【 ha ha ha ha ha tui từ trong ánh mắt Tiểu Đinh thấy được sợ hãi 】
【xs, bị người sống sờ sờ bắn hơn bốn mươi cái vào đầu, ai mà không sợ chứ hhhhh】
【 Tiểu Đinh: Trò như thẻ bài tròn này, tôi đời này xem như hoàn toàn chừa 】
【 về sau nếu là lại có cơ hội gặp thẻ bài tròn, Tiểu Đinh khẳng định cũng sẽ PTSD, tuyệt đối không chơi ha ha ha 】
"Xác định không chơi?" Yến Cửu nheo đôi mắt lại, cười nhìn về phía Đinh Tư Dận.
Đinh Tư Dận quyết đoán lắc lắc đầu, trong thanh âm mang theo bi thương không cam lòng: "Không chơi, không có gì thú vị."
Loan Trì không chút khách khí bắt đầu cười nhạo anh ta: "Cậu cũng thật là xong con bê, nếu tôi là cậu, đêm nay dù không ngủ cũng phải thắng được một ván chứ."
Biết được mình và Loan Trì đều không cần tiếp thu trừng phạt, Cận Quang đơn giản đi theo ồn ào nói: "Đúng thế, nếu là tôi, cho dù đánh đến nửa đêm cũng phải đoạt lại một thành a."
Nghe vậy, Đinh Tư Dận duỗi tay chỉ chỉ thẻ bài tròn trong tầm tay Yến Cửu trên bàn, quay đầu lại nhìn về phía hai người Loan Trì, ngữ khí tràn đầy khó thể tin: "Cậu thắng một ván cho tôi xem nào."
Huống chi, hiện tại anh ta đến một tấm át chủ bài cũng không có, lấy gì để thắng ?
"Cho nên hôm nay dừng ở đây đúng không?" Yến Cửu nhướng mày.
Loan Trì không hề lễ phép cười nói: "Nếu không dừng tại đây thì có thể làm sao ha ha ha, Tiểu Đinh đến một tấm thẻ bài tròn đều không có."
Đinh Tư Dận: "......"
Đang lúc Yến Cửu vừa lòng thu hết thẻ bài mình thắng được lại, tính toán chốc nữa lên lầu khoe với Mạt Mạt một phen, di động trong túi Đinh Tư Dận đột nhiên rung lên.
Nghĩ nhất định Mạnh Tử Duy đang xem bọn họ phát sóng trực tiếp, lúc chơi đánh thẻ bài tròn bản thân chiến đấu quá mức tức giận, cho nên mới gọi điện thoại lại đây.
Bởi vậy Đinh Tư Dận liền không kiêng dè mọi người, trực tiếp ở trước màn ảnh nhận điện thoại từ Mạnh Tử Duy: "Alo vợ ......"
Chữ 'xã' trong miệng Đinh Tư Dận còn chưa nói xong, Mạnh Tử Duy trong video cũng đã chửi ầm lên: "Đinh Tư Dận sao anh lại ngốc như quả bí đỏ vậy hả? Em thật sự phục anh!"
Xem dáng vẻ Mạnh Tử Duy nghiến răng nghiến lợi, như hận không thể lập tức từ màn hình bò ra, hận sắt không thành thép tự mình giúp chồng mình chiến thắng.
Yến Cửu không biết người yêu Đinh Tư Dận, nhưng xuất phát từ lễ phép, cậu vẫn cười vẫy vẫy tay với người đàn ông ngoan mềm điềm tĩnh bên màn hình: "Chào anh Mạnh, tôi là Yến Cửu."
Mạnh Tử Duy không nghĩ tới Đinh Tư Dận lại dám ở trước màn ảnh nhận video call của mình.
Rốt cuộc đối thoại giữa hai người bọn họ, thường thường đều chút hạn chế, thậm chí không thể bị người xem nghe thành thích tính ngôn luận.
Thấy Yến Cửu đột nhiên xuất hiện ở màn hình di động, biểu cảm trên mặt Mạnh Tử Duy tức khắc không hề hung ác giống với Đinh Tư Dận, mà tràn đầy ôn nhu cùng thân thiện: "Oa, cậu Yến, chào cậu chào cậu, bắn đầu lâu như vậy, ngón tay đều tê rần rồi phải không?"
Ngữ khí Mạnh Tử Duy nói chuyện ôn hòa bình tĩnh, nghe lên không hề có một chút ít thành phần khoa trương, phảng phất buồn cười giữa những hàng chữ như ảo giác của người khác.
