Mau Xuyên, Nữ Phụ Cứu Vớt Boss Thần Bí

Chương 2: TG1



Hạ Ninh Thiển tuy rằng đơn thuần, nhưng ánh mắt lại rất cao, ở trong cái vòng dối trá này lâu như vậy, mặt khác thì không tiến bộ, mà ánh mắt nhìn trai đẹp lại vô cùng tốt. Thế nhưng lại bị một tên nhà nghèo bộ dáng chỉ được coi thanh tú nhưng lại cao ngạo vứt bỏ.

Nguyên nhân cũng đơn giản, chính nhờ một màn anh hùng cứu mỹ nhân mà động tâm.

Năm Hạ Ninh Thiển học năm hai trung học, hôm đó lúc tan học, bởi vì thầy giáo cho tan học sớm, tài xế còn chưa tới đón, cô ở góc sân trường liền bị mấy tên lưu manh đùa giỡn, lúc này nam chủ Tiếu Khiêm ra tay giúp đỡ Hạ Ninh Thiển, sau đó hai người bắt đầu nảy sinh tình cảm.

Tiếu Khiêm đương nhiên muốn ở cùng Hạ Ninh Thiển, mà Hạ Ninh Thiển vì ân cứu mạng nên cũng ngại từ chối, sau thường xuyên qua lại với thanh niên nghèo mà chí không nghèo này cô liền đối với hắn nhất kiến chung tình.

Hai người yêu nhau đến khi tốt nghiệp, sau đó đính hôn, mọi thứ vô cùng tốt đẹp.

Nhưng từ khi Tiếu Khiêm gặp gỡ nữ chủ Xa Tiếu Tiếu, tất cả đều thay đổi. Tiếu Khiêm vừa mới tốt nghiệp vẫn có chút mơ hồ nhưng đối với nữ sinh ngây thơ thanh thuần trước mắt này vẫn nảy sinh tình cảm.

Nguyên chủ là người vô cùng nhạy cảm, cảm giác tâm hắn đã không còn đặt trên người mình, liền thập phần khó chịu, bắt đầu khi dễ Xa Tiếu Tiếu, sau đó khi tình cảm của Tiếu Khiêm cùng Xa Tiếu Tiếu ngày càng sâu đậm, nguyên chủ liền càng đi tìm đường chết.

Tiếu Khiêm đánh cắp quỹ của công ty không nói, hắn còn mưu đoạt sản nghiệp của Hạ gia, em trai của Hạ Ninh Thiển được cha mẹ bồi dưỡng làm người thừa kế bị Tiếu Khiêm một bên yêu đương cùng Xa Tiếu Tiếu, một bên có lệ với cô, sau lưng tính toán làm Hạ Ninh Hiên nhiễm ma túy!

Cuối cùng tài liệu cơ mật của công ty bị động tay động chân, trực tiếp đào rỗng tài sản Hạ gia, chiếm đoạt sản nghiệp Hạ gia, rồi đem mở xí nghiệp Tiêu gia.

Kết quả là, em trai nghiện ma túy bị xã hội đen đánh chết, cha mẹ vì nợ ngập đầu mà tự sát.

Nguyên chủ một tay tạo nghiệt, cuối cùng bắt chính mình phải trả giá, nhưng cô không cam lòng, rốt cuộc cô làm sai cái gì mà lại bị đối xử như vậy, cô có sai, nhưng là không đến mức phải tan cửa nát nhà, người đáng chết nhất là cái tên tệ bạc Tiếu Khiêm, cùng con tiểu tam Xa Tiếu Tiếu kia mới phải.

Cô muốn bọn họ phải trả giá hết thảy, sống không bằng chết.

Thư Niệm xem xong thì vô cùng đồng ý với quan điểm của nguyên chủ, không phải bên ta quá yếu, mà là quân địch quá không biết xấu hổ, còn dám đánh lén.

May mắn là tam quan nguyên chủ vẫn còn, muốn chỉnh chết hai con hàng không biết xấu hổ này, bằng không nếu bắt cô đi tranh giành Tiếu Khiêm với Xa Tiếu Tiếu chi bằng kêu cô trực tiếp tự sát còn hơn.

Nhìn bệnh viện trắng xóa, Thư Niệm xoa xoa đầu, cơ thể đã bớt nóng hơn trước, giờ chỉ hơi sốt.

"Dì Lâm." Thư Niệm hô một câu ra phía cửa.

"Tiểu thư, con tỉnh rồi." Một người phụ nữ trung niên tiến vào, nhìn Thư Niệm đã ngồi dậy, sắc mặt tức khắc vui vẻ: "Tiểu thư, con thấy khá hơn chút nào chưa?"

"Con khá hơn nhiều rồi, hôm nay liền xuất viện đi." Thư Niệm nói xong liền xuống giường.

"Tiểu thư, con vừa mới tốt hơn, không bằng ở lại quan sát thêm chút." Dì Lâm có chút do dự, sắc mặt tiểu thư thoạt nhìn kém như vậy......

"Dì Lâm, nơi này mùi khó chịu, cháu ăn cơm không ngon, muốn về nhà." Thư Niệm dùng phương pháp bán manh, chớp chớp mắt với dì Lâm.

"Vậy được rồi......" Dì Lâm hiển nhiên là chịu thua, liền đau lòng mà đưa Thư Niệm đi làm thủ tục xuất viện, "Tiểu thư bị bệnh gầy đi nhiều, để dì Lâm trở về làm cho con cháo thịt nạc, chờ con khỏi hẳn, ta sẽ làm món sườn chua ngọt con thích."