Chẳng mấy chốc, cũng là Barbie kim cương bạo lực Vu Tiểu Ngư xách theo Miêu Đao dài năm thước của cô ấy hứng thú bừng bừng gia nhập đội ngũ, hiệp nữ phi đao Triển Lăng với sức chiến đấu phá trần cũng đi theo sau lưng cô ấy.
Bệnh lười ung thư thời kỳ cuối Tiểu Lâm sống cuộc sống mà Lâm Tịch mơ ước, cả ngày như heo ăn rồi ngủ, ngủ rồi ăn, nhàn nhã đến làm cho người muốn đánh một trận tơi bời.
Về phần hợp tác với tập đoàn quân 99 đều do Vương Khiết xử lý, thu nạp, tiêu diệt toàn bộ những thế lực không ngoan kia, thì do tổng giám đốc bá đạo tà mị Khiết Tà với tính khí nóng nảy đi xử lý.
Lâm Tịch thăng đến cấp 5, triệt để trở nên không khác gì người thường, làm cô phát điên chính là Tiểu Hắc Tử đã xa xa dẫn trước lên tới cấp 6. Lâm Tịch phát điên, nếu như trong đầu ông đây không có biếи ŧɦái bóc lột đến tận xương tuỷ kia, người ta cũng đã sớm lên cấp 6 được không?
Chớp gamma chậm rãi xoay tròn một vòng.
Lâm Tịch nổi giận phừng phừng lập tức nhận sợ, suy sụp nói: "Ha ha! Hôm nay thời tiết thật tốt, không bằng đi săn đi!"
Nhóc con nào đó chiếm cứ trên đầu trợn trắng mắt: Không phải mỗi ngày đều muốn ra ngoài đi săn sao? Kiếm khẩu phần lương thực cho con trai là giác ngộ mỗi lão mị nhất định phải có.
Ngày qua ngày như vậy, theo thanh danh căn cứ ngày càng lớn, không ngừng có thế lực nhỏ cùng với một ít người phân tán ở gần đó đến cậy nhờ.
Tường vây căn cứ nhiều lần khuếch trương ra bên ngoài, sau đó dị năng giả liên hợp zombie dùng hình thức trải thảm vây quét, bây giờ toàn bộ thành phố Tương Hợp cùng với vùng ngoại thành đều thuộc về khu vực an toàn, tất cả đều bị đánh dấu thuộc về căn cứ. Lâm Tịch lên tới cấp 6, Tiểu Hắc Tử không phụ sự mong đợi của mọi người biến thành vua zombie cấp 7 siêu cấp, có thể lăng không lơ lửng, lui tới tự nhiên các nơi trên cả nước.
Nguyên nhân làm Tiểu Hắc Tử dương danh cả nước cũng không phải hắn rất có thể là zombie cấp 7 đầu tiên, mà là --
Hắn khôi phục toàn bộ ký ức và thần trí!
Hiện tại không thể xác định là chỉ có Tiểu Hắc Tử như vậy, hay là nói đây là một cái quá trình tất cả zombie đều sẽ trải qua.
Để ý kết quả nhất không ai khác ngoài quân đội, mà kích động đến sắp lệ nóng doanh tròng, tất nhiên là những người Liên Thai Sơn kia.
Phải biết, bọn họ còn có ba người anh em tiến hóa thất bại biến thành zombie, bây giờ đang ở bên trong đội ngũ nữ vương đại nhân.
Trong lúc đó thiếu tướng Lưu Thản của tập đoàn quân 99 đã từng bồi trung tướng Lư Kính Nghiêu thủ trưởng số một của tập đoàn quân 99 tới căn cứ, muốn tự mình mang Tiểu Hắc Tử trở về nghiên cứu, bị Lâm Tịch quả quyết cự tuyệt. Đừng nói hiện tại ngay cả bản thân Lâm Tịch đều không bắt được Tiểu Hắc Tử, coi như có thể bắt được, Lâm Tịch cũng tuyệt đối không đồng ý bọn họ mang đứa bé chính mình vất vả nuôi lớn cầm đi cắt miếng nghiên cứu.
