Sau chuyện Đồng Thanh Chi, mọi người cũng không còn tâm trạng ăn uống, liền trở về nhà Đại Cương mấy người, tạm thời nghỉ ngơi tại đó.
Ngôi nhà rất lớn, có đến 5 gian phòng, đầy đủ cho mọi người ở tạm.
Vương Hạo Thần cũng không có đi nghỉ ngơi, mà hẹn gặp Đồng Tĩnh Vân ở bên ngoài, hắn còn có chút chuyện muốn hỏi nàng.
Bình thường mà nói, hắn cũng không rảnh quản nhiều chuyện như vậy, thế nhưng hắn xem Đồng Tĩnh Vân là bằng hữu, nếu như nàng có việc khó giải quyết, chỉ cần hắn có năng lực liền sẽ tận lực trợ giúp nàng.
-Vương Hạo Thần ! Ngươi tìm ta có việc gì ?
Không để hắn phải chờ đợi lâu, Đồng Tĩnh Vân thân ảnh sở sở động lòng liền xuất hiện bên cạnh Vương Hạo Thần.
Không hiểu vì sao, khi đứng bên cạnh Vương Hạo Thần, Đồng Tĩnh Vân liền nhớ về chuyện mấy tháng trước, trái tim lại không nhịn được loạn nhịp.
Nghĩ tới, phần lớn các cô gái đều có một hình bóng nam nhân trong mộng của mình, Đồng Tĩnh Vân không phải là ngoại lệ.
Nàng hình bóng trong mơ, chính là loại nam nhân đầu đội trời chân đạt đất, có thể không có thực lực vô địch thiên hạ, thế nhưng cũng cần có thể xưng là cường giả, mà Vương Hạo Thần so với hình bóng trong mơ của nàng lại càng thêm hoàn mỹ.
Luận thiên phú cùng thực lực ? Vương Hạo Thần tuổi chưa đầy 17 đã có tu vi Ngũ Tinh Vũ Đồ, tại Bắc Hải Trấn hoàn toàn có thể xưng tụng là đệ nhất thiên tài, tương lai thành tựu của hắn theo nàng ít nhất cũng là Vũ Quân, thậm chí Vũ Vương, Vũ Hoàng cũng chưa hẳn không thể.
Luận dung mạo ? Dung mạo của Vương Hạo Thần trong số những nam nhân trong thiên tài hoàn toàn có thể xưng là long mao phượng giác, ít nhất, Đồng Tĩnh Vân còn chưa có gặp qua nam tử có dung mạo tuấn hơn Vương Hạo Thần.
Luận nhân phẩm ? Vương Hạo Thần trọng tình nghĩa, làm việc có nguyên tắc, hành sự quả đoán, không kiêu ngạo không siểm nịnh, cũng không háo sắc, hoàn toàn không có điểm nào đáng chê trách.
Tất cả những yếu tố này hội tụ lại, khiến cho Vương Hạo Thần hình ảnh trong mắt Đồng Tĩnh Vân trở nên cực kỳ hoàn mỹ. Nam nhân như vậy, nữ tử nào lại mong muốn được trở thành đạo lữ của hắn ?
-Hắn hẹn ta một mình ngoài này, chẳng lẽ là muốn thổ lộ với ta sao ? Ta còn chưa có chuẩn bị tâm lý a . . .
Đồng Tĩnh Vân càng nghĩ càng sai lệch, khuôn mặt dần dần trở nên đỏ bừng, trong lòng vừa hồi hộp vừa vui mừng.
Vương Hạo Thần làm sao biết được nữ nhân bên cạnh lại nghĩ nhiều như vậy, nếu để cho hắn biết được nàng suy nghĩ, nhất định sẽ trợn mắt há hốc mồm kinh ngạc.
-Tĩnh Vân tỷ, ngươi tại Đồng gia có phải hay không gặp chuyện phiền phức ? Nếu không tên Đồng Thanh Chi cũng là Đồng gia chi nhân, ta không nghĩ hắn lại vô duyên vô cớ hành sử với ngươi như vậy !
Vương Hạo Thần mở miệng nói.
Đồng Tĩnh Vân nghe hắn nói vậy liền thoáng có chút thất vọng, khuôn mặt hiển lên vẻ chần chừ, ngập ngừng nói :
-Chuyện này . . .
