Mỹ Nhân Cá Mặn Bạo Hồng Ở Show Thiếu Nhi

Chương 73: Thẻ bài tròn



Biên dịch : Yên Hy

Từ nhỏ đến lớn, ở việc đuổi theo thắng thua, dục vọng của Yến Cửu cực mạnh, dường như trước nay chưa nào thua.

Thẳng đến thích Tư Việt, cậu mới thoáng buông xuống chút chấp niệm, nhưng Tư Việt hiển nhiên càng yêu cậu, đơn giản trực tiếp đặt Yến Cửu lên con đường người thắng cưng chiều đến có thể nói vô pháp vô thiên.

Thế cho nên khi Yến Cửu nghe được những lời này của Đinh Tư Dận, sẽ cảm thấy khó thể tin như thế.

Thấy Đinh Tư Dận ngửa đầu nhìn mình, nửa ngày không có đáp lời, Yến Cửu lại truy hỏi một lần: "Anh nói ai không được?"

【 Biểu cảm Tiểu Đinh ! Mau xem biểu cảm Tiểu Đinh đi ha ha ha ha ha 】

【 cười chết tui, Tiểu Đinh hiện tại cưỡi lên lưng cọp khó leo xuống 】

【 hiện tại thật đem không đầu óc cùng không cao hứng đặc điểm phát huy tới cực hạn a ha ha ha 】

【 Tiểu Đinh: Yến Tử, cậu làm tui cảm thấy thật xa lạ, phảng phất tui lần đầu tiên quen biết cậu 】

【 Cửu Cửu: Anh chạm vào nghịch lân của tui】

Thấy Yến Cửu lộ ra dáng vẻ táo bạo 'anh thế mà dám khiêu khích tôi', Đinh Tư Dận nuốt nước miếng, không biết sao, đột nhiên bỗng hèn xuống, thậm chí còn cảm thấy thái độ kiêu ngạo vừa rồi có chút hối hận: "......Cậu chắn chắn được mà, Yến Tử, tôi nói tôi không được, aiz, màn hình di động của sáng rồi, mau trả lời tin nhắn đi."

Đinh Tư Dận nói xong, xoay người liền chạy.

Nhân ngoại hữu nhân, sơn ngoại có sơn, ai biết Yến Tử rốt cuộc có thể đánh thẻ bài tròn đâu, nhìn tư thế vừa rồi của cậu, ai biết đâu lại là cao thủ....... Cho nên vẫn cố gắng đừng trêu chọc cậu ấy mới được, nếu không người mất mặt trước người xem cả nước, chính là Đinh Tư Dận anh ta.

Yến Cửu thành công bảo vệ tôn nghiêm chính mình, đắc ý thỏa mãn ngồi trở lại đến trên sô pha, cầm lấy di động xem xét tin tức.

【 Người Thích Văn Học Cưỡng Chế: Anh, anh vừa rồi nói, nếu là anh, sẽ rất thích cảnh tượng văn phòng đúng không? 】

【 Người Thích Văn Học Cưỡng Chế : Anh, anh đừng hiểu lầm, ý em nói, nếu cậu ấy làm trong văn phòng cùng với em...... Thì, cậu ấy rất có khả năng sẽ thích đúng không? 】

Nhìn đến những lời này, Yến Cửu nhạy bén đã nhận ra một tia không thích hợp.

Cậu vừa mới xác thật nói, dựa theo hình dung với người anh em A Cường, tới phân tích đặc điểm tính cách người yêu cậu ấy, đối phương rất có khả năng sẽ thích yêu cưỡng chế trong lòng mà không nói ra, nhưng mà .......

【 Nam Cung Vô Thương Lãnh Hàn Hi:...... Cậu không phải nói cậu là học sinh sao? Vì cái gì sẽ có văn phòng? 】

Hiển nhiên, điểm chú ý của Yến Cửu khiến người anh em A Cường không phòng bị kịp, một câu 'đối phương đang nhập' hiện lên trên khung trò chuyện cả nửa ngày, mới gian nan gửi tới một câu ——

【 Người Thích Văn Học Cưỡng Chế: Có đôi khi bố em sẽ đi công tác, văn phòng ông ấy sẽ không xuống dưới 】

Yến Cửu hít ngược một hơi khí lạnh.

Quả nhiên là người trẻ tuổi, chơi thật sự cháy nè.

【 Nam Cung Vô Thương Lãnh Hàn Hi: Nói như vậy thì hợp lý, nhưng là đồng sự của bố cậu sẽ không để ý sao? 】

【 Người Thích Văn Học Cưỡng Chế : Bố tôi là ông chủ 】

【 Nam Cung Vô Thương Lãnh Hàn Hi: À, trách không được 】

【 Người Thích Văn Học Cưỡng Chế: Cho nên cậu ấy sẽ thích, đúng không? 】

Thấy người anh em A Cường rất có trạng thái không được đáp án thề không bỏ qua, Yến Cửu chỉ có thể dựa theo lời cậu ấy, nhập đại một chút mình và Tư Việt.......

Chợt sắc mặt đỏ lên, đầu ngón tay ở trên màn hình tung bay ——

【 Nam Cung Vô Thương Lãnh Hàn Hi: Nhất định sẽ 】

*

Nhìn sắc mặt Yến Cửu có chút mất tự nhiên ngồi trở lại trên sô pha tiếp tục chơi di động, Đinh Tư Dận nắm chặt một xấp thẻ bài tròn của mình, tủi thân lại bất lực nhìn một vòng khắp nơi, lại phát hiện nhóm nhân viên công tác dường như cũng không có ý chơi cùng anh ta, chỉ có thể đem ánh mắt dời về phía trên lầu.

