(P/s: Các bạn đọc đủ 30c có thể ra bên ngoài phần giới thiệu đánh giá truyện 5* giúp đỡ tác giả một chút, cảm ơn các bạn rất nhiều!)
Nhưng con của nàng thì lại khác, cũng không hiểu thế nào, nó vừa tu hành liền thông thạo Hỗn Nguyên Kinh, không mất bao lâu liền tu đến viên mãn, dù thiên phú của nó cực tệ, còn thua kém cả nàng nữa.
Nàng đem chuyện này báo đi lên cho phụ thân, ông ấy cũng khá ngạc nhiên, cũng cho là Hoàng Khiêm có duyên với bộ công pháp này, có duyên với Côn Bằng Tông, nên mới chỉ thị cho nàng bồi dưỡng Hoàng Khiêm.
“Mẹ! Vậy khi con đột phá đến Thượng Vị Tông Sư?”
Dương Nguyên Lãng rất là kích động.
Hắn tạm thời còn không mong mình có được Đế Kinh gì đó, nhưng Bắc Minh Thánh Pháp lại có lực hấp dẫn vô cùng lớn, có thể đem tu vi cao hơn bản thân một đại cảnh giới luyện hóa cho mình dùng, có được nó, tu vi của mình có thể nói là sẽ lên như t·ên l·ửa.
Thần Tàng cái gì?
Đạo Thai cái gì?
Chí ít trong vòng mười năm này, hắn cũng phải tu hành đến Luyện Thần Cảnh Giới a.
“Dĩ nhiên! Chỉ cần con đột phá đến Thượng Vị Tông Sư, Bắc Minh Thánh Pháp sẽ ngay lập tức truyền cho con!”
Có lẽ nó không có biết, chỉ chờ khi nó đột phá Tông Sư cảnh, liền ngay lập tức có được thân phận là nội môn đệ tử của chủ phong Côn Bằng Phong.
Cũng đã có tư cách học tập Bắc Minh Thánh Pháp, cao hơn là Côn Băng Thôn Thiên Quyết vẫn là có thể.
“Cám ơn mẹ!”
“Được! Vậy con hãy cố gắng tu hành đi!”
Phương Tố Trân hết sức hài lòng.
Đứa con này nàng hiểu rất rõ, thường ngày đúng là có đôi chút ham chơi, nhưng một khi nó nghiêm túc lên, chắc chắn sẽ làm đến cùng.
Nàng vô cùng chờ mong, khi mình đưa Hoàng Khiêm quay trở lại Côn Bằng Tông, những người trước kia dùng mắt chó xem thường nàng sẽ kinh ngạc đến như thế nào đây?
“Vâng! Con đã biết rồi!”
Đưa Phương Tố Trân rời đi, Dương Nguyên Lãng vẫn còn không hết kích động, vốn chỉ đặt mục tiêu trong vòng mười năm tu luyện đêm Thượng Vị Tông Sư rồi trở về, nhưng bây giờ nghe được đến tin tức động trời từ miệng của Phương Tố Trân, mục tiêu của hắn đã hoàn toàn khác rồi.
Với tham vọng cực lớn nắm trong tay một bộ công pháp có thể nhanh chóng gia tăng tốc độ đột phá cảnh giới của mình, Dương Nguyên Lãng không chút do dự vùi đầu vào bế quan tu hành.
Không can thiệp bất kỳ chuyện gì bên ngoài.
Hành động của Dương Nguyên Lãng lần này cũng là mang đến bình yên hiếm thấy bên trong Luyện Kiếm Tông, mọi người cực kỳ ngạc nhiên, đã ba tháng thời gian trôi qua rồi, nhưng mà tam thiếu gia vẫn không có rời khỏi tu luyện thất.
“Tam công tử bế quan?”
“Ngươi nghe ai nói!”
“Tin tức có thực hay không?”
“Hoàn toàn không sai! Nghe nói tam công tử thả ra bên ngoài lời nói, lần này y không đột phá được Tông Sư cảnh, thề không xuất quan!”
“Ha ha ha! Như vậy là quá tốt rồi..!”
Sau khi nghe ngóng được tin Dương Nguyên Lãng đang bế quan thì mọi người mừng thầm, nhất là đám nữ đệ tử, bọn họ cuồng hoan ba ngày ba đêm, thầm cầu mong Dương Nguyên Lãng bế quan thất bại, c·hết bên trong luôn, y mới không có tiếp tục ra bên ngoài tai họa bọn họ.
...
“Ong..! Rắc..!”
Tuy nhiên, ngày vui không được bao lâu, vì bên trong tu luyện thất Dương Nguyên Lãng đã mở mắt ra, thân thể cũng phát ra chấn động liên hồi, đôi mắt của hắn hiện tại như hai chiếc đèn pha mini, nơi nào chiếu đến, vạn vật đều không thể tránh khỏi.
“Linh Khí Hóa Lỏng, Chân Nguyên thành hình, ta thật sự đã bước chân vào Tông Sư cảnh giới!”
Vận chuyển Hỗn Nguyên Kinh, đem bất an năng lượng bên trong cơ thể trấn áp lại, Dương Nguyên Lãng trong lòng mừng thầm.
Ở bên ngoài hiện thực thế giới bên kia, hắn là đạt được đến Tiên Thiên Hóa Khí Cảnh tối đỉnh, tuy nhiên làm nhiều lần xung kích, vẫn không đột phá được Tông Sư.
