Mối Tình Âm Dương Vĩnh Cửu

Chương 387





Lời anh ấy nói, cùng với sức lực của cánh tay, một chút buộc chặt, gắt gao khoá trụ tôi lại
” ” Anh để cho em đọc nhiều bảo cáo như vậy ….

Em nào biết tìm một Đại Tôn Thần là như thế nào…..”
Tôi bị anh ấy siết chặt có chút không thở nổi, trêи người đều bị ướt, hơn nữa…… Ngực bị ép đến đau quá.
Anh ấy ôm tôi, hai chân đều bị kéo lên khỏi mặt đất, tôi chỉ có thể dùng tay chống lên ngực anh ấy, kéo ra một khoảng cách.
” Pháp môn xuyên giới giữa Dương Gian và Minh Phủ đã bị ta đóng lại rồi, tại sao em lại không nghĩ đến đi từ Tiên Gia Tịnh Thổ? Tôn Thần báo cáo ta đã nhắc nhở em phải nhớ kỹ, tại sao em lại ngu xuẩn như vậy, vài ngày mới nghĩ đến?”
Còn trách tôi sao?
Tiên Gia mấy người nói chuyện so với mụ phù thủy còn thần thao hơn, mụ phù thủy tránh nặng tìm nhẹ, còn mấy người chỉ nói lông bông, còn lại hoàn toàn phụ thuộc vào sự giác ngộ!
” Hả ….

cái gì mà pháp môn xuyên giới? Anh cũng không nói cho em một tiếng…..

Em cho rằng anh đã có chuyện ngoài ý muốn sảy ra! Lại tìm không thấy anh, em còn muốn cùng Hồ Tiên Lão Thái kia làm giao dịch,…..

Cùng lắm thì để bà ấy ký túc trong thân thể của em”.
” Không phê chuẩn”.

Anh ấy hung hăng siết chặt eo tôi, đau đến nỗi tôi nhíu mày kêu lên, anh ấy nhẹ nhàng theo vành tai cắn xuống dưới, vùi mặt vào bả vai tôi nói:” thân thể của em chỉ có ta, hoặc con ta, còn những người khác muốn thân thể của em, không sợ hồn phi phách tán sao? Hừ hừ……”
” Em cũng không còn cách khác…..


Em nào biết tìm một Đại Tôn Thần thế nào…..

Ngài ấy là Đại Tôn Thần, em lại là một thứ tép riu, nào dám mơ tưởng được Đại Tôn Thần nhìn thấy? Ahhh…….

Anh đừng cắn nữa……”
Động tác của anh ấy càng lúc càng mơ hồ, tôi bị kϊƈɦ thích đến run cả người, một cổ ɖu͙ƈ vọng ngọt ngào dần dần nổi lên.
” Tôn Thần khác có thể không chú ý đến nguyện cầu của em, nhưng một Đại Tôn Thần sẽ…… Như vậy, em quy y rồi sao?”
” Một đường quỳ lạy đến cổng núi, một đường niệm tụng bảo cáo, có tính là quy y không…..”
” Ngài để em quỳ lạy đến cổng núi, chứng tỏ ngài đã thu nhận em làm đệ tử, về sau nhớ phải giữ nghiêm thập giới ( mười điều răn dạy), đặc biệt là …..

Không được tà ɖâʍ”.

Anh ấy khẽ cười, bế tôi lên, tôi ôm cổ anh ấy, ngồi trong vòng tay
Tà ɖâʍ? Tôi tà ɖâʍ với ai?
Tà ɖâʍ có hai nghĩa, một là tà ɖâʍ với người khác không phải vợ / chồng, hai là bạo ngược vô độ, làm tổn thương thể xác và tâm hồn……
” Tà ɖâʍ, tà ɖâʍ…..

Em sẽ cùng anh ta ɖâʍ”! Tôi nhịn không được kéo tóc anh ấy
Lúc trước anh ấy yêu cầu vô độ, không phải là tà ɖâʍ sao?
Giang khởi vân liếc nhìn tôi, nhàn nhạt nói:” đó là vì em quá xinh đẹp, yếu đuối…..

Chỉ cần làm một hai lần là có thể khóc, hiện giờ đang ở…..

Hẳn là nên tốt hơn chút đi”.
( Giang ca Cũng biết khen vợ xinh rồi đâý)
Anh ấy buông lỏng tôi ra, từ thành lâu nguy nga nhảy xuống, gió lạnh thổi qua làm toàn thân tôi nổi da gà, cảnh tượng nơi này và bầu không khí làm tôi có chút lo lắng, không chút để ý hỏi một câu:” cái gì tốt hơn?”
Anh ấy lại ôm tôi nhảy lên một căn gác cao ráo tinh xảo, nhỏ giọng nói:” nữ nhân làm mẹ rồi, mới là đẹp nhất, giống như quả ngọt, nhụy hoa nở rộ, em hẳn là không còn khó khăn lo lắng như trước nữa?”
Tôi chừng mắt, ở nơi như thế này, mà nói những lời như vậy, có coi được không?
Anh ấy cúi xuống đè lên môi tôi, khẽ thở dài:” Tiểu Kiều….