Tiếng nói vừa dứt, Loan Trì cùng Cận Quang hoàn toàn không tính suy xét mặt mũi Đinh Tư Dận, lập tức vỗ cái bàn cười to: "Ha ha ha ha ha Tử Duy nói quá đúng ha ha ha, chúng tôi vừa mới xác thật xem nhẹ ngón tay Tiểu Yến, vậy chắc đều sưng rồi ?"
Đinh Tư Dận: "......"
Đinh Tư Dận: o.O???
Yến Cửu nghẹn tiếng cười suýt nữa lao ra, đem hết toàn lực tông nghiêm cho toàn bộ anh em: "......... Cùng còn ổn, chốc nữa tôi đi bệnh viện một chút là được."
Đinh Tư Dận: "!!!"
Đinh Tư Dận: "Cậu có phải đang khinh người quá đáng một chút không Yến Tử?"
Nếu không phải bởi vì đây ở bên cạnh bàn ăn, phòng phát sóng trực tiếp, thì Loan Trì cùng Cận Quang hận không thể quỳ rạp trên mặt đất dính mặt vào đất cười ba ngày ba đêm.
Ngay cả Hạ Vân Sanh đều nhanh chóng đặt ly nước lên trên bàn, vội vàng rút giấy, vừa cúi đầu lau nước đổ lên trên bàn, vừa gian nan nhớ lại chuyện thương tâm xảy ra mấy ngày nay, lấy nó cầu cho bản thân cười ra.
【 ha ha ha ha ha Mạnh Tử Duy có phải có chút quá khôi hài hong 】
【 phóng viên: "Ngài Đinh, tế bào hài hước của anh là di truyền từ cha mẹ sao? Cha mẹ anh cũng hài hước giống anh sao?" Tiểu Đinh: "Không, tôi di truyền từ vợ của tôi." 】
Phoebe ở trên lầu chơi đến hơi mệt nhọc, muốn xuống lầu tìm bố pha nước nóng cho cô bé, tắm xong có thể thoải mái dễ chịu để ngủ.
Không nghĩ tới mới vừa đi đến khúc cua lầu, cô nhóc lập tức nghe được tiếng ba, không khỏi ngạc nhiên vui vẻ kêu một tiếng: "Ba ơi!"
So với bố già ngẫu nhiên sẽ ngớ ngẩn giống Warren, Mạnh Tử Duy càng nhớ thương Phoebe hơn, ngày thường lúc bận rộn, cũng sẽ thường xuyên nhớ tới đầu quả tim của mình.
Lúc này nghe thấy Phoebe cao hứng phấn chấn kêu mình, y không khỏi vui vẻđáp: "Ai, ba ở đây này bảo bối."
Phoebe trừng mắt nhìn Đinh Tư Dận một cái, chợt có chút không vui kể với ba: "Ba ơi, tấm card con mua cho ba và Warren đều bị bố gỡ xuống rồi."
Nghe xong lời này, Mạnh Tử Duy kỳ thật có chút chột dạ, dù sao cũng là y cho phép Đinh Tư Dận mở đóng gói tấm card thẻ bài tròn.
Chỉ có điều bằng can đảm của Đinh Tư Dận ở trước mặt y, anh ấy cũng không dám rũ mình ra, nhưng nghĩ giáo dục con hẳn phải làm gương tốt, không thể lừa con bé, liền thuận thế bắt đầu khuyên Phoebe: "Bảo bối, con cũng biết mà, bố con tương đối ham chơi, bảo bối Phoebe của chúng ta cũng không chấp nhặt với bố nữa được không? Chờ bố trở về, ba lại dạy dỗ bố được không?"
Phoebe nghe lời ba nói nhất, chỉ có ba khuyên cô bé, mặc kệ nói gì, cô bé đều sẽ nghe theo không sai.
"Vậy được rồi, lần này chưa trị bố, chờ xem biểu hiện sau này của bố nhé, Phoebe mềm lòng không tình nguyện chu miệng, lại trừng mắt nhìn Đinh Tư Dận một cái, "Vậy bố không có lần sau nha."
Đinh Tư Dận nhanh chóng giơ tay tỏ thái độ: "Bố bảo đảm cùng Phoebe, về sau nhất định tận lực không ham chơi như vậy nữa."
Ỷ vào Phoebe còn chưa lấy được bằng tiểu học, anh ta cực kỳ giảo hoạt nói câu "Tận lực", thế mà thật sự lừa qua được.
Dỗ Phoebe xong, Mạnh Tử Duy lại đem đề tài kéo về tới trên người Yến Cửu: "Tiểu Yến, hôm nào cậu nhất định phải mang Mạt Mạt tới nhà chúng tôi, tôi ta cũng rất biết đánh thẻ bài tròn, đến lúc đó hai chúng ta có thể bàn luận."
