Mộng Đạo Trường Sinh

Chương 68: Gặp Lại Phương Tố Trân



Chương 68: Gặp Lại Phương Tố Trân

Thậm chí nếu muốn, cũng có thể đem một phần đại địa của Thần Hoang Cổ Địa cắn nuốt, uy lực vô cùng kinh khủng.

Tuy nhiên Côn Bằng Thôn Thiên Quyết cảnh giới viên mãn này từ khi Côn Bằng Đại Đế không còn, hàng trăm ngàn năm qua Côn Bằng Tông đã không còn có người đem môn công pháp này tu luyện đến viên mãn.

Đệ nhất Thánh Tử Lý Trường Sinh, người được xem là đệ nhất thiên tài của Côn Bằng Tông hàng ngàn năm trở lại đây, có Đế Giai Thiên Phú, nghe nói cũng chỉ đem Côn Bằng Thôn Thiên Quyết tu luyện đến đại thành mà thôi.

Dù vậy, Lý Trường Sinh cũng đã được dự định trở thành Tông Chủ Côn Bằng Tông đời tiếp theo, chỉ cần y đột phá đến Thánh Vương Cảnh, Tông Chủ hiện tại là Tống Nhật chắc chắn sẽ thoái vị nhượng hiền.

“Là Vô Cực Đại Đạo Kinh giúp đỡ sao?”

Dương Nguyên Lãng lâm vào trầm tư.

Công pháp tu hành ở thế giới này không thể mang ra thế giới thật, trừ phi hắn không chọn tu vi mà chọn công pháp võ kỹ.

Tuy nhiên công pháp võ kỹ mà hắn tu luyện bên ngoài lại không bị hạn chế đó, nơi đây hắn vẫn có thể tu hành Vô Cực Đại Đạo Kinh một cách bình thường, cũng dựa vào bộ kinh thư này, lĩnh ngộ công pháp khác.

Đây chính là sự khủng bố của Vô Cực Đại Đạo Kinh, hắn nghĩ mình có thể trong vòng mười năm, đột phá Côn Bằng Thôn Thiên Quyết viên mãn, là do bản thân có tu hành Tạo Hóa Vô Cực Kinh mà ra.

Âu cũng là điều dễ hiểu, Côn Bằng Thôn Thiên Quyết tính ra cũng chỉ là một đạo bên trong mấy ngàn đạo pháp, chỉ cần là đạo, liền sẽ không thoát được Vô Cực Đại Đạo Kinh suy diễn.

“Rắc.! Rắc.!”

“Cũng đã đến lúc hoạt động gân cốt rồi!”

Dương Nguyên Lãng đứng lên, toàn thân xương cốt vang lên liên hồi, hắn không chút do dự đi ra sơn động đã gắn bó với hắn suốt mười năm này.

Côn Bằng Thôn Thiên Quyết đã tu hành đến viên mãn, giờ cũng là lúc hắn thi triển quyền cước của mình.

Trước đó vì thời gian quá gấp không cho phép, hắn liền liều mạng dùng Bắc Minh Thánh Pháp hấp thụ tu vi cao hơn mình mà không nghĩ đến hậu quả.

Nhưng lần này đã khác, hắn có chín mươi năm có thể tu hành, còn có Vô Cực Đại Đạo Kinh cùng Côn Bằng Thôn Thiên Quyết phụ trợ, lo gì không đột phá được đến Động Hư hay Thánh Cảnh.

“Ấy! Còn cái tên Lương Khố kia đâu?”



Dương Nguyên Lãng thả ra thần niệm tra xét xung quanh, gần khu vực của hắn đúng là không có xuất hiện Lương Khố.

Tên đó sau khi đưa hắn vào Vạn Yêu Quật, liền bỏ mặt hắn ở bên trong này tu hành công pháp, còn mình thì chạy đi nơi nào không hay, vậy mà còn nói là đi theo hộ đạo cho mình, theo hắn thấy, tên Lương Khố đó đi tìm biện pháp đột phá Đại Thánh Cảnh thì đúng hơn.

“Vậy cũng tốt!”

Không có Lương Khố ở bên cạnh nhìn chằm chằm, hắn cũng có thể dễ dàng thi triển quyền cước mà không cần phải đề phòng khắp nơi tên Lương Khố đó.

“Rầm rầm! Phốc!”

“Lương Sinh công tử! Xin hãy cứu mạng!”

“Phương Tố Trân? Sao bà lại ở đây?”

Dương Nguyên Lãng vô cùng ngạc nhiên.

Một kiếp Hoàng Khiêm kia, từ khi hắn bạo thể bỏ mình, nhân duyên giữa hắn cùng Phương Tố Trân cũng đã kết thúc từ đó.

Chuyển sinh lần này chắc sẽ không còn có cơ hội gặp nhau, hắn cũng tránh đi điều tra về Phương Tố Trân.

Thế quái nào hắn đã đi đến Vạn Yêu Quật nơi đây, vẫn gặp người đàn bà này cùng Phương Túng thế này.

“Ầm ầm!”

“Lương Sinh công tử! Xin ngài hãy ra tay cứu mạng trước! Nếu như ngài có chuyện gì cần biết, ta nguyện ý trả lời tất cả!”

Phương Tố Trân nhìn người đàn ông mà mình thương yêu đang bị Hổ Đầu Thú t·ấn c·ông, trong lòng không khỏi nóng như lửa đốt.

