[Naruto] Yêu Ghét

Chương 104: (TGK)



- Dùng ba tháng quý giá của ta chỉ để làm đống nhiệm vụ rác rưởi này, ngươi bị....

Nửa câu sau Tobirama không nói nữa, chỉ nhìn tên Uchiha trước mắt rồi dùng ngón tay chỉ chỉ đầu của mình thể hiện nốt nội dung nửa câu còn lại.

Izuna đen mặt, giật lại đống quyển trục ghi nội dung nhiệm vụ của ba tháng này bọn họ cần phải làm vứt sang một bên, giận dỗi hừ lạnh:

- Ngươi không làm thì ta làm! Nói vậy là ý gì!

Hiện tại Konoha nhìn vô cùng yên bình nhưng bên dưới lại sóng ngầm mãnh liệt, trời biết hắn đã phải vất vả như thế nào để có thể tìm ra và gom đống "rác rưởi" này vào với nhau có được không?!

Lấy nhiệm vụ làm lý do đi hẹn hò thì còn muốn nhiệm vụ thế nào?! Chẳng lẽ vừa ám sát vừa nói chuyện yêu đương sao?! Cái người bị thần kinh là ngươi mới phải đấy Tobirama!

Tuy rằng ban đầu không biết mục đích của Uchiha Izuna là gì nhưng trên đường đến đây Tobirama cũng ít nhiều sờ xoạng ra ý muốn của hắn, tên Uchiha này chỉ muốn kéo hắn ra ngoài chơi bời lêu lổng một đoạn thời gian thôi.

Nhưng chơi thì chơi, ít nhất cũng phải kiếm mấy cái nhiệm vụ cho ra hồn chút được không?! Nào có đường đường là Phó Lãnh đạo hai Nhẫn tộc mạnh nhất Hoả Quốc lại đi giúp người ta chăn vịt bao giờ?!

Trong đầu Tobirama đã tưởng tượng đến cảnh mình sẽ đứng trên một gồ đất cao, tay ôm ngực, khuôn mặt lạnh nhạt nhìn xuống vài ngàn con vịt đang không ngừng chế tạo tạp âm ở bên dưới, bễ nghễ như một vị tướng quân, chỉ thấy hắn đanh giọng ra lệnh:

- Đằng sau, quay! Chúng ta thẳng tiến về nông trại!

Đáp lại hắn là vô vàn âm thanh ứng hoà "cạc cạc cạc" đinh tai nhức óc, vô cùng hào hùng.

........

Cảm ơn "tâm ý" của Uchiha Izuna nhưng hắn theo style lạnh lùng, nghiêm túc chứ không phải bình dân, tấu hài như anh trai hắn!

Hắn cảm thấy có một cái biệt danh "Trưởng ban Anti-fan Uchiha" là quá đủ rồi, không cần thêm một cái biệt danh "Tobirama chăn vịt" hay là "Tướng quân vịt" đại loại như vậy nữa đâu! Đám Nhẫn tộc khác sẽ cười hắn chết mất.

... Thực ra thì có theo style nào đi chăng nữa cũng không thể ngăn cản việc ngài tấu hài đâu cụ Nhị à.

Tobirama biểu tình vặn vẹo nhìn đống quyển trục, ánh mắt hung ác còn hơn cả khi nhìn thấy Uchiha trên chiến trường, trông rất giống như chuẩn bị nhào lên đem cái đống sẽ là vết nhơ trong hồ sơ lý lịch của mình xé nát.

Izuna vội đem "tâm huyết" của mình cất đi, tuy đúng là có một vài nhiệm vụ có chút... khụ khụ nhưng không ngờ phẩn ứng của tên Tobirama này lại kịch liệt như vậy. Tất cả những nhiệm vụ này hắn đều đã xem qua và cảm thấy chấp nhận được mới chọn chứ cũng không có ý định cố ý làm chính mình và tên Senju kia nan kham.

Nhưng chính Izuna cũng không nghĩ tới với cái độ liêm sỉ bằng 0, ngay cả những nhiệm vụ giả làm nam thiếp trai bao để bảo vệ mục tiêu còn có thể chấp nhận của mình thì khi chọn những nhiệm vụ "trông cũng tàm tạm" sẽ đem lại kết quả như thế nào.

Đối với hắn, chăn vịt rồi làm nông, chạy chân gì đó quá bình thường, nhưng với người khác thì không, ít nhất là với Tobirama thì không.

Tobirama quả thực sắp hoài nghi tên Uchiha này cố tình kiếm mấy nhiệm vụ như thế để hố hắn một vố.

