Ngôi Sao Hi Vọng

Chương 67: Hợp Tác Vui Vẻ




Domingos và Tùng đến trụ sở chính của GestiFute, một đường thông thuận lên đến tầng cao nhất. Đứng trước văn phòng của Mendes, Domingos không nói nhiều, mở cửa đi thẳng vào, nói lớn :”Chỗ của ông thật lớn đấy, Mendes, thật hâm mộ ông có cơ nghiệp to lớn như thế này”

Mendes cười cười nói :”Tôi đã rủ ông về dưới tay tôi bao nhiêu lần rồi mà ông có chịu đâu. Nếu về đây, ít nhất ông cũng giàu có hơn hiện tại gấp mấy lần rồi”

Domingos cười lớn nói :”Haha, thôi cho tôi xin, tôi vẫn thích hợp làm huấn luyện viên hơn. Hôm nay tôi chỉ đi theo Tùng đến đây thôi, có vấn đề gì, ông hãy trao đổi trực tiếp với cậu ấy”, nói rồi, Domingos sải bước đến ghế sofa, tự châm cho mình một ly café nóng, dương dương tự đắc ngồi nhâm nhi trước sự bất đắc dĩ của Mendes.

Cười cười với Tùng để xóa đi sự lúng túng mà Domingos tạo ra, Mendes mời cậu ngồi, nhìn cậu một lúc rồi nói :”Tính tôi không thích phải dài dòng, tôi sẽ đi thẳng vào vấn đề. GestiFute là một nhà môi giới chuyên nghiệp, nếu cậu lựa chọn chúng tôi làm đại diện, chúng ta có thể đi vào hợp tác sâu rộng, từ tất cả các mặt của một cầu thủ, từ bản quyền hình ảnh, đến các trang cá nhân, hình tượng, vv.vv. Nếu cậu tin tưởng chúng tôi, chúng ta sẽ có thể hợp tác với nhau rất lâu dài.”

Ngồi nghe Mendes thao thao bất tuyệt về những lợi ích của ông có thể đem đến cho Tùng, cậu không nói gì mà chăm chú ghi nhớ những lời ông nói, để đối chiếu với hợp đồng sau này. Thấy Tùng không hề nói gì mà chỉ nhìn mình, Mendes cảm thấy khá khó giải quyết. Cậu nhóc này có vẻ là một người có chính kiến, không dễ dàng lắc lư rồi. Mendes hỏi lại :”Cậu còn có yêu cầu gì hay không?”

Tùng ngẫm nghỉ một lúc rồi nói :”Tôi cần ông đáp ứng 2 điều kiện, nếu được, tôi sẽ kí hợp đồng với ông ngay hôm nay”

Mendes liếc nhìn Domingos đang ngồi bên cạnh, vẻ mặt như ta không hề có liên quan gì hết. Bất đắc dĩ, ông quay lại Tùng, ra hiệu cậu nói tiếp.

Tùng trầm ngâm chốc lát, nói tiếp :”Thứ nhất, tôi không muốn sử dụng áp lực để câu lạc bộ chủ quản buộc phải chuyển nhượng mình. Tôi muốn đường đường chính chính chuyển nhượng theo yêu cầu của tôi. Do đó, tôi không muốn công ty can thiệp quá sâu vào việc gây sức ép chuyển nhượng. Sức ép có thể đến từ cổ động viên, đến từ câu lạc bộ khác, đến từ truyền thông, nhưng tuyệt đối sẽ không đến từ tôi. Đây là điểm mấu chốt.”

Là một người sống tình cảm, Tùng cực kì phản cảm với những cầu thủ sử dụng những cách thức thấp kém như bỏ tập, không chịu nghe lời huấn luyện viên, tìm cách bị ốm để không vào sân,… nhằm gây sức ép với câu lạc bộ để được ra đi. Một phần đến từ sự mời gọi của những câu lạc bộ lớn hơn, mong muốn các cầu thủ có thể làm như vậy để ép giá bản thân nhằm mang đến lợi ích cho họ, mặt khác, còn có sự tư vấn và giúp sức của người đại diện.

