“Chiến Thắng 3 – 0 Trước Estoril Praia, U19 Belenenses Chiếm Ngôi Đầu Bảng Giải Thanh Niên Bồ Đào Nha Mùa Giải 2006 – 2007”
Pele nhìn 10 dòng chữ đưa tin chiến thắng của đội mình trên tờ Portu Goal, tìm mãi mà không hề thấy nhắc tên của nó. Tức giận, nó vứt tờ báo xuống đất, sắc mặt khó coi. Ở bên cạnh, Tùng và Godinho cười cười không nói gì. Godinho vốn xuất thân từ đội U17, lăn lộn ở giải đấu thanh thiếu niên cũng đã được vài năm, nó không lạ gì đám truyền thông của Bồ Đào Nha. Với mức độ quan trọng của giải thanh niên, được nhắc đến đã là vinh hạnh lắm rồi. Nó an ủi Pele :”Cố lên, ít nhất đến đội B, chắc chắn cậu sẽ được lên báo”, “Với điều kiện, cậu đủ trình độ đó”, nó thầm nghĩ.
Quay sang Tùng, vốn sắc mặt vô cùng nhẹ nhàng. Godinho hỏi :”Sao thấy cậu không hề khó chịu gì vậy?”
Tùng cười cười nói :”Nếu tôi thích lên báo đến vậy, tôi đã về Việt Nam đá bóng rồi. Với trình độ hiện tại của tôi, cậu nghĩ việc lên báo khó đến thế ư?”
Godinho á khẩu không trả lời được. Nói sao đây, mặc dù nó chưa hề đến Việt Nam, cũng không tìm hiểu về thông tin của nền bóng đá Việt Nam, nhưng theo hiểu biết của nó, thì khu vực châu Á chỉ có mỗi Nhật Bản, Hàn Quốc, Australia là đủ sức đá với các đội mạnh ở châu Âu, còn Việt Nam, ở đâu, thậm chí nó còn không biết rõ. Trình độ hiện tại của Tùng, theo nó nhận xét, thậm chí đội hình chính của đội 1, thằng bạn nó cũng có thể cạnh tranh sòng phẳng với Silas hoặc Amorin, nên nó không hề nghi ngờ về câu nói của Tùng.
Nó tiếp tục nói :”Trận sau đá với Lusitano VRSA, huấn luyện viên đã báo rằng cậu không cần phải ra sân rồi, cậu có dự tính gì không?”
“Có lẽ tôi sẽ đi Porto một tí, thăm một người bạn và có một vài việc riêng. Các cậu cũng phải cẩn thận, mặc dù đối thủ chỉ là đội bóng nghiệp dư đá giải hạng 4, nhưng cũng không được lơ là đó”, Tùng cẩn thận nói, đồng thời phân tích đối thủ cho hai thằng bạn, dựa trên những tình báo nó thu thập được từ những tư liệu mà huấn luyện viên chuẩn bị.
Hai đứa bạn chịu khó lắng nghe những lời Tùng lải nhải, vì bọn nó biết, nếu hấp thu được những gì Tùng phân tích, đối với chúng sẽ có lợi ích rất lớn. Trong nhiều trận đấu trước đây, những phân tích của Tùng đều rất chính xác và chuyên nghiệp. Tụi nó thậm chí còn cảm thấy, mỗi một cầu thủ đối phương nó đều tinh tường hiểu lối đá, thói quen, thậm chí là những động tác theo quán tính. Như lời Tùng nói, tư duy thì có thể thay đổi, nhưng một loại thói quen hay quán tính thì trong một thời gian ngắn không thể dễ dàng biến đổi được. Nắm được một số thói quen không tốt của đối thủ, có thể giúp chúng ta tăng thêm hiệu quả khi đối đầu trực tiếp.
Sau khi chào tạm biệt hai thằng bạn chí cốt, Tùng quay trở về kí túc xá, chuẩn bị hành lí. Do trận đấu tiếp theo không quá quan trọng, huấn luyện viên Rui Jorge cho rất nhiều cầu thủ đội hình chính không cần phải đến sân khách để tham dự, giữ lại thể lực cho loạt trận tiếp theo đối đầu với những đối thủ khó nhằn như Est. Amadora, Portimonese, và nhất là Benfica. Tùng cũng thừa dịp này xin phép được đi đến Porto để thăm Domingos Jose và xử lý việc riêng. Rui Jorge nhìn Tùng với ánh mắt phức tạp, nhưng không hề nói gì mà gật đầu đồng ý ngay.
