Pacheco nhìn thoáng qua vẻ chăm chú của Carlos, trầm giọng nói :”Tình hình đội 1 ra sao rồi, bữa giờ tôi đang chỉnh hợp lại đội U19 nên không có nhiều thông tin”
Carlos mặt trầm xuống, lắc đầu :”Không được tốt lắm, giữa trận của chúng ta từ khi Rui Ferreira đi sang Portimonense, Januário sang Foolad, chúng ta vẫn chưa tìm được một ai có thể thay thế được, Mancuso vừa được kí từ Martimo và Silas vừa được mua từ Wolverhampton vẫn chưa hoà nhập được với đội bóng. Hiện nay đội bóng càng lúc càng khó khăn, thành tích giải thì đang quá kém, chưa kể việc chủ tịch của chúng ta đã hết kiên nhẫn với việc bơm tiền hàng năm rồi. Nếu thành tích năm nay vẫn không có gì khởi sắc, có lẽ, tôi buộc phải bán một số cầu thủ trẻ để có đủ tiền duy trì hoạt động của đội 1”
Pacheco sắc mặt trầm xuống, khá khó chịu nói :”Đó có phải là lỗi của tôi đâu, tại sao lại bán cầu thủ của tôi, bọn trẻ này thì đáng giá được bao nhiêu đâu. Thật không biết các ông nghĩ sao mà vẫn để cho José Couceiro ngồi lại đây. Mùa giải trước không thấy hắn ta làm gì với đội 1 sao, suýt chút nữa chúng ta đã xuống hạng rồi.”, Pacheco nói bằng giọng tức tối.
“Không còn cách nào khác Pacheco à, hiện tại ông ấy là phương án tối ưu, đừng buồn khi tôi nói, cả ông và Jesus đều chưa thể nắm giữ được đội 1, đó là điều chắc chắn. Cho nên, trừ khi ông ta từ chối, chúng tôi vẫn phải để ông ta tiếp tục làm việc. Chúng ta không thể mạo hiểm thêm được nữa”. Carlos nói với giọng chán chường, vẫn không quên nhìn kĩ diễn biến trên sân. Bọn trẻ đã chuyển từ đấu đối kháng sang luyện tập dừng bóng bằng máy bắn. Mắt của ông sáng lên khi thấy Tùng thực hiện một cú dừng bóng khi đang chạy bằng gót chân, sau đó tiếp tục dẫn bóng tiến lên. Ông chỉ vào Tùng và nói :”Nói nãy giờ tôi vẫn chưa biết tên cậu ta nữa, khá lắm, ông tìm được một nhân tài rồi đó”
Pacheco ưỡn ngược đầy kiêu ngạo nói :”Cậu ta là Tung Nguyen, mới chỉ 15 tuổi thôi, nhưng trình độ đã đứng đầu đội U19 rồi. Tôi cũng muốn trọng dụng cậu ta, nhưng vẫn còn phải để ý đến phòng thay đồ, nên chỉ tạm thời cất nhắc cậu ta lên ghế dự bị. Chờ cậu ta lấy được sự tin tưởng của toàn đội, cậu ta sẽ là miếng ghép hoàn hảo của tôi trong đội hình.”
“Cậu ta chơi ở vị trí nào?”, Carlos dò hỏi
“Hầu như vị trí nào cũng được, câu ta vừa có thể hình tốt, phòng ngự xuất sắc, tốc độ cao, kỹ thuật ổn định, đồng thời tầm nhìn rộng và bao quát, đặc biệt có một cước chuyền xa cực kì tinh chuẩn. Hiện tôi đang cho cậu ta chơi ở vị trí tiền vệ phòng ngự, cậu ta cũng làm rất tốt, thậm chí thường xuyên gây đột biến bằng các đường chuyền xa của mình”, nói đến đây, Pacheco cảm thấy rất tự hào mà cười thật tươi.
Carlos hồ nghi nhìn ông ta, cảm thấy ông ta có vẻ quá đề cao rồi. Ông nói :”Tốt lắm, bớt ở đây nói khoác đi, tôi còn lạ gì ông nữa. Đợt này, mỗi trận của đội U19, tôi sẽ để Figurredo đến để theo dõi tiến bộ của bọn trẻ. Haizz, ông phải thông cảm, chuyện này không thể nào không làm được. Tốt rồi, tôi đi trước đây, chúc ông trận khởi đầu suông sẻ”, nói rồi, Carlos bỏ đi, để lại Pacheco đứng một mình trầm ngâm, rồi chợt thở dài, nhìn thoáng qua ba đứa nhóc vẫn đang miệt mài luyện tập, rồi bỏ đi trong yên lặng.
Đám trẻ U19 không biết vận mệnh của mình sẽ đi về đâu. Âu cũng là số phận của cầu thủ chuyên nghiệp, nếu muốn lựa chọn nơi mà mình muốn đến, thì cần phải càng mạnh mẽ hơn, càng có thực lực hơn.
Ta là đường phân cách
Pescadores toạ lạc tại quận Setubal, là một đội bóng bán chuyên đang chơi cho giải hạng 4 Bồ Đào Nha, do đó, trình độ thực tế của đội U19 vẫn chưa kịp so với mặt bằng chung của U19 Belenenenses, do đó, không có gì khó khăn để Belenenses có chiến thắng đậm đà 6-1 với 3 pha lập công chia đều cho Muendo và Godinho. Trận đấu này, Tùng vẫn chưa có cơ hội ra sân, vì Amaral vẫn chơi khá tốt ở vị trí tiền vệ phòng ngự, khi Pescadores Caparica không gây được bao nhiêu sức ép cho hàng phòng thủ.