Tùng có thể sẵn sàng gia nhập đội bóng khác, nhưng khi vẫn còn là cầu thủ của một đội bóng nào đó, cậu sẽ thi đấu hết sức mình, luyện tập hết sức mình và tuân thủ nghiêm ngặt yêu cầu của huấn luyện viên. Có thể nói cậu không biết tiến thoái cũng được, cũng có thể nói cậu không biết dùng thủ đoạn cũng được, nhưng là một người có nguyên tắc, không thích giở thủ đoạn, nhất là những thủ đoạn kém trình độ như vậy.

Mendes liếc thật sâu Tùng, gật đầu nói :”Tốt lắm, tôi đồng ý với cậu, điều này có thể được ghi nhận vào hợp đồng để cậu yên tâm”

Tùng gật đầu, nói tiếp :”Thứ hai, tôi có sự quy hoạch nghề nghiệp của mình, tôi mong ông sẽ tôn trọng ý kiến của tôi và chúng ta sẽ cùng thảo luận trên cơ sở lợi ích lớn nhất. Tôi không phải là không thích đến những câu lạc bộ lớn, nhưng đó chỉ là khi tôi được trọng dụng, chứ không phải chỉ đến rồi lại bị cho thuê ra bên ngoài”

Mendes nói :”Chắc chắn rồi, trên bản chất, tôi chỉ là người làm thuê cho cậu thôi. Tất cả những yêu cầu của cậu, chúng ta sẽ thảo luận cùng với nhau để đi đến một phương án tốt nhất.”

Tùng nhìn thật sâu vào Mendes. Hai người ánh mắt chạm nhau, sau đó cùng cười lớn. Tùng đứng dậy, bắt tay Mendes :”Vậy thì, hợp tác vui vẻ”

Mendes cũng cười, rất lâu rồi ông không thấy được một người thú vị như Tùng. Có lẽ, cậu sẽ mau chóng trở thành át chủ bài mới của ông. Ông đứng dậy, nắm thật chặt tay Tùng, cũng đáp lại :”Hợp tác vui vẻ”

Domingos thấy quá trình này diễn ra tốt đẹp đến vậy, cảm giác rất vui vẻ. Ông ra hiệu hai người ngồi xuống, cười nói :”Tôi thấy hai người có vẻ hợp nhau đấy, cả hai đều vô cùng tự tin, giống như khắc từ trong xương rồi vậy”

Mendes cười lớn nói :”Đó là điều đương nhiên rồi, tôi tự tin vì tôi có đủ thực lực như vậy, haha”

Tùng chỉ mỉm cười, không nói gì, trong lòng thì nghĩ :”Còn tôi thì có hack trong người, không tự tin mới là lạ đó, hahaha”

Sau một hồi hàn huyên tâm sự, Tùng mới nói :”Vậy thì, tiếp đến, hợp đồng mới của tôi với Belenenses sẽ giao toàn quyền cho ông nhé, Mendes”

Mendes nở nụ cười tự tin, nói tiếp :”Vậy, cậu mong muốn có dạng hợp đồng gì?”

Tùng cười cười, lắc đầu nói :”Tiền lương không cần quá cao, nhưng về cường độ bồi dưỡng thì phải tóm chặt. Tôi muốn trong hết năm nay có thể lên đội hình B, năm sau có thể đá ở giải ngoại hạng. Tôi nghĩ, 2 năm ở Belenenses là đã đủ rồi.”, nói xong, cậu nở nụ cười tự tin nhìn Mendes. Người sau liếc mắt nhìn lại Tùng, cảm giác vô cùng lạ lẫm. Mỗi khi nói về bóng đá, cậu nhóc này luôn tỏ ra tự tin như vậy.

Mendes cười nói :”Điều này không thành vấn đề, chuyện của cậu chỉ cần chăm chỉ luyện tập, tăng cao thực lực, còn những chuyện còn lại, tôi sẽ thay cậu giải quyết tất cả.”

Tùng cười cười, gật đầu biểu thị đã hiểu. Cuộc gặp mặt ngày hôm nay cuối cùng cũng đi đến hồi kết. Sau khi đọc kĩ hợp đồng, sau đó kí tên, Tùng và Domingos Jose tạm biệt Mendes để trở về lại căn hộ. Domingos đã đặc cách xin nghỉ ngày hôm nay để dẫn cậu đi thăm thú thành phố Porto trước khi thả Tùng về lại Lisbon vào ngày hôm sau.

