Bất Dạ Thành bây giờ không còn như xưa, vì quảng nạp dân chúng, Ngô Kinh đã đem Bất Dạ Thành mở rộng ra gấp trăm lần so với lại khi mới thành lập, diện tích hiện tại đã chiếm quá nửa Viên Linh Địa Khu.
Có thể đem Bất Dạ Thành nhất lên không trung, cần phải có lực lượng kinh khủng như thế nào?
Thế gian này người nào có thể làm được.
“Các vị bình tĩnh! Đây là Thành Chủ đại nhân đang xây dựng lại Bất Dạ Thành, không có việc gì, ai về nhà nấy đi!”
Hộ Thành Ty binh sĩ dưới sự lãnh đạo của Dương Đàn đã thông báo khắp toàn bộ Bất Dạ Thành, trấn an nhân tâm.
Không có cách, động tĩnh lần này mà Dương Nguyên Lãng làm ra có chút lớn.
Dân chúng trong thành tràn ngập khủng hoảng, nếu mà không trấn an kịp thời, chỉ sợ sẽ gây ra đại họa.
Mà Hộ Thành Ty e là cũng đứng mũi chịu sào đầu tiên.
“Ách! Thì ra là Thành Chủ đại nhân làm ra!”
Nghe như thế, dân chúng đã không còn xôn xao như trước, ai tự động về nhà nấy, cũng không còn hiếu kỳ như trước.
Ở Bất Dạ Thành nơi đây!
Dương Nguyên Lãng chính là thần, dù y có làm chuyện gì, mọi người đều tin tưởng tuyệt đối, không một ai dám nghi ngờ cả.
Có tò mò gì, vậy cũng chờ sau này khi Dương Nguyên Lãng xong việc thì mới tìm hiểu đi.
“Ầm ầm!"
"Ầm ầm!"
"Ầm ầm!”
“Đại ca! Đây là gì vậy?”
Dương Tư Nguyệt tiến đến bên cạnh, trông thấy khối đá khổng lồ mà Dương Nguyên Lãng đang chuẩn bị dung nhập vào bên trong Bất Dạ Thành, hiếu kỳ lên tiếng hỏi.
“Thứ này gọi là Thiên Không Thạch! Chỉ cần đem nó dung nhập vào Bất Dạ Thành, từ nay về sau, Bất Dạ Thành sẽ có thể phi hành trong Tinh Không, trở thành một tòa Thiên Không Thành thật sự!”
Dương Nguyên Lãng mỉm cười lên tiếng giải thích với lại Dường Tư Nguyệt.
Đây là chiến lợi phẩm mà hắn lấy được từ chỗ Vương Lỗi mấy ngày trước.
Phải hủy đi luôn chiếc Phi Thuyền rộng lớn kia nữa, hắn mới lấy được khối Thiên Không Thạch to lớn đến như thế này.
Thực tế đột phá đến Đại Thánh Cảnh, hắn có thể đem Bất Dạ Thành luyện hóa trở thành không gian tùy thân của mình, nhưng làm như thế quá bất tiện, mọi người sẽ có cảm giác như bị nuôi nhốt như một đám thú.
Hắn liền nghĩ ra phương pháp này, lấy ý tưởng từ Phi Thuyền của Vương Lỗi, sao hắn không đem Bất Dạ Thành cũng luyện hóa thành một dạng Pháp Bảo giống như Phi Thuyền, có thể tự do lui tới bên trong Tinh Không, như vậy càng tuyệt vời làm sao.
“Ầm ầm!”
“Hắc! Như vậy là được rồi! Nguyên Sinh, cầm lấy nó đi!”
“Vâng! Đại..! Đại ca!”
Đây là lệnh bài, chỉ cần đưa thần niệm đi vào bên trong, liền có thể khống chế toàn bộ Bất Dạ Thành, muốn nó bay nó liền bay, muốn nó ngừng nó liền ngừng, cảm giác này thật là quá tốt.
“Như vậy vẫn còn chưa được!”
“Tinh Vân Trận Pháp! Nhập!”
“Ong! Ong!"
"Ầm ầm!”
Tinh Vân Trận Pháp!
Thánh Cấp phòng ngự đại trận cở nhỏ, là trận Pháp bảo hộ Phi Thuyền kia của Vương Lỗi, có thể chống lại nhiều lần Tiểu Thánh Cảnh cường giả công kích.
Đi dạo bên trong Tinh Không mà, những nguy hiểm là không thể nào thiếu được, không nói đám Đạo Tặc Đoàn hay Tinh Không Cự Thú, chỉ là Tinh Không Phong Bạo cũng đã đủ hủy diệt Bất Dạ Thành, có Trận Pháp che chở, cũng có thể ngăn cản được phần nào nguy hiểm.
“Ách!”
Đám người Thái Tiếu Tiếu như c·hết lặng.
Dù đã lường trước Dương Nguyên Lãng sâu không lường được, nhưng lần này y lộ ra thêm thủ đoạn, cũng là làm cho bọn họ kinh hãi vạn phần.
Một cái Trận Pháp, có thể chống lại Tiểu Thánh Cảnh cường giả công kích.
Vậy thực lực của Dương Nguyên Lãng hiện tại liền đáng sợ đến trình độ nào rồi.
“Như vậy vẫn chưa được!”
“Ong!"
