Một Thai Ba Bảo: Papa Tổng Tài Siêu Mạnh Mẽ

Chương 1009



Chương 1009:

 

Cô ghé vào tai anh thấp giọng nói: “Lục Hạo Thành, anh là của em, ai cũng không cướp anh đi được, em chính là bá đạo như vậy, có tính chiếm hữu cao, trong mắt không chứa nỗi hạt cát.”

 

“Ha ha… .” Giọng nói Lục Hạo Thành mang theo từ tính, tiếng cười cũng trầm thấp, đẹp như âm thanh của cây đàn vi ô lông.

 

“Bà xã, anh rát tích sự bá đạo của em, thích cả đôi mắt khắt khe của em nữa.”

 

Một đêm nồng nàn, mang theo niềm khao khát mãnh liệt của anh, hãy để cuộc sống này thật lâu dài và tuyệt vời với sự phần khích này, khiến bọn họ mỗi lần nhớ lại đều cảm thấy trước mắt sáng ngời ST Kể Hà ấy Tập đoàn Lục Trăn.

 

Lục Dật Kha mặc tây trang sẫm màu, ông ta là người có kinh nghiệm dày dặn trên thương trường, ánh mắt cuốn hút từ sự sâu sắc tinh tường qua năm tháng, ông ta nhìn vào tin tức Lương Vĩ điều tra được, có chút khiếp sợ:.

 

Lương Vĩ nói: “Chủ tịch, phu nhân mấy năm nay vẫn luôn chuyển tiền ra bên ngoài, hơn nữa đoạn thời gian gần đây.

 

cũng thực hiện chuyển tiền ra ngoài, tiền đều được chuyển đến tài khoản của một gã tên là Tần Hoài, lần gần đây nhát đã chuyển đi máy trăm vạn.

 

Chuyện này, giám đốc Lục bên kia cũng biết, nhưng anh ấy không hề có dấu hiệu tác động gì, không biết bên đó có kế hoạch gì không Có thể là bởi vì chuyện của Mộc thiếu gia mà bị trì hoãn.”

 

Lục Dật Kha nhìn thư ký của mình “Tử Hoành đã gần như tàn phế, có một số con đường, không sợ đi quá chậm ,, chỉ sợ đi sai đường.

 

Lấy sự hiểu biết của tôi về Mộc Vĩ Ngạn, ông ta sẽ không bao giờ bỏ qua cơ hội này đâu, Ân Ân chung quy vẫn là sai, nhà họ Mộc sẽ không từ bỏ ý đồ.”

 

Lục Dật Kha thở dài một hơi.

 

Lương Vĩ nói: “Chủ tịch, vậy hiện tại phải làm sao bây giờ 2 Phu nhân đem những khoản tiền đó chuyển ra bên ngoài, không biết mục đích làm vậy là gì 2 Hơn nữa cũng không muồn cho chủ tịch biết, trong chuyện HãY chỉ: Sợ 02160 ” Lương Vĩ muốn nói lại thôi.

 

Dù sao chuyện này không phải là việc nhỏ, bị đám cổ đông khác của công ty biết đến ,vị trí chủ tịch này, chỉ sợ sẽ phải đổi chủ.

 

Cho dù hiện tại có nghĩ biện pháp bù đắp thiếu hụt, nhưng lúc này cũng là khoản thiếu hụt những máy triệu đó.

 

Lục Dật Kha nhìn Lương Vĩ, trong mắt ông ta tựa như có”kim châm” vậy, sắc bén đến đáng sợ:.

 

Lương Vĩ đi theo cạnh ông đã thời gian đã rất lâu, cũng chưa từng thấy vẻ mặt của chủ tịch nghiêm trọng đến vậy.

 

Ngược lại ông ta còn muốn để cho chủ tịch hiểu được Tần Ninh Trăn thật sự không phải loại người tốt gì.

 

Từ chuyện lần trước, Lục Hạo Thành đã làm rất đúng, nắm chắc chứng cớ, đem bà ta tống ra khỏi tập đoàn Lục Trăn, ít nhất ở trong tập đoàn, hiện tại bà ta không thể hô mưa gọi gió như trước được nữa, mà chủ tịch phía bên này cũng có thể nắm chắc mạch máu cổ phiều.

 

Lục Dật Kha sắc mặt khó coi dựa vào lưng ghế, ánh mắt âm trầm: “A Thành sớm đã biết, nhưng không có hành động gì, anh cảm thầy được là nó đang đợi cái gì ?”

 

Ông ta nhớ rõ lần trước, Hạo Thành cũng đã nhắc nhở qua, bảo ông ta đi điều tra kĩ càng về người tên là Tần Hoài.

 

Theo đó điều tra ra, quả nhiên có thu hoạch rất lớn, Mộc Tử Hoành đã nói rất đúng, ông ta ngủ cạnh một con sói bao nhiêu năm, mà chưa bao giờ biết.

 

Lương Vĩ nói: “Chủ tịch, bộ sưu tập quần áo mùa này của tập đoàn Lục Thị rất được ưa chuộng, doanh số rất cao, ngay cả diễn viên Hạ Thù, cũng tự mình tìm tới Lam Hân đề nghị hợp tác.

 

Có lẽ là giám đốc Lục trong khoảng thời gian này rất bận rộn thì phải.

 

Nên mới không làm ra hành động gì cả.”

 

Lục Dật Kha mang vẻ mặt trầm tư, hai tay nắm chặt, những gì Tần Ninh Trăn đã làm, khiến lòng tôn nghiêm đàn ông của ông ta bị đả kích nghiêm trọng, người phụ nữ của mình, mà dám nuốt sau lưng ông ta hàng triệu tệ.

 

ĐIVNU ‡89¿\huJhế nàodôt,nhiệp lại lở Quảng cáo Ông ta lại hỏi: “Đã điều tra ra xem só tiền kia rốt cuộc đã được sử dụng làm gì chưa ?”

 

Lương Vĩ nói: “Rất nhiều khoản chuyển ra ngoài đều dùng đi mua cửa hàng cùng nhà ở, cơ bản đều đang cho thỦC S.

 

Vẻ mặt Lục Dật Kha lộ rõ vẻ tức giận, xem ra, Tần Ninh Trăn cũng không tính toán ở cùng ông ta đến già.

 

Bà ta mua cửa hàng mua nhà ở, chính là muốn chừa lại đường rút lui cho mình.

— QUẢNG CÁO —