Một Thai Ba Bảo: Papa Tổng Tài Siêu Mạnh Mẽ

Chương 1010



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 1010:

 

Mà Lục Hạo Khải, ở phương diện sách lược kinh doanh sách vận dũng cũng không hoàn toàn được thành thạo, làm việc bao nhiêu năm như vậy, vẫn luôn ham chơi, chưa làm được tốt chuyện trong tay mà còn hết lần này đến lần khác cố chấp muốn mở rộng công ty.

 

Tuy rằng muốn độc bá, bắt khả chiến bại trong các trung tâm thương mại, phải có tầm nhìn rộng lớn, nhưng nhìn vào tình huống trước mắt _, tập đoàn Lục Trăn không đủ cơ sở để mở rộng.

 

Mẹ con hai người này rốt cuộc muốn làm gì 2 Lương Vĩ lại có chút lo lắng nói: “Chủ tịch, vừa rồi ngài nói rất đúng, nhà họ Mộc tuyệt đối sẽ không từ bỏ ý định, việc tiểu thư làm tuy rằng không có tìm được chứng cớ, nhưng Mộc Vĩ Ngạn đã bắt đầu ra tay thu mua cổ phiếu của tập đoàn Lục Trăn.”

 

Lục Dật Kha đáy mắt tràn ra một tia phẫn nộ, nắm chặt nắm tay nặng nề mà vỗ lên bàn làm việc “Tôi biết ông ta

 

 

Chương ‡§86,Nhụt thế nào»đâtiphiện lại trổ lB[.ảng cáo sẽ làm như vậy, có người nào muốn chuyển nhượng cổ phần công ty cho ông ta, còn có nhà đầu tư nào có bán cổ phần công ty bán cho ông ta, tất cả đều phải mau chóng điều tra rõ ràng, ông ta muốn dùng cách này với mục đích gia tăng lượng cổ phần công ty, nhất định là muốn cho tập đoàn Lục Trăn chúng ta hoàn toàn biến mắt ở thành phó Giang đây mà.”

 

Dù sao con ông ta cũng tàn phế, Mộc Vĩ Ngạn còn chỉ có đúng một người con trai, bình thường đều xem bảo bối, lúc này lại xảy ra chuyện, ông ta cũng sẽ không giữ lại chút phần nẻ tình nào cả.

 

Đều là người trong giới, lăn lộn đã bao năm, tính cách của Mộc Vĩ Ngạn, Lục Dật Kha rất rõ ràng.

 

 

Lục Dật Kha rất ít đang đi làm mà đột ngột trở về nhà, lúc này đây, vẫn là trong tình huống đặc thù, ông ta mới phải mới trở về.

 

Chị Vương không ở nhà, cũng không có ai phát hiện ra ông ta đã trở về.

 

Lúc này, Tần Ninh Trăn vừa lúc đang ngồi trong phòng Lục Tư Ân để an ủi con gái.

 

“Ân Ân, đã nhiều ngày trôi qua vậy rồi, con còn muốn tiếp tục thương tâm khổ sở như vậy sao con ?”

 

Lục Dật Kha vừa định gõ cửa, liền nhìn thấy cửa đã chốt ., ông ta liền trực tiếp đứng bên ngoài nghe ngóng.

 

Lục Tư Ân trong khoảng thời gian này gầy yếu hơn rất nhiều, sắc mặt tái nhợt, ánh mắt không chút ánh sáng_, không có lớp trang điểm, làn da cô ta có chút thô ráp, môi khô nứt, cả người tựa như đã bị đả kích rất nghiêm trọng, chưa gượng dậy nỗi.

 

Ánh mắt cô ta không có tiêu cự nhìn thoáng qua mẹ mình, thấp giọng nói: “Mẹ, anh Tử Hoành đã khá hơn chút nào chưa?

 

Tần Ninh Trăn lạnh lùng cười: “Xem ra con còn nhớ thương tên đó à, nó sớm đã tàn phế rồi, con hiện tại cũng không cần nghĩ tới tên đó nữa_, mẹ sẽ giới thiệu cho con một người đàn ông tốt hơn, điều kiện so với Mộc Tử.

 

Hoành còn hoàn hảo hơn nữa.”

 

Lục Tư Ân lắc lắc đầu, vẻ mặt thống khổ, “Mẹ, anh Tử Hoành bị chúng ta hại thành như vậy, sao con còn có tâm tư chạy đi gả cho người đàn ông khác.”

 

Giọng nói của Lục Tư Ân có chút mắt kiểm soát.

 

“Câm miệng, Lục Tư Ân, lời như vậy con còn dám nói ra miệng, cũng đừng trách ta không khách khí với con, cái gì mà tên đó bị chúng ta làm hại?

 

Người khác có chứng cớ chứng minh chúng ta làm, là chúng ta làm hại sao 2 Con muốn hại chết mẹ đúng không?

 

Mẹ làm như vậy đều là vì trợ giúp con có được Mộc Tử Hoành.”

 

Tần Ninh Trăn phẫn nộ nhìn thấy đứa con gái không nên thân của mình.

— QUẢNG CÁO —