Mộng Tưởng Làm Giàu Của Tinh Cầu Xấu Xí

Chương 305



"Một." Ngón tay chậm rãi nâng lên, đồng thời tinh thần lực bắt đầu khống chế.

"Hai." Tiểu Tỏa Niệt ở góc phòng chui đầu vào đôi cánh của mình, nó biết cô gái này là một con thú dữ, giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời!

Hải Hoàng thích Vân Ca như thế này, đây mới là nguyên nhân khiến nó chọn cô làm chủ tinh cầu này. Tại sao trong một thời gian ngắn, Vân Ca lại thay đổi như vậy?

Cảnh Trí vuốt ngực, nhớ lại lúc mới gặp nhau Vân Ca đã dùng d.a.o đ.â.m mình liên tiếp.

Mạc Nhu nói: "Lúc đầu, Liễu Thanh Hà rất yêu tôi, như hắn đã nói, tôi là tất cả đối với hắn, tôi đã rất hạnh phúc."

Vân Ca thả tay ra, chờ Mạc Nhu thú nhận mọi việc.

"Trước khi tôi và Liễu Thanh Hà kết hôn, tôi không cho hắn biết tôi đã tiêm hormone nrc."

Vân Ca nhíu mày.

Hormone nrc là một loại thuốc bị cấm, có thể khiến phụ nữ không có bất kỳ biểu hiện sinh lý nào trong mười năm, không có kinh nguyệt và rụng trứng. Nếu phụ nữ đang trong thời kỳ dậy thì sử dụng nó, sẽ ảnh hưởng đến sự trưởng thành của cơ quan sinh dục.

Lý do Mạc Nhu tiêm hormone nrc vào lúc đó là vì cô tin mình sẽ được gia nhập vào quân đội và trở thành một quân nhân tài năng, để được lên chiến trường cô cần phải giải quyết những yếu tố ảnh hưởng đến sức mạnh của mình.

"Hắn tưởng tôi không thể mang thai, hắn đã tìm đến nhiều bác sĩ, nhưng không ai phát hiện ra việc tôi tiêm hormone nrc. Liễu gia cũng tưởng tôi bị tổn thương do huấn luyện quá độ, ban đầu bọn họ vẫn giữ vẻ ngoài hoà nhã với tôi, Liễu Thanh Hà cũng nói rằng hắn sẽ mãi yêu tôi." "Sau này, tôi phát hiện Liễu Thanh Hà ngoại tình, khi bị tôi phát hiện, hắn nói người mà hắn yêu vẫn là tôi, chỉ là Liễu gia cần có người nối dõi, hắn bắt buộc phải làm như vậy."

Mạc Nhu ôm mặt, cơ thể run rẩy, "Thật buồn cười, trước đây tôi thật ngây thơ khi tin những lời của người đàn ông lớn lên trong môi trường như vậy, mình tự nghĩ rằng đã tìm được người bạn đồng hành đúng đắn."

Mạc Nhu không khóc, cô cười, "Tôi tìm đến mẹ chồng, đến gặp Liễu Tuyết, cùng là phụ nữ, nhưng bọn họ lại khuyên tôi nhẫn nhịn một chút là được. Liễu gia từ trên xuống dưới đều là những người như vậy, khi bọn họ nhận ra Liễu Thanh Hà lạnh nhạt với tôi, bọn họ muốn ra tay với tôi, và cả bố chồng."

Cô cuốn tóc dài của mình lên, "Nhưng không may họ có vẻ đã quên rằng, tôi không phải là người phụ nữ mà họ có thể dễ dàng áp chế." Cô giơ ngón tay đặt trên môi, làm hành động “suỵt”, "Tôi để họ ngủ chung với nhau, lần ấy Liễu gia suýt nữa sụp đổ vì scandal đó, nhưng đáng tiếc, lại bị Thẩm gia đè xuống."

Trong lúc Mạc Nhu kể những chuyện này, nụ cười trên khuôn mặt cô trở nên bệnh hoạn.

Vân Ca nhíu mày, "Tại sao không rời khỏi nơi đây?" Ở trong cùng một vũng bùn với đám người này, sớm muộn gì cũng bị họ kéo cho lún sâu hơn.

Mạc Nhu nhìn về phía Vân Ca, "Tôi có thể đi đâu đây? Bất kỳ tinh cầu nào có chủ tinh cầu, cuối cùng cũng trở nên bẩn thỉu thôi, không phải sao?"

"Vân Ca..." Mạc Nhu đứng dậy, tiến gần Vân Ca, vuốt mái tóc trên mặt cô, "Nhìn cô xem, cô vẫn còn ngây thơ như một đứa trẻ, một vẫn luôn rằng mọi người đều có thể quay trở lại như trước, dù chúng ta vẫn tương tác với nhau như lúc trước, nhưng mọi người đã không còn như xưa nữa. Giống như lúc nãy, cô có tư cách gì để trừng phạt tôi?"

"Cựu thành viên trong tiểu đội lúc xưa sao? Chúng ta đã tốt nghiệp, tiểu đội đã tan rã từ lâu."

"Bạn bè à? Ngày tôi kết hôn, chính miệng cô nói rằng tôi sẽ không còn là bạn của cô nữa."

"Tôi đã xem xét tình hình phát triển của TU787, thật buồn cười, cô đã sở hữu tinh cầu này bao lâu rồi? Ở trình độ bây giờ, nếu có ai muốn xâm chiếm tinh cầu của cô, với trình độ hiện tại của tinh cầu cô, sẽ không thể chịu được dù chỉ là cuộc xâm lược nhỏ."

Cô dừng lại, "Cô có thật sự có hướng đi riêng của mình sao? Cô có thể hoàn thành mục tiêu của mình sao? Cô có thể dẫn dắt người dân của một tinh cầu sao? Cô là một tên bạo chúa, hãy thừa nhận đi, ngoài vũ lực cô không có giá trị gì khác, cô không thể trở thành một người lãnh đạo được lòng dân."