Figurredo cảm giác vô cùng bực mình, ngay từ lúc bước vào sân nhà của Beleneses để theo dõi trận đấu của đội thanh niên trong khuôn khổ vòng thứ 5 giải thanh niên Bồ Đào Nha.
Lý do vì sao đây, bên cạnh ông ngồi hai người mà ông vô cùng không muốn gặp. Sắc mặt ông cứng ngắc, đưa tay ra nắm một cách vô thức như một con rô bốt, đầu óc trống rỗng. Một lát sau, ông mới khó chịu lắc lắc đầu, sắc mặt phức tạp nhìn người ngồi bên cạnh.
Ở kế bên, Mendes và Manuel vừa cười nói, vừa quan sát Tùng và đồng đội đang trong quá trình khởi động, tự nhiên bình luận, bỏ mặc Figurredo ngồi kế bên như người vô hình. Sắc mặt của Figurredo càng lúc càng trở nên khó coi, không còn cách nào khác, ông đành bắt điện thoại gọi cho thủ trưởng của mình.
Carlos nghe nói, Mendes đích thân đến sân Estádio do Restelo để theo dõi trận đấu của giải thanh niên, sắc mặt của ông cũng biến đổi không ngừng. Bỏ mặc công việc hiện tại, ông tức tốc đến ngay khu vực khán đài. Ở đó, ông thấy một người đàn ông trung niên đang vui vẻ nhìn về sân bóng, ánh mắt sáng rực đến lạ thường.
Carlos hít thở sâu để lấy lại bình tĩnh và sức lực khi phải chạy một mạch từ văn phòng đến đây, đi lại gần vị trí của Figurredo. Hiểu ý, Figurredo đứng dậy, nhường lại chỗ cho Carlos ngồi cạnh Mendes. Nhận thấy có người đi lại gần, Mendes nghi hoặc quay lại nhìn, sắc mặt biến đến vui vẻ :”Xin chào, bạn già của tôi, Carlos, ông vẫn khỏe chứ”, Mendes sắc mặt như thường, đứng dậy bắt tay nồng nhiệt với Carlos.
Liếc sâu vào ánh mắt của Mendes, Carlos trả lời :”Hoan nghênh ông đến với Belenenses, ngọn gió nào đưa ông đến với Estádio do Restelo vậy?”, Carlos nói bằng giọng cứng ngắc, vẫn không nháy mắt mà nhìn chằm chằm Mendes.
Mặc dù nghiệp vụ của Mendes chưa từng đưa tay đến Belenenses, một mặt bởi vì trọng tâm của Mendes tập trung ở châu Âu, khi hầu hết các khách hàng của ông ta đều đang đá bóng ở những câu lạc bộ lớn, một mặt Belenenses chưa có cầu thủ nào lọt nổi mắt xanh của ông bầu cầu thủ nổi tiếng này, nhưng danh tiếng của Mendes vẫn không thể nào không lọt vào tai của Carlos. Thông minh, giỏi giao tiếp, cực kì gian trá, là những nhận xét mà rất nhiều người trong giới này dành cho Mendes. Carlos không thể không thận trọng khi tiếp xúc với một nhân vật nguy hiểm như vậy.
Mendes không hề để ý đến ánh mắt đề phòng của Carlos, giọng vui vẻ :”Không còn cách nào khác, Carlos à, đây là công việc hằng ngày của tôi mà”, vừa nói, vừa liếc mắt nhìn về phía dưới trận. Tại đây, có một cầu thủ số 30 vừa tung một đường chuyền từ giữa trận lên thẳng cho Godinho lao vào đánh đầu tung lưới. Mặc dù chỉ là khởi động, nhưng đường chuyền đẹp mắt này vẫn lấy được cảm tình của khán giả khi không thiếu tiếng vỗ tay vang lên.
Carlos sắc mặt vô cùng khó coi, nhưng cũng không nói thêm gì. Cũng không thể cấm cửa không cho Mendes vào sân chứ, như vậy có vẻ ức hiếp người quá đáng, Carlos cũng không có da mặt dày đến mức này. Ông ngồi kế bên Mendes, mặt không cảm tình nhìn về trong sân.
Trọng tài nổi còi cho trận đấu được bắt đầu. Belenenses với lợi thế sân nhà, bắt đầu nắm giữ thế trận, không hề khó khăn mà áp chế lấy Estoril Praia, nhất là khu vực giữa trận.
Rui Jorge ánh mắt không hề nháy nhìn về trong sân, ánh mắt lấp lóe, giọng nghi hoặc :”Miranda, ông thấy hôm nay Tùng có gì là lạ không?”