Ta là đường phân cách

Trở lại Lisbon, lịch trình của Tùng vẫn diễn ra như cũ. Chỉ khác một điều, thực lực của cậu hiện tại đã tăng trưởng khá nhiều, các bài tập luyện hiện tại đã không đủ cường độ để bắt kịp sự tiến bộ của Tùng. Hết cách, Tùng đành liên hệ huấn luyện viên thể lực Miranda để xin hỗ trợ. Khi nhận thấy được tiến bộ thần tốc của Tùng, Miranda cảm thấy vô cùng khiếp sợ. Nếu so sánh với một cầu thủ chuyên nghiệp, hiện tại các biểu hiện về thân thể của Tùng đều không thua kém, thậm chí ở một số mặt, Tùng còn có những ưu điểm vượt trội như thể năng tốt, ít khi bị chấn thương, khả năng phục hồi tốt. Miranda cảm thấy sâu sắc bất lực, nhưng cũng đành an bày thêm cho Tùng những bài tập mới, khó hơn và đòi hỏi kĩ thuật cao hơn, nhưng đồng thời cũng có hiệu quả hơn rất nhiều.

Hằng ngày, Tùng vẫn phải mang trên người ít nhất 5kg phụ trọng, đồng thời 2 chân cũng mang theo thanh chì để tăng sức mạnh của cơ bắp. Mặc dù Miranda cũng khuyên rất nhiều rằng nếu cứ luyện tập điên cuồng như vậy, Tùng sẽ nhanh chóng mất sức và dễ bị chấn thương, nhưng khi thấy Tùng khi mang đầy đủ phụ trọng vẫn có thực lực nghiền ép Pele và Godinho, ông hoàn toàn từ bỏ việc khuyên nhủ, thay vào đó là tìm cách tăng cao thêm các bài tập khó khăn hiện tại của Tùng theo hướng khoa học và chuyên nghiệp nhất.

Thời gian thấm thoát thoi đưa, một vòng mới của giải thanh niên Bồ Đào Nha đã tới.

Khán giả Belenenses đã quá quen với việc đội thanh niên được sử dụng sân vận động Estádio do Restelo để tổ chức các trận cầu của mình. Một phần là lịch đấu của đội thanh niên và đội một được tách biệt khá rõ rệt, một phần là sự yêu thích của khán giả với những tài năng trẻ của đội, nhất là trong bối cảnh đội B và đội một đang ngụp lặn trong khủng hoảng, thì thành tích hiện tại của đội thanh niên thật khiến người hâm mộ nở mày nở mặt, khi đang đè ép Sporting Lisbon và Benfica một đầu, dẫn đầu bảng tổng sắp với 5 chiến thắng liên tiếp. Nhất là cầu thủ số 30 bên đội thanh niên, trở thành một trong những nhân tố gây bất ngờ nhất giải đấu này.

Ngay khi đội thanh niên bước ra sân thi đấu, khán đài rộ lên tiếng vỗ tay nồng nhiệt làm đám cầu thủ Belenenses hết cả hồn. Chúng ngơ ngác nhìn xung quanh, khi thấy khán đài mặc dù vẫn còn nhiều ghế trống, nhưng tiếng hò reo đã lấn át hoàn toàn các âm thanh còn lại. Vài đứa còn đứng chết trân nhìn lên khán đài, mãi cho đến khi Rui Jorge không còn đủ kiên nhẫn, quát tháo vô cùng lớn tiếng, chúng nó mới hoàn hồn mà bước vào sân thi đấu.

Tùng cũng cảm giác vô cùng giật mình trước sự nhiệt tình của cổ động viên, nhưng tâm lý thì vô cùng hưởng thụ những tràng pháo tay như vậy. Có lẽ, hôm nay nên lớn gan hơn một chút, để đáp lại sự yêu thích của cổ động viên.

Ánh mắt của Tùng càng lúc càng trở nên hưng phấn, nhìn đối thủ đang tích cực khởi động ở đối diện, liếm liếm môi. Hôm nay có vẻ thích hợp cho một cuộc đồ sát hơn.


Mây xanh đỉnh núi sát liền nhau
Nam Bắc phân chia cửa ải đầu
Sống chết bao người còn khiếp đảm
Đi về mấy kẻ được nhìn nhau
Ẩn tàng cọp rắn đường gai phủ
Lởn vởn quỷ thần nhiễm khí đau
Xương trắng đìu hiu phơi gió buốc
Hán quân tài cán có gì đâu?