Paulo Fonseca cảm thấy tức giận, vô cùng tức giận.
Năm 2006, Paulo Fonseca cũng chỉ là một huấn luyện viên đội trẻ Est. Amadora, chưa phải là danh suất lãnh đạo Shakhtar Donetsk giai đoạn 2016 – 2019 khi giành được 3 chiếc cúp vô địch Ukraine liên tiếp, cũng như chưa phải là lãnh đạo của đội hình AS Roma giành vị trí thứ 5 của Seria A giai đoạn 2019 - 2020
Với tư cách là một huấn luyện viên trẻ, Paulo Fonseca luôn cảm giác mình đã ổn định tâm lý lắm rồi khi tiếp nhận đội U19 của một câu lạc bộ đang đá giải hạng 2 Bồ Đào Nha, dầu gì đây cũng là nơi kết thúc sự nghiệp thi đấu của ông khi còn là một cầu thủ. Thế nhưng ….
Ông nhìn chằm chằm đám cầu thủ đang cúi đầu bất lực, quả thực giận không thể nào nói nổi. 4 – 0, suốt 4 bàn thắng không gỡ ngay trong hiệp 1, mà trong đó có cú đúp của một tiền vệ giữa trận.
Ông đưa mắt khắp phòng thay đồ, đứa nào cũng lẳng tránh ánh mắt của ông bằng cách cúi gầm mặt. Cuối cùng, ánh mắt ông khóa chặt Sérgio Semedo và João Raimundo, nghiến răng nghiến lợi nói :”Hai cậu câm rồi hay sao, tôi hỏi là tại sao lại để số 30 bên Belenenses hoạt động tự do như vậy? Tôi đã nhắc đi nhắc lại là phải chú ý cậu ta. Các cậu xem lời tôi nói là gió thoảng qua tai đúng không hả?”, tới lúc này, Paulo không nén được cơn tức giận, đá phăng thùng nước dưới chân khiến các chai nước văng lông lốc khắp phòng. Đám cầu thủ im thin thít, không đứa nào dám phát ra tiếng động. Semedo vô cùng bất đắc dĩ, vừa cúi đầu vừa xoa hai bắp chân đang căng gân hết sức. Mới có 1 hiệp thôi mà cậu cảm giác như mình vừa chạy marathon cự ly dài, đến nỗi một người có huyết thống châu Phi như cậu cũng không thể nào chịu nổi. Cậu nhớ lại sắc mặt của số 30 bên Belenenses lúc đi trong đường hầm về phòng nghỉ giữa hiệp, cứ như cậu ta vừa đi dạo một vòng sân bóng vậy. Semedo hơi cắn bờ môi trắng bệch, không biết phải diễn tả tâm trạng hiện tại như thế nào.
Paulo cực kì tức giận trước thái độ của đám cầu thủ, không hề có chí tiến thủ, sau đó lại lắc đầu thở dài. Mới hiệp 1 mà đã bị thua 4 bàn, đổi lại là ông lúc còn là cầu thủ cũng ít nhiều bị ảnh hưởng, nói chi là đám nhóc miệng còn hôi sữa này.
Paulo Fonseca hung ác nói :”Hiệp 2, hai cậu phải đi theo không rời 1 bước số 30 bên kia cho tôi, thậm chí nếu thấy cần thiết, cứ phạm lỗi ngay lập tức, miễn sao ngăn chặn không cho cậu ta có được bóng. Rõ chưa?”
Hai đứa liếc nhìn nhau cười khổ, liên tục gật đầu, tâm lý thầm nói :”Nếu sự việc đơn giản như thế thì còn gì đâu để nói. Tên kia, phải nói như thế nào nhỉ, không khác gì một con quái vật cả”.
Khác với bầu không khí căng thẳng bên đội khách, các cầu thủ Belenenses cảm thấy vô cùng thoải mái. Mọi người đều có thể cảm nhận được, hôm nay Tùng đặc biệt hoạt động một cách đầy sức sống, không chỉ tự mình ghi 2 bàn thắng, còn kiến tạo trực tiếp 2 bàn thắng cho Godinho và Pele nữa.
Rui Jorge vui vẻ động viên đám cầu thủ, sau đó liếc nhìn Tùng, căn dặn :”Nếu cậu thấy không ổn, hãy báo hiệu cho tôi đổi người nhé. Hôm nay cậu chạy tích cực lắm, rất tốt, có vẻ các bài tập của Miranda thật sự hiệu quả. Không biết tôi có nên áp dụng kế hoạch huấn luyện của ông ấy cho cậu lên toàn đội không nữa?”