Yến Cửu chưa từng chơi qua thẻ bài tròn, cho nên chính cậu cũng chưa nghĩ đến, bản thân sẽ ở phương diện này có"Tạo nghệ" lớn như vậy, vì thế cười đồng ý lời mời của Mạnh Tử Duy: "Được anh Mạnh, chờ có thời gian rảnh tôi nhất định mang Mạt Mạt tới cửa."
【 hu hu hu thì ra là món đồ chơi công chúa Phoebe mua cho ba, cho nên mới không cho bố mở đi 】
【nếu con bé mua cho Mạnh Tử Duy cứ việc nói thẳng, sao mà cứ che che giấu giấu 】
【??? Mày mẹ nó không coi thì cút đi, ở đó mà nói ngu xuẩn, đừng mang ID tên Bạch Lạc ở chỗ này tím mắng 】
【hiện tại tôi cảm thấy, ngoài mẹ Mạt Mạt ra, tôi lại bắt đầu hâm mộ Mạnh Tử Duy 】
【 xác thật, con gái rất ngoan, chồng lại đẹp trai muốn chết, lại còn ngốc lại nghe lời, ai sẽ không tâm động a 】
【 nói cái gì chứ hhh, cái gì kêu vừa ngốc lại nghe lời a ha ha, lời này nếu như bị Tiểu Đinh nghe thấy khẳng định lại muốn náo loạn 】
【 a a a a a công chúa Phoebe của tui, sao lại có thể dịu dàng như thế 】
【 cười chết, Phoebe đều dịu dàng với mọi người, duy độc chỉ để táo bạo lại cho bố già nhà mình hhhhh】
***
Lúc trở lại trong phòng, Mạt Mạt đã rửa mặt xong, thay xong áo ngủ hình gấu trúc ngồi ở trên giường ôm cuốn sách tranh, nghiêm túc lật xem.
Mỗi lần một tờ, nhóc sữa phải dùng sức lực toàn bộ cánh tay của bản thân, mới có thể gian nan lật qua.
Yến Cửu đứng ở cửa nhìn nửa ngày, nhịn không được nở nụ cười.
Quyển sách kia Tư Việt mới mua cho cậu, lớn muốn xỉu, chỉ dựng đứng lên, đã có thể che được cả người Mạt Mạt.
Nhưng tuy rằng nó thập phần cồng kềnh, nhưng Mạt Mạt vẫn rất thích, cho dù đi đến nơi nào đều nguyện ý mang theo.
Liền tính ngày đó muốn tới chương trình, khi sắp xếp hành lý, Mạt Mạt cũng phải kéo nó, mắt đầy chờ mong nhìn chính mình, chỉ hy vọng cậu có thể hỗ trợ cất bảo bối vào valy.
Yến Cửu thấy bé ngoan nhà mình thích như vậy, cũng mặc kệ nó có thuận tiện mang theo hay không, chính là đem nó nhét vào valy mang theo lại đây, lấy cầu Mạt Mạt có thể vui vẻ.
"Cửu Cửu!" Sách tranh ba mua còn lâu mới bằng mị lực lớn của Cửu Cửu, Mạt Mạt "Xoát" một cái khép sách lại, ở trên giường sử dụng tay chân bò về hướng Cửu Cửu, "Cửu Cửu, bố vừa mần gì á ~"
Yến Cửu cười trả lời bé: "Bố vừa rồi ở dưới lầu chơi với chú Tiểu Đinh, Mạt Mạt chơi cùng nhóm anh Khâu Khâu có vui không?"
Mạt Mạt nhe răng sữa, dùng sức gật đầu: "Vui vẻ ~ nhưng mà Mạt Mạt rất nhớ Cửu Cửu ~"
Nghe âm lưỡi của Mạt Mạt dần dần có tiến bộ, Yến Cửu không khỏi càng thêm vui mừng lên, đi ra phía trước đem Mạt Mạt ôm vào trong ngực: "Bố ở dưới lầu cảm giác được nha, cho nên chạy nhanh đi lên tìm Mạt Mạt này."
Mạt Mạt vui vẻ trừng lớn đôi mắt: "Thật sự sao?!"
Yến Cửu xoa bóp khuôn mặt nhỏ của con, mặt không đổi sắc tâm không nhảy gật đầu: "Đương nhiên rồi, bố luôn rất rất nhớ Mạt Mạt, có đôi khi còn sẽ nhớ Mạt Mạt đến mức rớt đậu đậu vàng cơ."
