Thế giới như kỳ tích được khôi phục lại sau trận chiến không tưởng đó, nhưng không phải tất cả đều được khôi phục.
Một phần ba dân số nhân loại đã không được hồi sinh, hai phần ba địa hình và kiến trúc không được khôi phục.
Nhưng có chủ đích, Nanami đã để lại một vết sẹo lớn trong lòng cư dân nhẫn giới, vết sẹo cùng tàn tích luôn không ngừng nhắc nhở họ chiến tranh là gì.
Chiến tranh là đau thương và mất mát.
Một năm sau ngày cuộc chiến kết thúc, lúc mà sức ảnh hưởng của cuộc chiến đã dần nguội đi, một ngọn lửa mang tên "Nhẫn Thôn" xuất hiện và đốt nóng bầu không khí.
Lợi dụng quá trình tái xây dựng khắp nơi trên thế giới, Yakumo bằng nhiều cách đã can thiệp và xây dựng rạp chiếu phim trên khắp thế giới.
Vào cái ngày tròn một năm sau trận chiến, cái ngày được quy định thành ngày nghỉ chung trên toàn thế giới, vở kịch đầu tiên của những cái rạp chiếu thuộc gia tộc Kurama lần đầu được khai mở.
Vì là lần đầu công chiếu nên nó đã được giảm giá, thêm vào ngày lễ nên đã không ít người đến xem, vở kịch mang tên "Nhẫn Thôn", một bộ sử kịch kể về cuộc đời của một sử thi, và thành tựu lớn nhất ông ấy để lại cho đời.
Vở kịch khuấy động bầu không khí đang dần tĩnh lặng của nhẫn giới, nhắc họ về sự đau thương của chiến tranh, khi ấn tượng về cuộc chiến của thế kỷ vẫn chưa hoàn toàn phai mờ.
Khi họ đang phải xây dựng lại mọi thứ, thì quá trình và khó khăn khi nhẫn thôn đầu tiên được xây dựng nên đã khiến họ đồng cảm.
Những đau thương và mất mát, sự hi sinh và vức bỏ lòng thù hận để hướng tới một tương lai tốt hơn của những bậc tiền bối khiến họ phải cảm động.
Vở kịch được tung ra đúng thời điểm đã khiến nó nhanh chóng trở nên nổi tiếng và được nhiều người biết đến, nó thành công câu lấy cảm xúc của vô số người, đồng thời khiến không ít người chưa xem tò mò.
-Lần công chiếu tiếp theo, vé sẽ bán rất đắt, bù lại số tiền giảm giá dư sức. Kế đó cha cứ việc theo kế hoạch con định sẵn trong ba năm tới mà làm là được, có thể chỉnh sửa để ứng biến, miễn đừng chếch kế hoạch gốc quá xa là được.
-Lần này con đi bao lâu?
-Con sẽ về thăm nếu được.
-Vậy mong con đạt được mục đích của mình.
Hành động của Yakumo đã mở ra một trang sử mới, khi các thương nhân cùng quý tộc chứng kiến hiệu quả và lợi ích của điện ảnh, khoa học cũng đã được chú trọng hơn, một thế giới mới xây lên từ đống đổ nát, một thời đại mới với tư tưởng mới, nhưng tiếc là Yakumo đã không chứng kiến sự thanh đổi đó.
Hiện tại, Yakumo đang nhìn vào đống tàn tích trong cát bụi phía xa, đó là nơi cô đang đến, một điểm dị thường cô phát hiện được sau cuộc chiến.
Vì sao nói là điểm dị thường? Ryuumaku ở di tích Loran, thứ này vốn đã bị Nanami hấp thụ hết từ vài năm trước mới đúng, nhưng giờ đây năng lượng trong nó lại xung túc như chưa bị ai đó hấp thụ.
Cô không tin Nanami sẽ bỗng nhưng trả lại toàn bộ năng lượng nơii đây, cái con người thừa lý trí thiếu cảm xúc đó tuyệt đối không làm thế, thà nói thế giới sụp đổ còn đáng tin hơn.
