Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp

Chương 2556



Chương 2556:

Đường Ngọc căn bản không đứng vững, ttrong lúc hất tha thất thêu lại bị đầy, lưng anh ta trực tiếp đụng phải mặt tường lạnh như băng, chật vật tột cùng.

“AI?”

“Mày cảm thây tao là ai?”

Con ngươi Đường Ngọc co rụt lại, anh đã thấy rõ người trước mắt, người này chính là Tiêu Thành!

“Tiêu… Tiêu Thành, mày sao lại ra tù được? Mày được… bảo lãnh ra rồi?”

Đường Ngọc hoàn toàn không nghĩ tới Tiêu Thành còn có thể ra tù.

Tiêu Thành lôi cổ áo của Đường Ngọc, sắc mặt lạnh lẽo âm u, anh mím môi thành đường thẳng tắp: “Tao làm sao ra tù không cần mày phí tâm, mày tự suy nghĩ thật kỹ nên làm thế nào để chạy trốn khỏi lòng bàn tay của tao đi thì hơn!”

Nói rôi trong tay Tiêu Thành lóe lên ánh sáng lạnh, xuất hiện hơn một thanh dao nhỏ sắc bén, anh kề lưỡi dao trên cổ Đường Ngọc.

Đường Ngọc dù sao cũng là thái tử gia thế gia, chẳng những chưa từng bị ai thô lỗ đối đãi qua như thế, càng chưa nói bây giờ bị người kề đao vào cổ, hai chân anh ta run lên, sợ đến độ giọng nói cũng run rẩy: “Tiêu… Tiêu Thành, mày làm cái gì?”

“Lấy mạng mày!” Ngũ quan Tiêu Thành ẩn trong bóng đêm, vừa hung ác lại đáng sợ.

Đường Ngọc túa hết mồ hôi lạnh xuống: “Tiêu Thành, mày điên rồi, giết người là phạm pháp, mày vốn chính là kẻ đang ngôi tù, mày còn dám phách lôi như vậy, mau bỏ dao xuống!”

Tiêu Thành hừ lạnh một tiếng: “Mày đã biết tao là một thằng liều mạng, vậy tao còn sợ cái gì?”

“..” Đường Ngọc sợ đến một chữ đều không nói ra được, đúng vậy, chân trần không sợ mang giày, bây giờ Tiêu Thành đã không có cố ky, nói không chừng thật sự có thể giết anh ta.

“Tiêu… Tiêu Thành, mày dám! Mày có tin không nếu như mày giết tao, Dương Kim Đậu nhất định sẽ hận chết mày, mày và Hà Băng đời này cũng đừng hòng ở cạnh nhaul”

“Đường Ngọc, nghe nói lúc tao không ở nơi này mày làm không ít chuyện xấu, một mực làm mưa làm gió, mày chăng những cố ý phát tán lời đồn gắn cái danh tình nhân cho Hà Băng, còn ở trước mặt Dương Kim Đậu không ngừng xúi giục. Ha, trước đây ta cảm thấy mày rất tồi tệ, hiện tại xem ra tao đã thực sự là coi thường mày rồi.”

Đường Ngọc đã cảm thấy Tiêu Thành trần truồng khinh bỉ, không sai, dưới khí tràng cường đại áp bách của Tiêu Thành, anh ta đến tư cách làm đối thủ cũng không có.

Trước đây anh ta còn sùng bái vị dượng này như vậy, bây giờ nghĩ lại anh ta chính là một thằng ngốc.

Sự phẫn nộ đè nén ở trong lòng lập tức liền bạo phát, Đường Ngọc âm lạnh nói: “Không sai, những thứ này đều là tao làm. Tiêu Thành, là mày và Hà Băng phản bội tao trước, tao thực sự không rõ tao nơi nào không tốt, cô ấy vì sao tình nguyện làm tình nhân cũng không gả cho tao, nếu không chiếm được cô ấy, tao đây chỉ có thể hủy hoại cô ấy!”

“Dương Kim Đậu kia quá ngu xuẩn, tao nói cái gì bà ấy liền tin cái đó, hiện tại tao nắm chặt Dương Kim Đậu trong bàn tay, bà ta giống như là con rối của tao vậy, tao tuyệt sẽ không để cho mày và Hà Băng sống tốt!”

Ở trước mặt Tiêu Thành, Đường Ngọc luôn có cảm giác tự ti, cho nên anh ta mới cực đoan đến thế, hiện tại anh ta nói ra hết suy nghĩ trong lòng, giờ khắc này anh ta cực kỳ vui sướng.

Lúc này Tiêu Thành chậm rãi nhếch môi: “Đường Ngọc, mày rốt cuộc đã nói ra lời trong lòng rồi.”

Có ý gì?

Đường Ngọc lộp bộp giật mình, anh ta đột nhiên có một loại dự cảm bắt hảo, thật giống như… anh ta trúng kế rồi.

Lúc này một bóng người đi vào tầm mắt, Đường Ngọc ngắng đầu nhìn lên, vậy mà là… Dương Kim Đậu.

Dương Kim Đậu tới!

Dương Kim Đậu đã sớm đến, bà nghe vô cùng rõ ràng đoạn đối thoại vừa rồi của hai người.