Nghe được Cửu Cửu nhớ mình đến thế, Mạt Mạt còn có chút không đành lòng: "Đều do Mạt Mạt chỉ chơi trong phòng đồ chơi, không có xuống lầu tìm Cửu Cửu chơi ~"
【 không những không khổ sở, thậm chí sắp cười ra tiếng 】
【 bảo bối! Con bị bố con CPU rồi! Chạy mau a! 】
【 bảo bối Mạt Mạt, bố con đang KFC con đó, mau tới chỗ dì này, để dì an ủi con nha 】
【 các chị em khống chế một chút, hạt châu bàn tính của mấy người làm mặt tui tê rần cả rồi 】
【hu hu sao lại có một bé bảo bối ngoan như thế cơ chứ 】
【bạn nhỏ không cần người lớn quản ăn cơm, quản ngủ, quản rửa mặt quả thực chính là thiên sứ a 】
【kiểu em bé chân thật như Mạt Mạt có tồn tại thật sao? Cho dù mỗi ngày tôi đều có thể tận mắt nhìn thấy, nhưng tôi vẫn không tin 】
【 Cửu Cửu, anh lừa Mạt Mạt như vậy, lương tâm anh thật sự sẽ không đau sao ha ha ha 】
Có thể do có Cửu Cửu làm bạn, Mạt Mạt nắm góc áo Cửu Cửu, không bao lâu đã tiến vào mộng đẹp.
"Ong —— ong ——"
Yến Cửu bị tiếng này giật mình, là màn hình di động trên đầu giường sáng lên.
Yến Cửu nghiêng đầu vừa thấy, báo người gọi là Chân Hòa Lý, vì thế cầm lấy di động, đồng thời thật cẩn thận cởi áo khoác trên người xuống, để lại cho Mạt Mạt tiếp tục nắm, để tránh bé giật mình.
Xác nhận Mạt Mạt không có dấu hiệu thức tỉnh, Yến Cửu tùy tay cầm chiếc áo khoác khác trên sô pha choàng sau lưng, nhẹ chân nhẹ tay đi ra phòng.
Yến Cửu ở cửa cầu thang nhận điện thoại, thanh âm rất nhẹ: "Hòa Lý."
Chân Hòa Lý bên kia có chút ồn ào, phỏng chừng đang ở công ty: "Tiểu Cửu, cậu không phải rất thích cưỡng chế yêu đương sao, gần đây công ty có kịch bản mới, tôi cảm thấy một nhân vật trong đó rất phù hợp với cậu, tuy rằng không phải vai chính, nhưng tương đối sáng mắt, hơn nữa cậu tuyệt đối sẽ thích."
Yến Cửu: "......" Thích là thích, chẳng qua cậu rất muốn biết, chuyện bản thân thích tình yêu cưỡng ép này, rốt cuộc thông qua con đường gì truyền đến mọi người đều biết?
Yến Cửu chưa từng đề cập qua đến bất luận kẻ nào nguyện vọng ban đầu khi tiến vào giới giải trí của mình, mặc dù đối mặt người đại diện Chân Hòa Lý của mình cũng không nói qua.
Chỉ có điều từ sau khi cậu gặp tai nạn xe cộ năm ngoái, phương thức đối đãi với mọi chuyện cũng đều thay đổi hết, toàn bộ lấy mình vui vẻ làm chủ.
Huống hồ, bằng tình huống cơ thể cậu trong khoảng thời gian này, liền tính trở lại công ty làm việc, khả năng cũng sẽ bị mệt đến ba ngày hai đầu chạy đi bệnh viện, còn không bằng làm chút chuyện thả lỏng một chút thể xác và tinh thần, nung đúc một chút tình cảm đâu.
Chuyện mình thích cưỡng chế yêu đương không giấu được, Yến Cửu cũng không giả bộ, trực tiếp thản nhiên nói: "Vậy anh gửi kịch bản cho tôi nhìn xem, nếu có thể, ngày mai tôi trả lời cho anh."
*
Trong lúc Yến Cửu và Chân Hòa Lý trò chuyện, phòng ngủ cậu nghênh đón một vị khách không mời mà đến ——
Đinh Tư Dận một đầu bịt tai trộm chuông.
Anh ta chỉ cảm thấy Yến Cửu nhìn không thấy mình là đủ rồi, hoàn toàn không nghĩ tới toàn bộ hành tung của bản thân đều bị camera trong phòng ngủ quay rõ ràng.