" Ong!"
"Ong!”
Tiếp theo, Dương Nguyên Lãng lấy từ thế giới không gian của mình ra mấy ngàn đầu Linh Mạch lấy được từ Thần Linh Đạo Tặc Đoàn cũng như các khối Đại Lục khác, dung nhập vào bên trong Bất Dạ Thành, làm cho Bất Dạ Thành linh khí thoáng chốc nồng đậm hơn trước đây gấp trăm ngàn lần, bây giờ Bất Dạ Thành mới ra dáng một tòa tu hành thánh địa.
Thực ra Dương Nguyên Lãng là muốn dung nhập vào bên trong Bất Dạ Thành Thánh Mạch, thế nhưng Thánh Mạch quý giá biết bao, Vương Lỗi tuy là Tiểu Thánh Cảnh cường giả, nhưng cũng chỉ có thể dùng một số đầu Linh Mạch tu luyện, Thánh Mạch là tuyệt đối không có, nếu không hắn đã lấy ra rồi.
“Ổn rồi!”
Dương Nguyên Lãng phủi phủi tay, nhìn lại công trình của mình, không khỏi gật đầu.
Bất Dạ Thành hiện tại có Thánh Trận bảo hộ, bên dưới có hàng ngàn đầu Linh Mạch, bên trong là vô số công pháp tu hành hắn lấy được từ Đông Ly Đảo, Kỳ Lân Đảo cùng Thánh Giai công pháp của Vương Lỗi.
Linh Dược cùng thiên tài địa bảo cũng không thiếu.
Những thứ mà Thánh Địa cần có thì Bất Dạ Thành hắn cũng đã có, còn lại là nội tình tích lũy nữa mà thôi, hắn tin tưởng không bao lâu nữa Bất Dạ Thành của mình có thể đuổi kịp những tòa Thánh Địa trong mộng cảnh kia.
Nhưng hắn cũng hiểu, tạm thời trong thời gian ngắn cũng đừng có nghĩ đến.
“Nguyên Sinh! Em lấy danh nghĩa của Phủ Thành Chủ để thông báo với toàn bộ người dân của Bất Dạ Thành, ba ngày sau, Bất Dạ Thành sẽ rời khỏi Viên Hoang Giới tiến vào vũ trụ tinh không, nếu như người nào không muốn rời đi, có thể rời khỏi Bất Dạ Thành này!”
“Vâng! Đại ca!”
“Đi đi!”
Lựa chọn con đường này, Dương Nguyên Lãng cũng là bất đắc dĩ, nếu như được, hắn vẫn là muốn tại địa phương nhỏ này chậm rãi phát triển.
Tuy nhiên hắn cũng hiểu đây là điều không thực tế.
Theo tu vi của hắn đề cao, Viên Hoang Giới cùng Vân Hoang Tinh Vực xung quanh tài nguyên đã không còn đủ đáp ứng cho hắn tiêu xài nữa rồi.
Lần này nếu như vào Mộng Cảnh, tu vi của hắn đến Chuẩn Đế hay Đại Đế, tiếp theo cần có tài nguyên là một con số trên trời, vét hết hàng trăm Tinh Vực xung quanh chỉ sợ cũng không đủ, chỉ đến những nơi gọi là Trung Tâm Ngân Hệ kia, mới may mắn có được tài nguyên hắn cần, rời đi đã là chuyện tất yếu.
“Đại ca! Em nghĩ sẽ không có người nào sẽ rời khỏi Bất Dạ Thành đâu!”
Dương Tư Nguyệt mỉm cười nói ra.
Lời nói của Dương Tư Nguyệt nhận được rất nhiều sự đồng ý từ các đại thần xung quanh.
Viên Hoang Giới bây giờ chân chính trở thành một cái Tinh Cầu không còn tồn tại thiên địa linh khí nữa, nói nó là một cái tinh cầu phàm nhân cũng không quá.
Chỉ có ở Bất Dạ Thành nơi đây, mới có thể cung cấp thiên địa linh khí cho tu luyện giả tu hành.
Trừ khi là muốn trở thành người bình thường, mới nguyện ý rời khỏi Bất Dạ Thành.
Đã nếm qua tu hành vị ngọt, có thể tăng cường tuổi thọ, lại có người nào nguyện ý quay lại làm người bình thường đâu.
Với lại ai cũng biết, đi theo Dương Nguyên Lãng, ngày sau sẽ càng lúc càng tốt, có thể đột phá Tôn Giả cũng không phải là không thể, còn có hy vọng đăng nhập Thánh Cảnh, người nào lại không muốn cơ chứ.
“Chúng ta trở vào đi thôi!”
Dương Nguyên Lãng không trả lời mấy người, hắn dẫn đầu đám người đi vào Phủ Thành Chủ.
Hắn dự định sẽ ở lại nơi này một thời gian, cùng người nhà đoàn tụ, tu hành mười mấy năm thời gian, bên trong Mộng Cảnh càng là mấy trăm năm, hắn cũng có chút mệt mỏi, cần phải thả lỏng một chút, sau đó mới bước lên tiếp hành trình mới của mình.
...
“Haiz! Đã nói là muốn thoải mái một thời gian đâu!”
Dương Nguyên Lãng nhìn hoàn cảnh xung quanh, không khỏi thở dài một tiếng.