[Naruto] Yêu Ghét

Chương 105: TGK (.)



Sáng hôm sau, Tobirama cả người đau nhức mơ mơ màng màng mở mắt, cả đêm hôm qua hắn gặp ác mộng, mơ thấy mình là một con cá bị vướng vào lưới, giãy giụa như thế nào cũng không thể thoát ra được. Thậm chí đến khi đã tỉnh lại vẫn cảm thấy được có cái gì đó trói chặt mình đến khó thở làm cho trong lúc nhất thời, Tobirama không thể phân biệt được ra mình rốt cuộc đã tỉnh dậy hay chưa.

Đến khi hắn cúi xuống mới tỉnh ngộ ra, à, thì ra chỉ có một tên Uchiha chết dẫm nào đó đang ôm hắn chết sống không chịu buông tay mà thôi.

Vị Senju nào đó đen mặt bắt đầu dãy dụa.

Nhưng lúc này sắc mặt Tobirama đột nhiên đọng lại, ngay cả tay chân đang dãy dụa cũng như bị ấn nút tạm dừng, cứng đờ ở đấy.

... Hắn, cảm nhận được có cái gì đó cứng cứng chọc vào ngay phần đùi trong của mình...

Hắn là đàn ông, hơn nữa đã lớn đầu thì làm sao có thể không hiểu chuyện gì đang xảy ra!

Tên, tên, tên Uchiha này...!!!

Lúc này, người trong lồng ngực hắn đột nhiên giật mình khẽ cựa quậy, mái tóc lông xù xù đặc trưng của Uchiha cọ cọ lồng ngực loả lồ của hắn, giống một cái chổi lông nhỏ không ngừng quét qua trái tim khiến cho cả người Tobirama tê tê dại dại. Nhưng không chỉ dừng ở đấy, tên khốn khiếp nào đó còn như khó chịu khẽ giật giật hông, đem cái bộ phận vừa sáng sớm đã hưng phấn kia nhắm ngay phần cũng có chút thức tỉnh của hắn cọ cọ.

Cũng đang ở trong trạng thái mẫn cảm khi mới thức dậy, Tobirama chỉ cảm thấy cái bộ phận nam tính của mình cách một lớp quần bị một bộ phận nam tính khác không ngừng ma sát, nhiệt độ nóng bỏng và cảm giác thô ráp hơi tê ngứa do vải dệt đem lại khiến cho Senju tóc bạc nào đó nhịn không được rùng mình, khẽ kêu rên một tiếng:

- Ách...

Izuna vừa mơ màng tỉnh dậy đã bị một âm thanh khàn khàn chứa đầy tình dục kia làm cho lỗ tai tê dại, eo hông không tự giác dán sát vào nam nhân, hơi đong đưa, trong vô ý thức bắt ép nam nhân phải phát ra càng nhiều âm thanh êm tai.

- A ha! Đừng...! Này! Dừng... dừng lại...!!

Hàng năm thanh tâm quả dục, không màng sắc dục, thậm chí rất ít khi phải nhờ đến tay phải của mình khiến cho Tobirama vô cùng mẫn cảm, chỉ mới cọ sát thôi đã khiến hắn có chút chịu không nổi, eo hông nhũn ra, từng luồng điện không ngừng từ xương sống chạy thẳng lên não!

Cả người Tobirama chật vật co rúm lại, không ngừng rùng mình, giơ tay muốn đem người đẩy ra nhưng chính cái chăn mà hắn tỉ mỉ sắp xếp để qua đêm lại chính là thứ gò bó khiến hắn không thể thi triển tay chân, cộng thêm sự trói buộc của Izuna khiến cho nam nhân không thể không chịu đựng sự giày vò này.

Izuna lúc này đã hoàn toàn tỉnh táo, trải qua một hồi lăn lộn như thế rồi lại có những âm thanh khiêu gợi kia kêu bên tai thì có là trẻ con năm tuổi cũng phải tỉnh chứ đừng nói là Ninja tai thính mắt tinh nhạy bén như hắn.

Nhưng hắn vẫn im lặng tiếp tục động tác ban nãy, thưởng thức bộ dạng của người nam nhân lúc này.

