Lục Trăn vừa muốn chui vào trong xe, Hạ Thanh một bên liền kéo lấy vạt áo của anh ta lôi kéo về phía mình, giảm thanh âm của cô đến mức thấp nhất nói vào tai Lục Trăn. Khuôn mặt xinh đẹp lại sắc bén bức người, "Lục Trăn, nếu như anh không có thật tình, thì cách anh ta xa một chút, nếu anh muốn nghĩ loạn, bản cô nương đây sẽ phụng bồi anh đến cùng."
Lục Trăn nắm lấy tay Hạ Thanh, hơi xiếc chặt vào cơ thể anh, sau đó anh lại càng ép sát vào Hạ Thanh, cũng giảm thấp thanh âm của mình, “Cô không phải là tôi, sao biết tôi không thật tình?"
"Hạ Thanh!"
Hạ Thanh còn muốn nói điều gì, Nolan thiếu tá lại hạ giọng cảnh cáo cô, Hạ Thanh đành bỏ qua cho Lục Trăn, khinh miệt nói, "Cút!"
Lục Trăn tâm tình tương đối tốt nói: "Hai vị tiểu mỹ nhân, ngày mai gặp lại."
Lục Trăn xe, biến mất ở trong màn đêm.
Nolan thiếu tá bưng đầu đau nhứt hỏi:"Cô và anh ta nói gì về tôi?"
Hạ Thanh môi nhếch lên một nụ cười nhẹ, "Tôi nói với anh ta, phải thêm sức lực nói không chừng một ngày nào đó sóng bão sẽ ngừng và còn có thể tổ chức vương bài cùng chống khủng bố sẽ thành thông gia, thiên hạ thái bình a’’.
Nolan thiếu tá nhíu mày, xoay người lại bước đi, còn Hạ Thanh thì cũng đi theo phía sau anh ta, tiếng cười truyền đến, "Tôi nói, thiếu tá, có hứng thú nói một đoạn gặp gỡ hôm nay của hai người hay không?"
"Không có gì hay để nói cả."
Hạ Thanh bật cười, "Lục Trăn chỉ cần ngoắc ngoắc đầu ngón út sức quyến rũ lớn đến nỗi làm anh quên đi chính sự rồi."
"Tôi nhớ anh đêm nay có một hội nghị cần phải tham dự để triển khai mà anh không đến làm đốc tra đợi nửa ngày, không thấy bóng người anh đâu, gọi di động cho anh lại tắt máy."
Nolan thiếu tá nhàn nhạt nói, "Hiện tại mở hội nghị giúp tôi."
"Ông của tôi ơi anh dựa vào cái gì mà bảo tôi thức đêm với anh, anh một đêm phong lưu được, vậy thì chính anh xử lí đi, bản cô nương buồn ngủ rồi không làm." Hạ Thanh không làm thì thôi, đã làm thì làm đến cùng, sau đó trở về phòng của mình vì cô biết bản thân sẽ không bị trách tội.
Mới vừa vào cửa liền nắm điện thoại nhắn cho Cố Thất Thất một tin.
Thất Thất, trở về, anh ta đã trở về rồi.
Tức chết cô, nếu không phải đốc tra hạ lệnh, không cho phép anh ta và Lục Trăn tới gần, phải giám sát chặt chẽ, cô mới lười quản bọn họ.
Chỉ bất quá, Lục Trăn có ý gì?
Đã đối với Nolan thiếu tá không có ý gì, hà tất đến trêu chọc.
Nolan thiếu tá sẽ không nể tình người, còn đặc biệt trung thành, Lục Trăn trêu chọc không nổi, anh ta liền chuyển sang dùng tình cảm đối phó Nolan thiếu tá, nếu tiếp tục phát triển đi xuống, hậu quả sẽ không thể nào tưởng tượng nổi, Hạ Thanh vuốt cằm nghĩ.
Cô có phải hay không nghĩ lấy mấy chục mỹ nữ xinh đẹp, luân phiên ra trận đem thiếu tá cường bạo? Sau đó để cô ta mang thai rồi bắt Nolan thiếu tá phụ trách.
Tổng cộng lại so với Lục Trăn cường gấp nhiều lần a a a a a.
Đường Bạch Dạ nhân phẩm rất tốt, mấy ngày nay, khí trời tươi đẹp, bầu trời trong xanh không mây, khó có khi có được trời nắng đẹp như thế.
Hôn lễ chuẩn bị, đã đâu vào đấy hết rồi.
Trước đêm hôn lễ sẽ có một tràng diễn tập trước, Đường Bạch Dạ, Hạ Thần Hi buổi trưa trong lúc chờ mọi người thì hai người cùng đi ra giáo đường thăm dò, giáo đường ở ngoại ô thành phố, cách nhà bọn họ cũng không phải là rất xa, lần này mời tham gia hôn lễ có rất nhiều người, nhưng số người đến dự lễ người cũng không tính rất nhiều.
Bọn họ muốn trước tiên ở giáo đường cử hành hôn lễ, sau lại đến nhà hàng.
Người đến dự lễ chù yếu là người thân thuộc của hai nhà, tới kết giao bằng hữu, cũng không phải là rất nhiều.
Trước hôn lễ, nhất định phải có một lần diễn tập, nếu không, ngày mai sẽ luống cuống tay chân, hôm nay số người tới cũng không phải là rất nhiều, đa số là người của Đường gia, đoàn phù dâu, cùng phù rể, còn có Hạ Thanh và mỹ nhân thiếu tá cũng sẽ đến.
Và còn có đặc công của Đường môn, ở chung quanh bảo vệ bọn họ.
Cha xứ là một ông lão lớn tuổi, và nơi đây cũng có rất nhiều người cử hành hôn lễ, và cũng là lễ đường tốt nhất thành phố S.
Hôn lễ mắc phải một vấn đề nhỏ là ai sẽ dắt Hạ Thần Hi đưa đến tay Đường Bạch Dạ đây, vấn đề này, bọn họ đã thảo luận qua rất nhiều lần, nguyên bản là do Phương Đông nói sẽ tới đảm nhiệm, nên vì vậy công việc này liền giao cho Phương Đông.
Phương Đông trên danh nghĩa cũng được tính là anh rể của cô, có thể nói là trưởng bối của Thần Hi, đã không liên lạc được cha của cô thì anh trưởng cũng có thể, ai biết Phương Đông viện cớ là có việc bận nên thoát thân, vì anh cũng không muốn cùng người lãnh đạo của tổ chức vương bài và Đường môn gặp mặt.