Em nhìn thấy tâm ma của ta sao?”
“Cái … cái gì …” Tôi nhắm mắt ngẩng đầu đón nhận nụ hôn của anh ấy, tay tôi hoảng loạn, không biết nên ôm anh ấy hay là nên giữ chặt đôi tay của anh, đang du tẩu trêи người tôi nữa.
Tôi gần như không đứng nổi
Không đứng nổi …
Không khí như này, lúc anh ấy dùng tay áo đóng cửa lại, nhanh chóng ở trong căn gác nhỏ tinh xảo nổ tung, Mê hoặc lại kϊƈɦ thích, lạnh lẽo rồi lại như nghiệp hoả cháy lên.
Anh ấy siết chặt eo tôi, dùng sức như vậy, tôi liều mạng ngẩng đầu lên muốn hô hấp ưỡn người về phía sau, giống như hiến tế, đưa chỗ nhảy cảm nhất đến môi anh ấy.
Hơi thở lạnh lẽo của anh ấy lướt qua nhũ hoa trêи ngực
” …… Nhìn thấy được sao?” Anh ấy khẽ thở dài.
” Ta thật luôn muốn có em trong lòng bàn tay, nhiệt độ cơ thể của em, hơi thở, còn có…..


Một bao nước mật ngọt ngào này, mỗi ngày ta đều không muốn rời xa em”.

Anh ấy khẽ cắn môi tôi, ngón tay lạnh lẽo từ ngực trượt xuống, phảng phất mang theo dòng điện, làm tôi khẽ run lên….

Lướt qua bụng nhỏ, hoàn toàn đi vào giữa hai chân.
” Tiểu kiều, yêu nhập ma, tâm tư như điên cuồng……”
” Em đừng ở cách xa ta quá xa, nếu không ta thật sự sẽ nhập ma, không thoát ra được……”
Anh ấy nhỏ giọng nói ra, mang theo động tác khiến người ta ngại ngùng
Tôi không nói lên lời, cũng không thể kháng cự lại anh ấy
Bởi vì trong thời kỳ đặc biệt này, ngực căng cứng lên đau, làm tôi nghiến răng chịu đựng, anh ấy cũng cảm nhận được, khẽ nhíu mày hỏi:” đau sao?”
Tôi gật đầu, lâu rồi không có hút sữa ra, chỗ đó chứa đầy chất lỏng, chạm vào sẽ đau.
Anh ấy mỉm cười, vùi đầu vào ngực tôi hít hà hơi thở quen thuộc, như thể hành động này sẽ ngăn chặn được phản ứng cơ thể vốn đã bốc lửa của anh ấy.
Kết quả là … Kết quả là, đây thật sự là một cuộc tiếp xúc thân mật không thành công, phát triển thành — hai người luống cuống tay chân, đem những thứ nước dư thừa vắt ra ngoài.
Anh ấy khẽ cười, ngồi ôm tôi vào lòng, lại véo lại hút, thật phiền.
Tôi nhịn không được hỏi:” Giang Khởi Vân, anh bao nhiêu tuổi rồi?”
Anh ấy sửng sốt một chút: “Hơn hai ngàn tuổi, sao vậy?”
Anh……
“Em nghĩ anh mới có hai tuổi thôi! Anh chưa từng được uống sữa đúng không”?
Khoé miếng anh ấy gợn lên một nụ cười xấu xa:” đã từng uống …… của…… Em”.
Đầu tôi mau bốc khói, ở thành trì màu đen chết chóc này, cư nhiên có một gian phòng cảnh xuân cùng ái muội, anh ấy như thế nào ra dáng một Tôn Thần!
Tôi ngồi trêи đùi anh ấy, sắc mặt hồng hào, đem tất cả nước ở trong thân mình vắt hết ra ngoài, anh ấy lại cười đến vui vẻ, một tay ôm tôi, còn một tay thì làm trở ngại, không giúp được gì
“Tiểu Kiều … Ta để Thanh Loan đi tìm thiên địa phúc khí tràn đầy linh lực ở nhân gian… Đến lúc đó, đem pháp môn ở Thanh Tịnh Cực Lạc Thiên đặt ở bên đó, như vậy Luyện Khí Hoá Thần đối với em rất có ích, cũng có thể để em không rời xa người nhà”.

Anh ấy nhẹ nhàng ở bên tai tôi nói.
Tôi nghiêng đầu nhìn anh ấy, trong ánh mắt đen tối sâu thẳm kia có một tia kϊƈɦ động, mang theo nụ cười nhẹ nhàng, cùng cưng chiều thật sâu.
” …… Còn anh? Có đi cùng em không?”

“Em nói thử xem?”
” Ban ngày anh bận rộn như vậy.

… “
” Vậy thì buổi tối chúng ta sẽ đi, ở Thanh Tịnh Cực Lạc Thiên ý…..

Em sẽ không cần phải cắn miệng ngăn âm thanh phát ra…..

Hừ hừ…..”
Tôi cũng theo anh ấy bật cười, nhưng nước mắt vẫn không ngừng trào ra.
Biết anh ấy cũng khao khát muốn tôi, nhưng lòng tôi lại yên lặng, cái loại cảm giác lo được lo mất cũng bị hơi thở ngọt ngào này trừ khử
” Anh còn chưa nói cho em biết, vì sao lại phong ấn pháp môn xuyên giới của hai giới âm dương…..

Hại em lo lắng muốn bệnh luôn…..

Đúng rồi, Tham Lang vì cứu Vu Quy và U Nam mà……”
Anh ấy giơ tay sờ sờ mặt tôi nói:”.

… Ở dương gian, ta đã chịu hạn chế quá nhiều, pháp lực còn không đến một phần mười…… Thi ma kia đã được nuôi dưỡng nhiều năm, thân thể quá lớn, không thể chui ra khỏi không gian kia, dòng máu đen phun ra mang theo thi độc tàn sát bừa bãi khắp nơi, ta chỉ có thể nhảy vào, đem toàn bộ không gian kéo đến nơi này…..”
Dịch: fb Vi Vu
———————.