【 Tiểu Đinh lén lút lại đây làm gì? Ảnh không phải muốn trộm Mạt Mạt về nhà chứ? 】
【 xem dáng vẻ lấm la lấm lét kia của anh ấy, tôi cảm thấy rất có khả năng vì lấy lòng vợ qua trộm nhóc con lắm 】
【hhhhhh liền tính không cần lấy lòng vợ, tui cũng hoài nghi ảnh có thể làm chuyện như trộm nhóc con 】
【 thực xin lỗi, đây là lần đầu tiên tôi muốn dùng cái từ đáng khinh này tới hình dung Tiểu Đinh 】
Đinh Tư Dận lôi kéo khẩu trang trên mặt, trong phòng ngủ Yến Cửu tìm kiếm một vòng, tầm mắt bay nhanh xác định một mục tiêu.
Do dự chốc lát, liền bước chân dài đi đến va ly của Yến Cửu.
Bả vai Đinh Tư Dận khá dày, thời điểm đưa lưng về phía camera, làm khán giả phòng phát sóng trực tiếp hoàn toàn nhìn không tới động tác trên tay, chỉ có thể tò mò lại sốt ruột suy đoán không ngừng.
Kế hoạch thực hiện được rồi, Đinh Tư Dận đứng lên, lại đi đến mép giường móc di động, quay sáu bảy cái video ngắn dung nhan ngủ xinh đẹp của Mạt Mạt, tất cả gửi cho Mạnh Tử Duy xong, động tác nhanh chóng rời khỏi phòng ngủ Yến Cửu.
【 ha ha ha tui thiệt sự rất tò mò anh ấy thả hay trộm cái gì từ valy Cửu Cửu nha 】
【 dù sao ổng vĩnh viễn sẽ không nghẹn cái rắm gì tốt với Cửu Cửu hhhhhh】
【 ha ha ha cười chết, siêu cấp chờ mong lần sau Cửu Cửu mở valy ra rương sẽ có biểu cảm gì 】
Nhưng khiến khán giả phòng phát sóng trực tiếp lần cảm thất vọng chính là, thẳng đến lúc Yến Cửu nhận điện thoại xong trở về, lại vào phòng tắm rửa mặt qua rồi nằm vào trong ổ chăn, không hề mở valy ra xem một lần.
*
Sáng sớm hôm sau, toàn bộ khách quý mới vừa dùng bữa sáng xong, phải chờ tổng đạo diễn thông báo cho phép họ rời khỏi.
Thấy thế, Đinh Tư Dận vội vàng đè lại Yến Cửu cầm lấy điện thoại muốn gọi cho người khác, trước một bước nói ra thỉnh cầu của mình: "Cái kia, Yến Tử a, vợ của tôi muốn tôi mời cậu và Mạt Mạt đến nhà chúng tôi làm khách, em ấy tự mình xuống bếp."
Yến Cửu cũng cảm thấy hứng thú với kỹ thuật đánh thẻ bài tròn của Mạnh Tử Duy, bởi vậy đối mặt dụ hoặc như vậy, cậu thật sự không thể từ chối.
Nhưng mà...... Tư Việt còn ở trong nhà chờ cậu vàg Mạt Mạt trở về, mặc kệ thế nào cũng nên nói với hắn một tiếng mới được.
"Tôi đi gọi điện thoại cho anh ấy trước." Yến Cửu móc di động ra quơ quơ với Đinh Tư Dận, theo sau xoay người đi đến góc yên lặng.
Điện thoại rất nhanh được bắt máy, ngay sau đó, giọng Tư Việt từ ống nghe truyền ra: "Cửu Cửu, kết thúc quay rồi à?"
Chợt nghe thanh tuyến này, Yến Cửu không thể tránh né nhớ tới nụ hôn sâu ngày đó của hai người, lòng bàn tay tức khắc che kín mồ hôi, cả người cũng trở nên khẩn trương không thôi: "...... A, đúng."
Tư Việt nhưng thật ra vô luận khi nào đều tương đối thong dong tự nhiên, nghe được Yến Cửu trả lời, hắn lập tức từ trên sô pha đứng dậy, đi đến cửa ra vào: "Vậy anh hiện tại đến đón em và Mạt Mạt về nhà."
"Ai, em...... Em tự lái xe là được, trước đó là em lái xe lại đây......" Thái độ tích cực chủ động của Tư Việt làm Yến Cửu nhất thời có chút ngượng ngùng nói ra chuyện mình muốn đến nhà người khác làm khách.
Nhưng Tư Việt nghe ra cậu muốn nói lại thôi: "Hửm? Cửu Cửu em nói đi."
Yến Cửu nhẹ nhàng thở ra: "...... Người yêu Đinh Tư Dận - Mạnh Tử Duy mời em đến nhà họ làm khách, nghe nói Warren rất đáng yêu, em muốn Mạt Mạt kết bạn với cậu bé."
