Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 410: 410




Kí chủ: Bộ Phương.
Tu vi: Cửu phẩm.
Thiên phú trù nghệ: Tứ tinh
Kỹ năng: Đao công Lưu Tinh nhị cấp (100/100), Điêu công Bắc Đấu nhị cấp (100/100), trận pháp mỹ thực (1/6).
Đạo cụ: Hoàng Kim Long Cốt Thái Đao (trang bị Trù Thần), Càn Khôn Tạo Hóa Oa (trang bị Trù Thần).
Điểm tổng hợp Trù Thần: Chủ trù trung cấp (thiên phú trù nghệ nâng cao một bậc, kỹ xảo nấu nướng càng thêm thành thục, đối với ngươi, thiên địa trù nghệ đang ngày càng mở rộng, có thể bắt đầu nấu nướng chế tác nguyên liệu nấu ăn tính công năng.)
Cấp bậc hệ thống: Cửu tinh (tỉ lệ nguyên khí chuyển hóa 100%)
Phần thưởng hệ thống: đao công: Bá Vương Thập Tam Đao, món ăn tính công năng: thịt viên Đại Lực Ngưu.
Sau khi thanh âm thăng cấp của hệ thống vang lên, Bộ Phương theo bản năng mở ra mặt bản hệ thống, bắt đầu kiểm tra tin tức của mình.

Hắn có thể cảm nhận từng luồng nguyên khí mờ ảo dũng mãnh tiến vào thân thể của hắn.

Nguyên khí này trong nháy mắt tiến vào thân thể hắn, lập tức hóa thành chân khí nồng đậm, chuyển hóa ở trong đan điền.

Nguyên khí chuyển hóa lúc này, năng lượng phi thường lớn, năng lượng đáng sợ này khiến Bộ Phương nhíu mày.

Những chân khí này thần tốc ngưng tụ thành dòng lốc xoáy trong đan điền của hắn, khiến tốc độ xoay tròn của lốc xoáy càng lúc càng nhanh, hơn nữa giống như có nhiều điểm quang mang không ngừng lan tỏa.
Chí Tôn cửu phẩm à…
Trong lòng Bộ Phương cảm thán một phen, sau khi Nam Cung Vô Khuyết mua phần Phật Nhảy Tường cuối cùng, doanh thu của hắn rốt cuộc đã đạt được yêu cầu của hệ thống, có thể thăng cấp.
Hệ thống cũng tăng lên tới cửu tinh, tu vi của bản thân cũng đạt đến cấp bậc Chí Tôn cửu phẩm.
Chí Tôn từng cao cao tại thương trong mắt hắn, hiện giờ hắn cũng đã đạt được tu vi Chí Tôn, nội tâm bất cần của Bộ Phương cũng không nhịn được trở nên kích động.

Hơn nữa, thăng cấp lúc này giống như còn đạt được không ít kỹ năng.
Bá Vương Thập Tam Đao… nghe cái tên này đã cảm thấy phi thường khí phách.

Đây là một loại đao công, trong lòng Bộ Phương mơ hồ có chút chờ mong, bởi vì năng lực đao công đã đình trệ từ lâu của hắn rốt cục đã có thêm bước tiến bộ.

Đao công Lưu Tinh đã sớm được hắn luyện tập đến cực hạn, rất khó lần nữa được thăng cấp.

Bá Vương Thập Tam Đao xuất hiện hiện giờ thật sự khiến Bộ Phương có cảm giác mới mẻ kỳ lạ.

- Bá Vương Thập Tam Đao: đao công cao cấp, có thể dùng cho chiến đấu, tổng cộng có mười ba đao, uy lực có thể lồng ghép lên nhau.

Mười ba đao kết hợp, uy lực rung chuyển trời đất, còn có, muốn luyện đao này, tất yếu phải luyện thể trước.
Hệ thống nghiêm nghị nói bên tai Bộ Phương.
Bộ Phương nheo mắt.
Bá Vương Thập Tam Đao… đây có thể nói không chỉ là một loại đao công đơn thuần.
Khi tu vi Bộ Phương tăng lên, một vài nguyên liệu nấu ăn kế tiếp hắn gặp được có thể có sức chiến đấu phi thường mạnh mẽ.

