Ngoại Tình Vô Số Lần

Chương 66: Tiêu Tiêu nói nhiều quá



Cố Dĩ Nguy không trả lời, bàn tay to di chuyển đến cặp mông cô, xoa bóp chúng dẫn đến từng trận rên rỉ của cô.

"Dâm đãng quá." Cố Dĩ Nguy dùng lực vỗ một cái vào mông cô , bị động tác cùng tiếng rên rỉ của thiếu nữ khiến cho dục hỏa càng tăng , vì thể giữ chặt eo cô, thao lên xuống.

Cây gậy nung đỏ cứ vậy mà tiến vào giữa hai chân của thiếu nữ, thân gậy ma sát với miệng huyệt ẩm ướt, mượn miệng huyệt chảy ra dâm thủy, càng dễ dàng đi vào.

"A....a...Cố ca ca..." Đồng Tiêu Tiêu lên xuống ở trên người Cố Dĩ Nguy , rên rỉ thành tiếng.

Cảm giác thoải mái quá....Đây là làm tình sao?

Hắn điên cuồng thao, giống như muốn thao nát cô. Cô muốn cầu xin hắn mạnh một chút, thoải mái quá.....thật thoải mái.....Nhưng mà chưa đủ.

Cô nức nở suy nghĩ, chuyện này sao có thể biến thành như vậy.

Bị thân thể cực nóng của Cố Dĩ Nguy ôm vào trong ngực  , Đồng Tiêu Tiêu lại nhớ tới Cô Đàm ôn nhu xinh đẹp.

Mọi người đều nói Đàm Trăn sinh ra đã là người thắng, bản thân là bạch phú mỹ rồi, còn có gia đình và người yêu mà ai cũng hâm mộ. Vì thế khi cô biết được Cố Dĩ Nguy ngoại tình nhiều lần, cô cũng khiếp sợ và châm biếm.

Cô chỉ là muốn lấy cái đó làm nhược điểm của hắn , nhưng mà không nghĩ tới dục vọng , cứ vậy mà thiêu đốt rồi lan ra trên người cô.

"Em đang thất thần." Cố Dĩ Nguy làm chậm lại, nhưng lửa nóng lại không giảm chút nào, tiếp tục thao ở giữa hai chân cô.

Đồng Tiêu Tiêu cười trào phúng : "Em đang nghĩ tới cô Đàm nha"

"Cố ca ca không biết đâu." Không nhìn ánh mắt đang dần lạnh đi của hắn,   Đồng Tiêu Tiêu cười , "Trong tất cả các học trò, Cô Đàm thích nhất là em, thường xuyên chỉ dạy em, anh nhìn bức tranh kia—— "

Cô quay đầu nhìn về phía bức tranh còn chưa vẽ xong:" Bức tranh này chính là Cô Đàm chỉ em vẽ, phối màu cũng là cô ấy cho em ý kiến....."

Cố Dĩ Nguy giữ chặt eo cô, tiếp tục động , bàn tay không chút nào thương tiếc mà xoa cái mông đỏ lên của cô, giữa hai chân sắp bị thao đến xướt da.

Đồng Tiêu Tiêu  cắn môi, nhưng vất vả lắm cô mới biết được chỗ đau của hắn, làm sao mà bỏ qua được. 

"A....ừ... Cô Đàm sẽ không nghĩ đến, học trò mà cô thích nhất....lại đang làm cái gì đó với chồng mình...."

"A....ha... Không muốn, đau!" Âm thanh của Đồng Tiêu Tiêu trở nên khàn khàn , khóc nức nở.

Cố Dĩ Nguy đã cắn lên đầu vú của thiếu nữ , nơi này chưa bao giờ có ai đến thăm, nó mẫn cảm cực, nhẹ nhàng cắn hút cũng dẫn tới thiếu nữ không thích ứng được mà giãy dụa. 

Hắn càng ngày càng dùng sức ngậm lấy, đầu lướt quét quanh quầng vú, cắn lấy núm vú, sau đó mút vào, giống như là muốn hút ra sữa ở trên thân thể vừa mới trưởng thành này. 

Rất nhanh Đồng Tiêu Tiêu giãy dụa  biến thành rên rỉ, vì thế  bắt đầu không sợ chết mà khiêu khích hắn : "Cố ca ca, anh không biết đâu, Cô Đàm rất được hoan nghênh....có rất nhiều người thích cô vẽ, năm trước còn có người muốn mua tranh Cô Đàm vẽ tới hai trăm vạn...."

"Tháng trước có người tặng hoa cho Cô Đàm nữa".

"Ân....ha... Anh nói xem nếu Cô Đàm rời khỏi anh, có thể rất nhanh sẽ tìm được người......"

Đồng Tiêu Tiêu bỗng nhiên mất tiếng.

Ánh mắt của Cố Dĩ Nguy đã  đáng sợ đến cực điểm, lửa giận cùng dục hỏa đan vào , cuối cùng hóa thành một nụ cười lạnh

"Tiêu Tiêu nói nhiều quá." Hắn cắn vành tai của Đồng Tiêu Tiêu , hơi thở nóng bỏng phả vào tai của cô.

"Hy vọng xíu nữa, em cũng sẽ có nhiều sức như vậy".