Sau khi hét lên thì hắn được ăn ngay cái gối vào mặt từ bàn tay của nó, khó chịu ném cái gối đi rồi thều thào:
_ sao em đánh anh.
_ thầy lại còn hỏi hả, thầy là cái đồ biến thái ( chưa biết ai là biến thái đâu)
_ em nói ai hả, biến thái là em đó, lợi dụng lúc anh hôn mê rôi hôn trộm anh, nếu vậy thì những này qua em đã làm gì anh rồi, anh còn trai tân đó nha - hắn cười đểu nhìn nó, nghe vậy mà mặt của nó không khác gì quả gấc, cúi đầu xuống mà không giám nhìn hắn, xấu hổ quá đi thôi. Chợt nó nhận ra điều gì là lạ vội hét:
_ á, thầy tỉnh rồi hả, thầy có biết là em lo lắm không huhuhuu - nó bay đến ôm hắn cứng ngắt làm hắn nhăn mặt vì nó động vào vết thương của hắn, nó cứ ôm chẶt,khóc lóc.
_ buông anh ra đi, đau
_ ơ... À..ừm
Nói xong mà hai má ửng đỏ hết lên nhìn trông đáng yêu cực, hắn lại nói:
_ em lo cko anh lắm hả.
_ đừng có mơ, ai thèm chứ - nó chu môi lên cãi rồi vùng vằng bỏ đi. Chưa đi được mấy bước thì bị hắn kéo giật lại, mất đà nó ngã nhào vào người hắn. Chỉ chờ có vậy hắn vòng tay qua ôm lấy nó, bất ngờ....ngỡ ngàng..vui vui là cảm xúc hiện giờ của nó nhưng cũng không kém phần xấu hổ. Gỡ tay hắn ra định chạy đi để dấu gương mặt đỏ bừng của nó nhưng hắn đâu chịu một lần nữa lại ôm lấy nó rồi thì thào vào tai nó:
_ đừng đi.
_ ơ...
_ Bảo Như!!!
_ ơ...hả.. Dạ...dạ - nó lắp bắp.
_ làm người yêu anh nhé!!! Em biết là anh yêu em từ rất lâu rồi mà.
_ ơ...ơ...
_ đồng ý nhé!!!
_ ừm...
Nó gật đầu nhẹ, nghe vậy mà hắn vui muốn chết rồi lại vòng tay sang ôm nó thật chặt mà không giám buông, vì hắn sợ nếu như buông ra thì nó sẽ biến mất khỏi vòng tay hắn. Hắn yêu nó rất nhiều mà nói đúng hơn là từ ngày bé đến giờ. Nâng nhẹ cằm nó lên rồi đặt lên môi nó một nụ hôn, nó ngỡ ngàng, bất ngờ rồi cũng đáp trả lại nụ hôn của hắn ( heo: * phụt, xịt máu mũi * oa oa oa, chảy máu mũi rồi huhuhu cấp cứu, cấp cứu... * ò e ò e ò e *)
Lúc đấy ở ngoài:
_ Linh à, cậu nên khuyên Bảo Như đi học đi, con bé nó nghỉ cả tuần rồi mà - mẹ hắn nhìn mẹ nó, nghe vậy mẹ nó gật gù rồi nói:
_ Tất nhiên rồi, con bé này đúng thật là, thôi vào xem thằng Minh nó đã có biến chuyển gì chưa.
Rứt câu hai bà đưa tay vặn chốt cửa bước vào, một cảnh " hùng vĩ " đã được thu hết vào đôi mắt của hai bà, miệng hai người há hốc lên nhìn vì trước mắt họ là hai đứa con yêu vấu của mình đang hôn nhau đắm đuối, nó và hắn giật mình buông nhau ra nhìn ra ngoài cửa nơi đó đang có hai " bức tượng " đang bất động.
_ mẹ...mẹ...sao...me..mẹ..o..ở...đây - nó lắp ba lắp bắp làm hau bà hoàn hồn vội bay ra ngoài đóng cửa " rầm " và nói vọng lại phía sau:
_ hai đứa cứ tiếp tục đi, ta không làm phiền.
Hai bà đi khỏi thì để lại trong phòng gương mặt đỏ như hai quả gấc, cả hai ngại ngùng cúi mặt xuống mà không giám nhìn nhau. Được một lúc hắn lên tiếng:
_ hôm nay em không đi học hả????????
_ ơ không, hihi ở lại với thầy.
