Ngôi Sao Hi Vọng

Chương 62: Vị Trí Mới




“Pele, nhanh lên, nhanh chân lên nữa”

“Amaral, bọc lót, có hiểu không? Cậu tính làm người bù nhìn phía sau Tùng hả?”

“Alves, sau trận đấu hàng phòng thủ của cậu chạy 10 vòng sân tập cho tôi. Đừng nghĩ là tôi không biết các cậu đang nghĩ gì. Đừng tưởng có Tùng đứng chắn trước mặt là các cậu có thể dễ dàng lơ là, có hiểu chưa?”

“Tùng, tôi cần cậu chăm chú hơn vào tấn công, chuyện phòng thủ cứ để Amaral và Alves lo. Bọn chúng mà không làm được, tôi sẽ cho bọn chúng biết bông hoa như thế nào hồng”

Tiếng gầm giận dữ của Rui Jorge vang vọng khắp sân vận động. Hôm nay đã là ngày thứ 4 kể từ sau trận đấu với Nacional. Ngày mai cả đội sẽ di chuyển đến quận Setubal và làm khách trên sân của Victoria FC trong trận đấu của vòng thứ 4 giải thanh niên Bồ Đào Nha.

Chiến thuật mới của Rui Jorge được diễn luyện hết sức bài bản. Tùng, Pele và Godinho được trọng dụng và dựng lên tạo thành một trục liên kết tấn công mới, bổ sung thêm cho cánh trái của Muendo. Trong một lần gọi điện thoại cho Pacheco, Jorge ra sức ca ngợi :”Thật đúng là ngoạn mục, Tùng thích nghi ở vị trí tiền vệ trung tâm nhanh đến mức không ngờ. Việc đưa Meireles lên đội B là một quyết định vô cùng chính xác của ông, Pacheco à”

Pacheco lúc này cũng gật gù tỏ ra đồng ý, nói với Jorge :”Cậu phải mật thiết chú ý tình trạng của Tùng, tạo điều kiện để cậu ấy phát huy tối đa. Mấy trận vừa qua cũng đã khẳng định được trình độ của cậu ấy rồi, cứ mạnh dạn mà sử dụng, sẽ không bị bất kì ai trong đội nói ra nói vào đâu”.

Rui Jorge cũng gật gù đồng ý. Màn thể hiện của Tùng đã chinh phục toàn bộ đội bóng. Thậm chí cả Amaral, người trước đây cũng đã từng không thoải mái lắm với Tùng khi đang cạnh tranh vị trí giữa trận, cũng không thể không chấp nhận một điều rằng, thực lực của Tùng hơn xa cậu ta.

Trận đấu của vòng thứ 4 được tổ chức trên sân vận động chính của Victoria FC, với sức chứa hơn 18.000 người. Mặc dù chỉ là trận đấu của đội U19, nhưng khán giả trên sân vẫn đến rất đông để cổ vũ cho đội tuyển trẻ của họ.

Cũng khá may mắn, bởi chỉ số tinh thần của Tùng luôn nằm ở mức cao, tương đương với cầu thủ chuyên gia, nên bản thân của cậu không hề bị ngợp trước sự hò hét và cổ vũ của đội nhà. Thậm chí, về một mặt nào đó, nhiệt huyết trong cậu còn sôi sục hơn bao giờ hết.

Hôm nay, Rui Jorge lựa chon đội hình 4 – 1 – 3 – 2, với Amaral làm tiền vệ phòng ngự, Tung Nguyen làm tiền vệ trung tâm, hai cánh có Diniz và Pele, trên cùng là Muendo và Godinho đá lệch về phía bên phải. Trong khi đó, Victoria FC quyết định sử dụng đội hình 3 – 5 – 2 với quyết tâm giành phần thắng ở khu vực giữa trận.

Ngay từ khi tiếng còi bắt đầu trận đấu cất lên, trong sự cổ vũ của rất đông khán giả đội nhà, Victoria FC tràn lên tấn công. Nhận thấy sự điên cuồng của đội chủ nhà, Tùng bắt đầu chơi lùi về sâu hơn, hỗ trợ Amaral tổ chức đánh chặn ở giữa trận.