Không khí trong chăn đột nhiên trở nên vô cùng oi bức, chóp mũi của Senju tóc trắng chảy ra mồ hôi, vài sợi tóc mai cũng dán lên trán, lông mày cau chặt, lông mi dài rũ xuống che khuất con ngươi, chỉ thấy nó như cánh bướm giãy chết, không ngừng kiệt lực rung động, một màu đỏ ửng xinh đẹp lan tràn toàn khuôn mặt, thậm chí lan xuống cả cổ, nhuộm cho con người lạnh lẽo này một màu sắc hoàn toàn khác, vô cùng mê người.

Vẻ mặt nam nhân có chút dữ tợn, giống như đang cố gắng chống lại cái gì đó, môi bị hắn mím chặt, ba vết sẹo đỏ loá đến chói mắt. Bộ dạng giãy dụa trong tình dục này của Tobirama khiến cho Izuna không khỏi ngơ ngẩn.

Đẹp. Thật đẹp, rất khiêu gợi.

Chưa bao giờ tên này lộ ra vẻ mặt này....

Thích.

Trên mặt của thanh niên tóc đen dường như cũng bị bầu không khí này nhiễm lên một màu đỏ ửng, nhưng hắn lại đột nhiên căng cơ mặt kéo ra một nụ cười có chút vặn vẹo, đầu lưỡi đỏ tươi như ẩn như hiện, đôi mắt kia không biết từ bao giờ đã biến thành Magekyou Sharingan, hoa văn đỏ đen bất tường điên cuồng xoay tròn, từ trong đó sáng lên ánh sáng phấn khích đầy nguy hiểm, trong lòng có chút phát cuồng gào rú.

Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ?!!

Thích Tobirama, rất thích Tobirama, rất rất rất rất thích hắn!

Muốn hắn lộ ra càng nhiều vẻ mặt nữa, càng nhiều, càng nhiều! Nếu mất khống chế thì càng tốt!!!

Để hắn cho dù có mù đi chăng nữa thì hắn vẫn có thể lôi chúng ra nhấm nháp hàng đêm, hàng đêm... !!!

Tobirama đương nhiên nhận ra tầm mắt như muốn đục một lỗ trên người mình, hắn liền biết tên kia đã tỉnh, vô cùng tức giận ngẩng đầu gầm lên:

- Uchiha Izuna!!!!

Nhưng nào biết giọng nói khàn khàn mất tiếng của hắn kèm thêm khuôn mặt nhuộm đẫm tình dục kia lại khiến cho tên Uchiha đã bật trạng thái hentai nào đó lại càng hưng phấn!

Gọi tên ta! Hắn gọi tên ta!! Hắn gọi tên ta!! Đầy đủ cả họ và tên!!!

Máu (nòng nọc) dồn lên não quá nhiều khiến cho Izuna thậm chí bắt đầu cảm thấy hưng phấn về những thứ không thể hiểu được, nếu như ngày thường có ai bảo với hắn rằng người đó suýt nữa bắn chỉ vì được gọi tên thì Izuna sẽ không chần chờ đem người này đưa vào trại tạm giam của Konoha!

Cái thứ biến thái như thế này thì đừng lông nhông ngoài đường tai hoạ người khác!

Nhưng chính hắn hiện tại lại ở trong trạng thái như vậy... Hắn thậm chí cảm thấy nếu Tobirama gọi một tiếng nữa thôi là hắn có thể bắn ngay lập tức, cả thân thể hắn đã run lên nhè nhẹ vì phấn khích.

Uchiha Izuna hai mắt có chút tan rã tiến sát lại gần, tay ôm chặt như muốn moi vào da thịt của nam nhân, lẩm bẩm

- Tobirama... Gọi tên ta... Mau gọi tên ta... Tobirama!

Tobirama nhận ra trạng thái bất thường của hắn nhưng không có tâm trạng rảnh lo, tên Uchiha này không những không dừng lại còn cọ sát càng ngày nhanh càng ngày càng mạnh! Cây gậy của hắn đã hoàn toàn thức tỉnh, căng đũng quần đến chật chội khó chịu vô cùng, dịch tuyết tiền liệt chảy ra khiến nó ướt đẫm và dính nhớp, Tobirama còn có thể cảm nhận cái thứ đồ kia của mình đang không ngừng giật giật, theo động tác mãnh liệt của Izuna mà lỗ nhỏ không ngừng khép mở, chực chờ muốn phun ra dịch trắng!