Và đây cũng là đầu mối duy nhất có thể giúp cô tìm đường thoát khỏi cái thế giới này.
Nhìn cái kunai tạo hình kỳ lạ cắm trên phong ấn, Yakumo không chút do dự rút ra, một ánh sáng bao phủ lấy Yakumo, khi ánh sáng biến mất, Ryuumaku biến trở về hình dáng vốn có của nó, một di tích đã cạn kiệt năng lượng.
=-=-=-=-=-=-= =-=-=-=-=-=-=
Nhìn cái bàn quen thuộc, Nanami có chút im lặng, trong lòng có chút không xác định, cô bước tới nhìn kỹ hơn, khi thấy được quyển sách quen thuộc trên bàn, cô chính thức trầm mặc.
Cô đã đi một vòng xong quay lại vị trí cũ, cô tìm Eve trong khi đối phương lại ở cô bắt đầu.
Im lặng một chút rồi Nanami nhìn hai quyển sách lạ, hai quyển sách này không tồn tại lúc cô ở đây, tức là Eve vừa mới đem chúng tới.
Nếu như không có gì sai, thì Eve thực sự ở đây, nhưng quanh đây chả có ai, vậy thì chỉ có thể trong ba quyển sách đó. Cô không biết Eve ở trong quyển nào, nhưng hiện tại cô cũng không thể làm được gì nữa, xác định được trình độ của mình vẫn chưa đủ để tìm hiểu cái thư viện này, Nanami dứt khoát mở một trong hai quyển sách mới xuất hiện ra.
Ý thức mơ hồ, Nanami không phản kháng mà chìm vào giấc ngủ. Khi cô một lần nữa lấy lại ý thức, một cảm giác khó thở xuất hiện. Cổ cô đang bị siết chặt, tuy Nanami có hủy thiên diệt địa lực lượng, nhưng sinh mệnh bản chất của cô vẫn là phàm nhân, cô không thể không thở mà sống.
[Chương I: Phần I: Nhẫn giả hình thức]
Một quyển bút ký xuất hiện trước mặt Nanami rồi nhanh chóng biến mất. Cỗ thân thể hiện tại của cô vốn là người bình thường ngay lập tức tràn đầy sức mạnh.
Ầm…
-Khụ, khụ…
Ho khan hai cái, hít sâu một hơi, Nanami liền quan sát tình hình xung quanh.
Không khó để nhận ra tiền thân của cổ thân thể này vừa định tự sát, trong chính căn nhà của mình,... Có lẽ vậy.
Căn phòng cô đang ở mang một căn phòng với phong cách lạ mà cô chưa tưng thấy trước đây, một màu trắng làm chủ với những viền đen, nhìn quanh có vẻ trống trải, ở trong góc là một cái giường, góc khác là một cái bàn với một thiết bị lạ mà cô chưa từng thấy, kế cái bàn là một cái kệ sách ăn sâu vào trong tường, sau lưng cô là một cái móc trên tường được cột vào một sợi dây, mà đầu còn lại của sợi dây là trên cổ cô.
-Lần này bắt đầu có vẻ khác với lần trước.
Thầm nghĩ vậy, Nanami đứng lên gỡ sợi dây trên cổ mình ra, cô tiến tới cái kệ sách, mặc kệ là ở đâu, cô cũng cần phải biết tình hình xung quanh cái đã. Và sách, luôn là một nguồn lưu trữ tri thức tốt.
Nếu đọc hết đống đó, cô có thể có nhận thức cơ bản về thế giới này thì tốt.
=-=-=-=-=-=-= =-=-=-=-=-=-=
Ps: Chính thức qua phần mới, cầu tay mình lên trình, mà b nào thử đoán map mình đang viết đi, map mới này là một bộ anime khoa huyễn. :))
=-=-=-=-=-=-= =-=-=-=-=-=-=
truyện não to , khá hay logic đồng nhân tiêu biểu của Phàm Nhân Tu Tiên