Loan Trì mới vừa đêm chạy về tới, ở trên lầu tắm rửa, chờ anh ta tắm rửa xong, khẳng định có thời gian chơi cùng mình. Đinh Tư Dận nghĩ thầm.

Phỏng chừng nhân viên công tác cũng thấy anh ta đáng thương, vì thế cho anh ta ra chủ ý: "Thầy Tiểu Đinh, anh có thể thử tìm thầy Cận và thầy Hạ mà."

"Ai...... Đúng ha," nghĩ đến Cận Quang cùng Hạ Vân Sanh trên lầu nhàn rỗi, Đinh Tư Dận dao động, nhưng vẫn có chút do dự, "Anh Cận và anh Đinh tương đối hướng nội, đánh thẻ bài tròn ngẫu nhiên sẽ làm người có vẻ rất thô lỗ, cho nên......"

Lời còn chưa dứt, Yến Cửu ngồi ở trên sô pha đột nhiên lên tiếng: "Biết sẽ có vẻ thô lỗ anh còn tới kêu tôi? Anh còn có phải người không?"

Đinh Tư Dận quả thực sợ ngây người, quay đầu lại vẻ mặt khó tin nhìn Yến Cửu: "Không phải, tôi nói đại ca, lỗ tai cậu có gì? Cậu không phải đang chơi di động sao?"

Yến Cửu quay đầu tới liếc anh ta một cái: "Tôi cũng không nhét điện thoại vào lỗ tai."

Đinh Tư Dận: "......"

【 ha ha ha cười chết, Cửu Cửu thế mà luôn chú ý động tĩnh bên này】

【 Cửu Cửu: Tại hạ bất tài, đúng là mắt xem chín đường, tai nghe tám phương yến Tiểu Cửu mà 】

【《 Tôi cũng không nhét điện thoại vào lỗ tai》 ha ha ha ha ha Cửu Cửu thật sự muốn cười chết tui a mẹ nó 】

【 xem hai người bọn họ đấu võ mồm thật là suối nguồn vui sướng cả ngày của tui】

【 đánh lên đi! Đánh lên đi! Tôi có thể xem cả đêm đều không chớp mắt! 】

Ở trước mặt Yến Cửu ăn bẹp Đinh Tư Dận ám chọc chọc nhớ kỹ bút trướng này, nhéo thẻ bài tròn lên lầu tìm Loan Trì.

Hay là nên tìm anh Trì trước nếu ảnh không chịu chơi, lại đi thương lượng với anh Cận và anh Sanh.

Tóm lại hôm nay buổi tối anh ta nhất định phải chơi đến tận hứng.

Loan Trì còn ở trong phòng tắm nhàn nhã hừ hát, Đinh Tư Dận cách ván cửa hô: "Anh Trì, tin tức tốt, Tử Duy cho phép em mở thẻ bài tròn Warren ra, anh chốc nữa tắm rửa xong chạy nhanh xuống dưới nha! Hai ta đại chiến một hồi!"

Nói xong, không đợi Loan Trì trả lời, anh ta liền cầm lấy di động đang rung lên trong tay, thấy rõ người trên màn hình gọi tới, nhanh chóng xoay người đi xuống lầu, tìm được một góc trốn vào góc, ấn xuống nhận: "Alo, vợ, em có gì phân phó."

Trong thanh âm Mạnh Tử Duy mang theo chờ mong: "Chồng ơi, anh đang làm gì thế?"

Xem, lúc vợ anh ta không phát giận, dịu dàng cỡ nào.

Đinh Tư Dận vui vẻ đáp: "Mới vừa nói chuyện với Yến Tử xong, lại đến trên lầu mời anh Trì chốc nữa xuống lầu chơi thẻ bài tròn."

"Phoebe đang chơi cùng Anh Đào và Nini sao?" Mạnh Tử Duy hỏi.

Liền tính vợ không nhìn thấy, Đinh Tư Dận cũng vẫn gật đầu: "Đúng vậy, ba cô bé đang chơi vui vẻ, cùng nhau chọn giày và váy cho búp bê Barbie."

Lúc anh ta lên lầu tìm anh Trì, thuận đường đi ngang nhìn thoáng qua phòng chơi, cho nên mới biết chi tiết như vậy.

Hỏi xong tình huống Phoebe, Mạnh Tử Duy yên lòng không tắt điện thoại, rõ ràng còn có chuyện muốn nói.

Đinh Tư Dận hiểu rõ địa chủ hỏi gì mà nói: "Thân ái, anh còn có thể làm gì cho em không?"