Huấn luyện viên vừa nói, vừa nheo mắt nhìn khắp phòng. Không khí đột nhiên giống như bị ngưng đọng, cả đám sắc mặt cứng ngắc quay đầu nhìn về phía Rui Jorge, trong khi bên cạnh Miranda sắc mặt vô cùng quái dị. Nếu sử dụng giáo án của Tùng cho toàn đội, ông cam đoan qua hôm sau ít nhất một nữa số cầu thủ sẽ báo nghỉ vì quá sức, thậm chí có thể có người còn phải vào bệnh viện tĩnh dưỡng, đủ thấy giáo án hiện tại của Tùng biến thái đến mức nào.
Rui Jorge sắc mặt nghiêm nghị, bỗng giãn ra, cười nói :”Đùa thôi, hôm nay các cậu làm rất tốt, cứ tiếp tục phát huy như thế trong hiệp 2. Chúng ta cần mỗi một trận thắng lợi để củng cố ngôi vị đầu bảng, hiểu chưa?”
“Rõ , thưa boss”, cả đám đồng thanh hưởng ứng, tâm lý thầm thở phào nhẹ nhõm. Mặc dù không biết rõ kế hoạch huấn luyện thể lực của Tùng biến thái như thế nào, nhưng không hề có bất cứ ai mong muốn được trải nghiệm thử cả.
Tùng không để ý đến sắc mặt quái dị của cả đám, cậu có thói quen trong thời gian nghỉ sẽ tổng kết lại ưu và khuyết điểm của mình vừa thể hiện trong lúc thi đấu, đồng thời tổng kết những gì quan sát được về đối thủ trong thời gian đối đầu vừa qua, thuận tiện cho thời gian thi đấu tiếp theo. Bao nhiêu đó việc đã chiếm trọn thời gian nghỉ ngơi ngắn ngủi của cậu rồi, hơi đâu bận tâm trước những ánh mắt của đồng đội.
Hiệp 2 diễn ra, vẫn tiếp tục là sự áp chế tuyệt đối, nhất là khu vực giữa sân của Belenenses. Tùng vẫn như hiệp 1, tích cực chạy để củng cố vị trí phòng ngự, đồng thời gây sức ép lên người cầm bóng của đối phương. Thế nhưng, cậu ngay lập tức phát hiện được 2 cái đuôi đang theo sau mình, bất kể cậu có di chuyển đến đâu đi chăng nữa.
Tùng cười cười, không hề suy nghĩ nhiều, vẫn cứ thực hiện đúng chiến thuật huấn luyện viên đã giao. Với vốn thể lực dồi dào, mà nói chính xác hơn là không hề có giới hạn, Tùng làm cho giữa trận của Amadora cảm thấy vô cùng bức bối, như có một chiếc thòng lọng treo trên cổ, sẵn sàng giật và siết lấy nhược điểm của đội mình bất kì lúc nào. Thậm chí, hai cầu thủ đang theo phòng ngự Tùng cũng càng lúc càng cảm thấy mệt mỏi, khi phải rượt đuổi Tùng trên khắp sân với đôi chân càng lúc càng cảm thấy nặng nề.
Thế rồi, việc gì đến cũng sẽ đến. Phút 63, lợi dụng sự chần chờ trong khâu chuyền bóng ở hàng tiền vệ đối phương, Tùng nhanh chóng bức tốc thẳng tiến về phía Renatinho. Hoảng loạn trước khí thế của Tùng, cậu ta chuyền ngược vệ phía hậu vệ với một đường chuyền không thể nào nhẹ hơn. Ánh mắt Tùng sáng lên, nhanh chóng tăng tốc vượt lên. Ngay khi Tùng sắp có được bóng, bỗng nhiên cảm thấy sau lưng đang có nguy hiểm, nhưng lúc này đã không còn kịp nữa. Semedo thực hiện một cú chùi bóng phía sau, gầm giày của cậu ta đạp thẳng vào gót chân của Tùng, khiến cậu mât thăng bằng và bay đi một đoạn trước khi ngã sấp mặt xuống đất.
Pele lúc ấy cũng đang tăng tốc chạy về phía trước, chợt thấy thân ảnh của Tùng như một mũi tên cắm thẳng xuống đất. Cậu vô cùng lo lắng chạy lại gặp Tùng. Khi thấy Tùng chỉ bị trầy xước sơ, đầu óc thì vẫn đang quay cuồng vì ngã xuống, nhưng có vẻ không có gì đáng ngại, tâm lý của Pele thở phào nhẹ nhõm, sau đó, toàn bộ lồng ngực bị thay thế bằng một cơn tức giận chưa từng có. Cậu ngay lập tức chạy lại, túm lấy cổ áo của Semedo, thét thẳng vào mặt của cậu ta :”Fu*k you, mày tính ám sát người khác hả?”