Một vài linh thú cấp bậc bá chủ với uy lực áp chế tự thân căn bản không chỉ dựa vào một thanh Hoàng Kim Long Cốt Thái Đao là có thể hoàn toàn áp chế.
Lúc này, Bá Vương Thập Tam Đao lập tức thể hiện rõ tác dụng của nó.

Có Long Cốt Thái Đao kết hợp Bá Vương Thập Tam Đao này, Bộ Phương đối phó với những nguyên liệu nấu ăn hẳn là sẽ càng thêm thuận buồm xuôi gió.
Hơi nheo mắt lại, Bộ Phương bắt đầu tự hỏi về hình ảnh của Bá Vương Thập Tam Đao hệ thống truyền vào trong đầu hắn.
Trong miệng Nam Cung Vô Khuyết đang gặm xương xà, xiêm y trước ngực rộng mở, lộ ra phần ngực trắng nõn, hắn cứ như vậy dại ra nhìn Bộ Phương.

Bởi vì hắn bỗng nhiên phát hiện, khí thế cả người Bộ Phương đã xảy ra biến hóa thật lớn.
Gần như trong khoảnh khắc…
Nam Cung Vô Khuyết phát hiện bản thân giống như có phần không quá hiểu rõ Bộ Phương.

Hơn nữa từ trong khí thế mơ hồ Bộ Phương phát ra, tu vi của Bộ lão bản dường như không còn là Chiến Thần bát phẩm ban đầu.
Chí Tôn cửu phẩm?
Trong nháy mắt xoay người, lập tức thành tựu Chí Tôn? Chí Tôn cửu phẩm hiện tại đều có thể dễ dàng đột phá như vậy sao?
Đây là đang nói giỡn hả?
Nam Cung Vô Khuyết cảm giác đầu óc mình có chút hỗn loạn, lúc trước còn nói tu vi của Bộ Phương không đủ, trong nháy mắt, đối phương đã đột phá ngay trước mặt hắn.
Có phải hay không sau đó, Bộ Phương bắt đầu phá vỡ gông xiềng Chí Tôn, trở thành Thần Cảnh thập phẩm? Bất quá còn may, hơi thở của Bộ Phương kế tiếp cũng không xảy ra biến hóa đáng sợ nào.

Nhưng chuyện này cũng đủ khiến trái tim Nam Cung Vô Khuyết đập loạn.
- Nói như vậy… thực lực của ta có đủ hay không?
Bộ Phương chậm rãi mở mắt ra, cười như không cười nhìn Nam Cung Vô Khuyết, thản nhiên nói.
E rằng Nam Cung Vô Khuyết nghĩ thế nào cũng không nghĩ đến Bộ Phương vậy mà trong nháy mắt lại đột phá đến Chí Tôn cửu phẩm.
Nam Cung Vô Khuyết phun ra xương gà trong miệng, nhìn Bộ Phương như nhìn thấy quái vật.


Trong miệng tặc lưỡi tò mò.

Hắn bắt đầu hoài nghi Bộ lão bản có phải cố ý áp chế tu vi hay không, đã chuẩn bị từ trước vả mặt hắn.

Nhưng mà nghĩ lại, Bộ lão bản cũng sẽ không nhàm chán như vậy.
- Chí Tôn cửu phẩm sao… làm sao đủ chứ, muốn đi vào nơi bí cảnh, tu vi ít nhất phải đạt được trình độ phá vỡ một sợi gông xiềng Chí Tôn.

Lão Bộ à, ngươi cho dù là Chí Tôn cửu phẩm cũng vẫn không đủ, gặp phải Thần Cảnh thập phẩm… ngươi hẳn phải chết.
Nam Cung Vô Khuyết nghiêm túc nói.
- Ngươi nói xàm nhiều quá… Ngươi chỉ cần phụ trách mang ta đi vào là được rồi, về phần sống chết, do trời cao an bài.
Bộ Phương nhíu mày, nói.
- Không được mà… Lão Bộ, ta thật sự không thể hại ngươi mà, ta…
Nam Cung Vô Khuyết còn muốn tận tình khuyên bảo một phen.

Nhưng rất nhanh, hắn cảm thấy chóp mũi tràn ngập cảm giác mát lạnh.

Chỉ thấy Bộ Phương vỗ vỗ con tôm tít hoàng kim nằm dài trên vai hắn.

