Ngôi Sao Hi Vọng

Chương 64: Tiến Cấp, Hối Hận




Rui Jorge khó chịu, rất khó chịu, vô cùng khó chịu. Điều quan trọng phải lặp lại 3 lần!

Rõ ràng chiến thuật của mình hoàn hảo đến là vậy, chính xác đến là vậy, mà đám nhóc này ngoài Tùng ra không đứa nào thấu hiểu nổi cốt lõi vấn đề. Đứa nào đứa nấy cứ như cái đầu gỗ, không hề hiểu được vị trí chạy và bọc lót là cái quỷ gì.

Nếu có bất kì ai trong đội huấn luyện của Barcelona có mặt trên sân bóng lúc này, thế nào cũng hiểu được điều mà Rui Jorge đang hướng tới là gì. Đó chính là hạch tâm nội dung của chiến thuật làm nên Dream Team với cú ăn 6 lịch sử trong tương lai, Tiqui – Taca.

Đúng như cái tên của nó, Tiqui Taca hướng tới việc chuyền – và chạy, yêu cầu có sự phối hợp ăn ý của toàn đội, cả trong tấn công lẫn phòng ngự. Bằng cách di chuyển này, sẽ tạo nên một hàng chắn phòng ngự khu vực, luôn di chuyển và bổ trợ những khoảng trống khi bóng nằm trong chân đối phương, nhưng điều này đòi hỏi sự ăn ý của toàn đội.

Nhưng hệ thống của Rui Jorge đang xây dựng hiện tại lại đi ngược lại, với việc giao phần chỉ huy phòng ngự cho Tùng, lợi dụng tầm nhìn và khả năng kiểm soát toàn cục của cậu để toàn bộ hệ thống phòng ngự di chuyển theo Tùng, đảm bảo vị trí phòng ngự và lắp kín các khoảng trống.

Thế nhưng, với độ ăn ý không đủ, cộng với việc hầu hết các cầu thủ phòng ngự đều chưa thấm nhuần được chiến thuật này, mới dẫn đến bàn thua trong trận vừa rồi.

Rui Jorge có lòng muốn cải thiện tình trạng này, khi yêu cầu tất cả các thành viên huấn luyện hệ thống phòng ngự này ngay trong ngày kế tiếp sau chiến thắng với Victoria FC. Cả đám than trời trách đất, nhưng cũng không hề lay chuyển được ý chí của huấn luyện viên.

Mặc dù đã rất cố gắng, nhưng tình hình vẫn không mấy cải thiện được, các cầu thủ phòng ngự đôi khi vẫn bị phân tâm, dẫn đến không đi kịp tiết tấu của Tùng ở phía trên. Mặc dù rõ ràng hệ thống phòng ngự này vẫn có hiệu quả hơn lối đá đánh chặn như trước, nhưng vẫn chưa đạt được như mong muốn. Rui Jorge bực tức nói với Pacheco :”Hệ thống này lúc trước chúng ta đã suy nghĩ tới rồi, vì ngại phòng thay đồ có lời oán giận nên không áp dụng được, giờ Meireles lên đội B rồi, Tùng được trọng dụng hơn, cũng đưa ra đầy đủ thực lực thuyết phục mọi người, nhưng vẫn chưa đạt được hiệu quả mong muốn. Tôi cũng thật sự hết cách rồi”, Rui Jorge oán giận nói.

Pacheco hỏi kĩ lưỡng diến biến, rồi thở dài nói :”Không có cách nào khác, cầu thủ chúng ta không phải là cái máy, không thể nào áp dụng chiến thuật mà không hề có sai lầm nào được. Điều này còn cần một khoảng thời gian nữa để đám cầu thủ tin tưởng Tùng hơn, chịu làm theo bước tiến của cậu ấy, khi đó chiến thuật này của cậu mới đạt được hiệu quả. Với lại, cậu cũng đừng quá trông mong về nó, chiến thuật này chỉ đạt được mục tiêu nếu chênh lệch giữa hai đội là không quá lớn. Nếu không, dù có phòng thủ được cũng không thể nào tránh khỏi bị đột phá.”

Rui Jorge trầm ngâm gật đầu đồng ý, bỗng nhiên hỏi lại :”Vậy, ông dự tính khi nào đưa Tùng lên đội B?”

Pacheco cười cười, ý vị sâu xa hỏi :”Làm sao? Cậu nỡ bỏ hả?”

Rui Jorge cười khổ nói :”Điều này không có cách nào. Cả đội B và đội một đều đang có vấn đề, trong khi nơi có thể giải quyết vấn đề lại nằm ở đội thanh niên, ông nói tôi làm sao có thể từ chối ông được chứ?”