Mỗi khi anh ta hết sức chăm chú đem tinh lực tập trung trong cuộc nói chuyện của mình và vợ, Đinh Tư Dận đều không thể nhạy bén chú ý tới người quay phim đang tránh một bên quay mình ——

【 trời ạ, sao sẽ có nam sinh Đinh Tư Dận tốt như chứ 】

【 a a a đúng vậy! Sợ Mạnh Tử Duy cảm thấy thật mất mặt, Tiểu Đinh sẽ chủ động để ý đến mặt mũi Mạnh Tử Duy hu hu hu 】

【 Tiểu Đinh vĩnh viễn đều là hình mẫu lý tưởng của tui】

【 hu hu hu trách không được Mạnh Tử Duy nguyện ý gả cho ổng 】

【 ha ha ha lời này nói, ai không muốn gả cho Đinh Tư Dận hả 】

【 Yến Cửu không muốn 】

【 mẹ nó cười chết tôi, vì cái gì phong cách đột nhiên thay đổi ha ha ha ha ha 】

Quả nhiên, nghe thấy Đinh Tư Dận hỏi như vậy, Mạnh Tử Duy lập tức dùng ngữ khí 'vì anh hỏi nên em mới nói' trả lời: "Mạt Mạt đang làm gì nha? Cũng ở phỏng chơi sao? Đang chơi cùng Khâu Khâu à? "

Đinh Tư Dận đối với vấn đề Mạnh Tử Duy đưa ra cũng không cảm thấy ngoài ý muốn, đừng nói vợ anh ta, cho dù là người định lực mạnh như anh ta, lúc trước không cũng bị ánh mắt đầu tiên nhìn thấy Mạt Mạt thu phục sao.

Anh ta cười trả lời: "Đúng vậy, Mạt Mạt cùng Khâu Khâu ở bên cạnh Phoebe chơi Ultraman, ngẫu nhiên còn sẽ nhờ các cô bé mang công chúa Babi gia nhập chiến trường đánh quái thú đấy, nhưng phỏng chừng một lát nữa sẽ ngủ."

Thời điểm chơi cùng các bạn nhỏ, Mạt Mạt hoàn toàn sẽ không làm bầu không khí giữa các bạn nhỏ lạnh lẽo.

Mạnh Tử Duy không khỏi cảm thán: "Tiểu Yến rốt cuộc nuôi con như thế nào a, vì sao dạy được Mạt Mạt thông minh lại đáng yêu vậy nha? Chồng à, anh nhất định phải thay em mời Tiểu Yến, phải mời được cậu ấy mang theo Mạt Mạt tới nhà của chúng ta làm khách."

"Yên tâm đi thân ái."

Vì lấy lòng vợ, Đinh Tư Dận vắt hết óc ở trong lòng nghĩ bản thân nên kết nối quan hệ với Mạt Mạt thế nào.

Đột nhiên, anh ta đột nhiên nhớ tới sự tình phát sinh vào buổi tối hôm này mình cùng Yến Tử ở cửa cầu thang quỳ kết bái, đôi mắt bỗng chốc sáng ngời: "Đúng rồi vợ, anh có một chuyện thú vị quên kể với em."

Vội một ngày, Mạnh Tử Duy rốt cuộc có thể nằm ở trên giường gọi điện thoại cho chồng cảm thấy hứng thú: "Chuyện gì nha?"

Đinh Tư Dận nhìn lén một cái vào Yến Cửu đang nằm dựa vào trên sô pha ngẫu nhiên xem di động, ngẫu nhiên nhắm mắt dưỡng thần, hạ giọng nói với Mạnh Tử Duy: "Kỳ thật Mạt Mạt là anh của anh, anh kết bái với Yến Tử, Yến Tử lại kết bái với Mạt Mạt, cho nên Mạt Mạt cũng thành anh của anh."

Bằng hiểu biết của anh ta với vợ mình, chỉ cần mình có quan hệ leo lên được Mạt Mạt, vợ nhất định sẽ rất vui vẻ.

Mạnh Tử Duy ngày thường rất bận công việc, chỉ có đôi khi rảnh rỗi mới có thể xem lại chương trình này, bởi vậy Đinh Tư Dận hiểu Mạnh Tử Duy cũng không biết 'em giai Tiểu Đinh' cùng 'anh Mạt Mạt' này, liền nghĩ muốn chọc cậu vui vẻ.

Nhưng mà Đinh Tư Dận mới vừa nói xong, Mạnh Tử Duy bên kia điện thoại nhi liền có mãnh liệt phản ứng: "Đinh Tư Dận! Em phát hiện anh thật là kỳ lạ!"

Đinh Tư Dận lo lắng vợ nhà mình nổi giận, vội vàng giải thích: "Vợ à, em trước đừng nóng giận, đây đều là đùa giỡn......"

Mạnh Tử Duy tức giận đến bật cười, xen lời anh ta: "Chuyện lớn như vậy nhi anh còn không sớm chút nói với em?!"

"Phải phải phải," Đinh Tư Dận dỗ dành, "Anh về sau không bao giờ......"

Mạnh Tử Duy nói tiếp: "Vậy anh Mạt Mạt của em hiện tại có thuận tiện không? Ngủ rồi à? Không ngủ thì anh quay cho em hai cái video ngắn gửi lại đây."

Đinh Tư Dận: "......???"

【??? Ha ha ha cười chết tUI, quả nhiên không phải người một nhà không tiến vào một cửa 】

【 trách không được hai người bọn họ có thể thành hai vợ chồng mà, mạch não thật sự đều không bình thường ha ha ha 】

【 một nhà bốn người Đinh Tư Dận, công chúa Phoebe chúng ta bổ sung vào là bình thường nhất 】

【Warren:??? Không có ai lên tiếng vì con sao? Con chưa hề lên tiếng gì, mọi người đã cam chịu mạch não con không bình thường? 】

【《 Vậy anh Mạt Mạt của em hiện tại có thuận tiện không? Ngủ rồi à? Không ngủ thì anh quay cho em hai cái video ngắn gửi lại đây》】

*

Ở trong phòng tắm nghe thấy Đinh Tư Dận thật sự thương lượng với Mạnh Tử Duy, được quyền sử dụng thẻ bài tròn, tốc độ tắm rửa của Loan Trì so ngày thường nhanh không ít, đến tóc cũng chưa sấy khô, đã vội vàng tròng lên quần áo xuống lầu.

