Lúc này Dương Bách Xuyên cũng hít sâu một hơi, trong lòng thầm niệm nguyên thần xuất khiếu. Một giây sau, nguyên thần của hắn xuất khiếu, chui vào trán của Lâu Hải Đường, tiến thẳng vào biển ý thức của nàng ta.
...
Trong biển ý thức của Lâu Hải Đường vẫn là dáng vẻ như lần trước nguyên thần của Dương Bách Xuyên tiến vào, là một thế giới tràn ngập sương mù trắng xóa. Hình người như được tạc bằng băng là nguyên thần của Lâu Hải Đường đứng trong biển ý thức.
Sau đó, chín tia sáng lao vút tới...
Dương Bách Xuyên biết đây là dược lực của đan Hóa Thần Cửu chuyển, dược lực thần hồn vừa tinh khiết vừa mạnh mẽ.
Dương Bách Xuyên lập tức nói với nguyên thần của Lâu Hải Đường: "Gỡ bỏ phòng ngự nguyên thần của ngươi để cho dược lực tiến vào nguyên thần. Đừng lo, có ta ở đây, không sao đâu."
Trong lúc nói chuyện, Dương Bách Xuyên đã lập một kết giới hình tròn xung quanh nguyên thần của Lâu Hải Đường với bán kính ba mét, đề phòng Băng Phách Thiên Tàm trong nguyên thần của nàng ta khuếch tán ra ngoài.
"Ta biết rồi." Nguyên thần của Lâu Hải Đường nhẹ giọng đáp.
Sau đó, một tầng băng bao bên ngoài nguyên thần của Lâu Hải Đường tan ra.
Rắc rắc!
Đó vốn dĩ là một tầng thần hồn lực, nhưng bị hàn khí của độc Băng Phách Thiên Tàm đóng băng. Sau khi Lâu Hải Đường gỡ bỏ, một tầng băng rơi ra.
Ngay sau đó, một cơ thể nữ nhân trần truồng xuất hiện. Dương Bách Xuyên biết đây là nguyên thần của Lâu Hải Đường.
Chỉ có điều lúc này trên khắp nguyên thần của nàng ta đầy những vết đốm sặc sỡ, đó là độc Băng Phách Thiên Tàm.
Việc phải làm lúc này là dùng dược lực của đan Hóa Thần cửu chuyển loại bỏ hết chất độc này.
Việc Dương Bách Xuyên phải làm là ổn định độc Băng Phách Thiên Tàm dưới sự phản phệ sau khi gặp dược lực. Bảy phần độc đã xâm nhập vào nguyên thần suốt nghìn năm, độc tính lớn vô cùng. Hắn cũng không biết liệu dược lực có chống đỡ được sự phản phệ của độc tính hay không. Nếu chống đỡ được thì tốt, không chống đỡ được thì chính là lúc hắn ra sức.
Đây cũng là những gì Dương Bách Xuyên đã nói với Lâu Hải Đường, chỉ nắm chắc năm phần, những nguy hiểm trong đó không cần nói cũng biết, tuy nhiên Dương Bách Xuyên không nói với Lâu Hải Đường. Đương nhiên hắn biết đây là lời hứa dành cho Lâu Hải Đường.
Lâu Hải Đường từng giúp đỡ hắn trong chuyện Lệ gia, cho nên dù liều mạng hắn cũng phải giúp Lâu Hải Đường.
Điều này là chắc chắn.
Hiện tại chỉ mong dược lực có thể chống đỡ được sự phản phệ của độc tính.
...
Sau khi Lâu Hải Đường gỡ bỏ tầng phòng ngự nguyên thần, sức mạnh của đan dược lập tức đụng vào nguyên thần của nàng ta.
"Á!"
Nháy mắt Dương Bách Xuyên nghe thấy tiếng kêu thảm thiết của Lâu Hải Đường.
Đây là chuyện nằm trong dự đoán. Dù sao cũng là độc nguyên thần đã thâm nhập sâu, dược lực và độc lực đụng độ là một quá trình so đấu xem bên nào có thể loại bỏ bên nào.
Nguyên thần của Dương Bách Xuyên tạo một thủ ấn Y đạo, đánh tới nguyên thần của Lâu Hải Đường. Lúc này hắn phải giúp ổn định nguyên thần của Lâu Hải Đường.
Dược lực của đan Hóa Thần cửu chuyển chia làm chín phần năng lượng. Bên trong nguyên thần của Lâu Hải Đường phóng ra Độc Băng Phách Thiên Tàm. Hai loại năng lượng này bắt đầu đấu đá nhau...
Nguyên thần của Lâu Hải Đường không ngừng run rẩy. Từng thủ ấn thần hồn của Dương Bách Xuyên đánh lên nguyên thần. Chín phần năng lượng của đan dược bị độc tính áp chế và phản phệ. Hắn không ngừng dùng sức mạnh thần hồn đnahs ra ấn thần hồn giúp dược lực loại trừ độc tính.
Nói thì đơn giản, nhưng làm thì vô cùng tiêu hao thần hồn.
Lúc này Dương Bách Xuyên giống như một nhân viên cứu hỏa, nơi nào cần thì chạy tới nơi ấy. Ban đầu lực phản phệ vô cùng lớn, hắn dốc sức đánh ra từng thủ ấn thần hồn để hỗ trợ năng lượng của đan dược.