Bọn họ nhiều lần hứa hẹn, tuyệt đối đảm bảo zombie này khỏe mạnh, thế nhưng Lâm Tịch chính là chết cũng không đồng ý, tất cả mọi người bên trong căn cứ cũng đều cự tuyệt.
Nói đùa, bị bọn họ mang đi làm nghiên cứu sẽ nghiên cứu thành bộ dáng gì có quỷ mới biết, Tiểu Hắc Tử là người có công lớn đối với căn cứ, đến nay rất nhiều người trong căn cứ đều nhớ rõ phong thái thằng nhóc này vung quần cộc lúc trước, Tiểu Hắc Tử đáng yêu như vậy, tuyệt đối sẽ không cho các người bắt đi làm thí nghiệm.
Kỳ thật Lưu Thản có chút xấu hổ, hắn thật sự cũng không muốn đi chuyến này, nhưng mà, phục tùng mệnh lệnh là thiên chức của quân nhân. Đã quen cao cao tại thượng, sắc mặt trung tướng Lư Kính Nghiêu vô cùng khó coi.
Lâm Tịch tách mọi người ra ngoài, gào thét một tiếng, móng tay tăng vọt dài chừng 10 cm: "Thấy rõ không? Tôi chính là một đầu zombie, bên trong đội ngũ của tôi có ít nhất 30 zombie đang tiến cấp như tôi, rốt cuộc có thể triệt để khôi phục trưởng thành hay không, các người chỉ cần chờ thêm hơn nửa tháng, đáp án liền có thể công bố, sao phải sốt ruột tại nhất thời?"
Trung tướng Lư không nghĩ tới mỹ nữ dáng người cao gầy này thế mà cũng là một đầu zombie, hai chân lập tức hơi mềm, chẳng qua dù sao nhiều năm đã sống và làm việc trong quân đội, chẳng mấy chốc đã khôi phục trấn định.
Ông ta nhìn thật sâu Lâm Tịch cùng với đám người bên trong căn cứ, không nói gì nữa, rất thẳng thắn lưu loát mang theo Lưu Thản rời đi. Hai giờ sau, Vương Khiết nhận được điện thoại vệ tinh do Lưu Thản gọi tới, muốn bọn họ mang theo vật tư quan trọng cùng với thành viên, nhanh chóng rời khỏi căn cứ.
Bởi vì << Căn cứ Long Đằng >> tồn tại lực lượng cùng với thành viên nguy hiểm không thể khống chế, trung tướng Lư Kính Nghiêu hạ mệnh lệnh tiến hành oanh tạc << Căn cứ Long Đằng >> vào nửa đêm.
Trải qua hơn nửa giờ giãy dụa, Lưu Thản vẫn quyết định đem tin tức này nói thẳng ra.
Bởi vì hắn cảm thấy, lúc trước không có người Long Đằng dốc sức tương trợ, quân đội bọn họ sẽ không xuất hiện nhiều chiến sĩ dị năng như vậy, có thể nhanh chóng kiểm soát cục diện khu vực trung bộ của đất nước, càng không có khả năng giữ vững trung tâm chỉ huy vệ tinh, khôi phục hướng dẫn, thông tin và rất nhiều công năng. Uống nước nhớ nguồn, hắn là quân nhân, nhưng đồng thời hắn cũng là người!
Nếu như cần hi sinh chính là lợi ích cá nhân của hắn, làm một quân nhân đúng nghĩa, Lưu Thản không có lời oán giận nào.
Long Đằng trợ giúp bọn họ ân tình lớn như vậy, nhưng lại chỉ cần một lời hứa hẹn, chính là tương lai tập đoàn quân 99 phải hợp tác với bọn họ khống chế nước Tây Lãng một đoạn thời gian.
