Mộng Đạo Trường Sinh

Chương 14: Chết Không Nhắm Mắt



Chương 14: Chết Không Nhắm Mắt

Việc gây thù chuốc oán như thế này, nếu trước đây hắn không làm, nhưng giờ đã khác, hắn chỉ cần tài nguyên, còn Dương gia đắc tội với nhiều người, bị người diệt vong, liên quan gì đến hắn, nói sao đây chỉ là một giấc mơ, tỉnh lại sẽ không còn gì nữa.

Còn nữa, Dương Gia trong tay của Dương Tĩnh cũng là một đám ác ma không có chuyện xấu gì không làm.

Trước hay sau gì thì cũng sẽ bị người khác tiêu diệt, mình gia tốc thời gian nó hủy diệt cũng không có gì sai.

Không có hắn, với tác phong hành sự của Dương gia, trước sau cũng vậy mà thôi.

“Rầm!”

“Được! Chúng ta cứ làm như vậy!”

Dương Tĩnh cảm thấy thằng con này của mình nói quá đúng.

Bây giờ thực lực của mình đang mạnh, không đi tranh đoạt, đợi đến lúc mình suy yếu liền làm đồ nhắm cho địch nhân hay sao, hắn cũng không có ngu như vậy.

Với lại hắn cũng cảm thấy, sau khi mình trở thành tộc trưởng, cứ sợ trước sợ sau, chỉ muốn an ổn phát triển, không còn hùng tâm như trước, đây là điều không ổn cho lắm.

“Phụ thân anh minh!”

Dương Nguyên Lãng nhìn thấy thế, biết được kế hoạch của mình đã thành công, không hề tiếc lời tâng bốc Dương Tĩnh một phen.

“Tuy nhiên con cũng phải hứa với ta một chuyện!”

“Phụ thân mời nói!”

“Trong vòng hai năm, phải đột phá Tiên Thiên cảnh giới, gia nhập Luyện Kiếm Tông!”

“Phụ thân an tâm, trong vòng hai năm, con nhất định có thể đột phá Tiên Thiên!”

Dương Nguyên Lãng hết sức tự tin.

Hai năm đột phá Tiên Thiên cảnh giới thì tính là cái gì, hắn muốn trong vòng hai năm đột phá càng cao cảnh giới.

Lòng tin của hắn cũng không phải là không có căn cứ.

Không lâu trước đây, Dương Ngọc Hoàn đã đưa đến cho hắn một đám tài nguyên tu hành, trong đó có một loại thiên tài địa bảo tên là Thanh Liên Chi Căn, Địa Giai Thiên Tài Địa Bảo, có công dụng tẩy cân phạt cốt, tăng lên thiên phú tu hành, phục dụng nó, bây giờ hắn đã là lục giai thượng phẩm thiên phú, thêm tài nguyên Đan Dược tu hành, đột phá Tiên Thiên chỉ là chuyện nhỏ.

....

Quả thật như Dương Nguyên Lãng dự tính như thế, trong vòng hai năm qua, nhờ thiên phú tăng lên.

Thêm vào tài nguyên cuồn cuộn không dứt từ người chị tiện nghi kia của hắn cùng c·ướp đoạt bên trong Vạn Hoa Vương Triều, cùng với khắc khổ tu hành không ngừng nghĩ.



Hắn không chỉ đột phá Tiên Thiên cảnh giới, còn một hơi đột phá đến Tiên Thiên đệ tam cảnh Hóa Khí Cảnh.

Tuy nhiên, như ai cũng biết, trong thời quá ngắn đột phá đến Tiên Thiên Hóa Khí Cảnh, căn cơ tổn hại phải biết, cảnh giới phù phiếm không được vững chắc.

Như nhiều cao thủ nhìn qua, đời này của hắn cũng chỉ có thể dừng lại ở Tiên Thiên Hóa Khí Cảnh này mà thôi.

“Ong..Ong..! Ầm ầm..!”

“Chuyện gì vậy.?”

“Cạch..! Két..!”

“Phụ thân! Ngài làm sao vậy?”

Tu Luyện Thất mở ra, Dương Nguyên Lãng kinh ngạc phát hiện Dương Tĩnh toàn thân đều là máu chạy đi vào.

“Nghị Nhi! Dương gia chúng ta đã bị cường giả công phá rồi!”

Dương Tĩnh hơi thở đứt quãng lên tiếng nói.

“Công phá! Là ai to gan như vậy?”

Dương Nguyên Lãng hơi kinh ngạc.

Dương gia thực lực trước đó phải nói là không ra làm sao, nhưng từ hai năm trước nghe lời của hắn thống nhất Liên Hoa Thành, cao thủ gia nhập rất nhiều.

Thêm vào có hậu trường vững chắc là chị gái của hắn trên Luyện Kiếm Tông, ai có lá gan đụng đến Dương gia bọn họ.

“Không biết! Có thể là kẻ địch của chúng ta, cũng có thể là Vạn Hoa Vương Triều!”

Dương Tĩnh lắc nhẹ đầu.

Thực ra chuyện xảy ra hôm nay cũng là nằm trong dự đoán của hắn.

Hai năm qua Dương gia quá cao điệu, không những nuốt Liên Hoa Quận, còn đem mấy cái Quận nuốt hết.

Hiện tại Dương gia địa bàn đã chiếm gần phân nữa lãnh thổ của Vạn Hoa Vương Triều.

Triều đình không ra tay với bọn họ mới là lạ.

“Ầm ầm..!”



