Tên bạn thân họ Trương đã đoán ngay ra, anh hiểu hắn quá mà, rõ dại gái.
- Ừ, lo ăn đi.
Đại Vỹ bận rộn hơn hẳn, hắn làm việc tới hơn ba giờ sáng, còn nữ nhân kia thì mất ngủ, trằn trọc, lăn qua lại mãi không ngủ nổi nên lại mò đi lung tung.
- Khu nhà phía đông vẫn sáng đèn?
Nó lật đật chạy qua đó, đúng là văn phòng của hắn đang có người thì phải, đã hơn ba giờ rồi.
Diệp Tử Đan ngõ nhẹ cửa, thò đầu vào:
- Hồ Đại Vỹ?
- Muộn rồi mò ra đây làm gì?
Hắn không ngẩng lên nhìn, tay vẫn liên tục đánh máy.
- Thấy có người nên tôi ra xem thôi... Anh làm việc muộn quá đấy!
- Ừ
-....
Nó vào phòng, đi loanh quanh bên bàn làm việc của hắn, ngó dọc ngó ngang:
- Em làm tôi mất tập trung đấy, về ngủ đi....