"Tiểu Đinh đâu?" Gặp khách đại sảnh chỉ có một mình Yến Cửu ngồi ở trên sô pha chơi di động, Loan Trì kinh ngạc quay đầu lại hỏi nhân viên công tác.

Nhân viên công tác chỉ chỉ camera quay không đến góc tường, nghẹn cười trả lời: "Đang gọi điện thoại với anh Mạnh."

Loan Trì: "......"

【 nhân viên công tác rất chiếu cố mặt mũi Tiểu Đinh a ha ha ha 】

【 EQ cao: Đang gọi điện thoại với anh Mạnh; EQ thấp: Lại bị mắng 】

【 ha ha ha thật sự tò mò thời điểm Tiểu Đinh và Mạnh Tử Duy gọi điện thoại, chúng ta ngẫu nhiên sẽ nghe không được những nội dung đó】

【 người lầu trên kia, bồ tò mò Mạnh Tử Duy mắng Tiểu Đinh thế nào nhỉ? 】

【 Tiểu Đinh: Cậu không khiêm tốn nha 】

Trong quá trình chờ đợi Đinh Tư Dận nói chuyện điện thoại xong, Loan Trì tràn ngập chờ mong với thẻ bài tròn chào hỏi Yến Cửu, theo sau cũng ngồi ở trên sô pha, ăn không ngồi rồi đùa nghịch trái cây trên bàn trà.

Anh ta xếp những quả nho được tổ chương trình rửa sạch ngay ngắn lên đĩa trái cây, khiến mọi người không khỏi ngượng ngùng khi đưa tay lấy một quả.

Nhân viên công tác thăm dò nhìn thoáng qua, thấy mâm đựng trái cây trái cây không ít, suy nghĩ hẳn đủ Loan Trì lăn lộn trong chốc lát, không nghĩ tới anh chàng một lát đã đem quả táo cùng quả cam đều chồng lên nhau, chơi đến vô cùng vui vẻ.

Tổng đạo diễn: "......"

Loan Trì bởi vì tính chất công việc, mỗi ngày yêu cầu lượng vận động đặc biệt lớn, bởi vậy thấy Yến Cửu bên cạnh rốt cuộc cũng buông điện thoại, Loan Trì tịch mịch cho rằng cậu không vội, nhanh chóng đưa ra lời mời: "Tiểu Yến, chút nữa cậu muốn cùng anh và Tiểu Đinh cùng nhau chơi bài tròn không? Tới hay không?"

Nghe được câu nói ngay vừa rồi Đinh Tư Dận nói với mình không sai biệt lắm, Yến Cửu một lần cho rằng ký ức bản thân lại có vấn đề, hướng Loan Trì lộ ra một biểu tình ngốc nghếch.

【 ha ha ha cười xỉu mất, mới vừa đuổi đi một Tiểu Đinh, hiện tại lại tới anh Trì nữa】

【 Cửu Cửu: Chán ghét không có biên giới quán quân 】

"Thật ngại quá anh Trì, tôi có chút đau đầu," Yến Cửu trừ bỏ đối mặt Đinh Tư Dận ra, đều vẫn luôn rất tốt bụng, "Mọi người chơi đi, tôi nhìn là được."

Hôm nay cậu xác thật có chút mệt, nhưng càng có rất nhiều vì cậu căn bản không biết thẻ bài tròn là cái gì, nghe đi lên cũng không phải cảm thấy hứng thú.

Loan Trì không thành trực tiếp lôi kéo cánh tay Yến Cửu, cưỡng bách cậu từ tư thế nằm liệt biến thành ngồi, rồi sau đó dụ dỗ: "Tiểu Yến, cậu bị đau đầu chắc chắn do chơi di động."

"...... A?" Yến Cửu nghi hoặc nhìn về phía anh ta, "Không tin."

【 cười chết tui ha ha ha, câu này của Loan Trì nghe thế nào quen tai vậy ta 】

【 quá chân thật, ba mẹ tui mỗi ngày đều nói thế bên tai tui 】

【 đúng, khẳng định chính là chơi di động [/ mắt lé cười ][/ mắt lé cười ][/ mắt lé cười ]】

【lúc ở trong nhà, tôi bị ta choáng đầu, ba mẹ tôi: Chơi di động; tôi đau eo, ba mẹ tôi: Chơi di động 】

【 mắt cán bộ già như anh Trì thật sự dán đến chặt chẽ ha ha ha 】

【 ha ha ha Cửu Cửu là thật sự sẽ khiến tui cười xỉu, vĩnh viễn tuổi trẻ, vĩnh viễn không tin 】

【 Yến Cửu: Tui là một người thuộc chủ nghĩa kiên định không tin 】

Nói xong "Không tin", Yến Cửu lại cười nằm trở về vị trí vừa rồi, khờ dại cho rằng Loan Trì sẽ giống Đinh Tư Dận dễ dàng có lệ.

Nhưng mà ngay sau đó, trên cánh tay liền lại truyền đến một lực mạnh mẽ, kiên quyết kéo cậu từ trên sô pha lên.

"Tiểu Yến, anh Trì đến nói cậu hai câu," Loan Trì cau mày, "Trải qua khoảng thời gian ở chung này, anh Trì phát hiện cậu là người không thích hoạt động nha."

Tư Việt giấu kín mít việc Yến Cửu gặp tai nạn xe cộ, đám người cho nên chỉ cần Yến Cửu không nói, Đinh Tư Dận Loan Trì sẽ không biết.

