Nanami Bút Ký

Chương 83: Nanami Bút Ký



Trên cánh đồng tuyết trắng tinh, có hai nhẫn giả đang giao chiến, băng cùng lửa giao phong, kunai cùng shuriken va chạm, máu cùng mồ hôi giao hòa. Một cuộc chiến sinh tử nhưng lại lạ thường hoa mỹ, càng kỳ lạ hơn là phía xa xa nhóm người đang thản nhiên quan sát như không hề có chuyện gì.

-Đạo diễn, bằng hữu của ngài tìm tới!

Nghe được âm thanh từ sau lưng, mỹ lệ thiếu nữ ngồi trên ghế băng không quay đầu lại nhìn mà trầm mặc đáp lời.

-Sắp đi rồi sao?

-Ừ, …. Sao cậu biết?

-Thế giới bài xích cậu, năng lượng tự nhiên xa lánh cậu, có mù mới không nhận ra. Cậu rõ ràng không phải người của thế giới này.

-Bao lâu rồi?

-Từ ba năm trước tớ đã bắt đầu nghi ngờ hai cậu không phải người của nhẫn giới, sức mạnh và tri thức của hai người rõ ràng không thuộc về thế giới này. Nhưng trong trận chiến ba tháng trước tớ đã khẳng định được điều này.

-Vậy sao.

-Tớ nghĩ không mỗi chỉ tớ nhận ra được đâu.

-Dễ nhận ra thế à?

-Hai cậu có cố ý giấu đâu? Không phát hiện mới là lạ.

-Vậy cậu muốn đi cùng bọn tớ không?

-Đừng có dùng nhãn thuật đó lên tớ, hai người cứ đi trước, cậu nhớ phải chăm sóc tốt Eve.

-Cậu… ghen?



-Cái tên ngốc này, cậu hiểu được định nghĩa từ ghen từ khi nào thế?

-Tớ không biết, chỉ là tớ cảm thấy dùng từ này thích hợp.



-Xem ra Eve còn mệt dài dài, là tớ nghĩ nhiều rồi. Dù sao thì, tớ không bỏ cuộc đâu, đây chỉ là một hồi nghỉ sức, tớ sẽ bằng chính sức mình tìm đến hai người.

-Chính tớ còn không rõ vì sao mình có thể đến thế giới này.

-Vậy thì tớ sẽ viễn siêu cậu, tớ sẽ vượt qua thế giới này, và tìm tới hai người. Dù cho thế giới này có cùng thọ, tớ cũng sẽ leo lên từ đống tàn tích của thế giới, mãi đến khi gặp lại hai người mới thôi.

.

.

.

Nhìn vị trí Nanami vừa biến mất, Yakumo thở dài.

-"Nói thì dễ, nhưng làm thì khó đấy."

-Không sao, từ khi khi dung hợp với thần thụ, tuổi thọ của chúng ta đã không có điểm cuối, nếu thiên phú không đủ, thì dùng cố gắng bù đắp, chẳng lẽ ngươi thiếu tự tin thế sao, Ido?

-"Hử, không ngờ có ngày người cũng sống cảm tính hơn cả ta đấy. Xem ra tác dụng phụ khi cả hai dung hợp lại vẫn chưa hết nhỉ?"

[Ting… "Đạo diễn" hệ thống đã khóa lại]

-Ah?

-"Hả?"

=-=-=-=-=-=-=
=-=-=-=-=-=-=

-Ngươi thế mà tin tưởng ta sao?

-Bản thân ngươi không xấu, ta đã đưa ngươi đủ sức mạnh cần thiết, ngươi đã mất đi lý do chế tạo White Zetsu, bản thân ngươi cũng hy vọng thế giới này hòa bình.

-Vậy nên cứ tiếp tục bảo vệ thế giới này như ngươi đã từng làm, khi nhân loại bắt đầu an nhàn và gây chiến một lần nữa, ngươi hãy thao túng thần thụ và tạo mối uy hiếp. Chỉ cần qua vài thế hệ, thù hận liền sẽ bị lãng quên, nhân loại bắt đầu quen với hòa bình, chiến tranh sẽ khó xuất hiện.

-Nhưng dù là khó thì nó vẫn có khả năng xuất hiện, chiến tranh bản chất là sự xung đột, và thế giới luôn luôn tồn tại xung đột. Chỉ cần nhân loại còn tồn tại, chiến tranh là không thể tránh khỏi.

-Nhưng cũng nhờ có chiến tranh thì mới có hòa bình. Ngươi chỉ cần đưa ra lý do khiến họ phải chấm dứt chiến tranh ngay trước khi nó bắt đầu.

-Dùng vũ lực ngăn cản chiến tranh, không phải giống với ta đã từng làm hay sao, nhưng ta đã thất bại.

-Do ngươi quá yếu, tuy chúng ta đều dùng vũ lực, nhưng phương thức là khác nhau. Trên hết, năm đó ngươi thất bại là vì nhi tử của ngươi, vì hành động chế tạo White Zetsu trắng trợn của ngươi, hiện tại ngươi chỉ cần không cố tình gây chuyện là được.

