- Anh đã chuẩn bị xong chưa Chủ tịch? Hôm nay chúng ta phải đi thoả thuận hợp động với đối tác làm ăn đấy! Đây là một mối làm ăn lớn, chúng ta không thể nào bỏ qua được đâu. Nhất định phải giành về cho bằng được. Mà nè! Đối tác là một nữ giới nên có lẽ sẽ dễ xơi hơn nhiều. Đây là lúc anh nên khoe ra tài năng, nhan sắc và sự ga lăng của mình!
Từ lúc chiều đến giờ Tiểu Cường cứ không ngừng lảm nhảm suốt làm cho Thời Niên nhứt cả đầu.
- Tôi biết rồi! Sao cậu cứ nói hoài vậy! Nếu cậu thích thì tự mình đi phô diễn nhan sắc đi! Còn tôi thì không hợp làm những chuyện đó đâu. Vì đây là việc làm ăn chứ không phải là một buổi xem mắt. Hơn nữa, tôi đã là hoa đã có chủ rồi!
Hoa đã có chủ? Nghe sao có gì đó sai sai ta? Không phải... Cung Thời Niên anh mới là chủ sao? Mà chủ thì muốn có bao nhiêu hoa không được, cần gì phải ngắm nghía mãi một bông!
- Anh thật sự yêu cô ta đến vậy sao?
Tiểu Cường nghiêm túc hỏi Thời Niên, nhưng, Thời Niên lại cho rằng đây là một câu vớ vẩn.
- Cậu đừng nên hỏi tôi những câu như này nữa, nó thật nhàm chán. Vì... tôi thật sự yêu cô ấy! Có lẽ cậu quá hà khắc với bản thân mình và xem tình yêu là một thứ phản bội. Sau này đừng vậy nữa, cậu cũng nên tìm một cô đi!
Gì chứ? Còn lên mặt với tôi nữa sao? Được, được, xem như anh giỏi!
- Nhưng... tôi nghĩ anh vẫn cần xem xét thêm về việc này. Đừng bao giờ lầm tưởng tình yêu là một thứ hứng thú vô bổ.
Cậu xem Cung Thời Niên tôi là ai vậy?
Thời Niên không nói gì chỉ chú tâm chỉnh lại cà vạt.
- Được rồi, đi thôi! Đừng đứng đó lầm bầm nữa!
...----------------...
Tại một nhà hàng sang trọng và chói loá như một toà cung điện nguy nga tráng lệ, ở đó... chứa đầy những người ở giới thượng lưu lịch thiệp và tươi cười.
Họ thường đến đây để tổ chức tiệc hoặc bàn chuyện với đối tác làm ăn.
Và... cũng như bao người, Cung Thời Niên cũng đến đây vì công việc.
Trước mắt anh, người phụ nữ ngoại quốc ngồi đối diện, cô ấy là một người phụ nữ vô cùng xinh đẹp và tao nhã.
Cứ tưởng... một người phụ nữ thành công sẽ vô cùng nhàm chán và nghiêm túc chứ! Nhưng không, cô ấy vô cùng gợi cảm trong bộ váy dài lộng lẫy, hơn hết... cách của cô ta uống rượu vang... Ôi! Đúng là cực có sức hút!
Nhưng, thật đáng tiếc cho một người phụ nữ xinh đẹp như vậy phải ngồi trước mặt một vị tổng tài lạnh như băng. Ngay cả nhìn vào cô cũng lười biếng.
- Ô! Chào! Anh định không nói chuyện với tôi luôn sao quý ông?
Ái chà! Cô ấy còn biết tiếng mẹ đẻ của chúng ta nữa sao?
Tiểu Cường đứng phía sao có chút bất ngờ.
- Tôi đang chờ quý cô đây thưởng thức rượu xong ấy mà!
Cô ta cười phá lên.
- Ha ha ha! Anh thật lạnh lùng đó Cung tổng! Có lẽ... anh đến đây thật sự chỉ để bàn chuyện làm ăn!
Cô ta đúng là nói thừa!
- Vậy được! Thế thì chúng ta.... bàn một tí về việc công đi!
Cô ta bắt đầu đặt ly rượu xuống và ngồi ngay ngắn, nghiêm túc lại.
- Tôi biết tập đoàn của anh đang gặp một số vấn đề về tài chính... và... anh đang rất cần cần mối làm ăn này của tôi đúng không?
Cung Thời Niên gật đầu, không nói gì.
- Ừm, tôi cũng rất sẵn lòng giúp đỡ anh, vì... cuộc làm ăn này không hề lỗ và... điều kiện bên anh đưa ra cũng rất hợp lí.
- Chỉ là... tôi muốn thêm một điều kiện nữa!
Cô ta nhướng mày lên cười nói một cách vô cùng vô tư và... có tí nham hiểm.
- Cô có điều kiện gì thì cứ nói. Nếu không quá đâng thì tôi sẽ cố gắng đáp ứng yêu cầu cho cô.
Cô ta hỏi lại thêm một lần nữa.
- Gì cũng được?
Thời Niên không ngần ngại gật đầu.
- Có thể là vậy!
Lúc này, cô ta mới thật sự mỉm cười nham hiểm, cô ta nâng ly rượu vang lên và... ghé sát lại anh hơn!
- Tôi... chưa bao giờ thấy một người đàn ông ngoại quốc đạt chuẩn như anh. Nên... tôi rất thích! Nếu anh... đồng ý cho tôi một đêm thăng hoa thì... tôi sẽ suy nghĩ về việc ký hợp đồng.