Thuận tiện bản thân cũng muốn chút nữa đánh thẻ bài tròn với anh Mạnh.
"Được," Ngữ khí Tư Việt nói chuyện với cậu vĩnh viễn đều mang theo bao dung cùng ý cười, "Vậy anh làm cơm trước, chờ em và Mạt Mạt về."
Yến Cửu thật sự chịu không nổi Tư Việt dùng chất giọng ôn trầm dễ nghe này nói thuận theo như thế.
Nghe vậy, lỗ tai dán bên ống nghe lập tức liền nóng lên, ma xui quỷ khiến an ủi Tư Việt một câu: "...... Em sẽ sớm trở về."
*
Yến Cửu nói chuyện điện thoại xong trở về, nhân viên công tác tổ chương trình còn chưa đi, camera cũng như cũ ở vào công tác trạng thái.
Bởi vậy khán giả phòng phát sóng trực tiếp đã sớm biết sau khi kết thúc chương trình kỳ này, Yến Cửu sắp sửa mang theo Mạt Mạt đến nhà Đinh Tư Dận làm khách.
【 hu hu hu, Tiểu Đinh có thể lúc về nhà cũng mở phòng phát sóng trực tiếp hông nha ?】
【 tui thật sự muốn nhìn thử Warren a, trước đó chỉ có thể ngẫu nhiên trên Weibo Tiểu Đinh nhìn đến QAQ】
【 tôi cảm giác hình ảnh Warren và Mạt Mạt ở bên nhau khẳng định siêu cấp đáng yêu, hai bé đều là bảo bối nhỏ siêu cấp ngoan】
Đinh Tư Dận luôn thích phát phúc lợi cho các fan.
Phúc lợi của anh chàng cũng không phải phát ảnh chụp, buôn bán linh tinh, mà thật sự phát bao lì xì đến trong tay fans.
Vào những ngày lễ ngày tết, Đinh Tư Dận thường đều sẽ tương tác với người hâm mộ, dùng tài khoản chính mình ở bên trong liên tiếp phát bao lì xì, một buổi tối động một chút mười mấy vạn, làm người thẳng hô đã ghiền.
Bởi vậy nhìn thấy khán giả phòng phát sóng trực tiếp hô cao như vậy, anh ta liền trưng cầu ý kiến Yến Cửu thử.
Nếu Yến Cửu không thèm để ý, anh ta sẽ dựa vào yêu cầu các fan, ở trong nhà phát sóng trực tiếp một chút.
Yến Cửu đẩy mắt kính, cúi người nhìn nội dung trên iPad công việc: "Đương nhiên có thể a, tôi không thành vấn đề, có thể."
Cậu cong eo, mặt mày đen nhánh xinh đẹp cách màn ảnh càng gần, càng khiến có vẻ không thể sánh bằng, hình dáng như họa.
【 a a a a a góc độ này góc độ này, tui dường như cảm giác tui lập tức có thể hôn đến anh ấy hu hu hu 】
【 có thể lại gần Cửu Cửu một chút hay không a】
【 cho tới nay đều bị khí chất ngây ngốc của ổng hấp dẫn, nhưng mà...... Ổng sao lại có thể đẹp như vậy chứ trời ạ 】
【 nếu không phải bởi vì lông mi Mạt Mạt bày ở đằng kia, tôi tuyệt đối không tin lông mi vừa dày vừa dài này của Yến Cửu là tự nhiên 】
"Vậy tôi gọi điện thoại nói cho Tử Duy một tiếng," Đinh Tư Dận móc di động ra, "Em ấy khẳng định cao hứng hỏng rồi."
Yến Cửu có chút ngượng ngùng cười: "Kia đợi chút tôi phải ghé cửa hàng, mua chút quà cho anh Mạnh và Warren."
Đinh Tư Dận xua xua tay: "Không cần không cần, nếu cậu mua đồ, trở về em ấy khẳng định lại muốn mắng tôi."
"Nếu như vậy......" Yến Cửu trầm ngâm một phen, rồi sau đó kiên định nói, "Vậy tôi càng phải mua nhiều thứ chút."