Lúc đó trong phạm vi cả nước, tập đoàn quân 99 chẳng qua chỉ là một thế lực quân đội coi như không tệ, tối thiểu so với mấy thế lực như quân liên minh Lĩnh Đông cùng với quân liên minh Tây Lãng ở tây bắc, lục quân không quân ở tây nam, so với bọn hắn đều không phân cao thấp, nhất là quân liên minh Lĩnh Đông là thế lực quân đội đầu tiên thành công chôn phấn và sử dụng chiết xuất dịch với quy mô lớn, đã mơ hồ có xu thế trở thành lão đại của nước Tây Lãng. Đúng là bởi vì có dạng lực lượng này, bọn họ mới dám phách lối vượt biên mưu toan nhúng chàm trung tâm chỉ huy vệ tinh của tập đoàn quân 99.
Bây giờ dưới sự nâng đỡ của << Căn cứ Long Đằng >>, bọn họ mới có địa vị hôm nay, mà Long Đằng cũng không có khuếch trương kịch liệt ra phía ngoài, nhưng lại xuất ra một bộ phận nhân lực vật lực đi cứu trợ những người bình thường kia.
Lư Kính Nghiêu đã từng biểu thị rõ ràng người lãnh đạo căn cứ này cách cục quá nhỏ, lòng dạ đàn bà cuối cùng khó thành chuyện lớn.
Nhưng Lưu Thản lại không cho rằng như vậy.
Ở tận thế này, trong lúc quốc gia, chính phủ, các trói buộc pháp luật đều hết hiệu lực, thật ra những người này lại đang thi hành sứ mệnh quang vinh của quân nhân: Bảo vệ đất nước!
Một đất nước, tối thiểu phải có ba yếu tố lớn chủ quyền lãnh thổ, đủ lực lượng để giữ gìn chủ quyền cùng với nhân dân tạo thành đất nước. Bây giờ các thế lực lớn đều đang điên cuồng cướp đoạt vật tư, mở rộng phạm vi thế lực của mình, chiêu hiền nạp sĩ chiêu vời dị năng giả.
Thế nhưng số người nhiều nhất, vẫn là dân chúng bình thường đã bị xem nhẹ triệt để!
Chỉ có << Căn cứ Long Đằng >> dùng phương pháp trái ngược, bọn họ đang bảo vệ, đang sáng tạo, đang kéo dài rất nhiều đồ vật đã bị mọi người từ bỏ.
Để điện thoại xuống, Lưu Thản chán nản ngồi trên chiếc ghế chính mình đã từng ngồi.
Vị thiếu tướng đã phục vụ đất nước nhiều năm này, đang rất hoang mang, hắn làm rốt cuộc là đúng, hay là sai?
Chẳng qua hắn không nghĩ tới chính là hắn không thể chờ đợi đến trung tướng Lư hạ đạt oanh tạc mệnh lệnh, lại chờ được tin ông ta chết.
Đối mặt với nữ zombie so với zombie cấp 7 còn giống nhân loại hơn kia, Lưu Thản kinh ngạc đến miệng đều không khép lại được, hai vị này làm thế nào xuất hiện tại doanh trại thủ vệ sâm nghiêm? "Về sau, anh chính là người lãnh đạo số 1 của tập đoàn quân 99." Lâm Tịch từ tốn nói.
Lưu Thản nhắm chặt hai mắt, là hắn hại chết trung tướng Lư Kính Nghiêu!
"Không cần tự trách, anh nghĩ rằng chúng tôi thật sự cái gì cũng không biết sao? Hay là chuyện cho tới bây giờ, anh vẫn như cũ cảm thấy chúng tôi chẳng qua chỉ là một đám dị năng giả bình thường? Chúng tôi có thể dìu các người đứng lên, cũng có thể đem các người ấn vào bùn đất, tin tưởng tôi, nếu anh không gọi một cuộc điện thoại này, hôm nay tập đoàn quân 99 sẽ hủy diệt! Anh không phải hại chết trung tướng Lư, mà là cứu được toàn bộ tập đoàn quân 99!"