-Ngươi nói đúng, là do ta yếu, cho nên ta cũng không đảm bảo mình có thể bảo vệ hòa bình cho nhân loại mãi mãi được.

-Ngươi không biết học nhân loại để trở nên mạnh mẽ hơn hay sao?

-Không, cái ta lo lắng là xác suất cực thấp nhân loại thiên tài, cái đám vượt lẽ thường thiên tài, như chính bản thân ngươi.

-Ta không phải người thế giới này.

-Nhưng ngươi cũng là nhân loại.



-Ngươi nói đúng, tuy rất thấp nhưng vẫn có khả năng. Nếu thế, ngươi chỉ cần khiến họ không thể ra tay với ngươi là được.

-Ai?

-Nhân loại, …. là một loài rất cảm tính.

=-=-=-=-=-=-=
=-=-=-=-=-=-=

-Chị là người cuối cùng nhỉ?

-Ừ.

-Chừng nào đi?

-Tối nay.

-Ngay lúc sinh nhật thứ 16 của chúng ta luôn sao. Không đợi được thêm ba ngày sao, chúng ta cùng đón năm mới.

-Em không khống chế được.

-Vậy à, coi bộ đến giây phút cuối cùng, chị vẫn không hiểu quá nhiều về em gái mình nhỉ.

-Em có thể dành những giây phút cuối cùng này để chị hiểu thêm về em được không?

Dưới ánh trăng, trên mái nhà, Nanami nhìn thiếu nữ nhút nhát tự ti năm xưa đã thay đổi chỉ sau vài ngày ngắn ngủi, hoặc có lẽ cả thế giới đều thay đổi trong vài ngày ngắn ngủi này.

-Được.

Chậm rãi ngồi xuống, Nanami bắt đầu kể về kiếp trước, kể về những gì mình đã trả qua.

.

.

.

Hinata nhìn quyển sách cô cầm trong tay. Quyển sách có bìa màu tím lam xen kẽ, nhìn tựa như màu mắt cùng tóc của Nanami, quyển sách phía trên có hình bảy quả mâm xôi, bất cứ ai nhìn vào cũng lập tức biết được cái tên của chủ nhân quyển sách này "Nanami Yasuri".

-Nanami Yasuri à.

Ngồi bên cạnh Nanami cảm thán, Hinata tiếp đó liền mở quyển sách kỳ lạ này ra. Quyển sách chỉ có đúng một tờ giấy, một mặt giấy vẽ hình Nanami với bộ trang phục nhẫn giả, thứ Nanami chưa mặc bao giờ dù chỉ một lần.

-Nhẫn giả Nanami Hyuga.

Hinata đọc khẽ dòng chữ được viết dưới bức tranh trong lúc lật qua mặt còn lại.

Một trang giấy với với vô số ký tự kỳ lạ, nhưng chỉ cần nhìn vào ai cũng có thể hiểu được nội dung ghi trên đó. Nó ghi chép về toàn bộ cảm nhận cũng như hiểu biết của Nanami về nhẫn giới.

-Phong ấn sức mạnh và thế giới quan của một người vào một tờ giấy. Năng lực này vô dụng với người khác nhưng lại bất ngờ hữu dụng với em nhỉ.

-Hiểu biết nhiều khiến thế giới quan của một người bị cố hóa, cũng vì thế mà năng lực tiếp thu cái mới của người lớn thường kém hơn trẻ em.

-Tương tự như thế, năng lực và sức mạnh về một lĩnh vực nào đó đủ nhiều cũng khiến em khó tiếp thu những sức mạnh hoàn toàn mới.

-Đối với người khác sức học tập là có hạn, thì sức học tập của Nanami lại như vô hạn, nếu chỉ tập trung vào một phương diện thì lại lãng phí thiên phú của em, phong ấn những thứ đã học để có thể dễ dàng học những thứ hoàn toàn mới, đồng thời cũng có thể tùy thời lấy sức mạnh đã phong ấn ra sử dụng.

-Quyển bút ký này đã bù đắp khuyết điểm của em nhỉ.

-Bút ký?

-Ghi lại những sự vật và sự việc mà em đã tìm hiểu, nghiên cứu. Đây không phải là bút ký hay sao?

Nanami nhìn quyển sách trong tay Hinata, quyển sách được tạo nên từ năng lực Rinne Sharingan của cô.

-Nanami Bút Ký.

Như nghe được Nanami lời nói, mặt bìa còn lại của sách hiện lên ba chữ "Nanami Bút Ký", gáy sách hiện lên số một (I) la mã.

=-=-=-=-=-=-=
Ps: Tới đây coi như hết phần đầu, thiết lập cơ bản về Nanami giờ mới tính là hoàn tất.
=-=-=-=-=-=-=

truyện hay không ?? Đọc đi rồi sẽ biết :)