Mộng Đạo Trường Sinh

Chương 100: Khóa Nguyên Chú Pháp



Chương 100: Khóa Nguyên Chú Pháp

“Haiz! Đã nói là muốn thoải mái một thời gian đâu!”

Dương Nguyên Lãng nhìn hoàn cảnh xung quanh, không khỏi thở dài một tiếng.

Ba ngày, chỉ đúng được có ba ngày, mà không phải là ba tháng, cũng không phải ba năm, hắn dừng lại ở bên trong Phủ Thành Chủ đúng ba ngày.

Người nhà cái gì.

Ngoài nha đầu Dương Tư Nguyệt rất tự nhiên cùng hắn chơi đùa ra, những người khác đều là lo lắng bất an.

Giống như sợ Dương Nguyên Lãng hắn đem bọn họ ăn đi một dạng.

Hắn có phải là người như thế hồi nào đâu chứ.

Thấy tình cảnh thế kia, trong lòng của hắn cũng muộn phiền, dứt khoát sử dụng Điểm Mộng Đạo, nhập vào giấc mộng cho rồi.

Nơi đây cường giả như mây, tu vi cao hơn hắn đâu đâu cũng có, đối mặt với đám người kia, sẽ không có chuyện câu nệ hay lo lắng nữa.

Ngược lại hắn có phần lo cho bản thân thì mới đúng ấy.

Nhìn thân thể tàn tạ hiện tại của hắn, hắn là biết chắc mình đã gặp phải cường giả, chỉ là trước đó, phải xem xem lần này bản thân xuyên qua là cái thân phận gì mới được.

Đừng có là Côn Bằng Tông nữa nha, năm lần bảy lượt vào Mộng Cảnh đều có liên quan đến Côn Bằng Tông, hắn đây cũng đã phát ngán, đổi hoàn cảnh cũng không tệ.

Hoàn cảnh này nhìn xung quanh thấy được, chắc là không phải ở Côn Bằng Tông đâu, thậm chí có thể không ở Côn Châu cũng nên ấy chứ.

“Không phải chứ! Là Lý Trường Sinh?”

Dương Nguyên Lãng há hốc mồm.

Dương Nguyên Lãng không thể tưởng tượng được mình cùng Côn Bằng Tông chằng những duyên phận không dứt, ngược lại càng ngày càng sâu đậm.

Nếu trước đó nhập vào Lương Sinh, chẳng qua chỉ là con ông cháu cha, không làm được tích sự gì.



Nhưng lần này thì lại khác, Lý Trường Sinh không những có tu vi kinh người, mà trước mắt đến xem y còn là đệ nhất Thánh Tử của Côn Bằng Tông, tương lai chắc chắn có thể kế thừa vị trí Tông Chủ.

Dù là thân phận hay thực lực đều quăng xa Lương Sinh trước đó mấy vạn cây số ấy chứ.

Hắn nghĩ hệ thống sẽ để cho hắn nhập vào người có thân phận sẽ không có thấp, nhưng mà không nghĩ ra đó lại là Lý Trường Sinh.

“Không đúng! Lý Trường Sinh không phải đơn giản chỉ là Thánh Tử..!”

Nhận được ký ức đầy đủ của thân thể này, Dương Nguyên Lãng gương mặt không khỏi hiện lên một sự kh·iếp sợ.

Lý Trường Sinh, truyền ngôn hắn xuất thân từ gia tộc thần bí nhất bên trong Côn Bằng Tông là Lý Gia.

Lý gia ngàn năm về trước không hiểu thế nào xảy ra dị biến, toàn tộc trên dưới mấy triệu người một đêm không có.

Chỉ còn lại hai người là Lý Gia Lão Tổ cùng với lại Lý Trường Sinh mà thôi.

Còn lại toàn chi thứ cách hàng vạn năm tổ tông truyền thừa không biết đến mặt nhau.

Nhưng trên thực tế hoàn toàn không giống như truyền ngôn, Lý Gia chỉ còn lại có một mình Lý Trường Sinh mà thôi.

Không!

Phải nói là Lão Tổ Tông Lý Gia trong thân xác của Lý Trường Sinh.

Ngàn năm về trước, Lý Toại khi ấy là Chuẩn Đế viên mãn cường giả, ở Thần Hoang Cổ Địa nơi này có thực lực mạnh mẽ nhất, cũng là người có hy vọng đột phá đến Đại Đế cảnh nhất.

Nhưng vì công pháp y tu hành là Côn Bằng Thôn Thiên Quyết, muốn đột phá Đại Đế cảnh giới khó khăn hơn bình thường gấp trăm ngàn lần.

Lý Toại khi ấy liềm nghĩ ra một biện pháp, đem toàn bộ Lý Gia tộc nhân của mình tổng cộng hơn hai triệu người, mở ra Côn Bằng Thôn Thiên Quyết, đem tất cả thôn phệ, mượn nhờ lực lượng toàn tộc, trợ giúp hắn chứng đạo Đại Đế.

Nhưng đến cuối cùng, Lý Toại vẫn là thất bại, chút nữa thì bỏ mình.



Cũng may Lý Toại còn chuẩn bị phía sau, át chủ bài cuối cùng của y chính là Lý Trường Sinh.

