Mèo Nhỏ Nổi Quạu Thật Đáng Yêu

Chương 38: HÔN GIÁN TIẾP



Dương An Đình bất ngờ, người nọ ôm cậu rất chặt, cậu dường như có thể nghe thấy tim đập của người ấy, hiện tại tim cậu cũng vậy.

Cậu biết chắc chắn người ấy là ai.

Vì đã giành được chiến thắng nên cả đám bọn họ ai ai cũng phấn kích, bọn họ choàng vai, một đống người ôm nhau ăn mừng.

Chu Thiên Ân không biết ma sui quỷ khiến thế nào mà khi kịp nhận ra cũng là lúc Dương An Đình trong lòng anh rồi.

Cậu bị sự phấn khích của mọi người tác động nên cũng đưa tay lên ôm trả Chu Thiên Ân.

Rồi một lúc cậu khua tay đập đập vào lưng anh nói, “Được rồi, bỏ ra, nóng chết đi được!”

Chu Thiên Ân lập tức buông Dương An Đình ra, lúc này mặt cậu đã nhuộm một mảng hồng.

Quả tim trong lồng ngực anh đang đập rất nhanh, anh nhìn người trước mặt trong đầu chỉ nghĩ, Aaaaa đáng yêu đáng yêu\~

Anh không biết liên tưởng một đứa con trai đáng yêu có sai không, nhưng hiện tại anh chỉ biết dùng từ đấy với Dương An Đình.

“Chúng ta quán quân rồi!” Quang Thành phấn khích hét lên.

Mọi người trong đội cũng không nhịn được mà liên tục lặp lại:

“Quán quân rồi! Quán quân rồi!”

Cả cổ động viên cổ vũ cho đội lớp 10A1 cũng không nhịn được mà vô cùng phấn khích.

Lớp 10A8 thua tâm phục khẩu phục nên cũng không hề ho he chất vấn gì, vì dù sao bọn họ cũng là Á quân.

Sau màn phấn khích ăn mừng kết thúc, một đám tuyển thủ vừa ra sân mới nhớ ra mình đang khát nước, người bên ngoài hò hét tự nhiên cũng cảm thấy khát nước.

Lúc này có một bạn nữ chạy đến đưa Dương An Đình một chai nước suối lạnh, cậu đưa tay lên định từ chối song không biết từ đâu ra một Chu Thiên Ân giựt lấy chai nước từ trong tay cô bạn, thành thạo mở nắp tu ừng ực.

Cô bạn mở to đôi mắt ngạc nhiên nhìn Chu Thiên Ân, anh uống xong liền tỏ ra vô tình như có như không nói, “Xin lỗi nhé, tôi khát nước quá haha…”

“Không sao, không sao cậu uống đi!” Cô bạn xua tay gượng cười nói.



“Cảm ơn nha!” xong anh quay lại nhìn Dương An Đình nói, “Để tôi lấy cho cậu chai khác nhé!”

Nói xong anh liền chạy đi lấy cho Dương An Đình chai nước.

Cậu nhận nước từ anh cũng mở nắp uống một hơi. Cho dù là đầu mùa đông nhưng chơi bóng xong có chút nóng nên cậu nghĩ uống chút nước lạnh chắc cũng không sao.

Cậu nghĩ hẳn là hồi nãy Chu Thiên Ân đến giải vây cho mình, anh thực ra cũng có nhiều nữ sinh đưa nước nhưng tất cả đều bị anh khéo léo từ chối.

“Vừa nãy tôi tính từ chối.” Cậu mở miệng nói với Chu Thiên Ân, nói xong thì cũng chợt nhận ra không biết mình nói như vậy để làm gì.

“Ừm!” Còn tôi tưởng cậu định nhận nước của người ta.

Hai người ngồi trên băng ghế nghỉ ngơi, Chu Thiên Ân không nhịn được lại với chai nước ở băng ghế bên cạnh uống.

Dương An Đình nhìn thấy không kịp cản. Hai người lúc này ngồi cách nhau một cái ghế, hai chai nước cùng để ở ghế giữa.

Cậu nước nước bọt chỉ vào chai nước trong tay Chu Thiên Ân nói, “À… thì… chai nước đó là của tôi!”

