Mượn Giống

Chương 57: Ô...... Không......



Phục Hoa cũng không biết cô ăn xong bữa cơm này kiểu gì, không có Hạng Chấn bên cạnh, ngay cả đầu cô cũng không dám nâng.

Hạng Huân không nói chuyện, cũng không gắp đồ ăn cho cô, điều này làm cô thả lỏng hơn không ít. Cơm nước xong, Phục Hoa đi tới phòng bếp dọn dẹp, Hạng Huân về phòng đọc sách.

Phục Hoa khẽ thở ra. Sau khi thu dọn, cô về phòng lấy quần áo đi tắm. Nền nhà từ cửa phòng tắm cho đến chỗ dưới vòi hoa sen đều có hoa hồng.

Tâm tình Phục Hia không tự chủ được mà thấy vui vẻ. Sau khi sấy khô tóc, cô về phòng đọc sách giáo dục thai nhi, lúc cô mơ màng sắp ngủ, cửa phòng đột nhiên bị mở ra.

Hạng Huân từ ngoài cửa tiến vào. Nhiệt độ cơ thể cậu tương đối thấp, lúc cúi người ôm cô, làn da cậu lạnh lẽo khiến Phục Hoa run lập cập, cô duỗi tay đẩy cậu: "Hạng Huân, em làm gì thế?"

"Đi tới phòng em ngủ." Động tác Hạng Huân dừng lại một chút. Cậu quấn chăn lên người kỹ càng, lúc này mới ôm cô về phòng. Sau đó còn lấy điều khiển chỉnh nhiệt độ lên cao chút.

Cậu ôm cô từ phía sau, tay cậu đặt lên vùng bụng bằng phẳng của Phục Hoa, nhẹ nhàng vuốt ve.

Phục Hoa thấy cậu chỉ sờ bụng mình, không có hành động gì khác liền yên lòng nhắm mắt ngủ.

Chỉ là bàn tay kia vuốt một hồi, từ bụng sờ đến ngực. Phục Hoa cảm nhận được đôi môi ấm áp phủ lên da thịt cô, cách một lớp áo ngủ mỏng manh ngậm lấy núm vú. Phục Hoa hoảng hốt cho rằng mình đang nằm mơ, không kiềm chế được mà kêu lên một tiếng: "Ưm......"

Tiếng hít thở bên tai bỗng chốc nặng thêm vài phần. Nhũ hoa bị người ta ác liệt gặm cắn, cô bị đau đành mở mắt ra, thấy Hạng Huân đang nằm đè lên cô, há miệng thưởng thức nhũ thịt.

Phục Hoa duỗi tay đẩy cậu: "Không được...... Hạng Huân, bác sĩ nói, trong vòng ba tháng...... A......"

"Em sẽ nhẹ nhàng." Hạng Huân dùng ngón cái khảy đầu vú, nước bọt thấm ướt áo ngủ, cậu vươn lưỡi  liếm láp, liếm đến khi Phục Hoa run rẩy mới cởi áo ngủ của cô, cúi đầu gặm nhấm môi cô. Một tay chơi đùa đôi thỏ trắng trước ngực, một tay khác thăm dò quần lót Phục Hoa.

Nơi đó đã ướt dầm dề.

Cậu kéo quần lót xuống, tách hai chân cô quấn quanh eo mình, nhìn chằm chằm kia chỗ một lát, rồi mới cúi đầu ngậm lấy hai cánh hoa môi.

Hoa huyệt bị cậu đùa bỡn, hoa môi co giật khẽ tách ra, dâm thủy liên tục chảy vào miệng cậu. Hạng Huân khẽ há miệng, nuốt toàn bộ dâm thủy xuống bụng.

Phục Hoa bị âm thanh Hạng Huân liếm mút kích thích, một dòng dâm thủy lại chảy ra.

Cô nắm ga giường dưới thân, gương mặt vì khoái cảm mà trở nên vặn vẹo, nức nở thành tiếng: "Hạng Huân...... Ô...... Không...... A......"

Đầu lưỡi nam sinh quấn quanh tiểu âm đế, hai má vì dùng sức mà hóp vào, môi mỏng nặng nề nhấp. Chưa tới một hồi, Phục Hoa đã cao trào, dâm thủy cũng phun lên đầy mặt Hạng Huân.

Hạng Huân lấy áo ngủ của cô lau qua mặt mình, ngón tay lại moi móc tiểu huyệt ướt mềm, "Chị dâu, khẩu giao giúp em, em sẽ không cắm vào."

Phục Hoa bấy giờ mới dần hoàn hồn sau dư vị cao trào. Nam sinh cởi bỏ quần lót đen, lộ ra dương vật đỏ bừng cương cứng, gân xanh quấn quanh cán gậy.

Cậu ngồi trên mép giường nhìn cô chăm chú, dương vật vì phấn khởi mà nhảy lên liên tục. Nhìn qua rất sắc tình.

Không biết Phục Hoa đã bị mê hoặc hay vì câu nói kia của Hạng Huân. Cô đỏ mặt bò đến trước mặt cậu, do dự hé miệng ngậm lấy quy đầu.

Hạng Huân một tay xoa nắn ngực cô, một tay giữ gáy Phục Hoa. Thân dưới hơi dùng sức đâm vào trong, cổ họng yếu ớt ngậm lấy thứ đồ thô to khiến cậu thoải mái đến không nhịn được mà thở dốc một hơi.

Phục Hoa vừa ngẩng đầu liền thấy hình ảnh Hạng Huân như vậy.

Sắc tình mà gợi cảm.

Vốn dĩ Hạng Huân trong ấn tượng trước nay của cô là nam sinh tính tình lạnh nhạt ngồi trước bàn đọc sách, lúc nói chuyện với người khác vẫn luôn giữ thái độ cao ngạo hờ hững. Vậy mà giờ phút này, gương mặt đó lại trở nên phiếm hồng, đôi mắt bình thường không có chút cảm xúc giờ đây bị che kín bởi tình dục.

Trái tim cô rung động đến lợi hại, Phục Hoa bất chợt thấy thần, vì không cẩn thận làm cho răng cô khẽ cọ qua quy đầu. Hạng Huân chỉ đành đầu hàng trước kích thích, cậu giữ chặt gáy cô, cả người căng chặt, bắn vào miệng cô.