Mộng Sinh Giới

Chương 41: Thông tin biến động



Chương 41: Thông tin biến động

Sau bữa tối và những phút giây trò chuyện ấm áp cùng mẹ và Kira, Băng Tử Huyên cảm thấy trong lòng nhẹ nhõm hơn đôi chút. Tuy nhiên, khi bước vào căn phòng riêng của mình, cảm giác ấy nhanh chóng nhường chỗ cho sự nghiêm túc và cẩn trọng. Hắn khép cửa lại, để lại mọi tiếng cười vui vẻ ngoài kia. Đây là không gian riêng, nơi hắn có thể đối mặt với những điều mà không ai khác biết đến.

Căn phòng của hắn vẫn như cũ, ngăn nắp và quen thuộc. Băng Tử Huyên thả mình ngồi xuống chiếc ghế ở bàn làm việc, trên tay là cốc cà phê nóng, tỏa ra hương thơm nhẹ nhàng, lan tỏa trong không gian tĩnh lặng. Mùi hương của cà phê cùng với hơi ấm của nó khiến hắn tạm thời thư giãn. Bật máy tính lên, màn hình sáng lên ánh đèn mờ từ bàn phím, hắn thoáng nhìn ra ngoài cửa sổ, nơi bóng đêm đang bao phủ. Gió đêm thổi qua những tán lá phong ngoài kia, tạo nên âm thanh xào xạc nhẹ nhàng, quen thuộc. Hắn mở cửa sổ để làn gió mát tràn vào, thổi tung nhẹ những tờ giấy trên bàn.

Quay trở lại ghế, hắn nhanh chóng truy cập vào một tài khoản mật được lập từ rất lâu, một tài khoản mà rất ít người biết đến. Gõ những dòng mật khẩu dài và phức tạp, hắn cẩn thận kiểm tra từng bước trước khi truy cập vào hệ thống. Khi đã đăng nhập thành công, đôi mắt hắn dán chặt vào màn hình. Thông tin dồn dập hiện ra, những con số, báo cáo, tin tức mật từ nhiều nguồn khác nhau. Băng Tử Huyên lướt chuột qua từng dòng, đôi chân mày càng lúc càng nhíu lại, vẻ mặt hắn dần trở nên nặng nề.

"Quả nhiên... quá nhiều tin tức đã bị bỏ sót..." Hắn thầm nghĩ.

Những ngày qua, khi bận rộn giải quyết những rắc rối và lo âu riêng, hắn đã không chú ý đến sự chuyển động ngầm trong các hội nhóm và tổ chức bí mật. Các tổ chức ngầm mà hắn theo dõi từ lâu dường như đang hoạt động mạnh mẽ hơn bao giờ hết. Hội nhóm đã trở nên sôi nổi hơn, các kế hoạch bí mật được bàn luận công khai hơn trong những nhóm kín.

Hắn cảm thấy một luồng căng thẳng tràn ngập trong cơ thể khi từng mẩu tin tức trôi qua. Những cái tên, địa điểm, và những kế hoạch bị rò rỉ làm hắn dừng lại suy nghĩ. Lướt nhanh qua các dòng tin, hắn cố gắng tìm ra sự kết nối giữa các sự kiện.

Bên ngoài, gió đêm vẫn thổi qua khe cửa, lạnh lẽo và bí ẩn, đối lập hoàn toàn với sự căng thẳng mà Băng Tử Huyên đang trải qua trong căn phòng nhỏ. Mọi thứ trở nên tĩnh lặng lạ thường, ngoại trừ âm thanh nhấp chuột liên tục vang lên trong đêm tối.

---

Ở căn phòng dành cho khách, Kira đang sắp xếp đồ đạc của mình. Căn phòng dù lâu chưa có ai ở nhưng vẫn rất sạch sẽ, không chút bụi bặm, cho thấy sự chăm sóc chu đáo của mẹ Băng Tử Huyên. Kira khẽ ngồi xuống giường, ánh mắt vô thức liếc qua bức tranh treo tường giản dị, rồi dừng lại ở cửa sổ nơi ánh trăng chiếu rọi qua.

Không ai biết rằng, ngay cả khi bề ngoài cô ta có vẻ điềm tĩnh và dễ gần, trong lòng Kira cũng đầy toan tính và cảnh giác.

Trong căn phòng nhỏ, không khí càng lúc càng trở nên căng thẳng khi Băng Tử Huyên chậm rãi nhấp từng ngụm cà phê, hơi nóng từ tách cà phê bốc lên, hòa cùng ánh sáng nhạt của màn hình máy tính. Hắn lướt mắt qua từng dòng tin tức, thông tin về sự tan rã của hội "Quỷ Vận" không còn làm hắn ngạc nhiên, bởi lẽ hắn đã dự đoán trước điều này từ lâu. Từng đại lão trong hội đã ngã ngựa, lần lượt bị hạ bệ. Nhưng đó không phải là điều làm hắn dừng lại.

Khi mắt hắn dừng lại trên một tin nổi bật, gương mặt Băng Tử Huyên đột ngột trở nên căng thẳng. Hắn vội vã đặt tách cà phê xuống bàn, ánh mắt xoáy sâu vào màn hình khi hắn nhấp vào phần thông tin.

"Đây là..." Giọng hắn thì thầm, không giấu nổi sự bất ngờ.

