Mộng Đạo Trường Sinh

Chương 29: Tiềm Chất Phản Diện



Chương 29: Tiềm Chất Phản Diện

“Thời gian đếm ngược, xin Túc Chủ chuẩn bị..!”

“Ba..! Hai..! Một..!”

“Bắt đầu..!”

...

“Lần này ta lại đóng vai nhân vật gì nữa đây?”

Dương Nguyên Lãng mở mắt ra, truyền tống làm cho hắn có chút choáng váng, nhất thời còn chưa thích ứng được.

“Không phải chứ! Tam công tử của Luyện Kiếm Tông???”

Tiếp thu trí nhớ, Dương Nguyên Lãng đầy đầu đều là chấm hỏi.

Hệ thống lần này cũng quá ra sức một chút đi.

Thân thể này tên là Hoàng Khiêm, con thứ ba của Luyện Kiếm Tông tông chủ Hoàng Chí Quốc, năm nay mười sáu tuổi, cũng là Tiên Thiên Hóa Khí Cảnh cường giả, sắp bước vào Tông Sư cảnh giới.

Có gia thế khủng, nên từ nhỏ Hoàng Khiêm đã không xem ai ra gì.

Y cũng được coi là một ác bá bên trong Luyện Kiếm Tông.

Khi nam bá nữ không chuyện xấu nào không làm, bên trong Luyện Kiếm Tông người người bất bình, muốn ra tay t·rừng t·rị hắn, nhưng vì hậu trường của hắn quá cứng rắn, cho nên đến giờ vẫn bình an vô sự.

“Hệ thống! Bộ ngươi nhìn ta có tư chất phản diện hay sao?”

Dương Nguyên Lãng rất là bất bình với sự sắp đặt của Hệ thống.

Cả ba lần, hắn đều vào vai phản diện.

Lần thứ nhất Dương Nghiệp Khôi, là ác nô, vì tăng cường thực lực hại không ít người bên trong Dương gia, sau cùng còn lấy cây ba trăm năm nhân sâm bỏ trốn, kết cục c·hết bên dưới vực sâu.

Lần thứ hai là vào vai Dương Nghị, con của Dương Tĩnh, không việc ác nào không làm, thậm chí vì tài nguyên tu hành, không tiếc nhấc lên Vạn Hoa Vương Triều đại chiến, kết quả không đến hai năm, đã rơi vào hoàn cảnh tự bạo bỏ mình.



Lần này tàn nhẫn hơn, Luyện Kiếm Tông tam thiếu gia, tính cách ngoan độc từ nhỏ, mười sáu năm nay n·gười c·hết trong tay của hắn không dưới mấy ngàn người mà tính.

Kế tiếp theo đây, hắn ở trong thân thế này, vì muốn tăng lên thực lực, con số mạng người chắc gấp mười lần có hơn.

Dương Nguyên Lãng rất muốn nói với Hệ thống, hắn không muốn làm phản diện, hắn muốn làm một lần anh hùng có được hay không.

Nhưng đáng tiếc, mặc cho Dương Nguyên Lãng kêu gào thế nào, vào bên trong Mộng Cảnh, Đạo Mộng Hệ Thống sẽ không có đi quan tâm đến hắn.

Trừ khi hắn ngủm củ tỏi, khi đó Hệ Thống mới vang lên âm thanh nhắc nhở Mộng Cảnh kết thúc.

“Ấy da! Nhiều khi phản diện cũng không phải là không có chỗ tốt!”

Dương Nguyên Lãng đứng lên, nhẹ nhàng ve cằm.

Làm nhân vật chính, anh hùng hảo hán là tốt thật, vận khí nhiều khi cũng được ông trời chiếu cố, nhưng mà bị hạn chế bởi đạo đức quá nhiều, không làm được cái này, không làm được cái kia, bó tay bó chân.

Đâu giống như phản diện, muốn làm cái gì liền làm cái đó, muốn g·iết người nào liền g·iết người đó, ai dám có ý kiến liền thịt luôn đối phương, như vậy không thoải mái hay là sao?

“Cốc..! Cốc..! Cốc!”

“Khiêm Nhi! Đã tỉnh lại chưa?”

“Mẫu thân! Con đã tỉnh, mời ngài vào!”

Hoàng Khiêm nhanh nhẩu chạy ra bên ngoài mở cửa ra.

Người đến là Phương Tố Trân, mẹ của Hoàng Khiêm, phu nhân của Luyện Kiếm Tông chủ, cũng là chỗ dựa lớn nhất của Dương Nguyên Lãng hắn sau này.

Có thể đột phá Tông Sư hay Thần Tàng cảnh giới hay không, đều phải dựa vào Phương Tố Trân này rồi.

“Ân! Khí sắc không tệ, đêm qua nghỉ ngơi khá tốt đó chứ!”

Phương Tố Trân đi vào bên trong phòng, nhàn nhạt lên tiếng nói.

“Mẫu thân! Cũng..! Cũng không tệ lắm!”



Dương Nguyên Lãng giả bộ rất xấu hổ.

Đêm qua Hoàng Khiêm cưỡng ép một nữ đệ tử qua đêm cùng hắn, sáng sớm liền cho người đem ra bên ngoài, dù hắn làm việc khá kín đáo, nhưng cũng hiểu không thể qua mặt được Phương Tố Trân.

“Khiêm Nhi! Chơi đùa cũng không có sao, nhưng không thể nào bỏ qua tu hành được!”

Phương Tố Trân lắc đầu, lần nào mà nàng không đi chùi đít cho thằng con này.