Con tôm này vậy mà phóng nhanh ra, cặp càng lưỡi liềm kia tản ra hơi thở lạnh lẽo, nhắm ngay vào hắn.
Mắt kép của Tiểu Bì không ngừng xoay tròn, vung vẫy càng lưỡi liềm, giống như đang uy hiếp.
- Đừng náo…
Nam Cung Vô Khuyết phất tay áo, cười nói.
Bộ phương không cười, Tiểu Bì cũng không cười…
- Ngươi không phải muốn biết Nam Cung Huyền Ưng là chết thế nào sao? Chính là bị thằng nhóc này giết chết.
Bộ Phương thản nhiên nói.
Hửm?
Chỉ bằng thằng nhóc này… lão Bộ cũng học được nói giỡn rồi sao.
Thằng nhỏ này, một bàn tay của anh đây có thể ăn mười con!

Nam Cung Vô Khuyết nhếch môi, nhìn chằm chằm Tiểu Bì, cười quái dị không thôi.
Giống như cảm nhận được ý trào phúng trên mặt Nam Cung Vô Khuyết, Tiểu Bì nhất thời tức giận, móng vuốt giống như lưỡi liềm kia vung mạnh lên, phát ra thanh âm xé gió, không khí trực tiếp bị xé rách thành từng đợt âm bạo.
Nhanh như chớp xẹt qua chóp mũi của Nam Cung Vô Khuyết, cắt đứt mấy sợi tóc rơi lất phất trên mặt hắn.
Đôi mắt Nam Cung Vô Khuyết nhất thời co rụt lại, cảm thấy lạnh cả người.
Tốc độ của thằng nhóc này vậy mà nhanh như vậy, hắn thiếu chút nữa không thể nắm bắt kịp.
- Ta hoàn toàn nghiêm túc, ta giúp ngươi khôi phục thương thế, ngươi dẫn ta tiến vào bí cảnh…
Bộ Phương nghiêm nghị nói.
Cảm nhận được Bộ Phương cũng không phải nói giỡn, Nam Cung Vô Khuyết nhíu mày thật sâu, cuối cùng chỉ có thể cười khổ.
- Nói thật, ta cũng muốn mang ngươi tiến vào bí cảnh… Nhưng mà ngươi hẳn cũng biết, địa vị của ta ở Nam Cung Gia sớm đã bất đồng với trước kia, ta cũng không thể nắm chắc có thể mang ngươi đi vào không.
Nam Cung Vô Khuyết nói.
Hắn thật sự không thể nắm chắc nhưng hắn nhất định phải thử một lần.

Bởi vì vật thuộc sở hữu của hắn, hắn phải đoạt trở lại.
- Ta tin tưởng ngươi có thể, cố lên.
Bộ Phương mặt không biểu tình nâng tay lên, vung vẫy đấm tay cổ vũ.
Nam Cung Vô Khuyết nhất thời hơi cạn lời…
Sau đó Bộ Phương giống như đã cam chịu Nam Cung Vô Khuyết sẽ dẫn hắn đi, xoay người mở cửa điếm, bắt đầu buôn bán theo lẽ thường như mỗi ngày.
……..
Trung tâm Thiên Lam Thành.
Phía trên quảng trường Thiên Lam rộng lớn, tiếng người hiện giờ ồn ào huyên náo, đông đúc vô cùng, náo nhiệt phi phàm.
Chỗ ngồi chung quanh quảng trường dường như không còn chỗ trống nào, từng vị trí đều có người ngồi.
Trên mặt bọn họ toàn là hưng phấn, nhìn thấy lôi đài trong trận pháp thật lớn trên quảng trường, phía trên lóe lên bóng người, chân khí dao động đáng sợ bắt đầu không ngừng khởi động.
Đây là trận chiến của các thế lực khắp nơi tiến hành tranh đoạt danh ngạch tiến vào bí cảnh.
Hiện giờ giống như cũng đã bắt đầu khí thế hừng hực.
Lâm gia, Trương gia, Nam Cung gia, ba gia tộc này là các gia tộc đứng đầu Thiên Lam Thành, cho dù là thành chủ Thiên Lam Thành cũng không dám hoàn toàn đắc tội ba gia tộc này.
Dù sao ba gia tộc này ở Thiên Lam Thành đã có gốc rễ cắm sâu.
Thần tình Nam Cung Huyền Hạc âm trầm ngồi ở vị trí trên cao, Nam Cung Vô Khuyết bị hắn đuổi đi, gia chủ Nam Cung ngã xuống, hiện giờ làm gia chủ của gia sản Nam Cung này chính là hắn.
Sắc mặt hắn âm trầm chủ yếu có hai nguyên nhân, một là bởi vì tử vong của Nam Cung Huyền Ưng, một là bởi vì đệ tử của gia tộc Nam Cung vào trận chiến lần này vậy mà khó thắng một trận.
Đây quả thực quá mức dọa người.
May mắn Nam Cung gia còn có hai cái tên trong danh ngạch, nếu không chỉ dựa vào những đệ tử này, một vị trí cũng không giành được.
- Hai các hạ của Tu La Cổ Thành, kế tiếp phải nhìn xem khả năng của hai vị… còn năm vị trí, chúng ta nhất định phải cướp lại.
Nam Cung Huyền Hạc hít sâu một hơi, sau đó quay đầu nhìn về phía hai cường giả khoác huyết bào, ngồi ở xa xa.
- Đồng ý… nhớ rõ ngươi nhường hai vị trí độc hữu của gia tộc Nam Cung các ngươi cho chúng ta là được rồi.