- Mấy cái nhiệm vụ... kia, ngươi làm! Ta không làm!

Vị Senju tóc bạc sắc mặt xanh mét nghiến răng gằn từng chữ.

- Rồi rồi, ta làm ta làm. Giờ đi ngủ, ngày mai chúng ta bắt đầu làm nhiệm vụ.

Izuna vẫy vẫy tay không sao cả đáp ứng, vẻ mặt bất đắc dĩ rồi lại không thể nề hà như đang dỗ một đứa trẻ khóc nháo, chọc cho vị Senju nào đó tức đến lông cổ áo cũng dựng ngược hết cả lên.

- Ngươi...!

Senju Tobirama há miệng nửa ngày chỉ có thể nghẹn ra một từ, rõ ràng muốn mắng to một tràng rồi lại không biết mắng cái gì, nghẹn đến khuôn mặt thành màu đỏ tím.

Không biết từ bao giờ địa vị của hai người đã thay đổi, rõ ràng ban đầu Tobirama mới là người mắt lạnh nhìn những trò hề của Izuna vậy mà bây giờ chính Izuna lại là người dung túng thoả hiệp cho những yêu cầu của hắn. Đặc biệt là thái độ hào phóng hoà nhã của tên Uchiha kia lại càng xông ra thái độ lạnh nhạt của hắn lúc ban đầu, làm cho hắn có vẻ tính toán chi li nhỏ nhặt, không có lòng dạ.

Tính kế thật tốt đấy, đúng là Uchiha âm hiểm có khác.

Tobirama hừ lạnh, cầm lấy một chăn và một cái gối đi đến cạnh cái ghế, bắt đầu trải ra.

- Ngươi làm gì vậy?

Izuna khó hiểu hỏi.

- Trong phòng chỉ có một Futon, ngươi ngủ cái đó, ta ngủ đây.

Dù cho tức giận đi chăng nữa Tobirama vẫn đủ lý trí để biết được vị Uchiha thân thể "mỏng manh yếu đuối" nào đó cần đủ chăn đệm, giờ đã nhập đông rất lạnh, nếu không có đủ sự giữ ấm thì tên Izuna kia chắc chắn sẽ bị cảm, mất nhiều hơn được.

Chẳng hiểu tại sao lúc trước hắn lại đồng ý tên kia chỉ thuê một phòng, rõ ràng tài chính của họ không eo hẹp đến mức thuê hai phòng cũng không được.

- Nhưng ngươi ngủ đây cũng được mà, đây là Futon đôi, rất rộng.

Uchiha Izuna so đo chút chiều rộng của đệm, cảm thấy nằm hai người còn là dư dả, không hiểu nổi tại sao tên tóc trắng kia phải làm điều thừa như thế.

Động tác trên tay Tobirama dừng lại, hắn thật sự không biết tên Uchiha kia giả vờ hiểu hay không hiểu thật, quay đầu, khuôn mặt ít biểu tình kia hiện lên rõ sự kinh thường, ánh mắt lạnh băng uy hiếp:

- Ta không muốn nửa đêm bị Kunai chống sau lưng, hẳn là ngươi cũng thế.

Làm ơn đi, cho dù hai Ninja có về chung một nhà đi chăng nữa cũng cần có một khoảng thời gian đi thích ứng sự tồn tại của đối phương, đặc biệt là những Ninja mới từ trên chiến trường xuống, lỡ tay làm thương người nhà gì đó là chuyện bình thường.

Tuy hắn và Izuna đã nghỉ ngơi khá lâu, thậm chí dạo gần đây còn vô cùng vô lý dính lấy nhau cả ngày, thậm chí không ít lần dán sát hoặc đụng chạm da thịt nhưng điều này không thể che giấu sự thật là trước kia bọn họ là tử địch! Tử địch! Ngươi chết ta sống cái loại này!

Bản năng đề phòng đã ăn sâu máu, cho dù không có ý định giết hại lẫn nhau nhưng ai biết trong lúc ngủ mơ hồ có trở tay đem người bên cạnh chọc thành cái sàng không thì không ai dám chắc.

Nói xong, Tobirama lại tiếp tục chăm chú động tác trên tay, không khí trong phòng cũng yên lặng trở lại. Izuna rốt cuộc đã phát hiện ra vấn đề, rất muốn chắc chắn một câu mình sẽ không như thế nhưng sâu trong lòng tự biết mình không thể cam đoan được, chỉ đành đáng thương súc trong chăn, một mình chiếm lĩnh Futon rộng lớn, trong nhất thời cảm thấy cả trước cả sau đều lạnh căm căm.

