, lửa nhỏ thổi liu riu, ánh tím huyền ảo. Trên trên dưới dưới khắp hang động mọc đống thảo dược ngồ ngộ, hoa nấm đỏ, kì linh thảo, cây ẩn từ...v...v...Thậm chí, cả cỏ xanh tầm thường cũng có luôn...
Cách lu đá đang đun sôi lửa vài mét, là một cái ao nhỏ. Ao nước trong suốt, như thể chỉ cần liếc mắt cái là thấy được tận đáy. Ven ao, dải hoa giấy màu tím cuốn lấy cành của nhau, đan bện thành một vòng hoa mơ mộng...
Thiếu nữ xoã tóc tựa đầu bên cục đá to, cô chán chường cầm một nhành hoa tím lên, ngửi ngửi. Nửa thân trên của cô nàng chỉ có duy nhất hai cái vỏ sò che ngực. Da thịt mềm mại, trắng nõn, ngậm nước phản chiếu giữa ánh lửa. Mặt mày vũ mị, tinh xảo. Sống mũi cao thẳng, lông mi đen dài nhắm hờ lại. Cạnh đuôi mắt phải lộ rõ nốt ruồi son chói lọi, tô vẽ thêm cho nhan sắc này đầy yêu nghiệt, lả lơi...
Đặc biệt hơn cả, thân dưới của thiếu nữ, không phải là một cặp chân thon dài, thẳng tắp. Thay vào đó, là đuôi cá...
Đúng vậy...
Cô nàng này không phải là người, cô ta là một con Hải yêu...
Hải yêu Thánh Âm...
Người cá sở hữu giọng hát thiên thần...