Đặc biệt là hôm nay cô gái Lý Hàm Chi kia thi triển ra một chút thực lực, làm hắn hoảng sợ như gặp ma một dạng.
Nhẹ nhàng đánh tan khối đá lớn, Chân Khí cực kỳ hùng hậu, hắn nhìn qua Dương Thái Thu thi triển thực lực, cũng không có mạnh như Lý Hàm Chi này đó nha.
Thực lực của cô ta chí ít cũng là Võ Đạo bát trọng, hay Võ Đạo cửu trọng cảnh giới.
Nếu cô ta không chê Dương Nguyên Lãng, nguyện ý làm dâu nhà mình, hắn nằm mộng đều có thể cười tỉnh lại ấy chứ.
“Cô gái tốt!”
Dương Nguyên Lãng khá là im lặng nhìn đám người nhà của mình.
Như bọn họ mà biết, Lý Hàm Chi là người mà Dương Nguyên Sinh đang điên cuồng theo đuổi đến nay cũng không có được thành công như mong đợi.
Còn bị cô gái này vô tình cự tuyệt, không biết mấy người nhà mình sẽ có cái phản ứng gì.
Có còn thân thiện với lại Lý Hàm Chi như hiện tại hay không?
Đó là còn chưa nói đến thân phận Tông Sư gia tộc của cô ta nữa đấy.
“Hừ!”
Dương Nguyên Lãng không có quan tâm đến hai vợ chồng lão già kia, chỉ là lạnh lẽo quan sát Lý Hàm Chi.
Ánh mắt của hắn ngụ ý rất rõ ràng, nếu như còn dám dây dưa ở đây, cũng liền phải c·hết không nghi ngờ.
“Ta..! Ta muốn giống như Hạ Uyển cô nương vậy, là nha hoàn cho công tử!’’
Lý Hàm Chi trong lúc gấp gáp liền buộc miệng nói ra.
Có chút không thể tin, nhưng nàng cũng không hối hận.
Dương Nguyên Lãng là Tiên Thiên Hóa Khí Cảnh cường giả, năm nay y chỉ mới mười tám tuổi mà thôi.
Tương lai không thể hạn lượng, Tông Sư đã là chắc chắn, thậm chí có thể đột phá Thần Tàng cảnh giới.
Có thể làm nha hoàn cho một vị Thần Tàng cảnh giới cường giả cũng không hề tệ.
“Không được! Ta không cần thêm nha hoàn!”
Dương Nguyên Lãng xua tay, nhất quyết cự tuyệt yêu cầu của Lý Hàm Chi.
“Tại sao vậy?”
Lý Hàm Chi có chút ủy khuất.
Nàng là thiên kim đại tiểu thư của Lý gia, Tông Sư gia tộc, từ nhỏ hưởng vô số sủng ái, mọi người vây quanh.
Lấy thân phận của nàng làm nha hoàn cho người khác đã là không thể nào tưởng tượng nổi rồi.
Vậy mà Dương Nguyên Lãng còn chê.
Nhìn xem Hạ Uyển có gì hơn được nàng, luận tu vi nàng là Võ Đạo thập trọng cảnh giới, hơn xa Võ Đạo tứ trọng của Hạ Uyển, luận về nhan sắc nàng cũng cao hơn nhiều Hạ Uyển, ở Bái Quốc này nàng được mệnh danh là đệ nhất mỹ nhân.
Nàng ưu tú như vậy, sao có thể không sánh bằng Hạ Uyển cho được.
“Hắc!”
Một bên đang đứng hầu hạ Hạ Uyển khẽ nhếch môi lên một cái.
Bất bình vì ban đầu bị Dương Nguyên Lãng ép làm nha hoàn đã không còn chút gì.
Nhìn xem, thiên kiêu chi nữ như Lý Hàm Chi còn không được Dương Nguyên Lãng thu nhận, nàng đây thân phận cao hơn cô ta nhiều.
Ba năm rồi nàng mới hơn Lý Hàm Chi một bậc, đương nhiên phải rất vui vẻ rồi.
“Không có tại sao?”
Dương Nguyên Lãng nhàn nhạt lên tiếng.
Nhận Hạ Uyển chỉ là vì cô ta đưa đến Hỗn Nguyên Kinh giúp hắn giải quyết khó khăn trước mắt, nếu không lấy ánh mắt của hắn làm sao thu nhận Hạ Uyển.
Còn Lý Hàm Chi này lại không cần phải nói, thiên phú cũng chỉ là Ngũ Giai Trung Phẩm, khá là bình thường, thực lực không cao.
Chút ít nhan sắc kia chỉ đem đến phiền toái không cần thiết chứ cũng chẳng giúp ích được gì, có ấm đầu mới đi nhận cô ta.
“Đại ca..!”
“Nguyệt Nha Nhi! Em muốn nói cái gì?”
“Đại ca! Em rất thích Hàm Chi tỷ, anh để chị ấy lại chơi với em có được hay không?”
Dương Tư Nguyệt dùng ánh mắt thiên tư vô tà nhìn Dương Nguyên Lãng, như muốn xin hắn cho phép một dạng.
“Cái này..!!”
Nha đầu này là có chuyện gì vậy kìa, sao hôm nay lại đi nói giúp cho người ngoài, không thấy hắn không ưa gì Lý Hàm Chi hay sao.