Sau khi đột phá thất, Lý Toại dùng Hoán Hồn Đại Trận của Hồn Tông, trực tiếp tráo đổi hồn phách của mình cùng Lý Trường Sinh, để Lý Trường Sinh thay hắn chịu c·hết.

Còn bản thân y thì lại bên trong thân thể của Lý Trường Sinh, bắt đầu tu hành lại từ đầu, đến bây giờ cũng đã là Đại Thánh Cảnh giới, sắp đột phá Thánh Vương chi cảnh.

“Con đường võ đạo quả là quá nguy hiểm!”

Dương Nguyên Lãng thở dài.

Hắn biết nói gì đây.

Lý Toại vì bản thân mình đem hai triệu người cùng tộc với mình luyện hóa, bản chất âm độc không cần nói cũng hiểu.

May mà hắn không có phải là người Lý gia trước đây, không thì cũng đã toi mạng từ lâu rồi.

Nhưng nếu chuyện này lộ ra ngoài, nhiều người dù trách Lý Toại cũng không thể làm gì cả.

Lý Toại vì cảm thấy có một tia cơ hội tấn thăng Đại Đế cảnh, dù thế nào ông ta cũng sẽ thử một phen, nếu không vài ngàn năm sau khi tuổi thọ không còn thì cũng phải c·hết.

Người khác nếu ở vào hoàn cảnh của Lý Toại, chắc cũng sẽ làm như vậy thôi.

“Như vậy bây giờ mình có kinh nghiệm của Chuẩn Đế cảnh giới!”

Dương Nguyên Lãng ánh mắt sáng ngời một chút.

Trước đó Vô Cực Đại Đạo Bi hắn tìm hiểu đến Đại Đế cảnh, Tiên Cảnh, nhưng kinh nghiệm không có bao nhiêu.

Nhưng hiện tại có trọn vẹn ký ức tu hành của Lý Toại, việc hắn tu luyện đến Chuẩn Đế cảnh là không có gì khó khăn.

Sở dĩ Lý Toại trong thân thể của Lý Trường Sinh phải dùng một ngàn năm mới phục hồi đến Đại Thánh, đó là vì sự cố dung hợp nguyên thần cùng thân thể trong lúc đó xảy ra sự cố, sự cố này làm cho Lý Toại phải mất mấy trăm năm mới khôi phục lại được

Hiện tại nguy cơ đã được giải quyết, con đường đến Chuẩn Đế của hắn là không có vấn đề, việc trở lại Chuẩn Đế viên mãn cũng chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.

“Ấy! Đế Cấp thiên phú tu hành?”



Không đúng lắm nha.

Ở bên ngoài, hắn đã đến Đại Thánh Cảnh, Vô Cực Đại Đạo Kinh nhờ đó cũng giúp thiên phú của hắn tăng lên đến Thánh Giai thượng đẳng.

Nhưng còn lâu mới đến được Đế Cấp thiên phú nha.

Bây giờ cổ thân thể này là Đế Cấp thiên phú, vậy tốc độ tu hành của hắn có phải sẽ nhanh một cách kinh khủng hay không?

Lần Nhập Mộng này tuy tổn hao của hắn quá nhiều Điểm Mộng Đạo, tuy nhiên Hệ Thống này ra điểm lỗi, làm cho hắn được lợi lớn rồi.

“Ong!”

“Ân! Không nhầm lẫn chứ?”

Vận chuyển công pháp đôi chút, gương mặt của Dương Nguyên Lãng không còn vui mừng như xưa, ngược lại càng lúc càng âm trầm.

“Khóa Nguyên Chú Pháp!”

Độc môn tuyệt kỹ của Hồn Tông, một khi trúng phải, không những là không sử dụng được Thánh Nguyên Lực, ngay cả thần niệm cũng không thể nào sử dụng ra được.

Muốn hóa giải, phải tự người thi chú tự mình giải, không thì phải chờ đến khi Khóa Nguyên Chú Pháp hết hiệu lực thì mới khôi phục lại như thường.

Như hắn hiện tại, uổng có Đại Thánh Cảnh tu vi, nhưng lại như người bình thường không khác gì nhau, chỉ hơn người bình thường là thể phách của hắn dù sao cũng mạnh hơn nhiều, Đại Thánh Cảnh thân thể cũng không phải là nói chơi.

“Hắc! Tên Lý Toại này!”

Dương Nguyên Lãng cũng không biết nói gì cho phải.

Năm xưa vì hận Hoán Hồn Đại Trận của Hồn Tông hại y tổn hao mấy trăm năm thời gian để dung hợp, kết quả sau khi khôi phục, nơi chốn đều nhằm vào Hồn Tông.

Lần này cũng vì hay tin Thánh Tử của Hồn Tông đi đến Thần Hoang Sâm Lâm thí luyện, liền chạy ngay đến diệt trừ.

Diệt thì diệt được rồi đấy, thế nhưng cũng bị tên Thánh Tử kia trước khi c·hết phản lại một đòn, lại hại y bị khốn bởi Khóa Nguyên Chú Pháp.

Cũng khó trách Lý Toại lắm, dù y có dùng Hoán Hồn Đại Trận thay đổi thân thể, nhưng nguyên thần của bản thân cũng không thể nào chống lại thời gian.