_ huhhhh, phải gọi là anh chứ, em là người yêu của anh rồi mà.
_ à hiii.
_ gọi thử đi.
_ anh hihi.
_ vậy mới ngoan chứ - nói rứt lời thì hắn ôm nó vào lòng rồi xoa đầu nó và.... Ngủ.
- -----
2 tuần sau:
Vậy là nó đã chính thức đồng ý quen hắn được hai tuần và vết thương của hắn cũng đã lành hẳn, được xuất viện thì y như rằng hắn ở nhà nó 25/24 ( chém hơi quá nhỉ), chẳng muốn rời khỏi nó chút nào. Và ngày hôm nay là thứ ba hắn cũng đã đi dạy lại, nó mở cổng nhà ra thì gặp nhay hắn đang tựa lưng vào con siêu xe của hắn, thấy hắn mà nó mừng rơn chạy ra ôm cổ rồi mi lên má hăn.
_ sao mới sáng đến mà anh đã đến nhà em làm gì - nó nói với giọng ngọt ngào nhất có thể ( nổi da gà)
_ đưa vợ yêu đi học chứ gì nữa, từ nay anh sẽ đảm nhiệm công việc đưa đón vợ yêu đi về học biết chưa, không được đi một mình đâu đó.
_ hihi biết rồi, đi học đi không muộn.
Rứt lời thì nó cũng lanh chanh mở cửa chui vào trong xe hắn, hắn đạp ga rồi phóng xe đi hẳn. Giờ đây cuộc sống của nó và hắn đã là một màu hồng rực rỡ chìm đắm trong biển tình liệu họ có phải xa nhau không??? Chỉ có Heo mới biết.
Xe dừng lại trước cổng trường thì i như rằng cảnh vật của ba tuần trước lại xảy ra nhưng lần này còn nổi trội hơn thế nữa. Hàng trăm nữ sinh ôm hoa ôm quà, người tung bông người hò hét, đứa thì cầm băng zôn in chữ: MỪNG NGÀY HOÀNG TỬ TRỞ LẠI TRƯỜNG.
_ AAAAAAAAA ÔI MÁ ƠI THẦY Ý ĐẾN RỒI KÌA. - nữ 1
_ thầy ơi em yêu thầy - nữ 2
_ thầy ơi hãy nhìn về phía em nơi có một trái tim bé bỏng đang dang rộng vòng tay đón thầy vào ( sến bỏ bà) - nữ 3
_ hú hú " ai lớp diu ", thầy yêu em đi em nguyện trao trái tim này cho thầy..
Bla..
Bla..
@$##$
Hàng trăm tiếng hét, reo hò của bọn nữ sinh réo lên, hắn nhăn mặt nhìn mọi thứ trước mắt rồi lại nhibf về phía nó xem biểu hiện của nó ra sao thì hắn thấy: mắt nó hằn lên từng tia máu, đầu bốc khói nghi ngút, mặt thì đen hơn than. Rồi miệng oang oác ra mà hét:.
_ BÀ CHÚNG MÀY, TAO CHO CHÚNG MÀY 5 GIÂY ĐỂ BIẾN KHỎI ĐÂY, NHANHHHHHHHHHH
Nó lại xuất chiêu sư tử gầm làm tất cả mọi người phải bịt tai lại vì sợ phòng khám tai mũi họng lại chật kín người, muón tán tỉnh anh yêu của nó hả?? Còn lâu đi nhé. Nó nói xong thì xung quanh không còn bóng người nào cả vì chạy hết rồi còn đâu. Mãn nguyện nhìn thành quả của mình rồi lại khoác tay của hắn đi vào trong trường. Phía sau bụi cây, nơi mà một người con gái đang đứng đấy với gương mặt tức tối, bàn tay nắm chặt móng tay đâm vài da thịt bật máu nhưng cũng không hay biết, gương mặt không kém phần nguy hiểm, miệng gằn gè rít ra từng kẽ răng:
_ con c.h.ó, mạng mày cũng lớn lắm, tao sẽ không tha ày khi giám giành đồ của tao đau, những thứ Ánh Nguyệt này muốn thì bằng mọi cách tao phải giành lại cho bằng được - con ả nói rồi lại rậm chân bỏ đi ( Heo: má mày, đã bao giờ là của mày đâu mà đòi giàn lại)
Nó lên lớp thì một đàn quỷ sứ lớp nó chạy ra, đứa ôm tay ôm chân, đứa sờ mặt rồi xuýt xoa:
_ Như ơi, cuối cùng này cũng đã đi học rồi, tao nhớ mày chết mất - nữ 1 lắc lắc tay nó.
