Mộng Đạo Trường Sinh

Chương 96: Ra ngoài Tinh Không



Chương 96: Ra ngoài Tinh Không

Chỉ nhìn qua hành động hắn làm ở Đông Ly Đảo thôi cũng biết hắn đến đây là có mục đích gì, không cần hắn ra tay, liền chủ động thay hắn gom hết tài nguyên trên Kỳ Lân Đảo này lại cho hắn, làm cho hắn đỡ mất công lao động chân tay.

Tên này thật tốt biết bao.

“Đa tạ Thành Chủ đại nhân khen ngợi!”

Hòa Kiều cúi đầu rất là cung kính.

Đùa nhau sao?

Dương Nguyên Lãng thủ đoạn độc ác như vậy, không hề nói một cái lý do liền đem Đông Ly Kiếm Phái mấy chục vạn đệ tử cùng trưởng lão tiêu diệt, dọn không Đông Ly Đảo.

Nếu mà Kỳ Lân Đảo của hắn không tự chủ làm trước một bước, chỉ sợ không bao lâu sẽ phải đi theo bước của Đông Ly Đảo thôi.

“Ân! Hòa Kiều? Ngươi không phải chơi ta chứ?”

Dương Nguyên Lãng đem thần niệm quét qua mấy trăm chiếc Nhẫn Trữ Vật mà Hòa Kiều đưa qua, gương mặt không khỏi tối sầm lại.

Hệ Thống tính toán đâu ra đấy chỉ có ba mươi tỷ Điểm Mộng Đạo mà thôi, vậy là còn kém hơn cả bên Đông Ly Đảo nữa.

Phải biết, Đông Ly Đảo có phần kém hơn, nhưng hắn gom hết cũng được bốn mươi tỷ Điểm Mộng Đạo, Kỳ Lân Đảo không thể nào ít hơn như vậy mới được.

Dù cộng thêm số tài nguyên này, đã đủ cho hắn đi vào Mộng Cảnh lần này, nhưng trong lòng của hắn có đôi chút không thoải mái.

Cứ như bị người khác lừa, trêu chọc một dạng.

“Thành Chủ đại nhân! Ngài đừng hiểu lầm, tiểu nhân tuyệt đối không hề có ý giấu diếm, không tin ngài hoàn toàn có thể dò xét không gian trữ vật của ta!”

“Ong!”

“Vậy vì sao lại ít như vậy?”



Bên trong dị độ không gian của Hòa Kiều đúng là nghèo đến không có gì, những lời trên này nói quả là không có sai.

Thêm nữa Hòa Kiều dám mở ra không gian của bản thân cho hắn xem, là phải chịu nguy hiểm vô cùng lớn, phải biết một khi hắn không vui, ra tay hủy đi không gian của y, theo đó y cũng sẽ bị trọng thương, thậm chí m·ất m·ạng như chơi ấy chứ.

“Hồi Thành Chủ đại nhân! Tất cả cũng là vì tiểu nhân muốn đột phá tu vi cao hơn mà ra!”

“Hắc!”

Dương Nguyên Lãng cười lạnh, xem ra lần này hắn đúng là xui xẻo.

Hòa Kiều mới đột phá Phá Hư Cảnh không lâu, ở địa phương này tu luyện, muốn tăng cường thực lực lên, phải tốn hao tài nguyên không cần nói cũng hiểu.

Giờ phút này, hắn trong lòng có ý nghĩ đem tên Hòa Kiều này tiêu diệt đi cũng đã xuất hiện.

Bà mẹ nó chứ, như tên này không có đột phá Phá Hư Cảnh, hắn liền có thể có thêm vài chục tỷ Điểm Mộng Đạo nữa rồi.

“Thành..! Thành Chủ đại nhân?”

Hòa Kiều trong lòng lạnh lẽo.

Biết Dương Nguyên Lãng vui giận bất thường như thế kia, sau khi đột phá hắn liền liều mạng cũng nên chạy khỏi Viên Hoang Vục nơi này rồi.

Xui xẻo đối mặt với đám người kia, hắn còn có thể sử dụng bí pháp chạy trốn, chứ ở trước mặt của Dương Nguyên Lãng, ý nghĩ chạy trốn chỉ sợ không được thực tế cho lắm.

“Hòa Kiều! Ta muốn ngươi gia nhập Bất Dạ Thành, chủ quản Khí Thành Ty, không biết ngươi có ý kiến gì hay không?”

Khi đến đây hắn cũng đã điều tra qua, Kỳ Lân Tông có thể bá chủ Kỳ Lân Đảo, Tông Môn này ngoài trừ cao thủ trần nhà như Hòa Kiều ra, còn là môn phái Luyện Khí nổi danh, dường như hết tám mươi phần trăm binh khí mà tu sĩ Kỳ Lân Đảo sử dụng, đều xuất phát từ Kỳ Lân Tông.

Hòa Kiều là lão tổ tông, tài nghệ Luyện Khí vô cùng cao siêu, nghe đâu cũng sắp đột phá Thất Giai Luyện Khí Sư, có Hòa Kiều gia nhập, đại sự chế tạo Bất Dạ Thành trở thành siêu cấp thế lực của hắn có thể tiến thêm một bước nữa.

