Chương 2711:
Lúc này phía sau truyền đến giọng Hà Băng: “Diệp Minh, anh đang nói chữ SP với ai thế?”
Diệp Minh xoay người, Hà Băng đã xuông giường đi tới.
Hà Băng nhìn Điểm Điểm: “Đây là…”
Điểm Điểm liền kéo lại ống tay áo Diệp Minh, còn dõng dạc gọi: “Bồ.”
Diệp Minh: “…”
Diệp Minh cảm giác mình nhảy vào Hoàng Hà cũng rửa không sạch, anh lập tức nói ngay: “Băng Băng, em nghe anh giải thích, cô bé này đột nhiên ở đâu nhô ra, còn gọi “âm là bố, anh thật sự không làm chuyện có lỗi với em, anh thề, em phải tin tưởng anh.”
Phản ứng đầu tiên của Diệp Minh là sợ Hà Bằng hiểu lầm, cô sẽ hiểu lầm cô bé này là con của anh và người phụ nữ khác.
Anh trong sạch mài Lúc này Điểm Điểm buông lỏng Diệp Minh ra, non nót kêu lên: “Mẹ.”
Mẹ… mẹ?
Diệp Minh nghi ngờ mình xuất nghe nhầm, cô bé gọi… gọi Hà Băng là cái gì, mẹ?
Trời ạI Điểm Điểm nhào qua ôm lấy chân Hà Băng.
“Cô bé, dì… dì đó không phối mẹ con, bọn chú còn chưa có con…” Diệp Minh nỗ lực giải thích.
Lúc này Hà Băng đưa tay xoa xoa đầu Điễm Điểm, sau đó mặt cong mày cười nhìn vê phía Diệp Minh: “Diệp Minh, em giói thiệu cho anh một chút, đây là Điểm Điểm, con gái của em, con bé năm nay ba tuồi rồi, con bé cũng là con gái của anh, con gái ruột.”
Oanh.
Trong nháy ì mắt như vậy, đầu Diệp Minh trực tiếp nỗ tung, không suy nghĩ gì được nữa.
Bên tai không ngừng quanh quân những lời của Hà Bằng Điểm Điểm là con gái của anh.
Anh vậy mà… có con gái?
Anh vậy mà lại… có con gái!
Ba tuôi rồi.
Đây là lúc anh rời đi ba năm trước có sao, anh không biệt.
Hà Băng nằm tay Điểm Điểm nhìn Diệp Minh, tên đầu gỗ này, nếu như không nói rõ với anh, chắc anh còn chưa tin.
“Diệp Minh, anh làm bố rồi, anh có con gái rôi!”
Anh làm bồ rồi.
Anh có con gái!
Diệp Minh nhìn Điểm Điểm, sau đó lên h anh bề Điểm Điểm lên.
*Con tên là… Điểm Điểm?”
Điểm Điểm…
Cái rên này thật quen thuộc.
Diệp Minh đột nhiên nghĩ tới, ngày đó cô bị Bò Cạp đâm mấy nhát dao, yếu éót ghé vào trên đùi anh, cô nói cho anh biết, cô muôn sinh một đứa con gái, con gái sẽ gọi là Điểm Điểm, bởi vì từng giờ từng phút đều là tình yêu của cô dành cho anh.
“Đúng vậy bó, con là Điểm Điểm,”
Điểm Điểm vươn tay ôm cổ Diệp Minh: “Tuy đây là lần đầu tiên con gặp bó, nhưng con không hề xa lạ với bồ đâu, bởi vì mẹ mỗi ngày đều sẽ nói chuyện về bố cho con nghe, mẹ nói bô công việc quá bận rộn, bố bận bắt các tội phạm xâu, đợi, bó hết bận bồ sẽ trở lại ở cùng con.”
Trái tim Diệp Minh mềm đến rồi tinh rồi mù.