Miranda nhìn kĩ về sân bóng, sắc mặt vô cùng quái dị :”Hình như cậu ấy lại tiến bộ thêm. Những đường chuyền thêm phần sắc sảo, đồng thời giữa trận của chúng ta có vẻ đang áp chế đối phương. Hai cánh nhận những đường chuyền của Tùng có cảm giác vô cùng thoải mái. Có cảm giác như ,… hình như giống với Barcelona vậy”
Jorge vỗ tay, lắc đầu cười nói :”Không, không hề giống như Barcelona, đây chỉ là chuyền và nhận bóng theo tam giác tấn công bình thường thôi. Chỉ có điều, hình như Tùng biết rõ đồng đội sẽ chuyền đến đâu, cậu ta sẽ có mặt đúng lúc để nhận bóng và xâu chuỗi giữa trận. Cậu ta đúng là trời sinh đá ở vị trí giữa trận”
Trên khán đài, Carlos sắc mặt càng lúc càng kích động, nhưng đồng thời cũng vô cùng khổ sở. Ngồi trên khán đài nhìn Tùng thi đấu khác hẳn với xem qua video. Rõ ràng, trình độ của Tùng hiện tại cao hơn những cầu thủ khác trên sân, dẫn đến cậu ấy kéo thực lực toàn đội lên một nấc thang mới. Điển hình là hiện tại, giữa trận của Belenenses áp chế hoàn toàn Estoril Praia, không hề có một tí không gian nào cho đối thủ triển khai sức mạnh.
Phút 11, lợi dụng một lần qua người thành công, Pele đưa bóng lại trung lộ, sau đó trực tiếp tăng tốc đi thẳng về vòng cấm địa. Cùng lúc đó, Tùng trực tiếp bức tốc vượt qua tiền vệ đối phương, nhận bóng, sau đó trực tiếp tung một cú treo bóng về cầu môn. Tại đó, Pele và Godinho đang chờ sẵn, nhảy lên tranh cướp bóng với trung vệ đối phương. Pele nhanh hơn một ít, bóng đi quẹt qua đầu cậu, đổi hướng và đi về góc gần khung thành trước sự ngỡ ngàng của thủ môn. 1 – 0 dành cho Belenenses.
Trên khán đài, khán giả đứng dậy vỗ tay thật to cho màn phối hợp vừa rồi. Mendes thì ánh mắt tỏa sáng. Mặc dù mọi ánh mắt đều chú ý đến Pele, người vừa lập công, đang chạy dài ở hành lang biểu thị sự kích động với bàn thắng đầu tiên của mình, ánh mắt ông lại đưa về phía Tùng. Đường chuyền vừa rồi của Tùng vô cùng độc ác, cú treo bóng vừa khớp lúc Pele và Godinho tranh được điểm rơi, thậm chí ông còn hoài nghi đường chuyền này Tùng dành riêng cho Pele khi quả bóng rõ ràng hơi đảo hướng một ít trước khi đến được Pele. Nếu thật sự là như vậy, thì cậu bé này … Mendes hít một hơi thật sâu, che giấu sự kích động của mình. Có lẽ, lần này, ông thật sự đào được bảo bối.
Carlos cũng rất kích động trước bàn thắng vừa rồi, nhưng liếc nhìn người ngồi bên cạnh, sắc mặt ông lại khó coi hẳn lên khi thấy ánh mắt của Mendes càng lúc càng sáng hơn. Có lẽ, ông không thể nào ngăn cản được bước tiến này rồi. Mong rằng Mendes không quá đáng, không ép Tùng phải chuyển nhượng. Nếu không, sự việc sẽ trở nên vô cùng phức tạp.
Mặc kệ những diến biến nội tâm của cả hai người, trận đấu vẫn đang tiếp tục. Phút thứ 18, Tùng thực hiện một pha đột phá, lợi dụng kĩ thuật của mình, thực hiện một cú “Marseille Roulette” qua khỏi hai cầu thủ đối phương, sau đó, nhìn thấy cả Muendo và Godinho đều không có vị trí tốt, Tùng liếc mắt về cầu môn, bất ngờ tung một cú sút xa từ ngoài vòng cấm.
Bóng đi xoáy mạnh về phía góc trên khung thành. Thủ môn Serra tuy đã cố gắng hết sức, nhưng cú sút của Tùng quá bất ngờ, bóng lại đi với quỹ tích quá nhanh, bay thẳng vào lưới. 2 – 0 dành cho Belenenses.