Nghe vậy, Yến Cửu hổ thẹn gật đầu: "Phải, anh Trì, điểm này tôi thừa nhận, tôi xác thật quá lười biếng."

Trên mặt Loan Trì vừa muốn lộ ra biểu cảm vui mừng, liền nghe thấy Yến Cửu tiếp tục nói: "Nhưng mà lười biếng thật sự làm người quá thoải mái, tôi nguyện ý vẫn luôn tiếp tục lười biếng."

Loan Trì: "......"

Loan Trì thừa nhận chính mình trong nháy mắt có nhụt chí, nhưng nói đến cùng, anh ta rốt cuộc là người tập võ, sức chịu đựng vượt xa người bình thường, cho dù đụng phải loại ngoan cố như Yến Cửu, anh ta vẫn kiên một chút hơn ——

"Tiểu Yến, anh cảm thấy cậu vẫn nên nghe anh Trì kiến nghị, đứng lên hoạt động đi."

"Sắc mặt cậu thoạt nhìn thật sự không tốt, liền tính không làm vận động kịch liệt, cũng có thể làm một lần động tác vẫy vẫy tay, lúc lắc cánh tay linh tinh."

"Tin tưởng anh Trì, vận động chơi thẻ bài tròn này thật sự cực kỳ thích hợp với cậu, bởi vì nó thuộc về vận động cánh tay nhẹ nhất có thể giúp cậu."

"Tiểu Yến, tới một ván, nghe anh nói, tới một ván, nếu không thích, anh Trì hái đầu xuống cho cậu, tới một ván, được không?"

Lỗ tai Yến Cửu bị Loan Trì ở bên cạnh từng câu nhắc mãi đến sắp dày thành kén, thêm việc anh Trì vì thẻ bài tròn mà dám đem đầu mình lấy tới đảm bảo cảm thấy cực kỳ hoảng sợ, cũng tò mò.

Rơi vào đường cùng, cậu chỉ có thể ngồi dậy, híp mắt ở trên bàn trà tìm mắt kính mang lên, rồi sau đó thở dài: "...... Thôi đành vậy, nhưng mà anh Trì, tôi chỉ chơi một lát, mệt lắm."

Vừa vặn Đinh Tư Dận gọi điện thoại xong, từ trong một góc đi ra, mới vừa mở túi đóng gói thẻ bài tròn, đã nhìn đến Yến Cửu cũng đi theo Loan Trì cùng nhau ngồi xuống bên cạnh bàn.

Về việc Loan Trì có thể mời được Yến Cửu đi tới, Đinh Tư Dận tỏ vẻ kinh ngạc không thôi.

Nhưng kinh ngạc rất nhiều, lại có điểm lo lắng nho nhỏ.

...... Rốt cuộc tư thế phía trước của Yến Tử kia, thật sự không dung khinh thường.

"Náo nhiệt thế." Cận Quang cùng Hạ Vân Sanh ở trong phòng tâm sự chia sẻ thật nhiều những chuyện sau ly hôn, khóc cũng đã khóc, định đi xuống rót chén nước, vừa vặn nhìn đến ba người họ vây quanh bàn ăn đánh thẻ bài tròn, không khỏi cũng bưng ly nước đi tới.

Loan Trì ước gì trường hợp lại náo nhiệt một chút, thấy thế nhanh chóng giữ chặt Cận Quang cùng Hạ Vân Sanh: "Tới rồi thì đừng đi nha, cùng nhau chơi!"

Hạ Vân Sanh hàm súc cười cười: "Chỉ là tôi không biết chơi."

Không chờ hai người Loan Trì cùng Đinh Tư Dận chơi hé răng, Yến Cửu liền cười buông tay: "Không có việc gì anh Sanh, em cũng không biết."

Lỗ tai Đinh Tư Dận lập tức dựng lên: "Cậu không biết ?!"

Yến Cửu quay đầu nhìn anh ta: "Đúng vậy."

"Cậu vừa mới không phải còn hỏi lại tôi, nói ai không được sao?" Đinh Tư Dận khiếp sợ không thôi.

Yến Cửu gật đầu: "Đúng vậy, nhưng tôi chưa nói tôi biết chơi thẻ bài tròn nha."

Đinh Tư Dận cắn răng: "Vậy sao cậu không nói sớm?!"

Không biết chơi còn làm anh ta lo lắng hãi hùng như vậy nửa ngày?!

Yến Cửu nhướng mày: "Anh cũng không hỏi nha."

【 hu hu hu hu thật sự cầu xin, đừng lại làm tui cười nữa 】

【 đúng vậy ha ha ha trong chốc cười tinh thần tui không thể ngủ nữa 】

【 Tiểu Đinh vì sao vĩnh viễn đều ở ăn mệt a ha ha ha 】

【 tôi cảm giác nếu còn cười nữa, mẹ tôi nhất định sẽ phóng vào đánh chít tôi 】

【thiệt muốn nhìn họ đánh thẻ bài tròn nha hu hu hu , ký ức thơ ấu】

Loan Trì khống chế được trường hợp, thanh thanh giọng, bắt đầu giảng giải quy tắc chơi thẻ bài tròn cho mọi người: "Khi chúng ta còn nhỏ, nó được gọi là ' đánh thẻ bài tròn ', chúng nó có tròn, có cách, quan trọng hơn, điều quan trọng là mặt trước và mặt sau, hơn nữa có rất nhiều cách chơi như cạy, lùi, thổi, quạt, mà 'quạt' là cách chơi thường gặp nhất, cho nên hôm nay chúng ta lấy cách chơi quạt để làm giới thiệu trọng điểm.

