Một Lần Bỏ Lỡ Là Bỏ Qua Nhau Cả Đời

Chương 24: Gieo nhân nào thì gặt quả ấy!!!



Đỗ Quyên liền lên tiếng nói với mọi người xung quanh:” Tụi bây thấy chưa, ngay từ đầu tao đã nói chuyện này có vấn đề mà… trong lớp bốn đứa này hiền như vậy sao lại đi xưng chị đại với người khác, hóa ra từ đầu tới cuối đều là con qủy cái kia tự biên tư diễn ra đó”.

Mọi người cũng như hiểu vấn đề liền gật đầu tỏ vẻ áy náy với Bộ Tứ.

Đỗ Quyên chắc nịch nói Bộ Tứ:” Chuyện này mấy bạn không cần nhúng tay vô đâu cứ để đó sớm muộn gì nó cũng bị xử thôi”.

Mặc dù không có ghét Ngọc Trầm nhưng mà con nhỏ này lại lấy danh tiếng của Bộ Tứ đi bêu rếu thì hậu quả ráng mà chịu.

Đỗ Quyên nhanh chóng loan tin đi là không có chuyện Ngũ Long Công Chúa gì hết mà chỉ do một mình Ngọc Trầm tự biên tự diễn để giúp Bộ Tứ khỏi bị mọi người hiểu lầm, chỉ trong 30 phút đầu giờ mà trắng đen đều rõ ràng hết cả.

Lúc Ngọc Trầm bước chân vô lớp thì Đỗ Quyên bỡn cợt nói:” Má nó chứ, cái thứ gì mà không biết nhục là gì hết bây…người ta đã cự tuyệt ngay từ đầu rồi mà còn dám đồn nhảm là thành lập nhóm Ngũ Long Công Chúa đòi làm chị đại cái lớp này…cái chữ “chị đại “bự lắm đó nuốt vô không sợ bị mắc nghẹn à????”.

Quỳnh Dao cũng nổi điên lên nói lớn tiếng để dằn mặt Ngọc Trầm:” Mịa muốn làm gì thì làm một mình đi đừng có mà lôi người khác vào nghe chưa??? nếu không là không có yên với bọn này đâu”.

Mặt Ngọc Trầm bí xị nhưng vẫn cố tỏ ra bình tĩnh như không có chuyện gì hết…cũng thật không dễ dàng gì với một đứa luôn được mọi người vây quanh bây giờ bị cô lập như thế.

Dạo này Đông Quân cũng lạ lắm dễ nổi nóng, nói năng thì cộc lốc không có đầu đuôi gì hết… có tin đồn Đông Quân vừa mới thất tình nên mới vậy cũng có thể do Đông Quân tự ý khuyên một bạn trong lớp đi học lại mà chưa xin phép của cô chủ nhiệm và bị cô la cho một trận trước lớp nên nó cảm thấy bất bình và sống theo lối bất cần đời luôn.

Lúc đi học thêm toán Quỳnh Dao nói chuyện với Thụy Du: “Dạo này thấy Đông Quân khó ưa gì đâu á”.

Thụy Du liền gật đầu: “Từ hồi nó lên chức phó bí thư đoàn trường thấy nó chảnh hẳn ra”.

Băng Tâm liền thêm vào một câu: “Uhm suốt ngày cứ nhìn lên trời mà đi thôi chẳng thèm để ý gì đến xung quanh hết”.

Quỳnh Dao liền trù ẻo:“Có ngày vấp cục đá té lồi bản họng giờ hahaha”.

“Hahaha con quỷ sao mày ác vậy?!”.

Băng Tâm cũng thấy sợ Đông Quân lắm nên cố tránh cho thật xa nhưng xui xẻo lúc vô học Đông Quân ngồi đối diện bàn của Băng Tâm.

Lúc vẽ hình làm bài Đông Quân quay qua nói với Băng Tâm: “Băng Tâm cho tôi mượn cái compa đi”

“Không có”.

Đông Quân nói bằng giọng điệu cọc cằn khó chịu kèm theo tính chấp vấn:“Chứ cái gì nằm trong hộp bút kìa?!”.

Băng Tâm lên tiếng giải thích: “Có nhưng mà nó…”.

Đông Quân không chịu nghe Băng Tâm nói hết câu mà liền nổi quạu lên tiếng: “Thôi đủ rồi không muốn cho mượn thì thôi”.

Ừ không muốn đấy rồi sao???Làm được gì nào???

Đúng thật là trong hộp bút của Băng Tâm có cái compa nhưng nó hư từ đời nào rồi làm sao mà vẽ được nên Băng Tâm không cho Đông Quân mượn, Băng Tâm đang cố giải thích thì Đông Quân lại không nghe… Băng Tâm tức lắm tính chửi cho một trận rồi nhưng nghĩ lại Đông Quân đang chịu quá nhiều áp lực nên Băng Tâm đành bỏ qua.

Không biết Ngọc Trầm gửi thư tình gì cho bạn trai cùng lớp của Đỗ Quyên nên bị nhóm người của Đỗ Quyên đánh hội đồng ngay tại lớp luôn, chỗ của Băng Tâm xéo một bàn với Ngọc Trầm lúc thấy Ngọc Trầm bị đánh Băng Tâm liền bỏ đi chỗ khác cô sợ mình nổi lòng từ bi lên lại chạy đi ngăn đánh nhau thì phiền lắm, không có lửa làm sao có khói, bản thân của Băng Tâm cũng là nạn nhân của con hàng kia cơ mà, nên chắc chắn phải làm gì đó quá đáng lắm mới bị đánh như thế chứ Đỗ Quyên không phải là kiểu người không biết suy nghĩ.

Gieo nhân nào thì gặt quả ấy!!!

Chuyện đánh nhau này cũng làm rần rần cả lớp lên rồi kéo cả phụ huynh vào nhưng cũng may là cuối cùng hòa giải được nhưng mà từ đó cũng không ai trong lớp còn niềm tin làm bạn với Ngọc Trầm nữa.