Bước lên đoàn tàu đi đến Porto, Tùng cảm khái trước vẻ đẹp cổ kính của Lisbon, tâm trạng cũng rất phấn khởi khi đến một thành phố được mệnh danh là trung tâm công nghiệp của Bồ Đào Nha.
Bước xuống sân ga, nhìn dòng người nhộn nhịp nối nhau không dứt, lên xuống các toa tàu, tâm trạng của Tùng cũng tràn ngập phấn khởi. Cậu nhanh chóng đi ra ngoài, tìm một chuyến xe, ngay lập tức một cách đơn giản, cậu đã có mặt ở Sân vận động Dragão.
Kể từ khi chuyển sân vận động cũ Estádio das Antas sang thành khu liên hợp thể thao đào tạo của Porto và cải tạo Sân vận động Dragão làm sân vận động chính, Porto chính thức trở thành một trong những đội bóng có sân vận động lớn nhất Bồ Đào Nha, với sức chứa lên đến 50000 người. Nhìn từ bên ngoài, Sân vận động Dragão quả thật như một con quái vật đang chực chờ thôn phệ bất cứ ai. Đấy chỉ là đứng từ bên ngoài, nếu vào thi đấu, trước sức ép của hàng chục nghìn cổ động viên hò reo, không biết đó sẽ là cảm tưởng gì. Nghĩ đến đây thôi, Tùng đã thấy nhiệt huyết của mình sôi trào, hận không thể trực tiếp tiến về đội một để đá một trận chuyên nghiệp với hàng chục ngàn cổ động viên theo dõi. Cảm giác ấy, có lẽ sẽ thật rất tuyệt.
“Này, cậu nhóc, làm gì ở đó vậy?”
Đang miên man suy nghĩ, Tùng bị một thanh âm đánh thức. Tùng ngoái nhìn lại. Một chàng thanh niên Bồ Đào Nha dáng người thon thả, gương mặt trẻ trung, với nụ cười vui vẻ nở trên môi. Anh chàng đi gần lại Tùng, nhìn cậu nhóc châu Á gương mặt non nớt, nhưng cao gần bằng mình, thậm chí gần như không hề có sự khác biệt. Cậu hỏi :”Cậu là du học sinh à, đến đây thử huấn bóng rổ hả? FC Porto chỉ riêng có mỗi bóng đá thôi, nếu cậu muốn thử huấn bóng rổ, cần phải tìm chỗ khác rồi”, nói rồi, cậu ta khoác tay với vẻ bất đắc dĩ.
Tùng cũng bất đắc dĩ nhìn lại, cười nói :”Không, tôi chỉ đi ngang qua đây, nhìn thấy sân vận động lớn quá nên đứng lại xem thôi. À mà tôi thấy anh rất quen, không biết đã gặp ở đâu rồi thì phải”
Cậu ta cũng vui vẻ cười nói :”Haha, thế cậu có cần xin chữ kí không?”, cậu ta đứng lại với vẻ mặt rất phấn khởi.
Tùng kì quái nhìn cậu ta, sau đó nói :”Không cần đâu, cám ơn anh. Tôi đứng đây chỉ để đợi người một chút thôi”, nói rồi, Tùng đi lại khu vực chờ xe buýt cách đó không xa, bỏ mặc anh chàng kia trông có vẻ khá bất đắc dĩ.
Ngay lúc này, một giọng trung niên vang lên :”Tùng, đến rồi sao, lại đây. À, Quaresma, sao cậu lại ở đây?”. Nói rồi, Domingos Jose đi lại gần, ôm chầm Tùng tỏ vẻ vô cùng phấn khởi, đồng thời liếc mắt nhìn tên dở hơi đang đứng trước mặt mình.
Quaresma cảm thấy rất bất ngờ khi thấy Domingos ở đây, đồng thời cũng hiểu hóa ra cậu nhóc châu Á này đứng đây là chờ người thật. Có vẻ hơi xấu hổ, Quaresma cười cười, nói nhỏ :”Chào ông, Domingos, nãy giờ tôi cứ tưởng cậu nhóc này muốn xin chữ kí của tôi nên mới đứng chờ ở đây”.