Trên màn hình hiện lên bảng xếp hạng những nhân vật mới nổi. Điều làm hắn chú ý là một cái tên nổi bật - một trong hai đại lão của tổ chức "Băng Sát". Không chỉ thế, "Băng Sát" giờ đây đã chính thức thay thế "Quỷ Vận" và vươn lên hàng ghế thành viên hạng ba của tổ chức khét tiếng "Ngũ Đế" một tổ chức chỉ gồm những kẻ mạnh nhất trong t·hế g·iới n·gầm. Thông tin này không chỉ bất ngờ, mà còn là dấu hiệu của một sự thay đổi lớn trong cán cân quyền lực ngầm.

Trên màn hình, một hình ảnh phác họa xuất hiện, mô tả nhân vật này với gương mặt được che kín, chỉ để lộ đôi mắt lạnh lẽo. Nhưng điều khiến Băng Tử Huyên chú ý nhất là bông tuyết nhỏ ở ngay dưới mắt của người này. Mặc dù hình dáng đã được che giấu cẩn thận, nhưng đối với Băng Tử Huyên, bông tuyết ấy không thể nhầm lẫn vào đâu được. Hắn đã từng nhìn thấy dấu hiệu này trước đây.

"Người này..." Hắn lẩm bẩm, nhớ lại từng chi tiết.

Bên cạnh hình ảnh, thông tin còn cung cấp thêm nhiều chi tiết về nhân vật này. Người này hiện đang xếp hạng thứ 13 trong bảng xếp hạng sát thủ hội - một trong những kẻ có tốc độ leo bậc nhanh nhất trong giới ngầm sát thủ. Đã có rất nhiều nhân vật tầm cỡ bị người này hạ gục, những vụ á·m s·át tinh vi và táo bạo khiến cho cả giới ngầm đều phải dè chừng.

Băng Tử Huyên hít một hơi sâu, cố gắng giữ bình tĩnh. Những thành tích lớn của kẻ này được liệt kê dài dằng dặc. Hắn nhận ra rằng không chỉ có quyền lực của hội "Quỷ Vận" đang suy tàn, mà một thế lực mới, với khả năng còn nguy hiểm hơn, đang trỗi dậy mạnh mẽ hơn bao giờ hết.

"Ngũ Đế... 'Băng Sát'..." Băng Tử Huyên nhẩm lại, ánh mắt vẫn chăm chăm vào màn hình.

Băng Tử Huyên khẽ thở dài, ánh mắt vẫn dán chặt vào màn hình, nhưng tâm trí hắn đã lang thang xa hơn. Trước kia, hắn từng nghĩ rằng những thế lực như "Ngũ Đế" đã là bá đạo nhất, những kẻ đứng đầu t·hế g·iới n·gầm, không có đối thủ. Nhưng sau khi trải qua vụ á·m s·át gần đây, khi hắn đối đầu với nữ sát thủ áo đen ấy, mọi thứ đã thay đổi. Ả ta biết rõ thân phận của hắn, nhưng dường như không hề coi hắn ra gì, như thể hắn chỉ là một thứ vớ vẩn, chẳng đáng để bận tâm. Thái độ coi thường đó đã khiến Băng Tử Huyên chấn động.

Bây giờ, hắn không còn chắc chắn nữa. "Ngũ Đế" những thế lực lớn mà hắn từng cho là quyền lực nhất, có lẽ chỉ là phần nổi của tảng băng chìm. Những gì nằm sâu bên dưới – những thế lực ẩn mình phía sau bức màn đen tối – đó mới là điều hắn không dám hình dung hết. Có lẽ, chỉ những thành viên cấp cao nhất của "Ngũ Đế" mới thực sự hiểu được bức tranh toàn cảnh về các thế lực ngầm thực sự đang thao túng thế giới này.

Ý nghĩ ấy khiến Băng Tử Huyên không khỏi chùn bước trong tâm trí. Hắn tự hỏi, liệu mình có phải chỉ là một con cóc ngồi đáy giếng, nhìn lên bầu trời qua một khe hẹp, không biết gì về những điều vĩ đại và kinh khủng hơn ngoài kia? Cảm giác đó làm hắn không khỏi chua xót, nhưng cũng là một sự thức tỉnh.

Hắn quay trở lại với sự thật trước mắt: tin tức về bản thân. Hắn lướt qua những dòng thông tin, dò xét kỹ càng để đảm bảo rằng tên mình chưa xuất hiện trên bảng t·ruy s·át nào, hay bị lọt vào tầm ngắm của bất kỳ kẻ thù nào. Khi đã chắc chắn rằng mọi thứ vẫn nằm trong vòng kiểm soát, hắn mới có thể thở phào nhẹ nhõm. Ít nhất, trong thời gian này, hắn vẫn có thể ẩn mình và tiếp tục theo đuổi những mục tiêu mà không bị phát giác.

Băng Tử Huyên cầm tách cà phê, nhấp một ngụm lớn. Hơi ấm từ chất lỏng đắng ngắt chảy xuống cổ họng, mang theo sự tỉnh táo và một chút bình yên hiếm hoi giữa những suy tư nặng nề. Đêm nay, hắn sẽ tiếp tục làm việc, tìm kiếm thêm thông tin, và chuẩn bị cho những gì sắp tới.

Bên ngoài, gió đêm thổi mạnh, những chiếc lá phong lác đác bay trong không khí, tạo ra âm thanh xào xạc ngoài cửa sổ. Nhưng bên trong căn phòng nhỏ, ánh sáng mờ nhạt từ chiếc đèn bàn cùng hơi ấm của cà phê đã làm dịu đi phần nào sự căng thẳng, Băng Tử Huyên ngồi đó, im lặng trong suy tư.