【 trời ạ, tui còn tưởng rằng Mạnh Tử Duy chỉ khách sáo với Cửu Cửu, không nghĩ tới thật sự mất công mời Cửu Cửu và Mạt Mạt về nhà làm khách nha 】
【 ha ha ha từ ngày hôm qua lúc cậu ấy gọi điện thoại với Tiểu Đinh, tôi đã cảm thấy cậu ấy tràn đầy thành ý, một chút đều không giống dáng vẻ qua loa cho xong 】
【 cười chết hhhhh, nói tới đây tôi lại nghĩ tới cậu Mạnh Tử Duy hỏi Đinh Tư Dận kia 】
【《 Vậy anh Mạt Mạt của em ở đâu rồi? Ngủ rồi sao? Không ngủ thì anh quay cho em hai cái video ngắn gửi lại đây 》】
【 một nhà bốn người đều là fan của cha con Yến thị ha ha ha ha ha 】
【 đột nhiên rất muốn nhìn hai người bọn họ xé nhau trước mặt anh Manh hhhhh 】
【 cười xỉu, tôi đoán anh Mạnh sẽ dùng một cái tát ném Tiểu Đinh đi mất 】
***
"Leng keng ——"
Yến Cửu một tay ôm Mạt Mạt đi ở phía trước, giơ tay ấn chuông cửa nhà Đinh Tư Dận.
Không đợi chuông cửa hết vang, cửa vào đã được người bên trong mở ra: "Tiểu Yến! Mạt Mạt! Thiên sứ nhỏ của chú, mau để chú ôm một cái!"
Mạnh Tử Duy vừa hàn huyên cùng Yến Cửu, vừa nhận lấy Mạt Mạt vào trong lòng mình, yêu thsch không thôi xoa xoa khuôn mặt nhỏ của bé: "Mạt Mạt ~ chú là người ngày hôm qua cháu ở trong điện thoại gọi 'thú Mạnh' nha ~"
Mạt Mạt ngoan ngoãn lại kêu một tiếng: "Chào thú Mạnh ~"
Yến Cửu chào hỏi Đinh Tư Dận phía sau giúp anh ta lấy đồ vật: "Tới tới tới, tiến vào ngồi."
Đinh Tư Dận từ tiết mục tổ cầm GoPro trở về, tính toán đặt ở trong nhà, dùng kiếm tư liệu sống cho tổ chương trình."
Nghe được tiếng Yến Cửu tiếp đón, Đinh Tư Dận cố ý lùi lại đi ra ngoài nhìn mắt biển số nhà, rồi sau đó mới một lần nữa rảo bước tiến lên tới: "Anh hai ơi, này hình như là nhà của tôi."
Mạnh Tử Duy ôm Mạt Mạt quay đầu lại, một cái tay khác nắm Phoebe, không kiên nhẫn nhìn anh chàng một cái: "Đây là nhà em, muốn vào thì nhanh chóng đóng cửa, không vào thì cút đi, trời lạnh rồi đừng để Mạt Mạt và Phoebe, Warren bị cảm."
Đinh Tư Dận quyết đoán lựa chọn nhảy vào nhà đóng cửa lại: "...... Được rồi vợ."
【hhhhh hèn một giây, thì ra toàn bộ mấy lần ảnh hèn trước màn ảnh đều không phải thiết lập của diễn xuất 】
【Tiểu Đinh của tui là ca sĩ, không phải diễn viên, cho nên anh ấy hèn trước mặt vợ mình không phải giả vờ 】
【 còn không phải sao, tự nhiên thế mà, căn bản không giống diễn ha ha ha ha ha 】
Warren xác thật giống các fan Đinh Tư Dận hình dung, vừa ngoan ngoãn vừa đáng yêu, chẳng qua so sánh với chị Phoebe sẽ tương đối bướng bỉnh một chút, thậm chí ngẫu nhiên sẽ xuất hiện cảm giác vụng về vứt đi không được từ trên người bố già.
Chỉ có điều cũng may tính cách Mạt Mạt mặc kệ cùng ai đều có thể chơi chung, đối mặt anh trai Warren lớn hơn mình một tẹo, cũng có thể để cậu nhóc chọn món đồ chơi trước.
"Em trai Mạt Mạt, em thật tốt ~" Warren cầm Ultraman hoàn toàn mới em Mạt Mạt đưa cho nhóc, vui sướng hài lòng nói cảm ơn.
Phoebe rất đồng tình với lời này của Warren, nói với nhóc: "Thủy tinh xinh đẹp lần trước chị cầm về, cũng là em Mạt Mạt đưa nha."
Vốn tưởng rằng Warren nghe xong sẽ rất vui vẻ, không nghĩ tới nhóc tức khắc có chút khổ sở bĩu môi: "Thì ra em Mạt Mạt không phải chỉ tặng quà cho một mình em à ~"
Phoebe cạn lời: "Em và bố y chang nhau."
