Nguyên chủ nằm viện ba ngày, khi Thư Niệm trở lại Hạ gia cũng đã được một tuần, một góc mặt Tiếu Khiêm cũng không thấy.
Tên tra nam này, vẫn còn ở công ty Hạ gia làm việc, vậy mà còn dám bỏ mặc con gái người ta.
Thư Niệm vô cùng tự nhiên mà gọi điện thoại cho mẹ Hạ.
"Alo, mẹ.....Đúng vậy, là con gái bảo bối của người đây.....Bây giờ sao ạ? Không được đâu, con mới vừa từ viện trở về, cả người đều mệt mỏi......A? Không cần không cần, cha mẹ không cần trở về, con chỉ cần nghỉ ngơi, có dì Lâm chăm sóc con sẽ nhanh khỏi thôi, bất quá con bệnh lâu như vậy, A Khiêm còn không có thời gian đến thăm con, thực ủy khuất, cho nên gọi cho mẹ để kể khổ a......Nga, cũng không phải, A Khiêm không phải bận sao.....Ai, mẹ, người không cần nhớ con......"
Thư Niệm bên này còn chưa nói xong, mẹ Hạ vừa nghe thấy thằng con rể sống dựa vào Hạ gia vậy mà lại không có quan tâm khuê nữ nhà mình, tức khắc ngực liền phập phồng, cái gì mà bận công việc, trong công ty không phải còn có Ninh Hiên sao, hắn lại vội đến mức quên cả Ninh Thiển.
Hạ Ninh Thiển nằm viện, chuyện lớn như vậy, hắn vậy mà không đến thăm, đây là muốn phản rồi.
Đây chính là hiệu quả Thư Niệm muốn, kiếp trước Hạ Ninh Thiển quá yếu đuối, một mực che giấu, làm cho Hạ gia hoàn toàn không biết bộ mặt thật của Tiếu Khiêm, Thư Niệm không thể nào "nhường nhịn" được như Hạ Ninh Thiển, cần thiết liền cáo trạng!
Mẹ Hạ không giống Hạ Ninh Thiển đơn thuần, phản ứng đầu tiên của bà chính là thằng con rể ngang bướng này dám thay đổi, ánh mắt lập tức lạnh lùng, gọi điện thoại cho Tiếu Khiêm.
Tiếu Khiêm bên này đang cùng Xa Tiếu Tiếu đi dạo phố, hai người cùng nhau ăn xiên nướng, cùng nhau uống bia, vô cùng vui vẻ, Tiếu Khiêm nhìn thiếu nữ đang tươi cười xán lạn, trong lòng đều mềm mại, Hạ Ninh Thiển không cho hắn được cảm giác này.
Thiên kim gia thế giàu có, từ trước đến nay đều vô cùng kiêu căng, ăn cơm cũng phải ăn trong khách sạn xa hoa, quần áo mặc trên người đều là của nhà thiết kế nổi tiếng.
Tiếu Khiêm nắm chặt tay, nhất định, hắn sẽ trở thành người trên vạn người, cho Xa Tiếu Tiếu cuộc sống tốt nhất.
Nếu Thư Niệm biết được ý tưởng này của hắn, tuyệt đối sẽ không nhịn được mà phun một ngụm nước miếng lên mặt hắn.
Hắn nha, chỉ là một tên nghèo rớt mùng tơi, may mắn quen biết được thiên kim nhà giàu, ăn không quen khách sạn xa hoa liền ăn ở quán ven đường cả đời đi, hắn liều mạng muốn giàu có, xong việc còn ghét bỏ Hạ Ninh Thiển cả người cao quý.
Này gọi là gì nha, tên rẻ mạt.
Di động trong túi rung lên đánh gãy suy nghĩ của Tiếu Khiêm, cầm lên xem, vậy mà là điện thoại của mẹ Hạ.
Nhìn đến điện thoại của mẹ Hạ, hắn mới bừng tỉnh, hắn đã rất lâu rồi chưa có đi gặp vị hôn thê.
Không phải người phụ nữ kia đi cáo trạng chứ.
Tiếu Khiêm có chút lãnh đạm nhận điện thoại.
"Tiếu Khiêm, cậu bây giờ đang ở đâu?" Thanh âm mẹ Hạ bình đạm từ đầu dây bên kia truyền đến.
"Bác gái, con hiện tại đang cùng khách hàng ăn cơm, gần đây có mấy tài liệu thiết kế còn đang sắp xếp......" Tiếu Khiêm còn chưa nói xong, mẹ Hạ liền trực tiếp ngắt lời.
"Công việc gì đó đều giao cho Ninh Hiên đi, hiện tại cậu lập tức đến biệt thự bồi Thiển Thiển, con bé sinh bệnh nằm viện, cậu cũng không biết chăm sóc nó?" Lời nói mang theo mười phần chỉ trích, "Nhiệm vụ của cậu chính là chăm sóc Thiển Thiển cho tốt, con bé tính tình nhu nhược, cậu như vậy sẽ khiến con bé chịu ủy khuất, nếu như công việc quá nhiều, tôi sẽ để Ninh Hiên giảm bớt công việc cho cậu."
Nói xong, mẹ Hạ liền trực tiếp ngắt điện thoại.
Tiếu Khiêm vẻ mặt âm trầm.
Lại là cái ngữ khí cao cao tại thượng này, bọn họ coi hắn là cái gì, người hầu của bọn họ sao? Cần liền phải đến, không cần liền có thể đi?
"Khiêm, anh phải đi sao?" Thanh âm Xa Tiếu Tiếu cẩn thận, làm tâm tình phẫn nộ của Tiếu Khiêm thoáng hòa hoãn, nhìn đến cô gái mình yêu chỉ có thể giấu giếm sau lưng, trong lòng Tiếu Khiêm càng thêm oán hận Hạ gia.