Tùng vui vẻ chạy dọc sân bóng, ánh mắt tự tin, nụ cười tỏa nắng giang hai tay như muốn cất cánh bay lượn trên không trung, đón nhận tiếng vỗ tay không ngớt từ phía khán đài. Kể cả Mendes và Carlos cũng không thể không tán thưởng cú sút vừa rồi quả thật không tệ, nhất là người sút trước giờ chỉ thể hiện mình ở vị trí tiền vệ trung tâm và phòng ngự.
Mendes trong đầu lóe lên vô số ý tưởng, nhưng không hề nói gì mà nhìn qua Carlos. Thấy cái nhìn có phần hả hê của Mendes, Carlos lộ vẻ khó xử, nhưng cũng không hề nói gì. Trong lòng ông có chút bận tâm, không biết lão già bên cạnh lại đang có suy nghĩ gì đây.
Tỷ số 2 – 0 được giữ vững hết hiệp 1.
Phút 35 của hiệp thi đấu thứ 2, Tùng vừa tránh được cú va chạm của hai cầu thủ tiền vệ, vừa tung đường chuyền cho Pele. Lợi dụng sự chú ý của đối thủ dành cho Tùng, Pele nhanh chóng nhận được bóng, tăng tốc đi về phía cánh phải. Tại đây, Tùng cũng nhanh chóng tăng tốc, loại bỏ sự đeo bám của đối thủ phía sau lưng. Nếu nhìn từ trên cao, có thể thấy rõ, tốc độ của Tùng vô cùng nhanh, ngay lập tức vượt mặt của Pele.
Nhận thấy đồng đội đang ở vị trí thuận lợi. Pele đưa bóng vào trung lộ. Hàng phòng thủ thấy Tùng cầm được bóng, vội vàng tìm cách chắn giữa khung thành nhằm không cho Tùng có kẽ hở để sút.
Tùng bình tĩnh đưa một đường chọc khe sang cánh trái. Ngay đó, Munedo đã chờ sẵn, đệm bóng vào lưới. 3-0 dành cho Belenenses, cũng là kết quả cuối cùng của trận đấu này.
Kết thúc trận đấu, Carlos không hề nói gì mà quay sang nhìn Mendes. Nhận thấy cái nhìn của Carlos, Mendes cười cười không nói gì, đứng dậy bắt tay với ông, cười nói :”Thôi, công việc của tôi ở đây đã kết thúc rồi. Hi vọng gặp lại ông trong thời gian không xa.”
Carlos trả lời lại, không hề che giấu sự đề phòng :”Tôi nghĩ là chúng ta không nên gặp nhau nữa thì tốt hơn”
Mendes nở nụ cười vui vẻ, nói nhỏ :”Cái này thì không thể được rồi, vì khách hàng của tôi, chắc chắn tôi sẽ phải gặp ông thường xuyên rồi. Hi vọng ông không phiền vì điều đó”, nói xong, không chờ đáp lại, Mendes đã quay mặt bỏ đi, để lại Carlos sắc mặt vô cùng khó coi đứng như trời trồng ở đó.
Figurredo đứng kế bên, nhìn toàn bộ cuộc đối thoại, tâm trạng vô cùng nặng nề. Rõ ràng, Mendes khá chắc chắn sẽ kí kết được với Tùng khi buông lời nói như vậy. Ông quay sang Carlos, nói nhỏ :”Giờ chúng ta phải làm sao?”
Carlos bực nhìn liếc mắt, nói với giọng căm phẫn :”Còn làm sao nữa, chúng ta chỉ có nước chờ đợi thôi, nếu là Mendes, chắc chắn sau khi kí kết với Tùng, hắn ta sẽ liên hệ câu lạc bộ ngay. Dù sao thì hợp đồng hiện tại của Tùng cũng không có tí quyền lợi hay nghĩa vụ gì với chúng ta cả”.
Nói rồi, ông liếc nhìn dưới sân, số 30 đang ngồi nghỉ trên bãi cỏ, vui vẻ trò chuyện với hai cầu thủ còn lại. Sắc mặt ông vô cùng phức tạp, sau đó lắc lắc đầu bỏ đi.
Chưa xong còn tiếp!!!
Mây xanh đỉnh núi sát liền nhau
Nam Bắc phân chia cửa ải đầu
Sống chết bao người còn khiếp đảm
Đi về mấy kẻ được nhìn nhau
Ẩn tàng cọp rắn đường gai phủ
Lởn vởn quỷ thần nhiễm khí đau
Xương trắng đìu hiu phơi gió buốc
Hán quân tài cán có gì đâu?