【 ha ha ha ha ha cười xỉu ngang, lời chê bai từ chị ruột 】
【 tui phảng phất ở trong lời Warren nghe được ý chua hhh 】
Mà trong phòng khách Yến Cửu cùng Mạnh Tử Duy cũng vừa gặp đã thân, hai người nói chuyện từ lúc bé con nhà mình sinh ra mấy tháng có thể ngồi dậy, cho tới lần đầu tiên nghe thấy con gọi bố là cảm giác gì, thế cho nên đến thẻ bài tròn đều không rảnh chơi, cứ ngồi song song trên sô pha tán gẫu.
Cứ thế ngồi đến hai ba tiếng đồng hồ, trực tiếp làm Yến Cửu quên mất có đầu bếp nhỏ họ Tư nào đó đau khổ chờ trong nhà.
【 trời ạ Cửu Cửu cùng Mạnh Tử Duy thế mà có thể không nhúc nhích ngồi cùng nhau nói chuyện lâu như vậy ha ha ha 】
【 hai người bọn họ khẳng định thật tiếc không có sớm quen nhau 】
【 ha ha ha càng làm người ngoài ý muốn chính là, tui thế nhưng vẫn không nhúc nhích nhìn hai người bọn họ trò chuyện hơn hai tiếng 】
Đang lúc Yến Cửu và Mạnh Tử Duy nói chuyện đến tương đối hăng, di động cậu thuận tay đặt ở trên bàn trà rung lên.
Yến Cửu dựa nghiêng ở trên sô pha, bởi vậy cách khá xa.
Cậu mới vừa chống khuỷu tay ngồi dậy, Mạnh Tử Duy liền tránh tầm mắt giúp cậu cầm điện thoại lại đây.
Yến Cửu lễ phép nhận di động, đứng lên giơ tay hướng tới Mạnh Tử Duy ý bảo phương hướng, đi tới phòng cất đồ nhà họ.
"Cửu Cửu, chừng nào thì em trở về a?" Trong thanh âm Tư Việt mang theo ẩn ẩn chờ mong.
Yến Cửu xin lỗi nói: "Ai nha, khả năng còn muốn trong chốc lát, em đang nói chuyện cùng anh Mạnh vui quá."
"Không sao, anh lại hâm nóng đồ ăn vài lần là được," Tư Việt nhẹ giọng nói, "Cửu Cửu, em mang theo Mạt Mạt chơi vui vẻ là được, đừng để ý đến anh."
Yến Cửu: "???"
Tuy rằng cảm giác được trong giọng nói Tư Việt về điểm này không thích hợp, nhưng Yến Cửu năm đó dù sao cũng người sống sờ sờ bị Tư Việt bẻ cong mắt, nghe vậy cũng không có quá nhiều phản ứng, nói tiếp: "Em tắt đây, anh Mạnh thật sự thú vị lắm, em muốn nói chuyện với anh ấy thêm chút nữa, anh ăn trước, không cần chờ em cùng Mạt Mạt."
Tư Việt trả lời như biết được trước kế hoạch, bên này Yến Cửu mới vừa nói xong, bên kia hắn lập tức đáp trôi chảy chọc thẳng vào điểm chết tâm người ta: "Không sao cả, hai người cứ chờ đi, anh không ăn trước, anh chờ em và Mạt Mạt về rồi ăn."
"Em không phải nói anh ăn trước sao?" Cách điện thoại nhìn không thấy biểu cảm trên mặt người, câu hỏi này Yến Cửu của lại không thể nghi ngờ mang đến thương tổn thật lớn cho não yêu đương như Tư Việt.
Ngay sau đó, Tư Việt tựa như con chó thân hình lớn bị chủ nhân dạy dỗ hai cậu, thấp giọng đáp: "...... Được."
Cách di động, Yến Cửu phảng phất đều có thể nhìn đến lỗ tai của hắn gục xuống.
Vì thế mềm lòng nói: "Ai nha, em không phải sợ anh đói bụng sao, anh cứ ăn trước, được không?"
Tư Việt tiếp tục trung thực lên tiếng: "Được."
Yến Cửu yên tâm: "Vậy nhé, cứ vậy trước đã, em tận lực nhanh trở về ha."
Thấy Yến Cửu muốn cúp điện thoại, Tư Việt cũng không có ngăn cậu, chỉ giống như tùy ý sau câu tạm biệt bỏ thêm một câu ——
"Không sao đâu Cửu Cửu, lúc anh nấu cơm không cẩn thận bị phỏng ngón tay, tuy rằng có chút đau......" ngữ khí Tư Việt thập phần bình tĩnh, nhưng Yến Cửu lại luôn cảm thấy chính mình từ trong đó nghe được vài phần ý vị tủi thân, "Nhưng mà anh có thể tự băng lại, em không cần lo lắng cho anh."
Yến Cửu hít sâu một hơi: "...... Em lập tức trở về."