Tobirama nhanh tay trải xong chăn, dùng nửa phần lót bên dưới nửa phần làm chăn, may mà chăn khá lớn, bị hắn cuốn như vậy nhưng vẫn còn dư ra một chút. Sau đó hắn cũng không cởi đi áo ngoài chui vào, yên tĩnh nhắm mắt lại.

Lăn lộn cả một ngày hắn cũng mệt rồi.

Vì có một tiếng hít thở xa lạ khác, Tobirama vất vả lắm mới thuyết phục mình đây đang trong hoàn cảnh an toàn mà tiến được vào trạng thái mơ màng chuẩn bị ngủ thì đột nhiên vang lên một tiếng quần áo "sốt soạt" cách đó không xa, rồi tiếng bước chân có như không tiến lại gần, còn chưa đợi hắn phản ứng lại thì mép chăn đột nhiên bị vén lên, một người khác đã chui tọt vào.

- Ngươi đang làm cái quái gì vậy Uchiha Izuna?! Muốn chết nói thẳng!

Trên trán Tobirama nổi lên gân xanh, bị cưỡng chế kéo ra khỏi giấc ngủ làm hắn phát cáu, nối giận gầm lên, giơ tay muốn đem tên Uchiha đáng chết nào đó vớt ra.

Hắn muốn ngủ, không có sức cùng tên này chơi!

- Ngủ cùng ngươi, đằng kia lạnh quá...

Giọng Izuna có chút ồm ồm truyền ra, giống như hơi nghẹt mũi, cả tay cả chân như bạch tuộc quấn chặt lấy thân thể cứng đờ của nam nhân, mặt cọ cọ trước ngực hắn đến khi vạt áo của hắn hơi tản ra, má dán vào phần da thịt trắng nõn âm ấm kia mới thoả mãn thở hắt ra một cái, ngoan ngoãn không lộn xộn nữa.

Tobirama bị quấn đến khó cử động, bản năng kêu gào không muốn cho mình ở trong trạng thái bất lợi như vậy làm cho cả người hắn cứng đờ, cơn buồn ngủ vất vả ấp ủ nãy giờ cũng không cánh mà bay.

Khi nghe đến tên Uchiha nào đó kêu lạnh thì nam nhân tức đến muốn cười, hắn đã nhường ra cả Futon rồi tên này còn muốn gì nữa?! Nhưng nghe đến cái giọng ồm ồm nghẹn ngào của Izuna thì chân mày hắn không khỏi cau lại, chần chờ giơ một tay sờ lấy bàn tay đang bấu chặt vào lưng áo mình kia, nhận thấy được độ ấm lạnh băng bất thường.

Lạnh thật sao? Tên này được làm bằng bông sao? Nhiệt độ như vậy mà đã chịu không nổi??! Rốt cuộc tên này làm Ninja kiểu gì vậy?!

Hơn nữa đám người Uchiha còn thiện dùng Hoả Độn, đáng lý ra phải không sợ lạnh mới đúng chứ?

Cho dù thân thể hư nhược cũng không thể yếu ớt đến mức này được, tên này rốt cuộc đem chính mình lăn lộn thành tình trạng gì rồi?!

Tobirama cúi đầu, thị lực tốt đẹp làm cho hắn có thể dễ dàng nhìn đến sắc mặt có chút tái nhợt và chóp mũi hồng hồng của người đang ở dính chặt lấy mình. Nam nhân tóc bạc bất thường im lặng một lúc rồi như cam chịu thở dài một tiếng, dùng một tay còn tự do gài gài lại góc chăn tránh cho khí lạnh lùa vào đem tên Uchiha yếu ớt nào đó làm cảm lạnh, rồi bàn tay kia vô cùng chần chờ đáp sau lưng thanh niên tóc đen, cẩn thận truyền một chút Chakra, ý muốn giúp Izuna thoải mái một chút. Làm xong tất cả hắn mới nhịn xuống sự mất tự nhiên nặng nề nhắm mắt lại, chân mày vẫn cau chặt.

Mà ở một góc hắn không nhìn thấy, tên Uchiha nào đó lại gợi lên khoé miệng.

Thành tựu "Chung chăn chung gối", hoàn thành!

Thành tựu "Ôm nhau mà ngủ", hoàn thành!

Cho dù đúng là hắn có thấy hơi lạnh nhưng chút ấy đã là gì, dù sao đường đường là Phó Lãnh đạo Uchiha, hắn còn không ít lần làm nhiệm vụ ở Tuyết quốc, ở độ ấm âm ba bốn chục độ mà vẫn ba ngày không ăn không ngủ gấp rút hoàn thành nhiệm vụ rồi bình an chạy về là đủ hiểu hắn không có "mong manh" như thế.