Trước mắt là đôi Sharingan mà hắn luôn kiêng kị, là khuôn mặt mà hắn luôn đề phòng, cả người bị siết chặt không thể cử động, cảm giác đối mặt với nguy hiểm làm cho ngay cả tóc gáy hắn cũng dựng lên nhưng bên dưới lại không ngừng truyền đến cảm giác sung sướng do tình dục đem lại, chúng nó vô lý hoà quyện lại với nhau, bện thành một sợi dây thừng quấn chặt lấy Senju tóc bạc khiến cho người nam nhân luôn mạnh mẽ cường thế nay không thể không chịu đựng sự kích thích quất đánh lên từng đầu dây thần kinh!

Muốn, muốn bắn!

Tobiram cắn chặt răng, khó có thể ức chế bản năng khẽ đong đưa hông, ở ngoài nhìn vào thì hắn như là đang đón ý nói hùa, miệng chê nhưng thân thể thành thật.

Con ngươi đỏ tươi kia giờ được bao phủ bởi một lớp hơi nước, mờ mờ ảo ảo nhưng Izuna lại không quá hài lòng, hắn muốn xem con ngươi kia chiếu ra hình ảnh của hắn thật rõ ràng. Cho nên thanh niên tóc đen lấy một tay đem đầu của Tobirama hơi áp xuống, môi dán lên khoé mắt nam nhân, đầu lưỡi dò ra, dọc theo khoé mắt bắt đầu liếm láp, thậm chí đầu lưỡi thô ráp không ít lần quét qua tròng mắt, muốn đem đống hơi nước vướng bận kia quét hết đi.

Senju tóc bạc không ngừng run rẩy muốn né tránh, nhưng đầu lưỡi vẫn bám riết không tha liếm mắt phải của hắn, nước mắt sinh lý không tự giác đã chảy ra bò đầy mặt, bàn tay bấu lấy vai thanh niên, thậm chí không biết mình muốn đem người đẩy ra hay giữ lại, đầu ngón tay bấm đến trắng bệch.

- Đừng, dừng lại! Dừng lại! Izuna! Dừng lại, mau dừng lại!!! A hưm!!!

Khoái cảm không ngừng gia tăng bên dưới kèm thêm chút cảm giác biến thái khi bị người liếm đến tròng mắt vô tình đem nam nhân nào đó đẩy lên cao trào, kịch liệt cong eo bắn đầy quần! Mà Izuna cũng bị tiếng gọi của hắn làm cho hưng phấn quá đà, chân kẹp chặt chân của nam nhân, nơi riêng tư dán sát nơi riêng tư cũng vui sướng đầm đìa bắn ra!

Trong căn phòng sau trận dao động mãnh liệt rốt cuộc cũng yên tĩnh lại, chỉ còn tiếng thở dốc mang theo ý ngầm thoả mãn của hai người như muốn hoà làm một với nhau.

Izuna vui vẻ cong cong mắt, ban nãy Sharingan của hắn đã ghi lại tất cả bộ dạng của Tobirama vừa rồi, thật đúng là thu hoạch ngoài mong muốn~

Nghĩ vậy, Izuna lười biếng rúc vào người Tobirama, gối lên cánh tay hắn rũ xuống mí mắt, dịu ngoan đến ngay cả đầu tóc xù xù kia dường như cũng mềm mại rủ xuống đôi chút, thần sắc thoả mãn như một con mèo mới được ăn một bữa no nê, cái tay hư hỏng kia còn đang có như không vuốt ve lồng ngực còn chưa tan đi màu ửng hồng của nam nhân như con mèo này vẫn chưa đã thèm liếm móng vuốt.

Nhưng "đằng này" thì thoả mãn vui sướng còn "đằng kia" thì chưa chắc.

Tobirama sau khi nhận ra mình vừa làm những chuyện ngu xuẩn gì liền ngay lập tức xanh mặt. Đặc biệt, cái cảm giác dính nhớp ướt át ở trong quần càng khiến hắn muốn huỷ diệt thế giới!

Tobirama không chút do dự một chân đá bay tên Uchiha chết dẫm nào đó ra, động tác lưu loát mạnh mẽ không hề thương tiếc.