“Rầm!”
“Đại ca! Cái này cái kia là thế nào? Anh nói một tiếng đi, anh có chịu để chị Hàm Chi ở lại nơi này hay không?”
Dương Tư Nguyệt bão nổi, lớn tiếng chất vấn Dương Nguyên Lãng, một bộ được hay không thì nhanh chóng trả lời đi một dạng.
“Hắc! Nếu như em đã thu nhận cô ta đương nhiên anh sẽ đồng ý rồi!”
Dương Nguyên Lãng cười gượng một tiếng.
Chẳng thể làm sao, hắn đương nhiên là sẽ không đi chọc giận tiểu nha đầu này không vui rồi.
“Đa tạ công tử!’’
“Miễn đi! Từ nay cô đi theo chăm sóc Tư Nguyệt là được!”
Dương Nguyên Lãng trong lòng thở dài, xem ra hắn cũng xem thường Lý Hàm Chi này rồi.
Chỉ trong thời gian ngắn, có thể tìm hiểu được hoàn cảnh gia đình hắn, còn biết được điểm yếu của hắn ở đâu, cô gái này thật lợi hại đó nha.
Chỉ là hắn cũng biết, thân phận cùng nhan sắc của Lý Hàm Chi không bình thường, sau này sẽ đem đến rất nhiều phiền toái cho hắn cũng như cái gia đình này.
Nhưng thôi, đã nha đầu Tư Nguyệt này thích Lý Hàm Chi như vậy, hắn cũng nhắm mắt chấp nhận.
“Vâng! Công tử!”
Lý Hàm Chi vui mừng gật đầu.
Nàng cược đúng rồi, Dương Nguyên Lãng này là một tên sủng muội cuồng ma, chỉ cần làm cho tiểu nha đầu kia vui, phía Dương Nguyên Lãng tuyệt đối không có vấn đề gì.
“Chụt..!”
“Cám ơn đại ca!”
“Gì vậy! Đang ăn cơm!”
Dương Nguyên Lãng rất là ghét bỏ, lấy tay áo lau đi chỗ Dương Tư Nguyệt vừa thơm, dầu mỡ dính đầy chứ có tốt lành gì đâu.
“Hừ!”
Dương Tư Nguyệt chu mỏ lên, nhưng nghĩ đến Dương Nguyên Lãng vừa đồng ý với nàng giữ vị chị gái xinh đẹp này lại nhà, nên cũng đành thôi.
“Hôm nay con có hơi mệt! Mọi người tiếp tục ăn đi, con đi ngủ trước đây!”
“Vậy được! Con nghĩ ngơi sớm đi!”
Dương Nguyên Niên cũng không có nói gì.
Hắn biết hôm nay là ngày đầu tiên Dương Nguyên Lãng theo đoàn đội vào Bất Dạ Sơn săn bắn, chịu không ít mệt mỏi, nghĩ ngơi cũng là nên.
“À! Còn nữa! Trong thời gian con nghĩ ngơi, không cho phép bất kỳ người nào vào trong phòng quấy rầy, dù có bất kỳ chuyện gì xảy ra, hãy để đến sáng mai khi con thức dậy rồi nói!”
Dương Nguyên Lãng căn dặn thêm một câu, cũng không chờ người nhà trả lời, liền đi vào trong phòng của mình khóa trái cửa lại.
“Tình hình hiện nay không có khả quan!”
Dương Nguyên Lãng ngẫm nghĩ.
Lần này tiến đánh Bái Quốc là mười tên Tông Sư cường giả của Lang Tộc, trong đó không ít Đại Tông Sư, bọn họ sau khi dùng huyết thực loài người không ai dám chắc không có đột phá lên Thần Tàng cảnh giới.
Dù ở Dương gia trấn hay Bất Dạ Thành nơi này, chỉ có Tiên Thiên cấp độ Dị Lang Tộc, nhưng không ai bảo đảm không có biến số.
Chỉ cần một tên Tông Sư xuất hiện thôi, cũng đủ đưa hắn tiêu diệt, khả năng này không phải là không thể xảy ra, hắn không thể không chuẩn bị được.
“Muốn hóa giải nguy cơ lần này, ít nhất phải có Đại Tông Sư cảnh, thậm chí phải là Thần Tàng cảnh giới!”
Không có cách nào, hắn hiểu bản thân thực lực của mình hiện tại, đồng cấp cao thủ, người ta có võ kỹ cao siêu, hắn nhiều khả năng đánh không lại, còn vượt cấp khiêu chiến, cũng đừng nên nghĩ đến.
Từ trước đến giờ, hắn vẫn luôn tôn chỉ lấy cảnh giới đè người mà.
“Hệ thống! Nhập Mộng Cảnh!”
Dương Nguyên Lãng trong tay có hơn hai mươi ngàn viên Linh Thạch, đổi ra Điểm Mộng Đạo cộng thêm dư thừa trước đây cũng có hai mươi mốt ngàn, trừ đi một ngàn còn hai mươi ngàn.
Với hắn mà nói con số này cũng không đáng là bao.
“Tiêu hao một ngàn Điểm Mộng Đạo! Túc Chủ chuẩn bị nhập Mộng Cảnh..!”