"Dựa theo hướng của người chơi A và B để nói, sau khi kéo búa bao, bên thua đặt một thẻ bài tròn ở trên mặt bàn, sau đó chờ đợi người thắng dùng thẻ của mình đập mạnh xuống bàn——"

Lo lắng mọi người sẽ nghe không hiểu, Loan Trì vừa giới thiệu quy tắc, đồng thời lại nghiêm túc biểu diễn một phen.

Sức Loan Trì lớn, theo động tác anh ta, tấm card tròn tròn được đặt trên bàn nháy mắt bị lật ngược.

"Lúc nó lật mặt sau, chứng minh tôi thắng, cho nên kế tiếp, A sẽ lấy ra một lá khác, để tôi tiếp tục lật, thẳng đến khi thành lật hết bài của bên A, lúc này nó sẽ biến thành của bên B."

Năng lực học tập lẫn lý giải của Yến Cửu đều rất mạnh, Loan Trì còn chưa nói xong quy tắc, cậu đại khái đã hiểu được cái chơi trò này.

Loan Trì thấy dáng vẻ Yến Cửu nóng lòng muốn thử, cười chia cho cậu một xấp thẻ bài tròn: "Tiểu Yến cậu thử xem?"

Nói xong, cũng không chú ý Yến Cửu cầm hai tấm thẻ bài tròn xoay người ngồi xổm trên mặt đất thử xúc cảm, liền trực tiếp chia số lượng thẻ bài tròn ngang nhau tới tay Cận Quang cùng Hạ Vân Sanh: "Chúng ta chia tổ đi? Tôi mang anh Cận, bởi vì Tiểu Yến cùng anh Sanh đều không biết, vậy để Tiểu Đinh mang."

Loan Trì đối với năng lực chơi thẻ bài tròn của mình cảm thấy tương đối tự tin, nhưng nhìn đến tư thế Đinh Tư Dận hận không thể ăn xấp thẻ bài tròn trên bàn kia, anh ta chỉ có thể đem mang tay mới vui sướng chắp tay nhường người.

"Được, như vậy vừa đủ chia tổ," Đinh Tư Dận ỷ vào Yến Cửu mới vừa nói anh ta sẽ không nói thật, ý nghĩ xấu trong bụng lại quay cuồng lên, "Chúng ta định trừng phạt mới được, không thể lật cùng lắm chỉ đổi người thôi sao?"

Thử cảm xúc xong, Yến Cửu đứng lên ngước mắt liếc anh ta một cái, khóe môi nâng lên một cái thật khẽ không thể phát hiện.

Tên nhóc Đinh Tư Dận này lại không nghẹn rắm tốt rồi.

"Người không thành công lật bài, trừng phạt một cái búng trán." Đinh Tư Dận cười nói.

Đinh Tư Dận cùng Loan Trì là tay già đời, Cận Quang và Hạ Vân Sanh có tóc mái, chỉ có Yến Cửu lộ ra cái trán sau tóc mái rời rạc.

Yến Cửu giơ tay, cách không chỉ chỉ Đinh Tư Dận: "...... Thì ra anh nhắm vào quy định trừng phạt tôi à?"

Đinh Tư Dận kiêu ngạo cười nói: "Cậu cứ yên tâm đi, hôm nay tôi nhất định sẽ là người thắng!"

Yến Cửu nhìn về phía Hạ Vân Sanh, chỉ Đinh Tư Dận: "Anh Sanh, anh có đồng ý cùng một tổ với em không? Hai chúng ta cùng nhau đánh cậu ta."

Nghe được cậu không biết tự lượng sức mình, Đinh Tư Dận nở nụ cười kiêu ngạo, căn bản không lạ lùng đánh giá gì với phát biểu này.

Hai người bọn họ trở thành đối thủ, vậy chẳng phải càng tốt, như vậy liền có thể tự mình bắn vào đầu cậu ấy!

Hạ Vân Sanh đương nhiên đồng ý chung một tổ cùng Yến Cửu, liền tính bị búng vào đầu, anh cũng muốn cùng với Yến Cửu.

*

Mới đầu, đối mặt trước mắt nhóm người tay mơ này, Đinh Tư Dận lật bài hơn mười năm cho rằng mình thắng chắc rồi.

Không nghĩ tới ngay từ đầu trò chơi, thẻ bài tròn của anh ta đã bị Yến Cửu đánh lật tức thì, ngay sau đó, còn không kịp phản ứng, đầu đã bị Yến Cửu tay mắt lanh lẹ bắn "Bá" lên.

Trước mắt Đinh Tư Dận một thoáng bốc lên sao Kim.

【 má ơi ha ha ha tui đệt, tui cũng nghe được tiếng vang 】

【 cười chết tôi cmn tôi không được ha ha ha, Tiểu Đinh trực tiếp gặp mông rồi 】

【tôi đã chụp hình biểu cảm của Đinh Tư Dận, đêm nay cái biểu cảm này tuyệt đối xông lên hot search hhhhh】

"Lại đến!" Đinh Tư Dận không tin tà, đỉnh đầu đỏ bừng, dùng sức đặt thẻ bài tròn bản thân lên trên bàn, còn hung hang ấn xuống hai cái, sợ lại lần nữa bị Yến Cửu lật ngửa.