Còn thương tiếc cái gì nữa?! Ban nãy hắn không dám mạnh mẽ tránh thoát là vì sợ một khuỷ tay hay một cái đầu gối vô tình làm tên khốn Uchiha này bị thương nhưng lòng tốt của hắn bị vứt cho chó ăn! Hắn không phản kháng một cái thì tên kia đã như được mùa leo lên đầu hắn ngồi! Xem cái tên kia lăn lộn hắn thành tình trạng gì mà còn thương với chẳng tiếc!

- Uchiha! Izuna!

Tobirama đằng đằng sát khí hô lên, không đợi Izuna đứng vững tay đã nhanh chóng kết ấn, há mồm phun ra một chiêu Thuỷ Độn!

- Thuỷ Độn: Thuỷ Long Đạn!

Chết đi! Uchiha đều phải chết!!!

............

"Phanh!!" "Oành!!!"

Trên lầu đột nhiên vang lên tiếng vang ầm ĩ sau đó cả toà nhã cũ kỹ dường như cũng run rẩy theo. Thanh niên đang kiểm kê sổ sách sửng sốt ngẩng đầu, theo bản năng gọi ầm tên người mà cậu tin tưởng nhất:

- Ông nội!!

- Gọi cái gì...

Chỉ thấy lão già vẫn lười biếng vắt chân đọc sách, chỉ liếc lên lầu một cái rồi quay sang dạy dỗ đứa cháu thiếu hiểu biết của mình:

- Vợ chồng son nhà người ta cãi nhau đập vài cái chén là chuyện bình thường, không cần phải ngạc nhiên thế. Lúc sau nhớ nhắc họ bồi thường là được.

Nói xong lão lại liếc lên lầu một cái rồi tiếp tục cúi đầu mê mẩn đọc sách như chưa hề có chuyện gì xảy ra, chỉ là trong lòng yên lặng cảm thán một câu: " Đúng là kịch liệt thật đấy."

... Nhưng, cái tiếng động khủng bố kia thật sự là chỉ đập vài cái chén mà có thể tạo ra được sao?

Trên trán thanh niên chảy xuống một giọt mồ hôi lạnh, mặc dù cậu mới về đây làm công nhưng cũng biết phải nghe lời ông nội, chỉ đành sợ hãi nuốt một ngụm nước bọt tiếp tục cắm đầu vào sổ sách.

Đập chén thì đập chén đi! Chỉ cần đừng có hai người đi lên một người đi xuống là được!

Ra mạng người sẽ rất phiền toái!

................. Hết chương 105............

Vài điều muốn nói:

Sau khi viết xong tác giả đã tự nhìn chương truyện này và dại ra ước chừng 5 phút...

Đây thật sự là mình viết sao?

Sao, sao nó biến thái vầy????? *vẻ mặt đăm chiêu*

Rõ ràng khẩu vị của tác giả đúng là có chút bất bình thường nhưng cũng không đến nỗi... Nhưng đúng là nó cũng không có cái gì khẩu vị nặng cả, chỉ là đoạn liếm mắt có hơi, hơi... nhưng xét lại thì vẫn ở mức bình thường, thậm chí còn chưa được tính cả vào khúc dạo đầu.

Nhưng sao viết xong lại tự hỏny thế này :v chẳng lẽ trình viết H của tác giả lại nâng cao rồi sao?

Mà, quần cũng chưa cởi thế này thì có tính là H không? *rối rắm-ing*

Đặc biệt là cái chương này, Izuna đã lộ rõ bản tính hentai của mình, hay tác giả lộ ra thì tác giả cũng không biết nữa *che mặt*

Đặc biệt, cụ Nhị cũng lộ ra một chút mặt bất bình thường của mình, có thấy tác giả nhắc đến "dây" và "trói buộc" rất nhiều lần không? Nó đấy nó đấy nó đấy!! *điên cuồng ám chỉ*

Bảo ăn chay mà lại cầm nguyên một nồi canh nấm đậm mùi protein tưới lên thế này là chết rồi. Ban đầu tác giả không đinh viết thế này đâu, cùng lắm cho hai người cọ cọ ba dòng là hết nhưng cái tay hư hỏng này cứ nghe theo lời Izuna, bán linh hồn tác giả cho ác quỷ thế này là chết rồi!!!

Thôi được rồi, thôi được rồi, lần sau tác giả hứa sẽ ngoan, chay là chay mà thịt là thịt, không lộn xộn nữa.

Quỳ cầu tim và cmt huhu!!