Nghiệt Duyên Của Chúng Ta Nên Kéo Dài Đến Bao Giờ?

Chương 96



Hôm nay là ngày cô đi ký hợp đồng với công ty Vương thị phải không? Nhớ là phải... thành công đấy! Lần đầu tiên mà thành thì sẽ để lại được danh tiếng và tài năng. Còn nếu thấy bại!!! Ha ha ha! Cung tổng không có ở đây nên sẽ không có ai bênh vực cho cô đâu. Nên phạt thì sẽ phạt!

Trước khi đi Nghê Yên Vân đã tươi cười nói bới Tự Ninh những lời này. Có lẽ là vừa cảnh cáo cũng vừa nhắc nhở. Cơ mà trông cô ta.... vốn không tin rằng Phó Tự Ninh sẽ đàm phán thành công.

Ô! Vì nguyên do rất đơn giản thôi. Tự Ninh không phải là kẻ tài giỏi còn là người mới, hơn hết, bên phía Vương thị luôn luôn đòi hỏi yêu cầu cao và nhìn đến lợi ích, nếu cô ta không đưa ra được cái lợi và cái lợi nhuận có ích cho họ thì.....

Nhưng nói chung. Họ... cũng chỉ là đang ngồi xem kịch từ người mới như cô mà thôi!!

- Hừ! Mình nhất định sẽ không cho họ đạt được ý nguyện! Mình nhất định phải thành công!

Tự Ninh đã đến nhà hàng, trước khi vào trong cô đã tự khích lệ bản thân bằng cách giơ nắm lên trời!

...----------------...

Bước vào căn phòng VIP của nhà hàng.

A! Bóng lưng của anh ta!!!

Tự Ninh nhìn thấy bóng lưng của người đàn ông mình cần vàn phán, nhưng... trông có vẻ quen.

- A! Xin chào! Tôi đại diện cho tập đoàn Cung thị đến đây... ký hợp đồng cùng với Vương thị!



Tự Ninh có phần rụt rè, cung kính với người đàn ông đó, tuy vẫn chưa thấy mặt nhưng nhìn anh ta có vẻ rất thản nhiên.

- A! Được mời cô..... Phó Tự Ninh! Là cô??

- Hả? Vương Tề Mặc? Tôi vào nhằm phòng rồi sao? Anh là bác... bác sĩ mà!

Tuy là gặp người quen nhưng Tự Ninh lại cảm thấy hoảng thay vì vui mừng.

- Cô không đến nhằm phòng đâu! Ngồi đi!

Tự Ninh vẫn không hiểu nhưng.... cứ ngồi xuống hỏi chuyện trước vậy!

- Anh... anh không phải bác sĩ?

Vẫn là nụ cười dịu dàng đó, anh cười rồi mới nhẹ nhàng đáp lời cô.

- Không phải! Tôi thật sự là bác sĩ đó! Có bằng cấp hẳn hoi, nhưng, song song đó tôi cũng là......

A! Thì Vương Tề Mặc là bác sĩ điều đó là quá rõ ràng rồi! Nhưng song song đó... anh còn có một thân phận khác. Thật ra... anh là nhị thiếu gia của nhà họ Vương!

Đáng lẽ anh phải theo gia đình làm kinh doanh nhưng... anh lại muốn làm bác sĩ.

Thế nên anh đã chống đối gia đình và bỏ nhà tự lập nghiệp. Cơ mà.... giờ thì hay rồi! Anh cũng không có cách nào không theo ý họ được! Cuối cùng... anh cũng phải về Vương thị là phó giám đốc.



- Còn cô? Cô chắc là cũng không phải vợ của Cung Thời Niên đâu nhỉ?

Hở?

- Đừng hoảng! Thật ra khi vào giới làm ăn này tôi cũng đã tìm hiểu sơ qua Cung Thời Niên và... điều tra về cô. Giờ cô không phải vợ của Cung Thời Niên, nói đúng hơn, cô là thư ký của anh ta!!

Tề Mặc không hiểu tại sao họ lại phải giả làm vợ chồng nhưng... anh cũng không muốn hỏi làm gì. Vì anh thừa biết trong đây chắc chắc là có chuyện khó xử!

- Tôi!!

- Ha ha! Hay chúng ta đừng nói về chuyện này nữa. Dù là người quen nhưng... bây giờ chúng ta nên quan tâm đến hợp đồng chứ?

Ô! Thật ra thì... Vương Tề Mặc chỉ mới học được chút ít nên có nhiều thứ anh vẫn còn chưa hiểu nên... cho dù cô có nói nhiều cũng chỉ có vậy!

- Không cần! Cô đưa hợp đồng đây! Tôi muốn xem qua một chút về các điều khoảng trong đó!

Vậy là cuộc gặp gỡ này diễn ra vô cùng suôn sẻ, hợp đồng cũng đã ký được.

À, mà.... Chắc là những người trong công ty sẽ sốc lắm đây!

Họ làm sao tưởng tượng được rằng Tự Ninh sẽ quen biết được nhị thiếu gia của Vương thị - phó giám đốc của công ty họ. Hơn nữa, anh còn là người mới và... đặc biệt là dễ dãi.