“Mẫu thân! Con đương nhiên hiểu, nhưng ngài cũng biết, lấy thiên phú của con.!”

Dương Nguyên Lãng nói chậm lại.

Xuyên qua thân thể này, hắn từng nhớ kiểm tra qua, thiên phú cũng thường thường không có gì lạ, không muốn nói là kém cỏi nhất.

Không hiểu Hệ Thống kia sắp đặt như thế nào, thiên phú tu luyện của hắn mỗi lần xuyên qua cũng đều giống như hắn tại bên ngoài Viên Hoang Đại Lục một dạng, đều là Cửu Giai Hạ Phẩm rác rưởi.

Lấy thiên phú này, không phải có hàng đống tài nguyên của Phương Tố Trân cùng Luyện Kiếm Tông bồi đắp lên, bây giờ hắn ngay cả Tiên Thiên còn chưa đến đó chứ.

“Điều này mẹ đã biết, mẹ cũng đã giúp con giải quyết rồi! Con tự mở ra xem đi!”

“Thanh Liên Chi Căn?”

Mở chiếc hộp ngọc ra, Dương Nguyên Lãng có chút trợn mắt.

Bảo vật này đương nhiên hắn đã gặp qua, lần trước khi xuyên vào Dương Nghị, hắn chính là được Dương Tĩnh đưa cho Thanh Liên Chi Căn để tăng cường thiên phú từ cửu giai lên lục giai.

Cũng là dựa vào lục giai thiên phú, hắn mới từ trong vòng hai năm thời gian, tại Võ Đạo thất trọng một đường đến Tiên Thiên Hóa Khí Cảnh đó chứ.

Nghe Dương Tĩnh nói, bảo vật đó là do chị gái Dương Tĩnh của hắn đưa về.

Ấy! Dương Ngọc Hoàn!

Trước khi c·hết Dương Chí có nói qua Dương Ngọc Hoàn đã gặp chuyện không may.

Cũng không biết hiện tại cô ta ra sao rồi, có thật sự đ·ã c·hết hay là không?



“Ân! Chính là Thanh Liên Chi Căn!”

Trước đó Dương Ngọc Hoàn không biết điều, có được Thanh Liên Chi Căn, nhưng lại che giấu tông môn, đưa trở về cho thằng em trai phế vật kia của mình ăn mất.

Mới dẫn đến một loạt chuyện phiền toái về sau.

Nhưng trước khi Dương Ngọc Hòan c·hết đi, nàng cũng kịp biết được tin tức về nơi sinh trưởng của Thanh Liên Chi Căn, nên đã cho người đem nó về.

“Mẫu thân! Ngài đối với con thật quá tốt đi!”

Dương Nguyên Lãng cảm động không thôi.

Theo như hắn biết thì Phương Tố Trân thiên phú cũng chỉ ở ngũ giai mà thôi, tu luyện vài trăm năm, mới đạt đến Luyện Thần trung kỳ cảnh giới.

Thanh Liên Chi Căn này đối với bà ta vẫn có tác dụng rất lớn, nếu như sử dụng, có thể đem thiên phú của mình từ ngũ giai đề thắng lên Tứ Giai, sau này đột phá Động Hư Tôn Sư cũng sẽ dễ dàng hơn đôi chút,.

Nhưng bà ta lại không sử dụng, lại đưa nó cho hắn, người đàn bà này thật sự quá yêu thương con của mình, có thể nói chiều con thành hư cũng không quá.

“Con là đứa con duy nhất của ta, ta không đối xử với con tốt thì đối xử với ai nữa!”

Phương Tố Trân rất là cưng chiều vỗ nhẹ lên đầu của Dương Nguyên Lãng.

"Ấy! Đa tạ mẫu thân!"

Lần trước hắn có Dương Tĩnh quan tâm hắn hết mực, lần này lại có Phương Tố Trân.

Số của hắn đúng là rất tốt, có đủ cha mẹ cưng chiều hết mực.

“Khiêm Nhi! Bảo vật mẹ cũng đã giao cho con rồi, đây là chín viên Chân Huyền Đan, con phải nhân lúc Chân Linh Trì mở ra, đột phá cho bằng được Tông Sư cảnh, có biết hay không?”

“Đã biết thưa mẹ!” Dương Nguyên Lãng ra sức cam đoan.

Thanh Liên Chi Căn có thể trợ giúp bản thân tăng lên đến Lục Giai Thiên Phú, còn Chân Huyền Đan là đan Dược trọng yếu nhất đột phá Tông Sư cảnh giới.

Một viên có thể gia tăng ba thành xác suất đột phá, nơi đây có tận chín viên, dù sử dụng phía sau Đan Dược sẽ giảm đi nhiều công dụng, nhưng đã quá đủ cho hắn đột phá Tông Sư cảnh giới.

“Vậy thì tốt! Chờ con đột phá Tông Sư sau, đi vào Chân Linh Trì bế quan, ít nhất sau khi ra phải đột phá đến Trung Vị Tông Sư cho mẹ!”

Chân Linh Trì là thánh địa tu hành của Luyện Kiếm Tông, ba năm mở ra một lần, một lần kéo dài ba tháng tùy theo sự kiên trì của võ giả.

Kiên trì càng lâu, đạt được lợi ích thì càng lớn, trong lịch sử có Tông Sư sơ kỳ chỉ vào Chân Linh Trì kiên trì đủ ba tháng, khi rời đi đã là Thượng Vị Tông Sư cảnh.