Đồng gia sự tình, thực sự không thể dễ dàng tiết lộ cho người ngoài, bấy lâu nay nàng tránh không gặp Đại Cương, Vân Lan và Trần Thắng, chính là bởi vì không muốn kéo họ vào rắc rối.
Vương Hạo Thần thấy nàng do dự bèn xua tay tay nói :
-Nếu chuyện này không tiện nói vậy liền quên đi ! Chúng ta quay lại thôi !
Đồng Tĩnh Vân cho rằng hắn giận mình không chịu nói, trong lòng lập tức căng thẳng, vội vàng nói :
-Không có gì không tiện, ngươi đã muốn biết, vậy ta liền cho ngươi biết a ! Bất quá ngươi tốt nhất không nên để cho người ngoài biết !
-Ta minh bạch !
Vương Hạo Thần khẽ gật đầu.
Đạo lý mỗi nhà đều có bí mật hắn hiểu rất rõ, Đồng Tĩnh Vân có thể tiết lộ cho hắn biết đã là đáng quý, hắn tự nhiên không có khả năng vô duyên vô cớ tiết lộ cho người khác.
Đồng Tĩnh Vân hít sâu một hơi, chậm rãi nói :
-Vương Hạo Thần, ngươi chỉ sợ còn không biết thân phận của ta, trên thực tế, ta chính là Đồng gia đương nhiệm gia chủ nhi nữ ! Bất quá tình hình của chúng ta hiện tại đúng là không được tốt cho lắm . . .
Vương Hạo Thần có chút kinh ngạc, trước đó hắn biết được Đồng Tĩnh Vân tại Đồng gia có thân phận không tầm thường, thế nhưng lại không nghĩ tới nàng vậy mà lại là đương nhiệm, gia chủ nữ nhi, thân phận bậc này, tại Bắc Hải Trấn coi như không thể xưng là số một số hai cũng không sai biệt lắm.
Nghe Đồng Tĩnh Vân nói, Vương Hạo Thần đại khái đã có thể hiểu được chuyện khó xử của nàng.
Theo lời kể của Đồng Tĩnh Vân, nàng tuy là là Đồng gia gia chủ nhi nữ, thế nhưng nàng lại biết, Đồng gia không hề đoàn kết, địa vị của phụ thân nàng cũng không vững chắc, bị vô số người chằm chằm.
Trong số những người nhăm nhe ngôi vị gia chủ, người mà phụ thân của Đồng Tĩnh Vân kiêng kị nhất, chính là Đồng gia đại trưởng lão.
Đồng gia đại trưởng lão không chỉ có thực lực cường đại, mà còn có hai đứa con trai thiên tài phi thường đáng sợ.
Trong hai người, người em là Đồng Thanh Chi Vương Hạo Thần đã gặp qua, người này có lẽ trong mắt hắn không tính là thứ gì, thế nhưng tại Bắc Hải Trấn địa phương này hoàn toàn có thể xưng là thiên tài dưới một người đứng trên vạn người.
Một người khác, tên gọi Đồng Thanh Cương, là đại ca Đồng Thanh Chi, năm nay gần 23 tuổi, tu vi Bát Tinh Vũ Đồ, là thiên tài trăm năm khó gặp của Đồng gia, tại nơi này trong thế hệ trẻ căn bản không có đối thủ, thậm chí ngay cả một số vũ giả thế hệ trước cũng không mạnh bằng hắn.
Đại trưởng lão ỷ bản thân có hai đứa con thiên tài mà không ngừng gây sức ép lên gia chủ, trong bóng tối lại liên tục chiêu dụ cao thủ về dưới trướng, khiến cho Đồng gia hiện tại cơ hồ chia làm hai phe, một phe ủng hộ gia chủ hiện tại, một phe thì ủng hộ đại trưởng lão.
Hai phe trong bóng tối không ngừng tranh đấu, thế nhưng một phần bởi vì Đồng Tĩnh Vân phụ thân không ngừng nhường nhịn, một phần bởi vì trong thế hệ trẻ hai anh em Đồng Thanh Cương và Đồng Thanh Chi một mực ổn áp người của gia chủ nhất mạch, vì thế phe ủng hộ đại trưởng lão đến bây giờ vẫn chiếm thượng phong.