Yến Cửu nhéo thẻ bài tròn của mình thử lực tay và phương hướng, rồi sau đó hơi cúi người, quan sát một chút vị trí thẻ bài tròn Đinh Tư Dận xong, nâng tay lên——

"pia——"

Vừa tàn nhẫn vừa chuẩn, trực tiếp lại lần nữa ném thẻ bài tròn Đinh Tư Dận đi, thậm chí lực đạo lớn đến mức bay xuống mặt đất.

Đinh Tư Dận kinh hoảng thất thố nhìn lại trên mặt đất, trong lòng cầu nguyện thẻ bài tròn của mình ngàn vạn lần đừng lật, nhưng mà hết thảy toàn bộ đều bị Yến Cửu xem ở trong mắt, cậu nhanh nhẹn cong lưng, thấy rõ thẻ bài tròn xác thật bị mình đẩy lật mặt rồi, đè lại Đinh Tư Dận bắn tay.

"Bá" một tiếng, trán Đinh Tư Dận trái phải đã in lại hai vệt đỏ đều đều.

Loan Trì cùng Cận Quang đứng một bên cười đến sắp tắt thở, lại không ngờ được Yến Cửu căn bản không quên hai người bọn họ, đi đến trước mặt, hơi hơi mỉm cười: "Anh Trì, anh Cận, đắc tội rồi."

"Bá!" "Bá!"

Hai tiếng bắn đầu trong trẻo, mang đi toàn bộ tươi cười trên mặt Loan Trì cùng Cận Quang.

Nhưng chúng nó cũng không có biến mất, mà thành công chuyển dời đến trên mặt Hạ Vân Sanh cùng khán giả phòng phát sóng trực tiếp.

【 ha ha ha ha ha cười chết tui 】

【 Dận: Chuyện này là thế này, cường độ một chút lên đây là đâu? 】

【 Cận Quang, Loan Trì: Tôi thật sự quỳ, xem náo nhiệt một lát cũng bị liên đới tội】

【 cái cảnh tượng này tôi hình như đã gặp qua ở nơi nào 】

【《 Kinh Hải phong vân 》】

Cận Quang có hai khối đỏ tương xứng bất lực nhìn về phía Loan Trì tương đồng tình cảnh với mình: "Anh Trì, cậu ấy vừa rồi không phải cậu ấy nói không biết sao?"?

Loan Trì giơ tay xoa xoa đầu nóng lên: "Hiện tại anh thà rằng tin tưởng trước đó là tai anh có vấn đề."

Nhìn đồng đội mình bị Yến Cửu tùy ý bắt nạt, Đinh Tư Dận tinh thần trọng nghĩa bùng nổ không làm, tức giận nói: "Tới! Lại đến!"

Yến Cửu nhéo thẻ bài tròn trong tay chậm chạp không đổi một lần, thong thả ung dung nhìn Đinh Tư Dận nổi điên.

Chờ đến Đinh Tư Dận đặt thẻ bài tròn lên bàn, anh ta không chút do dự nâng tay lên, trong chớp mắt lại một lần nữa bị lật ngửa trên mặt đất, ngay lúc nhặt lên, thuận tay búng cho Đinh Tư Dận một cái.

"Bá!"

Đinh Tư Dận: "......"

Loan Trì cùng Cận Quang căn bản không có cơ hội xuống tay, lại chỉ có thể cùng Đinh Tư Dận chịu phạt.

Thẻ bài tròn của Yến Cửu bị lật ngửa, động tác hai người nhất trí vươn đầu về Hạ Vân Sanh.

Dựa theo lực tay lật thẻ tròn của Yến Cửu kia, rất khó không nghi ngờ cậu sẽ bắn vào đầu hai người bọn họ.

Hạ Vân Sanh ai đến cũng không cự tuyệt nâng tay lên——

"Bá!" "Bá!"

【 Tiểu Đinh: Lại không thắng một lần tui lập tức phải náo loạn! 】

【 đây là vận động có oxy ...... hạng nhất sao? 】

【hhhhh tui thế mà nghe có chút tiết tấu a ha ha 】

【 tôi là người mù, tôi không nhìn thấy, xin hỏi phía trước là chiến khu sao? Tôi giống như nghe thấy tiếng súng 】

【 ha ha ha ha ha cười không sống nổi, nói cái gì a ha ha ha 】

【《tôi không biết chơi 》《 đắc tội rồi 》】

Bị Đinh Tư Dận hoàn toàn tước đoạt trải nghiệm trò chơi Loan Trì cùng Cận Quang chỉ có thể đứng một bên, một bên che lại đầu mình, một bên yếu ớt nói với Yến Cửu dần dần điên cuồng: "Yến Tử, cậu khống chế lại chút đi, Tiểu Đinh sắp khóc rồi."

Cận Quang ho khan hai tiếng, suy yếu nhìn về phía Hạ Vân Sanh: "Cậu ấy vừa rồi có phải nói bị đau đầu không?"

Hạ Vân Sanh hồi ức một chút, nỗ lực nhịn xuống ý cười khóe miệng, gật đầu với Cận Quang.

Nếu Tiểu Yến không đau đầu, phỏng chừng Tiểu Đinh hiện tại đã sớm ở trên xe 120.

Yến Cửu chơi đến hứng khởi, thuận tay cởi áo khoác vướng bận ra ném tới trên ghế.

Một lát sau, lại ngại cổ tay áo sơmi sẽ dẫn tới lực khi bắn Đinh Tư Dận không đủ mạnh mẽ, đơn giản cũng cuốn lên, lộ ra đường cong cánh tay trắng nõn xinh đẹp.