Tùng nhìn cậu ta, chợt bừng tỉnh ngộ. Thảo nào, Tùng có cảm giác quen thuộc với chàng thanh niên này. Hóa ra đây là đại danh đỉnh đỉnh, thiên tài Ricardo Quaresma, người từng được phong là một trong hai ngôi sao hi vọng của bóng đá Bồ Đào Nha, bên cạnh Cristiano Ronaldo. Tuy nhiên, số phận của Quaresma không được tốt như Ronaldo, khi chuyến đi đến Nou Camp không được thành công cho lắm, dẫn đến cậu bị bán trở lại cho Porto, trong khi đó, Ronaldo tỏa sáng rực rỡ ở Manchester United, trở thành cặp bài trùng với Rooney trên hàng công của Quỷ Đỏ, làm khiếp sợ khắp cả châu Âu.
Domingos cảm thấy hết sức buồn cười, mặc dù bị rơi rụng ở Barcelona, nhưng không thể không thừa nhận, thực lực của Quaresma rất mạnh, hiện tại cũng là chủ lực của Porto trong mùa giải năm nay. Ông cũng muốn Tùng mở rộng mối quan hệ của mình trong giới cầu thủ. Đồng thời, Quaresma cũng là cầu thủ được đại diện bởi Mendes. Do đó, về tình hay về lý, Domingos cũng sẽ để hai người làm quen với nhau.
Trước khi Domingos kịp đưa ra lời nói, Tùng đã vươn tay ra, mở lời trước :”Rất hân hạnh được biết anh, Ricardo Quaresma. Tôi là Tùng Nguyễn Thanh, hiện đang là cầu thủ đội U19 Belenenses. Xin anh chỉ dạy nhiều thêm”, nói rồi, chợt nắm lấy tay của Quaresma thật chặt.
Quaresma cũng rất bất ngờ trước lời chào này, anh có vẻ trong khá lúng túng, nói lại :”Rất hân hạnh được biết cậu.”, nói rồi, lắc lắc lấy tay Tùng biểu hiện vô cùng thân thiện.
Thấy như vậy, Domingos không nói gì, chỉ cười cười nhẹ nhàng.
Vẫy tay chào tạm biệt Quaresma, Tùng và Domingos Jose về trở lại nhà của ông. Tại đây, ông cùng vợ đã chuẩn bị mọi thứ cho Tùng để cậu có thể ở lại đây vài ngày một cách thoải mái nhất.
Catarina Jose, là một người phụ nữ hiền lành và xinh đẹp. Dù đã đến tuổi trung niên, nhưng bà vẫn giữ được nét hiền dịu và trẻ trung, vì hiện bà đang làm việc trong một trung tâm sắc đẹp ở Porto. Ngay khi vào đến nhà, sau khi cám ơn vì sự đón tiếp nồng hậu của gia đình nhà Jose, Tùng nhanh tay lấy ra từ trong balo hai món quà, một cái kính mát cho Domingos và một bộ trang điểm cho Catarina. Dù đã ra sức khước từ, nhưng không thể lay chuyển được ý của Tùng, hai người đành miễn cưỡng nhận món quà, trong lòng lại hết sức cao hứng vì có được một hậu bối hiểu chuyện như Tùng. Không khí gia đình vô cùng ấm cúng. Domingos và Catarina có một người con trai, hiện đang học đại học ở Lisbon, rất ít khi về nhà, nên khi có Tùng đến, hai vợ chồng đều cảm thấy vui vẻ hơn rất nhiều.
Một đêm trôi qua yên tĩnh, sáng hôm sau, Tùng chủ động dậy sớm cùng với Domingos phụ giúp chuẩn bị bữa sáng, sau đó cùng với ông đi đến trụ sở của GestiFute.
Tọa lạc tại đường Av. da Boavista, cách Sân vận động Bessa XXI của câu lạc bộ Boavista chỉ vài phút đi đường, nơi đây được coi là trung tâm mới của các cầu thủ Bồ Đào Nha, nơi có một ông trùm về môi giới cầu thủ đang ngày càng bành trướng thế lực của mình.
Mendes có mặt ở văn phòng từ rất sớm. Bởi hôm nay, ông có thể sẽ có được thêm một viên ngọc thô mà sau này chắc chắn sẽ tỏa sáng, hoặc ít ra cũng sẽ có giá trị kinh doanh cực kì kinh người, nếu chỉ tính ở thị trường châu Á nơi cậu ta đang sinh sống.
Chưa xong còn tiếp!!!
Huyền thoại về một Hoàng đế triều đình nhà Lý lãnh đạo Đại Việt hùng cường, xuất binh chinh chiến với Đế quốc Mông Cổ hung tàn. Mời đọc