Mặc dù không được ra sân, Tùng vẫn ngồi bên ngoài theo dõi trận đấu một cách say sưa, đồng thời ghi chép rất nhiều. Nếu nhìn vào sổ của Tùng, hẳn nhiêu người phải giật mình:
Muendo, thân cao 170cm, nặng 70kg, thuận chân phải, đặc điểm thi đấu: di chuyển nhanh, quay người kém, dừng bóng tạm ổn, thường đón các đường chuyền chọc khe tốt hơn. Khi dừng bóng bổng thường bị văng xa tầm 2m, chỉ thích hợp chuyền khi phá bẫy việt vị, có không gian trước vòng cấm. Đánh đầu không tốt, sức bật kém, tốc độ khởi động tạm ổn.
Godinho, cao 172cm, nặng 64kg, thuận chân phải, đặc điểm di chuyển nhanh, tốc độ vừa phải, quay người ổn, dừng bóng ổn, thích biểu diễn kỹ thuật, đón bóng bổng thường bị lệch trái, đánh đầu tốt, chọn vị trí tốt, thích hợp các đòn bóng chọc khe.
…..
Tùng tin chắc rằng, mỗi người đều có những thói quen đá bóng đã ăn sâu vào ý thức cơ bắp, rất khó sửa chữa. Thay vì bắt buộc người khác đá bóng theo phong cách của mình, Tùng lại đi theo một hướng khác, cậu sẽ căn cứ vào đặc điểm của đồng đội, ghi nhớ nhờ khả năng thiên phú của mình, sau đó điều chỉnh cách chuyền nhận bóng của mình sao cho hợp lí nhất và phát huy tối đa khả năng của đồng đội, như vậy, vai trò của cậu ở trong sân mới có được phát huy một cách tốt nhất, bởi bộ máy có hoạt động được hay không, còn phải nhờ sự bôi trơn của dầu nhớt. Tùng tình nguyện đứng lùi phía sau làm dầu nhớt để nhường sự nổi tiếng cho bộ máy vĩ đại mà mình tạo ra.
Sau trận đầu tiên, Godinho hưng phấn nhảy nhót, không ngừng khoe khoang với Tùng và Pele về 3 bàn thắng của mình đến nỗi hai đứa muốn mọc kén ở tai. Pele thì rất hâm mộ, nhưng dù ai mà nghe mãi một câu chuyện lặp đi lặp lại suốt vài tiếng đồng hồ thì cũng phát chán. Một lần cuối cùng Godinho kể về bàn thắng thứ ba của mình khi nó lừa được cầu thủ hậu vệ đối phương bằng một đòn xuyên háng, Pele đã không thể chịu nổi sự lải nhải của nó. Thằng nhóc túm lấy Tùng, chỉ thẳng vào Godinho và nói :”Cậu làm ơn bắt cậu ta im lặng dùm tôi cái, đầu óc tôi muốn ong ong lên rồi đây nè”. Nó vừa nói vừa vuốt vuốt cái đầu trọc của mình như muốn an ủi nỗi bất hạnh.
Godinho gãi gãi đầu trông có vẻ khá ngại ngùng, còn Tùng thì liếc nhìn hai thằng dở hơi, thở dài, tiếp tục dừng bóng phát ra từ máy bắn, vừa thực hiện vừa nói :”Trận này mới chỉ là thử nghiệm thôi, đối thủ quá yếu, không nói lên được điều gì, trận sau đá với Louletano mới là vấn đề. Huấn luyện viên đã nói rồi, đây là một đối thủ khó chơi, mặc dù đội hình chính của họ chỉ đá ở giải hạng 2, nhưng đội U19 của họ khá mạnh đấy, năm ngoái còn đạt hạng 6 giải thanh niên nữa. Do đó, đối thủ càng mạnh, chúng ta càng có cơ hội. Việc cần làm bây giờ là luyện tập, luyện càng tốt thì khi cơ hôi đến mới có đủ năng lực mà nắm bắt được. Trận vừa rồi cậu còn bỏ lỡ đến 2 cơ hội ngon ăn, trận sau không dễ dàng để cậu có được cơ hội như hôm nay nữa đâu.”
Tùng vừa nói, vừa dùng đế giày giẫm lên một quả bóng chuyền sệt, làm quả bóng như bị trúng tà, cấp tốc hạ xuống và dừng lại ngay trên chân cậu. Màn trình diễn của Tùng như xối một gáo nước lạnh vào tâm trạng hưng phấn của Godinho, khiến cậu ta ngoan ngoãn mà luyện tập cùng với cả hai, đông thời tắt ngấm luôn ý định tiếp tục khoe khoang về bàn thắng hôm nay của mình.
Chưa xong còn tiếp!!!
Mây xanh đỉnh núi sát liền nhau
Nam Bắc phân chia cửa ải đầu
Sống chết bao người còn khiếp đảm
Đi về mấy kẻ được nhìn nhau
Ẩn tàng cọp rắn đường gai phủ
Lởn vởn quỷ thần nhiễm khí đau
Xương trắng đìu hiu phơi gió buốc
Hán quân tài cán có gì đâu?