Pacheco cười lớn nói :”Cậu yên tâm, ít nhất là nửa mùa giải đầu cậu vẫn có Tùng trong đội hình, cái này tôi có thể cam đoan với cậu”.

“Còn vụ chuyển nhượng thì sao? Miếng mồi ngon như Tùng không lẽ các đội khác không để ý?”, Rui Jorge có vẻ lo lắng. Dù đang chỉ huy ở sân bóng, nhưng những thông tin bên lề ông vẫn nghe đến. Trong đó có rất nhiều câu chuyện liên quan đến các đội bóng khác đã bắt đầu tiếp xúc câu lạc bộ để hỏi mua Tùng.

Pacheco tự tin nói :”Chỉ cần Belenenses không quá đáng với Tùng, cậu ấy có thể ở lại ít nhất là đến hết năm sau, điều này cậu cứ yên tâm. Còn tương lai thì,.. cậu cũng hiểu rồi đó, chúng ta chỉ là một đội bóng nhỏ nhoi ở Lisbon mà thôi”, Pacheco nói với giọng chua chát xen lẫn bất lực.

Rui Jorge trầm mặc không nói, ánh mắt nhìn ra cửa sổ. Thấp thoáng trên sân tập, một thân ảnh đang ra sức tập luyện, bất chấp hiện tại trời đã tối.

Trong kí túc xá, Tùng khẽ vuốt mái tóc ướt nhẹp, vừa lắc lắc đầu. Quãng thời gian này, Tùng thay đổi vị trí đá mới, đồng thời trong mỗi trận đấu tập hay đấu chính, cậu đều cố gắng hết sức để hoàn thành nhiệm vụ, bởi vậy, điểm kinh nghiệm của cậu tăng lên nhanh chóng, hiện nay đã đạt được đầy đủ điểm để có thể lên cấp tiếp theo.

Tùng không chờ đợi được mà nằm trên giường, tâm trí chìm vào hệ thống. Cậu đã tích lũy đủ điểm để tiến lên một cấp độ mới. Năng lực đầu tiên đạt được cấp ngôi sao của cậu cuối cùng cũng đến. Tùng vui vẻ nói :”Hệ thống, toàn bộ thêm đầy năng lực kiểm soát”

“Tích, đã xác nhận, thêm toàn bộ vào năng lực kiểm soát. Chúc mừng chủ nhân, điểm thuộc tính đầy đủ, xin chúc mừng chủ nhân đã đạt đến cấp độ ngôi sao (tiền vệ), mong chủ nhân cố gắng hơn trên con đường trở thành siêu sao toàn cầu.”

“Họ tên chủ nhân: Nguyễn Thanh Tùng

Tuổi: 15

Vị trí: Tiền vệ đa năng

Chiều cao: 177cm

Cân nặng: 69kg

Năng lực tấn công: Dứt điểm 60, chạy chỗ 60, lực sút 60, tốc độ 60, góc sút 6 (góc sút liên quan đến khả năng dứt điểm và kĩ thuật đá phạt)

Năng lực phòng ngự: cắt bóng 60, chùi bóng 60, phán đoán 60, kèm người 60, chặn bóng 60

Năng lực kiểm soát: kỹ thuật 80, rê bóng 80, chuyền ngắn 80, chuyền dài 80, tầm nhìn 100

Năng lực thân thể: thể lực 60, thể hình 60, sức bật 60, cân bằng 60, tinh thần 89

Kỹ năng: đã học qua là không quên được, Bất Khả Xâm Phạm, Thân Thể Sắt Thép, Siêu Cấp Dự Phán, Đứa Con Của Gió.

Điểm thuộc tính còn lại: 0 điểm

Cấp độ hiện tại: Cấp ngôi sao (tiền vệ)

Điều kiện lên cấp: tất cả các hạng thuộc tính năng lực kiểm soát đạt 90 điểm”

Tùng mỉm cười vui vẻ, cảm nhận được nhiều hơn tri thức và thân thể biến đổi, tâm tình vô cùng thoải mái. Tùng nhắm mắt lại, cảm nhận cơ thể biến đổi, trở nên vô cùng tốt đẹp, cậu nhắm mắt lại, tiến vào mộng đẹp.

Thế nhưng, ở cách Lisbon chỉ khoảng 300km, có hai người đang kịch liệt thảo luận, thậm chí đỏ mặt tía tai. Một trong số đó là Henrique Oliveira, người còn lại là Domingos Jose. Khác với lần gặp mặt trước đó, lần này, Domingos có vẻ bình thản, còn Henrique Oliveira lại cực kì tức giận. Ông quát hỏi :”Tại sao, lý do tại sao ông không khuyên bảo cậu ta quay lại Porto đào tạo. Rõ ràng cậu ta chưa kí hợp đồng thanh huấn với Belenenses, chúng ta có thể không mất một xu nào để kí kết với cậu ta.”, Henrique Oliveira nói với giọng tức giận.