Năm chỗ còn lại, chúng ta nhất định sẽ giúp ngươi cướp đoạt.
Di Tát khoác huyết bào, bộ dáng hơi yêu dị, cười nói, đôi môi đỏ mọng như lửa cháy nhếch mạnh lên, giống như vừa mới uống máu tươi.

Nam Cung Huyền Hạc nhận được khẳng định của Di Tát, trong lòng mới thở phào nhẹ nhõm.
Nếu không có hai người này ra tay, gia tộc Nam Cung hắn muốn đoạt được năm vị trí này, trên cơ bản không có khả năng.
Như vậy, Nam Cung gia bọn họ chỉ có thể chiếm hai vị trí trong danh sách.

Như thế có vẻ thập phần mất mặt.
Nhưng nếu có cường giả của Tu La Cổ Thành ra tay, vậy bọn họ sẽ giành được tổng cộng bảy chỗ trống, giao dịch này… không hề thua thiệt.
Đợi vào trong bí cảnh Vân Hải… dựa theo bí tân lúc trước bọn họ đạt được, tuyệt đối có thể giúp Nam Cung gia rất nhanh quật dậy.
Bí cảnh lúc này… phi thường bất đồng với lúc trước.
Phía xa, người của Đan Tháp cũng tiến lên.
Thân hình hùng tráng của Dương Mĩ Cát đi phía sau một lão giả còng lưng.
Khuôn mặt của mọi người nhìn về phía lão giả còng lưng đều tỏ vẻ tôn kính.

Bởi vì người này chính là trưởng lão Đan Tháp Thiên Lam Thành, luyện đan sư tam vân, Huyền Bi đại sư, có địa vị ưu việt ở Thiên Lam Thành.
Hắn lúc này lựa chọn tiến vào bí cảnh Vân Hải.

Nếu là trước kia, hắn sẽ không tiến vào bí cảnh này.
Bất quá không ai dị nghị chuyện hắn tiến vào bí cảnh.

Dù sao, người đức cao vọng trọng như hắn, có một ít đặc quyền là điều đương nhiên.
Đương nhiên cho dù có người phản đối nhưng người như vậy cũng không nhiều.
Một trận gió thổi phất qua.
Chiến đấu trong lôi đài càng lúc càng phấn khích.
Bởi vì có càng ngày càng nhiều cao thủ ra tay.
Lối vào, hai thân ảnh chậm rãi đi đến.
Nam Cung Vô Khuyết có vẻ cạn lời nhìn Bộ Phương đi bên cạnh hắn, có chút đau đầu.
Bộ lão bản này thật là bám đuôi theo hắn…
- Lão Bộ này, đợi lát nữa ngươi cứ đi theo sau ta, đừng làm chuyện xằng bậy a.
Nam Cung Vô Khuyêt nghiêm nghị dặn dò.
- Được.
Bộ Phương gật đầu.
Sau khi nhìn thấy Bộ Phương gật đầu, Nam Cung Vô Khuyết mới hít sâu một hơi, đẩy ra cửa chính thanh đồng ở lối vào.

Thanh âm cót két vang lên, sóng gió cuồn cuộn.
Ánh mắt của Nam Cung Vô Khuyết lạnh lẽo vô cùng, có vài món nợ cần phải tính toán rồi.