Nói về mặt thiên phú, Đồng Tĩnh Vân mạnh hơn Đồng Thanh Chi một chút, có lẽ hơi kém Đồng Thanh Cương, bất quá chênh lệch không lớn, chỉ tiếc nàng thời gian tu luyện quá ngắn, hiện tại vẫn chưa thể làm đối thủ của hai người kia.
Đại trưởng lão ý muốn ngăn ngừa hậu hoạn, vì thế gây sức ép lên gia chủ, để cho Đồng Thanh Chi trở thành vị hôn phu của Đồng Tĩnh Vân, bởi vì một khi Đồng Tĩnh Vân được gả cho Đồng Thanh Chi rồi, nàng cho dù muốn hay không cũng coi như trở thành người của đại trưởng lão, Đồng Tĩnh Vân phụ thân từ đó không còn người xứng đáng để kế nhiệm, trước sau gì cũng bị mất ngôi vị gia chủ của mình.
Không thể không nói, Đồng Tĩnh Vân phụ thân thực sự là hữu dũng vô mưu, chỉ cho rằng đối phương có ý tốt muốn thông gia, lập tức vui vẻ đồng ý, thậm chí còn muốn dựa vào việc này cải thiện mối quan hệ của hai bên, lại không nhìn ra được dụng ý ác độc bên trong của đại trưởng lão.
Lại nói, cho dù hắn nhìn ra, với thế lực hiện tại của đại trưởng lão, hắn muốn từ chối cũng không phải đơn giản chút nào.
Đồng Tĩnh Vân đương nhiên không đồng ý gả cho Đồng Thanh Chi, tên này nổi tiếng là hoa hoa công tử, khắp nơi trêu hoa ghẹo nguyệt, nàng làm sao chịu gả cho một kẻ có thể mỗi ngày liền thay một người tình đây ?
Đồng Tĩnh Vân không nguyện ý, vì thế quan hệ giữa nàng và Đồng Thanh Chi đồng dạng cũng trở nên căng thẳng, Đồng Thanh Chi thử nhiều cách mềm dẻo đều không thể chiếm được thiện cảm của nàng, gần đây hắn liền dứt khoát chọn cách cực đoan nhất, dùng thực lực và thế lực của mình áp chế Đồng Tĩnh Vân, ý định để cho nàng khất phục, chấp nhận trở thành nữ nhân của mình.
Chuyện ngày hôm nay chính là một ví dụ, nếu như không phải có Vương Hạo Thần ở đó, e rằng đám người Đại Cương, Vân Lan, Trần Thắng đã phải chịu nhục rồi.
Vương Hạo Thần nghe xong, trầm ngâm hồi lâu lại nói :
-Chẳng lẽ không có cách nào có thể quang minh chính đại từ hôn hay sao ?
-Rất khó !
Đồng Tĩnh Vân cười khổ, nàng làm sao lại không muốn từ hôn đây ? Nàng bấy lâu nay không ngừng khổ tu, chính là muốn sớm ngày vượt qua Đồng Thanh Chi, khiến cho hắn trong mắt người ngoài không còn xứng với nàng, thế nhưng dựa vào tốc độ tu luyện của nàng, muốn siêu việt đối phương còn cần một khoảng thời gian, mà trong khoảng thời gian đó, e rằng mọi chuyện đã sớm an bài.
Vương Hạo Thần lại nói :
-Nếu như ta thay Tĩnh Vân tỷ đánh bại Đồng Thanh Chi, vậy có được không ?
Đồng Tĩnh Vân khẽ lắc đầu, đáp :
-Không thể được, Đồng gia nội bộ tuyệt đối không để ngoại nhân nhúng tay, cho dù ngươi là bằng hữu của ta vậy cũng không tính là Đồng gia một thành viên! Nếu như ngươi ra tay đả thương Đồng Thanh Chi, vậy cho dù là cha ta cũng sẽ ra mặt ngăn cản !
-Bất quá . . .
Nói đến đây, Đồng Tĩnh Vân thanh âm liền chậm lại, thần sắc trở nên có chút lúng túng.
-Bất quá cái gì ?
Vương Hạo Thần vội hỏi.
Đồng Tĩnh Vân thần sắc càng thêm lúng túng, khuôn mặt lần nữa phiếm hồng, sau cùng liền lấy hết can đảm, hơi chút ngượng ngùng mà nói :
-Bất quá nếu như ngươi trở thành vị hôn phu của ta, vậy liền không có vấn đề !