Domingos nhìn lão già họm hẹm trước mặt, trong lời nói không hề che giấu sự khinh thường :”Haha, ông còn có mặt để nói nữa hả. Lúc trước tôi muốn một vị trí thử huấn cho cậu ta, ông nói với tôi như thế nào? Lần này ông còn có thể nói như vậy được, tôi không ngờ mặt ông lại dày thế đấy”

Henrique Oliveira sắc mặt tối sầm lại, không giấu được sự tức giận, ông nói :”Đó là lúc trước, bây giờ là bây giờ, cậu ta rõ ràng có đủ thực lực để đá ở đội thanh niên Porto, hơn là phải đá ở Belenenses. Ông dù có tức giận vẫn phải nghĩ đến tiền đồ của cậu ta chứ?”, ngữ khí ông ta rõ ràng nhẹ hơn không ít, nhưng vẫn không nén nổi sự khó chịu.

Domingos Jose giọng nhẹ nhàng nói :”Cái này ông không cần quan tâm, Pacheco sẽ toàn lực đào tạo cậu ấy. Với lại, không chỉ có Pacheco, Mendes sẽ không để cầu thủ của ông ấy chịu tí ủy khuất nào.”, giọng ông đầy vẻ trêu tức.

“Mendes? Mendes nào? Không thể nào, hắn ta?”, Henrique Oliveira giọng lắp bắp, rõ ràng đang rất sốc với thông tin vừa rồi.

“Đúng như ông nghĩ, Olivera à. Ở Porto này còn mấy người tên Mendes nữa cơ chứ. Tôi đã từng nói rằng ông sẽ phải hối hận, là do ông không tin tôi. Thôi, tôi còn có việc bận ở đội B, cám ơn ông vì ly trà này nhé”, Domingos đứng dậy, sắc mặt vui vẻ nói, sau đó không chút khách khí quay đi, để lại Henrique Oliveira sắc mặt hết sức khó coi ở trong văn phòng.

Nhìn bóng lưng của Domingos ra khỏi phòng, tâm trạng của Olivera vô cùng khó chịu. Rõ ràng, ông còn đánh giá thấp trình độ của tên nhóc Việt Nam kia. Kể cả Mendes cũng đang chú ý tới cậu ta. Nếu Domingos không khoác lác, thì có vẻ, mọi chuyện đã đi quá xa, ngoài tầm kiểm soát của ông rồi. Hiện tại, Henrique Oliveira vô cùng hối hận vì quyết định ngu xuẩn lúc đầu của mình. Chỉ vì một vị trí tuyển trạch không đáng chú ý, lại vì thế mà đánh mất một tài năng, cộng với một thị trường mà cả câu lạc bộ cũng đang chú ý đến.

Thời gian chuẩn bị của đội thanh niên Belenenses vẫn cứ tiếp tục diễn ra, bất chấp những sóng gió mới chớm nở xung quanh Tùng.

Vòng thứ năm, diễn ra trước sinh nhật của Tùng 4 ngày. Đối thủ này của Belenenses cũng rất mạnh, với tư cách cũng làm một đội thuộc giải Vô địch quốc gia Bồ Đào Nha, đồng thời mùa giải trước còn xếp hạng cao hơn cả Belenenses, Estoril Praia. Mục tiêu của Rui Jorge luôn luôn là chiến thắng, giữ vững vị trí đầu bảng trước Benfica và Sporting Lisbon. Do đó, trước khi thi đấu, ông nhấn mạnh với toàn đội :”Năm nay là năm chúng ta có một đội hình mạnh mẽ nhất, sung sức nhất. Do đó, chúng ta phải thi đấu với 120% sức lực, quyết tâm phải lấy được điểm trước Estoril Praia. Bất kì ai phạm phải sai lầm đều sẽ không được tha thứ, rõ chưa”

“Rõ, thưa boss”

“Tốt lắm, hãy cho khán giả biết hôm nay họ đến để nhìn thấy một tràng thắng lợi, tiến lên”

Đám cầu thủ Belenenses sục sôi khí thế tiến đến, một trận đồ sát thật sự sắp sửa bắt đầu.

Chưa xong còn tiếp!!!


Huyền thoại về một Hoàng đế triều đình nhà Lý lãnh đạo Đại Việt hùng cường, xuất binh chinh chiến với Đế quốc Mông Cổ hung tàn. Mời đọc