“Nơi chúng ta đang sống, gọi là Viên Hoang Vực, còn gọi là Viên Hoang Giới, nhưng ngoài Viên Hoang Giới ra, xung quanh còn có mấy chục tòa tu hành thế giới nữa, gọi chung lại là một cái Tinh Vực.”
“Chỉ vì Viên Hoang Giới chúng ta là khối Đại Lục lớn nhất, nên phiến Tinh Vực này liền lấy tên của Viên Hoang Giới chúng ta đặt tên cho phiến Tinh Vực này, gọi là Viên Hoang Tinh Vực!”
Hòa Kiều ánh mắt có vài phần quái lạ nhìn qua Dương Nguyên Lãng.
Hắn không hiểu, những kiến thức căn bản như thế này Dương Nguyên Lãng còn không có biết, làm sao lại có thể tu hành đến cảnh giới kinh khủng như thế này kia chứ?
“Đi thôi!”
“Xẹt!”
Dương Nguyên Lãng cũng không nói nhảm nữa, dùng Thánh Lực bao phủ Hòa Kiều, cưỡng ép hắn rời khỏi Viên Hoang Giới, tiến vào Tinh Không bao la.
Hắn không hề ngốc, biết được rõ ràng ở khu vực này ngoài Viên Hoang Giới ra còn có nhiều tinh cầu tu luyện văn minh khác.
Kém hơn đôi chút cũng không có sao, hắn có thể c·ướp vài cái thế giới tài nguyên, thế nào cũng đủ Điểm Mộng Đạo cho hắn sử dụng mà.
‘Quả nhiên là Thánh Cảnh!’ Hòa Kiều trong lòng âm thầm kinh hãi.
Nếu nói trước đó hắn chỉ nghi ngờ Dương Nguyên Lãng có phải là Thánh Cảnh cường giả hay không thì hiện tại đã không còn nữa.
Khí tức mà Dương Nguyên Lãng phát ra, làm cho hắn không có lấy chút dũng khí nào phản kháng, linh hồn cũng run rẩy vô cùng, hắn hiểu người thanh niên trước mặt mình đây thực lực đã không còn là hắn có thể đối phó nổi.
“Xẹt! Xẹt!”
Dương Nguyên Lãng cũng không có suy nghỉ gì nhiều, nhắm ngay khối Đại Lục gần với lại Viên Hoang Giới nhất là Vân Minh Đại Lục bay đến, khoảng cách mấy chục ngàn năm ánh sáng, với Đại Thánh Cảnh như hắn cũng không có đáng là bao, vài ngày thì đã đặt chân lên được khối Đại Lục này rồi.
“Xẹt!”
“Ân! Chuyện gì vậy?”
Dừng chân trên khối Vân Minh Đại Lục này, Dương Nguyên Lãng không khỏi nhíu mày thật sâu.
Thần niệm của hắn đã thả ra bên ngoài, khắp nơi Vân Minh Đại Lục này đều là chốn hoang tàn, không một người sống, yêu thú cũng tuyệt tích, cái mà hắn quan tâm là Linh Thạch, Linh Mạch hay Thiên Tài Địa Bảo càng là không thấy một viên.
Cả khối Đại Lục này giống như đã bị người ta c·ướp sạch đi một lần.
Dù cũng làm nghề cường đạo, nhưng nhìn thủ pháp của đối phương, hắn có chút tự thẹn không bằng.
Đối phương ra tay tàn nhẫn quá, dã man quá, nếu có thể gặp được, hắn cũng muốn được bái sư học thêm chút đỉnh.
“Thành Chủ đại nhân! Theo suy đoán của thuộc hạ! Vân Minh Đại Lục nơi này có lẽ đã gặp phải Tinh Không Đạo Tặc rồi!”
“Tinh Không Đạo Tặc?”
“Vâng! Là Tinh Không Đạo Tặc!”
“Đám người này hoành hành tại các Tinh Vực, thậm chí đến gần các Ngân Hệ xung quanh, gặp phải những đoàn Phi Thuyền, liền sẽ c·ướp b·óc t·rấn l·ột, gặp được Tinh Vực xa xôi, nếu điều tra bên trong không có cường giả bảo hộ, bọn chúng sẽ đi vào tiến hành c·ướp b·óc trên từng khối Đại Lục, đem hết tài nguyên thu về, nhân loại cùng Yêu Thú sẽ được bắt lại bán cho những thương hội khác làm nô lệ, mỗi một khối Đại Lục bọn chúng đi qua, không bao lâu nơi đó liền sẽ thành hành tinh c·hết!”
Hòa Kiều nghĩ Dương Nguyên Lãng tuổi còn trẻ, lại có tu vi kinh khủng như thế này, chắc cũng xuất thân từ đại thế lực trong những Ngân Hệ lớn, theo lý những chuyện này y đều rõ trong lòng bàn tay mới đúng, nhưng mà thái độ vừa rồi giống như Dương Nguyên Lãng không biết gì về Tinh Không Đạo Tặc cả, điều này làm cho hắn có đôi chút nghi hoặc. Nhưng hắn cũng thức thời, không dám hỏi nhiều.
“Thực lực của những đám Tinh Không Đạo Tặc này như thế nào?”
“Hồi Thành Chủ đại nhân! Có thể ở Tinh Không thành lập một băng c·ướp, tu vi thấp nhất cũng phải là Luyện Thần Cảnh, cao nhất có thể là Thánh Vương Cảnh!”