Phút thứ 5, từ một pha băng lên thoát khỏi sự kèm cặp của Pele, Paulo David, tiền vệ cánh trái của Victoria tung một đường chuyền lên cho vị trí của tiền đạo Bruno Luz. Tùng ngay lập tức xuất hiện và ngăn chặn sự xâm nhập của đối phương, đồng thời nhanh chóng chỉ huy hàng phòng ngự tiến hành di động nhằm khóa chặt những khoảng trống. Đây là một trong những bài học mà cậu đúc kết được từ bài giảng chiến thuật của thầy Pacheco, nó được phức tap hóa lên từ việc chạy chỗ, bọc lót và thay đổi vị trí trong phòng thủ khu vực. Nguyên nhân chủ yếu khiến chiến thuật này không áp dụng được là không có người thật sự là hạch tâm của cả đội để mọi người có thể di chuyển xung quanh điểm tựa này và khóa kín được khu vực di chuyển của đối phương, điều này đòi hỏi sự phán đoán và tầm nhìn của mỗi cầu thủ. Tuy nhiên , Tùng lại tìm được phương án phù hợp hon. Được sự đồng ý của Rui Jorge, Tùng cùng với Amaral và hàng phòng ngự đã diễn luyện chiến thuật này rất nhiều lần, với việc toàn bộ hệ thống phòng ngự, bao gồm cả Amaral, sẽ di chuyển theo bước chân của Tùng. Bởi bản thân có bản đồ rada trong đầu, cậu dễ dàng nhận thấy được hướng di chuyển và hướng chuyền bóng của đối phương, đồng thời thấy rõ cả những lỗ hổng trong phòng ngự của đội nhà, chỉ cần Tùng di chuyển đúng vị trí, hệ thống phòng ngự phía sau cũng di động theo và bổ sung cũng như khóa kín hết con đường tiến công của đối thủ. Chiến thuật này được diễn luyện rất nhiều lần, và hiện chúng cũng đã khá hoàn thiện. Đó cũng là lí do vì sao Rui Jorge lựa chọn đội hình này để thi đấu

Bruno Luz mặc dù không phải là một tiền đạo ngôi sao, nhưng dù sao đi nữa, cậu cũng được đào tạo trong môi trường chuyên nghiệp, nên dĩ nhiên cậu ta biết được việc chế tạo hệ thống phòng thủ khu vực dựa trên điểm tựa hạch tâm là khó khăn đến mức nào, vì nó đòi hỏi cần có một sự ăn ý nhất định, cộng với một chỉ huy phòng ngự có cái nhìn xuất sắc. Chỉ cần một bước di chuyển sai lầm, hệ thống phòng thủ này sẽ tan rã ngay lập tức.

Nhận thấy không có cơ hội xuyên qua hàng phòng ngự của Belenenses, Bruno Luz quyết định chuyền ngược về lại cho giữa trận của mình là Matias. Còn cậu quyết định xâm nhập sâu hơn để tìm kiếm lỗ hổng.

Ở bên ngoài, huấn luyện viên Rui Jorge hài lòng gật gật đầu, đồng thời la lớn căn dặn toàn đội phải tập trung chú ý. Rõ ràng, biểu hiện của hàng phòng ngự khiến ông rất yên lòng.

Thời gian thấm thoát trôi qua, đã trải qua hơn 20 phút thi đấu, quyền cầm bóng của Victoria FC vẫn vượt trội hơn Belenenses. Bản thân Tùng cũng chủ động nhường lại giữa sân cho đối phương, tiến hành phòng ngự một cách bài bản nhằm vô hiệu hóa các đòn tấn công của Bruno Luz. Cũng rất may mắn, giữa trận của Victoria FC không có tầm nhìn và một đường chuyền xa biến thái như Tùng.

Người ta thường nói, công lâu không thắng tất nhiên sẽ bị sai lầm. Việc điên cuồng bức cướp bóng giữa trận và tấn công liên tục khiến thể năng của các cầu thủ giữa trận Victoria FC hạ thấp nhanh chóng, rõ ràng có thể nhận thấy được tốc độ của Bruno Luz và Matias, với tư cách là đầu mối chính cho mũi tiến công của Victoria FC, bỗng chốc trở nên chậm chạp hơn. Ánh mắt Tùng lóe lên vẻ khác lạ, đồng thời liếc mắt về phía Pele, nháy 2 lần ra hiệu.

Pele hiểu ý, nhìn về Godinho, cũng nháy mắt 2 lần, Godinho có vẻ hiểu ra gì đó, gật gật đầu.

Sự mờ ám của bộ ba này không qua mắt được Rui Jorge. Ông vẻ mặt nghi hoặc nhìn về ba đứa, không biết tụi nhóc này tính bày trò gì nữa.

2 phút sau, ông đã có được lời giải đáp.

Phút thứ 30, trong một tình huống băng lên cướp bóng, bóng bị mất từ chân của Diniz, bị Marco Dias nhanh chân cướp bóng trước. Ngay lập tức, Dias thực hiện một đường chuyền ngắn cho Matias mà không hề thấy rằng, một bóng áo màu xanh ngọc đang chầm chậm đến gần, rồi bỗng nhiên tăng tốc chắn ngay trước bóng. Đó chính là số 30, Tung Nguyen, người mà huấn luyện viên Coelho của U19 Victoria FC dặn đi dặn lại toàn đội phải chú ý mật thiết.