【 Cửu Cửu: Chỗ nào có vấn đề, tôi sẽ ra tay 】

【 sự tồn tại của Tiểu Đinh chỉ vì chứng minh Cửu Cửu cường đại 】

【 Cửu Cửu: Khống chế? Cái gì gọi khống chế? 】

【 cười chết tui, Cửu Cửu nãy chơi còn ăn mặc áo khoác mà, lúc này càng thoát càng ít [/ liếm bình ][/ liếm bình ][/ liếm bình ]】

【 từ áo khoác đến áo sơmi, lại đến cuốn tay áo lên ss ha ss ha ss ha 】

Hạ Vân Sanh nâng ly nước ấm ngồi bên người bọn họ, Đinh Tư Dận thua, Loan Trì cùng Cận Quang sẽ ngoan ngoãn đem đầu duỗi lại đây chờ cậu bắn.

"Cái lực cánh tay này của Tiểu Yến nếu được huấn luyện, có thể thi đấu với tôi Loan Trì cảm thán.

Cận Quang chà xát đầu phát ngứa: "Thời điểm thi đấu, đặt bên cạnh Tiểu Yến một hình mô phỏng Tiểu Đinh, phỏng chừng cậu ấy có thể lấy quán quân trở về."

【hhhhh Vân Sanh thật sự ôm đùi vàng 】

【 huh u hu cũng muốn được Cửu Cửu mang bay 】

【 Tiểu Đinh, làm ơn về sau ít chơi loại trò chơi này được hong? Cầu anh á 】

【 tui tuyên bố hôm nay Tiểu Đinh chính là Bồ Tát sống của tui 】

【 cảm ơn anh, hiệp sĩ thẻ bài tròn Đinh Tư Dận [/ đầu chó ][/ liếm bình ][/ liếm bình ]】

【 ha ha ha ném cánh tay như vậy sẽ không trật khớp sao? 】

"Bá!" "Bá!"

"Bá!" "Bá!"

Cận Quang chịu không nổi, xoay người muốn đi, muốn chạy trốn lên lầu.

Thấy thế, Đinh Tư Dận một phen giữ chặt cổ tay của anh ta: "Ấy? anh Cận, anh đi làm gì? Không chowfii à?"

Nói giống như chơi đã lâu, bị đánh cả nửa ngày.

Cận Quang đầu váng mắt hoa, hai mắt vô thần: "Lại chơi tiếp...... Tôi sợ đầu mình sẽ lủng, Anh Đào của tôi còn cần bố."

Bị lương tâm lên án lẫn chậm chạp không thể chiến thắng khiến Đinh Tư Dận nảy ra ý tưởng: "Chờ một chút, tôi muốn đổi đội!"

Anh ta không cam lòng trở thành người thua, vì thế lập tức liền chuyển biến trận doanh: "Tôi và Yến Tử một đội, anh Sanh và anh Trì một đội đi!"

Đã có thể thắng, lại có thể giữ được hai đồng đội không bị anh ta liên lụy.

【 đánh không lại thì gia nhập hhhhh】

【 cười không sống nổi, Tiểu Đinh anh vì thắng thật là không tiếc hết thảy đại giới mà 】

【《 hôm nay tôi nhất định sẽ là người thắng! 》 ( thấy tình thế không tốt ) ( đổi đến trận doanh đối diện) 《 tôi đã nói rồi, tôi nhất định sẽ trở thành người thắng! 》】

【 Tiểu Đinh: Cậu nói xem tôi có thắng không 】

Nào biết Yến Cửu căn bản không cho anh ta cơ hội, giơ tay chặn lại nói: "Kế tiếp sẽ không trừng phạt anh Cận và anh Trì, biến thành chúng ta hai người thi đấu."

Ánh mắt Đinh Tư Dận dại ra nhìn Yến Tử trước mắt làm anh ta cảm thấy vô cùng xa lạ.

Thi đấu còn đang tiếp tục, Đinh Tư Dận đầu còn đang bị bắn.

"Bá!" "Bá!" "Bá!" "Bá!" "Bá!"

Hạ Vân Sanh nhỏ giọng nói với Cận Quang: "Tôi vừa mới thô sơ giản lược tính một chút những thẻ bài tròn thắng trong tay đầu bảo thủ Tiểu Yến, Tiểu Đinh phỏng chừng...... Bị bắn hơn bốn mươi lần."

Cánh tay Yến Cửu kén đến xuất hiện tàn ảnh, tiếng gió bên tai Đinh Tư Dận hô hô rung động.

Trải qua lại một vòng so đấu dài, Đinh Tư Dận rốt cuộc từ bỏ.

Anh ta xoay người sang chỗ khác đánh cái hắt xì, quay đầu lại tuyệt vọng nhìn Yến Cửu, ngữ khí tổn thương bi thống: "Tôi không chơi nữa, liền cái sức gió này, lại chơi chốc nữa tôi sẽ bị cảm."

【hhhhh sớm biết hôm nay hà tất lúc trước nha Tiểu Đinh 】

【《 tôi chỉ chơi trong chốc lát, mệt lắm》】

【《 tôi có chút đau đầu 》《mọi người chơi đi, tôi nhìn là được 》】

【miệng Yến Cửu, quỷ gạt người】

【 Tiểu Đinh anh nói anh cứ phải chọc cậu ấy làm gì 】

【 đánh nhau vì sao muốn chơi thẻ bài tròn nhỉ? 】