Đối phương là Động Hư cảnh thứ hai Luyện Hư cảnh, trong khi Phương Túng vẫn còn đang b·ị t·hương trên người, thật không phải là đối thủ của Hổ Đầu Thú kia đâu.

“Cũng phải!”



“Khốn Thánh Tác! Khốn cho ta!”

“Xẹt..!"

"Ong..!”

“Rầm rầm!"

"Ầm ầm!”

“Khốn Thánh Tác! Ngươi là người Lương gia?”

Hổ Đầu Thú kinh hãi gần c·hết.

Bên trong Vạn Yêu Quật này, thậm chí toàn bộ Thần Hoang Sâm Lâm, Yêu Thú bọn họ không sợ bất kỳ thế lực nào, duy chỉ có Lương gia là ngoại lệ, không phải Lương gia mạnh đến thế nào, mà là vì Lương gia có Khốn Thánh Tác.

Khi đối đầu với những thế lực khác, đánh không lại thì chạy, ép vào đường cùng bọn họ liền tự bạo cùng đối phương đồng quy vu tận.

Tuy nhiên khi gặp Khốn Thánh Tác lại không có tách dụng, nói ra Hổ Đầu Thú bộ tộc bọn họ mấy chục vạn đầu, trên năm vị Tiểu Thánh Cảnh, đều là bị Khốn Thánh Tác bắt về đây.

Cũng may bọn họ nghe nói Khốn Thánh Tác chế tác cực kỳ khó khăn, bên trong hàng trăm hàng ngàn Thánh Giai Binh Khí, chỉ chế tác được một vài cái.

Tên thanh niên này nắm trong tay Khốn Thánh Tác, vậy cũng có nghĩa tên này là dòng chính của Lương gia, còn có địa vị không hề thấp, xem ra lần này mình đã không gặp may rồi.

“Một đầu Động Hư Luyện Hư cảnh, có thể giúp ta đột phá Động Hư cảnh hay không?”

Chắc là cũng khó, công pháp hắn tu hành là Côn Bằng Thôn Thiên Quyết, cần năng lượng cực kỳ khủng bố, phải tầm chục đầu như vậy thì may ra.

Đây cũng là hắn đã thông hiểu cảnh giới bên trong Vô Cực Đại Đạo Kinh, đột phá vốn không có bình cảnh, chứ là người khác thì còn khuya ấy.

“Ấy! Mình thật ngốc!”

Còn Đan Dược trước khi đi chuẩn bị đâu.

Mấy loại như Động Hư cảnh Đan Dược hắn lấy một đống.



Lương gia là Luyện Đan Thế Gia, cũng là thế lực luyện đan lớn nhất tại Côn Bằng Tông, nên chuyện hắn lấy đi một lượng lớn đan dược không ai có ý kiến.

“Đa tạ Lương Sinh công tử ra tay tương trợ!”

Cả Phương Túng cùng Phương Tố Trân đều là thở ra một hơi.

Bọn họ xem như đánh cược đúng, Lương Sinh này tu vi không ra sao, nhưng mà trong tay bảo bối lại có rất là nhiều, đối phó với một đầu Luyện Hư Cảnh Yêu Thú là không có vấn đề gì.

“Được rồi, nói ra đi, vì sao hai ngươi lại ở nơi này, trước đó gặp mặt không phải ở Luyện Kiếm Tông hay sao?”

Dương Nguyên Lãng quay lại.

Dù sao hai người bọn họ cũng có mấy năm làm mẹ con, duyên phận cũng không có cạn.

“Lương Sinh công tử! Không giấu gì ngài, Luyện Kiếm Tông đã bị người ta hủy diệt, ta cùng Phương Túng không hoàn thành được nhiệm vụ, trở lại gia tộc đã bị phạt vào bên trong Vạn Yêu Quật này một trăm năm!”

Phương Tố Trân khá là thương cảm, từ ngày con của nàng c·hết, địa vị của nàng ở Phương gia cũng là rơi xuống ngàn trượng, phụ thân thậm chí còn không có nhìn nàng lấy một lần.

“Ai đã hủy đi Luyện Kiếm Tông?”

Ách!

Hắn nhớ người hủy đi Luyện Kiếm Tông cũng có hắn một phần, là hắn đem mười mấy tên Luyện Thần cảnh của Luyện Kiếm Tông nuốt hết chứ không phải ai khác.

Nhưng hắn nhớ khi hắn bỏ mình, Luyện Kiếm Tông vẫn còn một tên Khuy Hư Cảnh Hoàng Cương cơ mà.

“Hồi Lương Sinh công tử! Luyện Kiếm Tông là do Dương Chí hủy đi!”

“Dương Chí?”

Mình lại nghe được cái tên đáng ghét này một lần nữa rồi.

Bà mẹ nó, Dương Ngọc Hoàn, cô thật là vô dụng, g·iết một tên Dương Chí thôi mà cũng làm không xong, còn mạnh miệng nói mình là Thánh Nữ của Vô Tình Tông nữa chứ.

“Lương Sinh công tử! Có lẽ công tử không có biết, bây giờ Dương Chí đã là Thánh Tử của Vạn Kiếm Tông, địa vị cùng thực lực của y hiện tại vô cùng siêu nhiên!”