Matias và Dias quá bất ngờ, vội vàng không kịp chuẩn bị, đều nhào về phía Tùng hòng trang đoạt lại bóng. Bằng một cú chích bóng, Tùng ngay lập tức hóa thân thành một cơn gió bay thẳng về phần sân đối phương.

Hàng phòng ngự của Victoria bỗng chốc bị náo loạn. Họ tiến hành dâng lên hòng khóa kín đường di chuyển của Tùng. Ngay lập tức, Tùng chuyền bóng cho Pele đang tăng tốc ở cánh phải.

Hàng thủ Victoria ngay lập tức bị thu hút bởi thân ảnh đang phóng đi nhanh chóng của Pele, nhưng Martias thì hoảng hồn hết sức, vội la lên :”Cẩn thận số 30”, nhưng đã quá muộn.

Bóng vừa đến chân của Pele, cậu không hề dừng bóng, ngay lập tức đệm bóng về phía trung lộ. Tại đây, Tùng vừa hay có mặt, nhận được bóng, chọc khe vô cùng ẩn nấp dành cho Godinho cũng đang băng lên từ cánh phải.

Không phụ sự kì vọng, Godinho nhận bóng, sút thẳng về góc xa khung thành. Thủ môn Sergio nhào về phía bóng nhưng không kịp chạm vào thì bóng đã đi thẳng vào lưới. 1 – 0 dành cho Belenenses.

Ngoài sân bóng, Rui Jorge sắc mặt vô cùng quái dị. Đánh chết ông cũng không tin rằng cử động trước đó của 3 thằng nhóc này không liên quan đến màn phối hợp ăn ý vừa rồi. Có thể nói, đây là một mẫu hình phòng ngự phản công kinh điển, khi bóng chỉ qua đúng 3 lần chạm trước khi được sút thẳng vào lưới. Đồng thời, tiết tấu của pha bóng này vô cùng nhanh chóng, làm cho hàng phòng thủ của Victoria bị động chịu đòn. Rui Jorge vui vẻ vỗ tay với đám cầu thủ dự bị, vừa la lớn cổ vũ toàn đội.

Trái ngược với sự cao hứng của Jorge, sắc mặt của ông Coelho vô cùng khó coi. Đã dặn đi dặn lại phải chú ý số 30, vậy mà cả đám chỉ biết lao vào tấn công, không hề có một sự đối phó nào với cậu ta cả. Ông cũng không nghĩ lại, với đội hình tấn công này, một khi đã được nhường quyền kiểm soát bóng, thì với tâm tính của đám nhóc U19, còn ai quan tâm tới việc kèm cặp đối phương nữa. Trong đầu chúng chỉ có một từ :tấn công, tấn công và tấn công, để rồi phải trả giá nhanh chóng bằng pha phối hợp cực nhanh và hiệu quả vừa rồi.

Martias, với tư cách là tiền vệ kiến tạo giữa trận, cảm thấy sâu sắc bất lực trước sự phòng thủ ngoan cường của Belenenses, đồng thời cậu cũng vô cùng nghi hoặc, vì sao lúc đầu huấn luyện viên lại bảo toàn đội phải chú ý số 30 bên kia, trong khi quả thật cậu ta phòng thủ rất tốt, nhưng cũng chỉ như thế mà thôi. Thế nhưng, sau pha phối hợp kinh điển này, cậu đã hiểu lý do vì sao, nhưng lúc này cái giá phải trả lại là quá đắt.

Khán giả trên sân mặc dù rất khó chịu khi đội nhà bị thua một bàn, nhưng vẫn rất cho mặt mũi mà vỗ tay tán thưởng cho pha lập công đẹp mắt vừa rồi. Trên khán đài, Manuel lật sang quyển số, đánh 5 ngôi sao vào phần tốc độ và kỹ thuật, vừa ghi vừa cảm khái :”Không ngờ, thay đổi vị trí của cậu ta lại mang đến bất ngờ như vậy. Vừa không tiếc thể lực hỗ trợ đánh chặn phòng ngự, vừa phán đoán tốt để cắt bóng ngay khi đối phương có dấu hiệu lơ là, vừa có tốc độ tốt để phản công nhanh. Quả thật là một tiền vệ trời sinh”.

Nhận xét này cũng tương tự vang lên trong đầu của Figurredo, khi ông hí hoáy ghi chép thông tin, mắt thì không ngừng đảo quanh khán đài để tìm kiếm những thân ảnh quen thuộc mà ông không hề muốn chạm mặt.

Chưa xong còn tiếp!!!


Huyền thoại về một Hoàng đế triều đình nhà Lý lãnh đạo Đại Việt hùng cường, xuất binh chinh chiến với Đế quốc Mông Cổ hung tàn. Mời đọc