_ thiếu mày và thiếu thầy hoàng tử làm bọn tao buồn chết mất - nữ 2
@#$$&%$$
Nó chỉ biết cười hì hì nhìn lũ quỷ xung quanh rồi lẳng lặng xuống ghế ngồi nhưng Hoàng từ đâu chạy lại và hót:
_ A Như, cậu đi học rồi, xin lỗi nha những ngày qua không đến thăm cậu được.
_ không có gì đâu.
Nói xong thì nó gục đầu xuống bàn nhắn tin cho hắn thì từ ngoài cửa hai giọng nói của một nam một nữ đang cãi nhau chí chóe vọng vào lớp:
_ cái gì hả??? Là cậu va phải tôi trước nha, giờ đổ cho tôi là sao hả - nhỏ chanh chua hét thẳng vào mặt cậu.
_ cô nói đúng chút đi, rõ ràng là cô tông phải tôi mà giờ còn cãi à, hay là cô muốn tôi chú ý đến cô!! Xin lỗi tình yêu nha, cô tưởng cô đẹp lắm chắc mà bày trò đấy, mắc ói - cậu cũng không vừa nạt nộ lại. Nhỏ cũng há họng rủa luôn:
_ gì cơ!!! Muốn cậu chú ý á, thôi thôi thôi làm ơn cậu xuống hộ tôi cái, cứ bay mãi trên mây có lền ngã rụng răng đấy biết chưa hả??? Tôi đã nói rồi cậu cứ tưởng như cậu đẹp lắm ý.. hứ.
_ cô @%#$%
_ cậu @%#$
@$#$
Hai người cứ xoen xoét cái miệng ra mà rủa vả, học sinh trong lớp thì cứ trợn tròn mắt lên mà nhìn, nó đang nhắn tin cho hắn thì bị hai giọng nói ấy đạp vào tai làm nó đen mặt, làm cái gì mà ngày nào cũng cãi nhau chứ! Không cãi thì không chịu được hay sao, hậm hực đạp bàn kêu " rầm " và quát:
_ hai đứa tụi bây rảnh lắm hả, rảnh quá lên sân thượng mà nhẩy xuống đi chứ chúng mày cãi nhau như vậy cho ai nghe hả.
_ thì tại tên này này, đi đứng không nhìn tôngg cái rầm vào tao đã không nhận lại còn đổ cko tao tông vào hắn nữa chứ - nhỏ tặng cho cậu cái lườm muốn cháy áo, cậu cũng đâu để yên cũng " trống nạnh " nhìn như bà bán cá ngoài chợ và hét thẳng vào mặt nhỏ:
_ cô im đi, rõ ràng coi tông phải tôi chứ đời nào tôi thèm động vào người của cô, đồ con điên.
_ yaaaaa~, thằng khùng, mày nói ai là con điên hả??? Tao vả cho chẹo quai hàm bây giờ.
_ á à, con điên này mày muốn động tay động chán chứ gì, ông đây chiều mày - nói rồi cậu và nhỏ định sông vào nhau thì cả hai đều ngửi thấy mùi khét lẹt, đưa đôi mắt xuống thì thấy mặt nó đã đen lên từ bao giờ:
_ IM NGAY CHO BÀ, MUỐN CHẾT PHẢI KHÔNGGGGGGGG - nó hét lên đầy giận giữ làm cko hai đứa đổ mồ hôi hột, lắp va bắp bắp nói mà không ngừng trao nhau ánh mắt đầy " yêu thương ":
_ Bảo Như xinh đẹp, Bảo Như dễ thương bớt giận đi mà - nhỏ lấy cuốn sách quạt quạt cho nó, cậy cũng bắt đầu nịnh nót:
_ đúng đúng, " chị dâu " cứ bình tĩnh đã, tức giận sẽ gây nhăn da, mà da nhăn thì anh Hải Minh không thích đâu.
_ tạm tha cho tụi bây, tao mà nghe thấy tiếng cãi nhau nào nữa thì liệu hồn.
_ vâng vâng.
Hai đứa đồng thanh rồi luốn cuống chạy về chỗ ngồi nhưng quên sao được những cái " liếc mắt đưa tình " mà hai đứa đang giàn cho nhau.