Cầu thủ của hai bên bắt đầu chạy lại, người thì can ngăn, kẻ thì tức giận xô đẩy nhau. Không khí hiện trường trở nên vô cùng căng thẳng.
Cùng lúc đó, trên khán đài nổi lên những âm thanh vô cùng ồn ào. Đám khán giả ở trên khán đài vô cùng tức giận trước hành động của Semedo, bùng lên một lượt tiếng gầm phẫn nộ xen lẫn lo lắng cho tình trạng của Tùng. Hai trong số những người lo lắng nhất cho Tùng đang ở ngay khán đài lúc này, chính là Manuel và Figurredo. Một người là lo lắng cho đối tác của mình, còn một người là lo lắng cho cây rụng tiền của câu lạc bộ. Hai người không nháy mắt nhìn chằm chằm Tùng đang được chăm sóc bởi đội ngũ y tế. Khi bác sĩ chính ra hiệu cho Rui Jorge rằng tình trạng của Tùng rất ổn, hai người cùng nhau thở dài một hơi, đồng thời cũng vô cùng tức giận nhìn tình hình phía trên sân bóng.
Trọng tài chính đứng gần nhất tình huống vừa rồi, ngay lập tức tiến vào can ngăn các cầu thủ. Cũng may, mặc dù tức giận, nhưng các cầu thủ này đều được đào tạo trong môi trường chuyên nghiệp, hiểu rằng chống đối trọng tài sẽ không có kết cục tốt, đồng loạt kìm nén cảm xúc của mình, tránh cho mọi việc đi quá xa. Trọng tài chính đi lại gần Semedo, rút ra tấm thẻ đỏ phạt hạ trực tiếp, đồng thời quay sang Pele và đưa cậu một tấm thẻ vàng. Semedo sắc mặt bình tĩnh nhận kết quả từ trọng tài, cúi đầu rời khỏi sân bóng. Belenenses được hưởng một quả đá phạt trược tiếp với khoảng cách chỉ 22m, đứng trước quả bóng hiện tại cũng chính là người mang đến quả đá phạt này, Tung Nguyen mang số 30.
Đứng trước quả bóng, lắc lắc đầu để xoa dịu cơn chóng mặt vẫn còn dư âm từ pha phạm lỗi vừa rồi, Tùng nhìn về phía cầu môn. Tại đây, thủ môn Deodato đang chỉ huy dàn chắn di chuyển nhằm che khuất những lổ hổng mà Tùng có thể lợi dụng. Ngược lại, Tùng tỏ ra hết sức bình tĩnh mà theo dõi biểu hiện của hàng chắn, trong khi chờ tiếng còi của trọng tài.
Khi tiếng còi vừa được cất lên, Tùng lấy đà với một góc gần như 45 độ về phía khung thành. Cậu nhanh chóng tiếp cận bóng, đồng thời chân phải làm trụ nghiêng một góc 30 độ, chân trái cấp tốc đá về phía quả bóng. Một đường vòng cung tuyệt đẹp được vẽ lên không trung, bóng đi vòng qua hàng chắn, nhanh chóng hạ xuống góc dưới bên trái khung thành. Thủ thành Deodato thậm chí còn không kịp thực hiện một pha cứu thua nào, chỉ đứng trừng trừng nhìn bóng đi thẳng vào lưới, chính thức kết thúc trận đấu ngay lúc này.
Đến cuối trận, đội Est. Amadora vẫn không thể có một bàn gỡ nào. Phải nói cũng rất không may cho họ, khi Tùng vừa mới nâng cao thực lực thì họ lại đụng ngay vào nòng súng, không nã đạn vào họ thì rất phụ lòng hệ thống đã tích cực nâng cấp cho Tùng đến như vậy.Trong lúc đang ngồi phệt xuống đất lấy lại sức vì quá mệt mỏi, Tùng mhìn dáng vẻ thất tha thất thểu của đối thủ, tâm lý cậu âm thầm thề, phải mạnh mẽ, mạnh mẽ hơn nữa, nếu không muốn bị kẻ khác đánh bại, thì chỉ còn một cách, đó là trở nên mạnh nhất.
Chưa xong còn tiếp!!!
Mây xanh đỉnh núi sát liền nhau
Nam Bắc phân chia cửa ải đầu
Sống chết bao người còn khiếp đảm
Đi về mấy kẻ được nhìn nhau
Ẩn tàng cọp rắn đường gai phủ
Lởn vởn quỷ thần nhiễm khí đau
Xương trắng đìu hiu phơi gió buốc
Hán quân tài cán có gì đâu?