“Đa tạ Thành Chủ đại nhân thưởng thức! Có thể làm việc cho Thành Chủ đại nhân, đó là phúc phần của thuộc hạ!”



Hòa Kiều cung kính nhận lời.

Nói nhảm, Dương Nguyên Lãng bá đạo như thế kia, hắn dám không nhận lời hay là sao.

“Vậy thì tốt!”

Từ xưa đến nay kẻ thức thời là trang anh tuấn kiệt, sẽ không có người nào đi chê cười Hòa Kiều cả.

“Thành Chủ đại nhân! Thuộc hạ có một yêu cầu quá phận, mong được Thành Chủ đại nhân đáp ứng!”

“Nói thử xem!”

“Kỳ Lân Tông của thuộc hạ là Luyện Khí Tông Môn, bên trong môn phái có rất nhiều thiên tài Luyện Khí Sư, thuộc hạ muốn đưa những người này đến Bất Dạ Thành, mong Thành Chủ đại nhân chấp thuận!”

“Không thành vấn đề, bây giờ ngươi đã là Chủ Sự của Khí Thành Ty, việc sắp xếp nhân sự trong Ty của ngươi thì ngươi có thể tự chủ, không cần phải hỏi ý kiến của ta!”

“Đa tạ Thành Chủ đại nhân!”

Hòa Kiều trong lòng âm thầm gật đầu, xem ra Dương Nguyên Lãng này cũng không phải là người khó ở chung như vậy.

“Thành Chủ đại nhân! Hề gia của tiểu nhân cũng đã ngưỡng mộ Bất Dạ Thành từ lâu, mong muốn được gia nhập, xin Thành Chủ đại nhân cho phép!”

“Thành Chủ đại nhân! Bất Ly Môn của tiểu nhân cũng ngưỡng mộ Bất Dạ Thành từ lâu, nguyện vì Thành Chủ đại nhân hiệu lực!”

“Thành Chủ đại nhân! Tề gia của tiểu nhân cũng là như vậy, xin đại nhân thu nhận!”

“Thành Chủ đại nhân...! “

Theo sau đó, mấy chục cái thế lực lớn nhỏ của Kỳ Lân Đảo liền nhao nhao muốn gia nhập Bất Dạ Thành. Âm thanh vang vọng cả một phương trời.

Những thế lực này từ bỏ làm vua một cõi để gia nhập Bất Dạ Thành làm một tên lính, nhìn qua thì là thiệt thòi, nhưng trên thực tế lại không phải là như vậy.



Ai cũng nhìn ra được, Kỳ Lân Đảo sau trận càng quét của Hòa Kiều, trên đảo đã không còn Linh Thạch nữa rồi, cũng không còn nhiều tài nguyên, muốn khôi phục lại không có mấy ngàn năm cũng đừng có nghĩ.

Bọn họ có thể sống được đến mấy ngàn năm nữa hay không cũng là một vấn đề, nơi đây cũng như Đông Ly Đảo đã trở thành một vùng đất c·hết, chỉ thích hợp cho phàm nhân sinh sống, tu luyện giả không thể sinh tồn ở nơi này được.

Trong khi đó, Bất Dạ Thành là địa bàn của Dương Nguyên Lãng, y sẽ không có để cho địa bàn của mình hiu quạnh mà không để ý đến, nơi đó mới là tu hành thánh địa mới của Viên Hoang Giới nơi này, giờ phút này không đến đó tu luyện thì còn đi nơi nào nữa.

“Được thôi, nếu các ngươi có thể đến được Bất Dạ Thành, ta cũng không có ý kiến!”

“Đa tạ Thành Chủ đại nhân!”

Vượt qua một khu Hải Vực thôi mà, đối với những thế lực lớn truyền thừa mấy ngàn năm, vạn năm như bọn hòa nói, không có khó khăn.

“Thành Chủ đại nhân!”

“Ấy! Ta đã triệt đi căn cơ của bọn họ, cũng nên bồi thường cho bọn họ đôi chút chứ!”

“Thành Chủ đại nhân anh minh!”

Hòa Kiều khóe miệng co giật một cái.

Như hắn nhớ không sai mà nói, đám người ở Đông Ly Đảo cũng có cầu xin tương tự như Kỳ Lân Đảo, nhưng Dương Nguyên Lãng ngay cả nhìn cũng chưa nhìn liền quay đầu rời đi.

Đến Kỳ Lân Đảo thì thái độ khác hẳn. Con người này thật sự là quá khó đoán đi mà.

“Ta đang cần gấp một lượng lớn Linh Thạch cùng Thiên Tài Địa Bảo khác, ngươi có ý kiến gì hay không?”

Vẫn còn thiếu rất nhiều Điểm Mộng Đạo, lần sau nếu hắn đột phá đến Chuẩn Đế hay Đại Đế sẽ cần một số lượng Linh Thạch khổng lồ.

Toàn bộ Viên Hoang Giới nơi này, đã không thể nào tìm ra địa phương nào có thể chu cấp cho hắn được rồi, phải nghĩ cách khác thôi.

“Thành Chủ đại nhân! Ngài có nghe qua Viên Hoang Tinh Hệ hay chưa?”

“Nói rõ ràng một chút!”

Viên Hoang Tinh Hệ, đúng là hắn chưa có nghe qua cái tên này.

“Vâng! Thành Chủ đại nhân!