Mũi nghẹt với tay lạnh là do Izuna dùng Charka điều chỉnh một chút, không biết có phải Tobirama quan tâm bị loạn hay không mà có vẻ không phát hiện ra, hoàn toàn bị hắn lừa.

Cho nên nói, Uchiha âm hiểm là không sai, để được quang minh chính đại chung chăn chung gối với người mình thích rồi lại còn tranh thủ được ôm thì dùng chút thủ đoạn cũng không có gì to tát, huống chi một chút lừa dối nho nhỏ kia sao đáng dùng đến từ "thủ đoạn", cùng lắm chỉ là "thông minh lươn lẹo" mà thôi.

Izuna lặng lẽ cười.

............... Hết chương 104............

Vài điều muốn nói:

Đừng nhìn Sasuke và cụ Mad có vẻ cục súc thẳng tính nhưng trên thực tế Uchiha phần lớn lại tương đối "khéo đưa đẩy". Tất nhiên với những người bọn họ quan tâm thôi chứ không thì sẽ mặt lạnh hầu hạ.

Mà Izuna là quân sư, là Phó Lãnh đạo nên tài năng thống trị, giao tiếp, thủ đoạn và khả năng vận dụng đầu óc của mình đương nhiên sẽ rất linh hoạt. (Không có ý nói Sasuke và cụ Mad, nhưng xác thật là hai người này EQ bằng 0, kỹ năng giao tiếp gì đó phải gọi là một con số âm thảm thiết)

Cho nên cụ Nhị chỉ cần xểnh ra cái là sẽ bị anh nhà chơi đến xoay quanh.

Không phải nói cụ Nhị đơn thuần mà là do sự khác biệt về hoàn cảnh. So sánh chút, quản lý một đám người nhiệt huyết đơn giản (Senju) và quản lý một đám người tâm tư mẫn cảm, lâu lâu vì huyết kế mà tinh thần không ổn định (Uchiha) thì ai phí não hơn.

Đương nhiên là Izuna phí não hơn. Cho nên Izuna khéo léo hơn là chuyện bình thường, hơn nữa hắn không phải người tốt cho nên đào hố cho người nhảy xuống chỉ là thuận tay, đôi lúc là vô ý thức ấy chứ.

Nhưng tâm tư tấm lòng lại không thể rộng rãi như Tobirama, ít nhiều Tobirama sẽ không tiêu cực suy đoán người khác, nhận xét tiêu cực là vì hắn đã có đủ bằng chứng và nghiên cứu, điển hình vụ Uchiha, cụ Nhị lôi ra cả một đống bằng chứng nghiên cứu chứng minh tinh thần của Uchiha càng mạnh càng vặn vẹo ấy. (Nói thật lúc ấy tác giả nghe mà kiểu mắt chữ A mồm chữ O luôn.)

Nói thế nào thì nói, Tobirama có thể lên làm Hokage cũng không phải chỉ vì là em trai Hashirama, mà hắn còn thật lòng thật dạ vì Konoha, mặc dù cái vụ Uchiha cách xử lý tương đối cực đoan.

Nhưng Izuna lại khác hắn ở Konoha vì Uchiha ở đấy, anh trai hắn ở đấy, giờ có lẽ thêm cả Tobirama, bây giờ mới đem Konoha coi là nhà một chút. (Đây là tính cách Izuna trong truyện tác giả, chứ Izuna trong nguyên tác thì tác giả không biết, anh nhà lên sân khấu ít quá.)

Lý giải chút không nhỡ có ai lại kêu cụ Nhị OOC quá, có đầu óc mà suốt ngày bị Izuna chơi. Tất nhiên là nhân vật tác giả ít nhiều đều có OOC nhưng tác giả sẽ cố gắng đi theo logic một chút mặc dù mấy cái logic đó có hơi... khụ, đơn giản đến mức không đáng gọi là logic :v.

Phần này hơi dài dòng rồi nhưng tác giả vẫn phải nói chút. Phiên ngoại tác giả sẽ không đi cốt truyện mấy, chủ yếu nói về tâm lý hai người trong khi tiếp xúc nói chuyện, khả năng sẽ có chút nhàm chám.

Dù sao cách hành văn tác giả cũng không tốt lắm, muốn đào sâu nhưng ngôn từ hạn hẹp quá.

Cho nên đọc mọi người sẽ có khả năng cảm thấy có chút đứt gãy mất tự nhiên *che mặt*.

Như dự định lại ngoài dự định. Phiên ngoại khả năng sẽ kéo dài thêm *bất lực cười*.