Luyện Thần Cảnh chỉ là cất bước, vì trong Tinh Không áp lực cùng nguy hiểm cực lớn, không có Luyện Thần Cảnh tu vi là không thể nào tự do hành động qua lại được.
Nhưng ở trong những Tinh Không Đạo Tặc cường đại, Luyện Thần Cảnh chỉ là chân chạy vặt, không đáng để ý.
Đột phá Động Hư Cảnh, mới có quyền lên tiếng, Thánh Cảnh cường giả mới là chúa tể tất cả.
Nên có thể xưng là Tinh Không Đạo Tặc Đoàn, chí ít cũng phải có một vị Tiểu Thánh Cảnh cường giả tọa trấn, tốp đầu Tinh Không Đạo Tặc Đoàn, càng là có Thánh Vương cường giả tọa trấn.
“Thánh Vương cường giả sao?”
Dương Nguyên Lãng trầm ngâm.
Thực lực hiện tại của hắn là Đại Thánh Cảnh sơ kỳ, như dùng hết thủ đoạn, đối phó thậm chí tiêu diệt Đại Thánh Cảnh viên mãn cũng không khó, nhưng mà Thánh Vương cường giả thì hắn lại không hề có phần thắng chút nào, gặp phải những cường giả như thế, hắn chỉ có thể có bao xa chạy bao xa.
“Thành Chủ đại nhân! Thực ra cường đại Tinh Không Đạo Tặc Đoàn có Thánh Vương cường giả tọa trấn, bọn họ chỉ hoạt động gần trung tâm Ngân Hệ, đánh chủ ý lên những Thương Đoàn lớn, còn tại những nơi hẻo lánh như Vân Hoang Tinh Vực chúng ta, sẽ không có cường đại Tinh Không Đạo Tặc Đoàn!”
“Như vậy a?”
Dương Nguyên Lãng ve cằm. Suy nghĩ đôi chút.
Nếu mà đối phương có Thánh Vương cường giả, điều đó không cần suy nghĩ, hắn sẽ ngay lập tức xoay người bỏ chạy về Bất Dạ Thành, đưa người nhà của mình rời khỏi Viên Hoang Tinh Vực.
Thực lực của hắn hiện tại tính ra không ngán Thánh Vương cường giả, tuy nhiên động thủ thật, có khả năng là lưỡng bại câu thương.
Mà hắn thì lại không thích cái kết cục này một chút nào cả.
Nhưng nếu không phải, chỉ là Đại Thánh Cảnh cường giả trở xuống, vậy thì không cần thiết phải kiên kỵ như vậy.
Nói không chừng..
“Ấy! Hòa Kiều! Ngươi giống như là biết được lai lịch của đám Đạo Tặc này có phải không?”
“Hồi Thành Chủ đại nhân! Thuộc hạ đúng là có biết về đám Đạo Tặc đã hủy đi Vân Minh Đại Lục!”
Lợi hại thật, hắn chỉ có chút giật mình, Dương Nguyên Lãng liền nhìn ra được vấn đề, sức quan sát này cũng quá mạnh đi đó chứ.
“Xẹt! Xẹt! Xẹt!”
“Ha ha! Đại ca! Nơi này vẫn còn hai con cá lọt lưới!’’
“Ân! Không tệ! Không tệ! Có thế kiếm thêm một ít Linh Thạch!”
“Ấy! Cái tên áo đỏ kia sao ta cứ có cảm giác quen thuộc!”
Một nhóm ba người đàn ông tuổi tầm bốn mươi đột ngột xuất hiện, đem Dương Nguyên Lãng cùng Hòa Kiều hai người bao vây lại.
“Một tên Phá Hư Cảnh, hai tên Luyện Hư cảnh!”
Dương Nguyên Lãng chặt lưỡi.
Ở Vân Hoang Giới hắn tìm khắp cũng chỉ gặp hai người Hồng Thương Nhân cùng Hòa Kiều là hai tên Động Hư Cảnh, không ngờ chỉ vừa bước chân ra khỏi cửa, lại gặp được ba tên Động Hư Cảnh, đúng là không ra ngoài không có biết trời đất rộng lớn bao nhiêu.
“Đại ca! Em nhớ ra rồi, hắn là Hòa Kiều, chân thân là một con Hỏa Kỳ Lân, mấy trăm năm trước chúng ta đã vồ hụt y!”
Tiền Tư có trí nhớ rất tốt, rất nhanh hắn liền nhận ra thân phận của Hòa Kiều.
“Là ngươi?”
Lý Lôi cũng ngạc nhiên vô cùng, không ngờ ở Vân Hoang Tinh Vực nơi đây, lại có thể gặp được Hòa Kiều.
“Đại ca! Hỏa Kỳ Lân này là vị đại nhân kia nhắm trúng, chỉ cần bắt được y giao cho vị đại nhân đó, chúng ta liền có mấy tỷ Linh Thạch đến tiêu xài!”
Ngư Hành ánh mắt hiện ra sự tham lam rõ rệt.
Mấy tỷ Linh Thạch, mà không phải là số lượng nhỏ, có số tiền này, bọn họ có thể tiêu xài một đoạn thời gian, phải biết dù là tại những Cổ Địa Thế Giới, Linh Thạch cũng là đồng tiền mạnh.
Dường như, Ngân Hệ bên dưới, đều là lấy Linh Thạch làm tiền tệ giao dịch.
Có càng nhiều Linh Thạch, mua sắm được càng nhiều tài nguyên, tu vi bọn họ sẽ lại càng cao.