Chu Thiên Ân đơ người, lúc sau nhìn vào chai nước không nhịn được nuốt xuống một ngụm nước bọt. Hai mang tai lúc này cũng đã đỏ dần lên, cơ hồ trong người lúc này có chút nóng không khác gì vừa nãy chơi bóng xong. Rõ ràng là mùa đông mà trong người lại không ngừng cảm thấy nóng, Chu Thiên Ân tính lát nữa tan học đi bệnh viện khám một phen tổng thể xem sao.

Dương An Đình nhìn thấy vẻ cứng ngắc ngượng ngùng trên mặt Chu Thiên Ân liền nói một câu điển hình giải nguy, “Không sao, đều là con trai cả.” Con trai cái rắm, cậu cũng ngượng đó được không, cậu đâu có thẳng, nhưng Chu Thiên Ân thì chưa chắc nên cậu nói vậy.

Nhưng Chu Thiên Ân lại không ngừng suy nghĩ, này có phải là… hôn gián tiếp rồi không. Cứ càng nghĩ như thế là trong người anh lại nóng lên, đặc biệt là cái đầu tưởng như muốn xì khói.

Sau đó hai người đều ngầm hiểu ý không nói với nhau câu nào nữa.

Không lâu sau page nhà trường đã công bố vinh danh Quán quân hạng mục bóng chuyền nam khối 10 là lớp 10A1. Mọi người đều tấm tắc khen không ngờ lớp 10A1 không chỉ học hành trâu bò mà chơi bóng cũng rất trâu bò.

Trên diễn đàn trường đã đăng rất nhiều khoảnh khắc của trận bóng. Các thành viên của đội đều lần lượt được khen ngợi, trong đó có Chu Thiên Ân và Dương An Đình được bàn luận sôi nổi nhất.

[cmt 1: Người ta giỏi lắm một trận thành danh, đằng này Dương An Đình nửa trận đã thành danh, quá Đỉnh!]

[cmt 2: Tôi đang nghĩ nếu Quang Thành không bị chấn thương thì liệu chúng ta có được xem Dương An Đình biểu diễn không!]

->[rep 1: Cậu thật biết diễn đạt, tôi thì lại thấy nếu Quang Thành không bị thương, Dương An Đình vẫn vào chơi thì A8 lại thảm hơn nhiều lần rồi!]

->[rep 2: Không bàn đến chuyện này nữa, điều quan trọng không thể chối là bọn họ đều rất giỏi mà đúng không, mong bạn Quang Thành chóng khỏi]



[cmt 3: Trời ưi trận này hay quá đi!]

[cmt 4: huhu Chu Thiên Ân với Dương An Đình thật đẹp trai aaaa]

->[rep: Mới có ảnh mới hai người đó đó, đang hot lắm kìa!]

—>[ rep(rep): Áaaaa tui vừa xem xong, lọt hố rùi aaaaa]

Bức ảnh đó chính là ảnh ai đó chụp được Chu Thiên Ân và Dương An Đình ôm nhau ăn mừng sau khi trânn đấu kết thúc.

Bài viết nhận được nhiệt rất cao, độ thảo luaanj cũng vô cùng phong phú:

[cmt 1: Aaaaaa chít mất thui sao tui lại thấy ngọt ngào thế này!]

[cmt 2: Aaaaaa sao lại thấy họ đẹp đôi ]

[cmt 3: Aaaaaa tui cũng ở đó sao khum để ý ta???]

[cmt 4: OTP nguyện giải cơm chó, tôi nguyện ăn aaaaa]

[cmt 5: Lên thuyền thui các bạn mình ơiiiii]

[cmt 6: Tui khum mún lên là bọn họ bắt tui lên]

[cmt 7: Aaaaa bọn họ bún riêu qué, tui thấy xung quanh toàn màu hường]

[cmt: Khum phải bọn họ thân thiết nên ôm nhau ăn mừng vậy sao?

->[rep: vậy cậu có dùng ánh mắt nóng bỏng thâm tình nhìn bạn mình không?]

—>[rep: Hình như là không :)))]

Chẳng mấy chốc người ship cp bọn họ lại tăng lên.

Dương An Đình thi thoảng mới lướt facebook nên cũng được gọi là tối cổ. Chu Thiên Ân có nhìn thấy, anh đọc bình luận chỉ biết cười rồi lặng lẽ save ảnh.