Suy cho cùng là thiên phú hắn kém, không có tài nguyên, thiên địa linh khí cũng mỏng manh vô cùng.
Nhưng ở Thần Hoang Cổ Địa nơi đây, mọi chuyện đã hoàn toàn khác, những thứ mà hắn thiếu sót, nơi này đều có, ở hoàn cảnh như vậy còn không đột phá được Tông Sư, đúng là không có thiên lý.
Phương Ngôn là Đạo Thai viên mãn cường giả, đối với khí tức trên người của Hoàng Khiêm cảm nhận được rõ ràng, huống gì Hoàng Khiêm cũng không có ý định che giấu.
“Ngôn thúc! Ta không có làm lỡ thời gian đó chứ?”
Phương Ngôn này theo như trí nhớ thì là người đi theo chăm sóc Hoàng Khiêm từ nhỏ đến lớn.
Là do mẹ của hắn phái đến làm bảo hộ riêng.
Bây giờ đã biết được xuất thân của bà ấy, hắn cũng hiểu được Phương Ngôn này nhiều khả năng là người đến từ Phương gia.
Nhìn tuổi tác cũng không nhỏ, vẫn chưa đột phá nổi Luyện Thân Cảnh, nói rõ ở bên trong Phương gia, Phương Ngôn cũng không phải nhân vật quan trọng gì.
“Công tử! Không có, vẫn còn thời gian ba ngày nữa!”
Phương Ngôn cung kính hội báo.
Ba ngày sau chính là ngày Chân Linh Trì chính thức mở ra, Hoàng Khiêm bây giờ xuất hiện vẫn còn chưa có muộn.
“Vậy sao?”
Từ Tiên Thiên Hóa Khí Cảnh đến Tông Sư cảnh giới hắn phải mất ba tháng thời gian, đó là dựa vào đan dược cùng thiên phú tăng lên, như vậy cũng là đủ thấy môn công pháp Hỗn Nguyên Kinh này có bao nhiêu chậm chạp.
“Trong thời gian qua..?”
“Hồi công tử! Trong thời gian ngài bế quan Luyện Kiếm Tông không xảy ra chuyện gì lớn, chỉ là nhiều đệ tử lén lút bàn tán về ngài với nhiều lời lẽ không hay!”
“Còn vấn đề gì khác nữa không?”
Không mấy ngạc nhiên.
Với danh tiếng của Hoàng Khiêm trước đó, đám người kia có thể nói được lời hay ý đẹp thì đúng là Mặt Trời mọc đằng tây.
“Công tử! Đây là danh sách lần này đi vào Chân Linh Trì, mời ngài xem qua!”
Phương Ngôn cũng rất biết ý, nói ra những tin tức mà Hoàng Khiêm quan tâm!
“Hả! Dương Chí? Chân Truyền Đệ Tử?” Dương Nguyên Lãng gương mặt âm trầm lại.
Bên trên chín cái tên, tên của hắn đứng đầu không có gì phải bàn cãi, tuy nhiên cái tên Dương Chí này lại xếp thứ hai, theo sau hắn, còn danh tự Chân Truyền Đệ Tử nữa.
Chỉ là Tông Sư cảnh thôi mà, ai lại dám đi phong tên Dương Chí này là Chân Truyền Đệ Tử vậy.
“Công tử! Ngài có điều không biết, không lâu trước đây, Dương Chí đã lấy nhị tiểu thư Hoàng Sam làm vợ, vì khi ấy ngài vẫn đang bế quan, cho nên không ai thông báo với ngài cả, thân phận hiện tại của y..!”
“Là anh rể của ta chứ gì?”
“Đúng..! Đúng là như vậy..!”
Phương Ngôn kinh dị nhìn qua Hoàng Khiêm trước mắt này.
Không phải trước đó Hoàng Khiêm vẫn rất thưởng thức Dương Chí hay là sao, sau khi nhập tông, nhiều thủ đoạn mà Hoàng Khiêm dùng sau này đều là do Dương Chí dạy.
Sau này Dương Chí bị Dương Ngọc Hoàn nhìn chằm chằm, cũng là Hoàng Khiêm giúp Dương Chí giả c·hết mới qua được một kiếp.
Hai người vốn khá là thân thiết mà, sao lần này xuất quan, hắn cảm thấy tháo độ của Hoàng Khiêm đã khác.
“Đi thôi!!”
“Xẹt..! Xẹt..!”
“Nhìn kìa! Đó là Tam Thiếu Chủ!”
“Y đã xuất quan!”
“Trông khí tức của Tam Thiếu Chủ, giống như đã đột phá Tông Sư cảnh rồi!”
“Hắc! Lần này y xuất quan, lại có nhiều người không may rồi..!”
“Xem kìa, hướng mà Tam Thiếu Chủ đi đến là Tinh Kiếm Phong?”
“Đó không phải là dãy núi của Dương Chí sư huynh sao?”
“Ha ha! Lần này coi bộ có trò hay để xem!”
Là danh nhân mang tiếng ác cực lớn trong Luyện Kiếm Tông, dĩ nhiên mọi hành động của Hoàng Khiêm đều được mọi người chú ý một cách gắt gao, sợ không cẩn thận chọc phải hắn thì tiêu đời.
Nhưng khi thấy Hoàng Khiêm một bộ giận dữ đi đến Tinh Kiếm Phong, mọi người liền mừng rỡ ra mặt.