“Nhị thiếu gia! Có điều này có lẽ cậu không biết, không lâu trước đây đại tiểu thư ra bên ngoài thí luyện gặp phải ma đạo cường giả tập kích, hiện tại sống c·hết không rõ!”

Lên tiếng là Vương Việt, trước đây là một vị chấp sự của Luyện Kiếm Tông, sau gia nhập thế lực của Dương Ngọc Hoàn.

Vương Việt được Dương Ngọc Hoàn phái đến đây, chính là vì bảo hộ cho Dương Tĩnh cùng Dương Nghị.

“Nha! Thì ra là vậy?”

Dương Nguyên Lãng đã hiểu ra.

Đám người kia to gan như vậy, một phần là vì hai năm qua Dương gia gây thù chuốc oán quá nhiều, một phần là chỗ dựa sau lưng của bọn họ đã ngã.

Vào thời khắc này không đi diệt Dương gia bọn họ thì diệt ai đây.

“Phụ thân! Bây giờ ngài có dự tính gì?”

“Ta sẽ hiệu triệu mọi người ngăn cản bọn người bên ngoài một đoạn thời gian, con hãy theo Vương Việt đại nhân rời khỏi nơi này đi!”

“Phụ thân..!”

"Vậy còn ngài..?"

Là người chứ không phải cỏ cây, vào giờ phút này Dương Nguyên Lãng cũng có đôi chút cảm động.

Dương Tĩnh đứng ra ngăn cản mọi người, như vậy ông ta chắc chắn phải c·hết không nghi ngờ.

Con người của Dương Tĩnh tàn nhẫn khắc nghiệt thật, nhưng đối với con của ông ta thì thật đúng là tận tâm tận sức, đây là một người cha tốt.

“Nhanh đi đi! Người mà bọn chúng muốn g·iết là ta, bọn họ sẽ không có nhằm vào con đâu!”

Dương Tĩnh mở ra mật đạo, đẩy Dương Nguyên Lãng cùng Vương Việt đi vào.

Mấy năm qua xưng bá Vạn Hoa Vương Triều là chủ ý của Dương Nghị, nhưng không có ai biết, người thực hiện vẫn luôn là hắn, hy vọng sau khi bọn chúng g·iết hắn, sẽ bỏ qua cho Dương Nghị.

“Nghị Nhi! Sau khi rời đi, hãy mai danh ẩn tích!"

"Nhớ lấy, chỉ khi nghe được tin tức chị gái của con còn sống, thì hãy đến Luyện Kiếm Tông tìm kiếm nó, nói rõ ràng kiếp nạn hôm nay Dương gia chúng ta gặp phải.!"

"Còn hãy nói cho nó biết không được quên mối thù diệt tộc hôm nay.!”

“Phụ thân an tâm! Con đã hiểu.!”

Dương Nguyên Lãng gật đầu, ánh mắt có chút phức tạp quay đầu rời đi!

Cũng vậy, chuyện ở đây cũng nên kết thúc, ân oán của hắn cùng Dương gia kéo dài mười mấy năm, cũng nên có lời giải rồi.



“Xẹt! Ầm ầm!”

Dương Nghị sau khi rời đi không lâu, Dương Tĩnh quyết đoán đem Đoạn Long Thạch hạ xuống, bịt kín cánh cửa thông đạo, không ai có thể đuổi theo hai người Dương Nghị được nữa.

“Hắc! Đúng là cha con tình thâm!”

“Mục Vương Gia! Ngài đã đến trễ một bước rồi!”

Dù đối phương mang mặt nạ che mặt, nhưng Dương Tĩnh cũng đã nhận ra thân phận của đối phương từ lâu.

Thần Tàng tam chuyển cường giả, ở Vạn Hoa Vương Triều nơi này, cũng chỉ có một người có thể đạt được đến.

“Không phải! Ta đã đến nơi này từ lâu rồi, nhưng mà ta vẫn không có xuất hiện!”

Mạc Cửu đem mặt nạ tháo xuống, cũng không thèm phải che giấu làm cái gì nữa.

“Đến đây từ lâu..? Tại sao..?” Dương Tĩnh kinh sợ không thôi.

Lấy thân phận cũng như thực lực của Mạc Cửu hiện tại, không cần thiết phải che giấu hắn.

Có điều hắn không hiểu, đã Mạc Cửu đến đây lâu rồi, sao không ra tay tiêu diệt hai cha con bọn họ.

Bộ y không hiểu đạo lý diệt cỏ tận gốc hay sao?

“Hắc! Chuyện đến nước này, ta cũng không có giấu ông nữa..!”

“Sở dĩ Ta không ra tay g·iết hắn, là vì có đại nhân vật muốn tự tay kết liễu hắn, với lại hắn cũng chạy không thoát..!”

Mạc Cửu cười nhạt.

Dương Nghị cũng không tầm thường, những gì mà Dương Tĩnh làm hai năm qua đều là chủ ý của Dương Nghị, hắn đã biết từ lâu.

Một người nguy hiểm như vậy, sao hắn lại có thể để y rời đi cho được kia chứ.

“Đại nhân vật..!”

“Xẹt! Rầm..! Phốc!”

“Ngươi đã biết đủ nhiều, cũng nên lên đường đi..!”

“Yên tâm! Không bao lâu nữa, con trai bảo bối của ngươi sẽ đến tìm ngươi ngay thôi!”

“Phốc..! Ngươi..!”

Dương Tĩnh c·hết không có nhắm mắt.